Quý Phi Lúc Nào Cũng Muốn Được Lười Biếng

Chương 221



Lạc Thanh Hàn ho hai tiếng, giọng khàn khàn nói ngắn gọn với Tần Hi Nhã vài câu.

Mặt Tần Hi Nhã không tự chủ được mà đỏ lên.

Đoan Quốc Công phu nhân và Cảnh phu nhân thấy vậy thì không ngồi yên được nữa, vội đẩy khuê nữ nhà mình ra ngoài, cố gắng thu hút chú ý của Thái tử.

Công chúa Hoa An đã được hoàng huynh giao phó từ trước, biết đây là cơ hội để nàng ra mặt rồi.

Nàng cười nói.

"Nghe nói Cảnh tam nương từ nhỏ theo Cảnh thái phó đọc sách viết chữ, tuổi còn nhỏ mà rất có học thức, tài danh vang khắp thành Thịnh Kinh. Đoạn ngũ nương từ nhỏ thông minh hơn người, dù là thêu thùa nấu ăn, hay là cầm kỳ thư họa, đều tinh thông cả. Thái tử, con không phải cũng thích đọc sách sao? Chi bằng đàm luận thơ từ ca phú với các nàng đi."

Cảnh tam nương xếp thứ ba trong nhà, khuê danh Thi Lan.

Đoạn ngũ nương xếp thứ năm, khuê danh Vũ Vi.

Hai người đều rất thẹn thùng, chưa mở miệng nói chuyện đã đỏ bừng mặt.

Xuất thân gia cảnh của hai người bày ra trước mắt, cũng từng trải không ít chuyện, theo lý đối mặt với tình huống này không nên thất lễ như vậy, nhưng do Thái tử Điện hạ thật sự quá anh tuấn, các nàng vừa nhìn thấy khuôn mặt của hắn liền trở nên rất căng thẳng, không biết phải nói gì.

Tần hoàng hậu thấy vậy, trên mặt vẫn không có biểu tình gì, nhưng trong mắt hiện lên sự khinh thường.

Rõ là bà coi thường sự thẹn thùng của hai tiểu cô nương.

Công chúa Hoa An ra mặt giải vây "Thái tử, gần đây con đọc sách gì? Nói ra nghe xem."

Bây giờ không chỉ Cảnh Thi Lan và Đoạn Vũ Vi, mà ngay cả Tần Hi Nhã cũng nhìn Thái tử.

Các nàng muốn biết càng nhiều chuyện về Thái tử càng tốt.

Lạc Thanh Hàn khàn giọng nói "Gần đây ta đang xem Bạch Lộc Chí."

Tiêu Hề Hề đang cúi đầu ăn thì dừng lại.

Nàng ngẩng đầu nhìn Thái tử ngồi trước mặt, trong lòng nghi hoặc, "Bạch Lộc Lộc Chí" chẳng phải là quyển truyện nàng lén mang vào cung sao?

Thái tử từng cầm quyển Bạch Lộc Chí lật hai trang, nhưng chê nó thô tục nên lập tức bỏ xuống.

Những quyển truyện kém chất lượng lưu truyền nhân gian như Bạch Lộc Chí, các thế gia quý nữ nhất định chưa từng đọc.

Quả nhiên.

Mọi người ở đây không có ai nghe nói đến Bạch Lộc Chí, ba quý nữ vắt óc suy nghĩ, lục lọi hết ngóc ngách trong đầu tìm kiếm thông tin về cuốn sách này.

Chủ đề do Thái tử nêu ra, không ai trả lời được.

Khung cảnh rơi vào gượng gạo không nói nên lời.

Công chúa Hoa An không biết nguyên nhân bên trong, thấy Cảnh tam nương và Đoạn ngũ nương không trả lời được, nàng thầm mắng hai người quá ngu ngốc, cơ hội đã bày ra trước mắt mà không nắm bắt được, đúng là vô dụng!

Nhưng dù hai người có vô dụng thế nào, công chúa Hoa An cũng phải giải vây, nếu không nàng không biết ăn nói làm sao với Hoàng huynh.

"Xem ra Tam nương và Ngũ nương cũng chưa từng nghe đến quyển sách này, chi bằng Thái tử nói các nàng nghe nội dung quyển sách này?"

Cảnh Thi Lan và Đoạn Vũ Vi mong đợi nhìn Thái tử.

Lúc này, Lạc Thanh Hàn xoa trán, sắc mặt tái nhợt, trông rất khó chịu.

Tần phu nhân quan tâm hỏi "Điện hạ không khỏe chỗ nào sao?"

"Ta cảm thấy hơi đau đầu."

Tần hoàng hậu lập tức sai người gọi thái y tới.

Thái y còn chưa kịp chạy tới, trước mắt Thái tử đã tối sầm, trực tiếp ngã về phía sau!

Vừa hay ngã trúng người Tiêu Hề Hề.

Tiêu Hề Hề đang vùi đầu ăn, nàng bị Thái tử ngã vào làm chân tay luống cuống, đôi đũa trong tay rơi xuống đất.

Nàng vội ôm lấy Thái tử.

"Điện hạ!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.