"Được, đợi tôi đi làm một chút thủ tục, Dương lão sư cô cùng Sở Từ nói chuyện một chút đi." Lý lão sư nhìn thoáng qua, sau đó lập tức gật đầu.
Nói xong đứng dậy cầm văn kiện rời đi, bộ dáng giống như gấp đến không chờ nổi.
Dương lão sư nhìn bóng người rời đi, hơi lắc đầu.
Thẳng đến khi chuông báo hết tiết, mấy nam sinh ban sáu hò hét khoe khoang rằng ban mình đã có một mỹ nhân chuyển đến, lúc sau mới biết Sở Từ chuyển đến ban sáu đi.
Bầu không khí của ban sáu rõ ràng thoải mái tốt hơn rất nhiều so với ban nhất, ngồi cùng bàn với Sở Từ là Trương Tiêu, cách ăn mặc có chút luộm thuộm, khuôn mặt ít nhiều cũng xinh xắn, bộ dạng giống như không nên chọc vào, nhưng thực ra tính tình cũng rất tốt, đặc biệt thích khuôn mặt nhuyễn manh của Sở Từ, mới một ngày ngồi chung thôi nhưng quan hệ cũng không tệ.
Cuối tuần, mới sáng sớm Sở Từ liền rời giường, đem mấy thứ nguyên liệu nấu ăn mà hôm qua đặt lên bàn bếp, vẻ mặt nghiêm túc bắt đầu nấu cơm.
Nhìn cách Sở Từ nấu ăn, thanh âm Trà Bạch kinh hoảng, [Aaa, Từ Từ cẩn thận, cắt vào tay giờ!]
Sở Từ trong tay cầm dao lập tức dừng lại.
Trà Bạch mang theo một chút kinh hồn, nói, [Từ Từ, không phải ngươi nói ngươi sẽ nấu cơm sao?]
Sở Từ quơ quơ con dao trong tay, động tác làm cho Trà Bạch run sợ, vẻ mặt nghiêm túc nói, "Chắc vậy."
Trà Bạch: [...]
Không biết làm đi làm lại bao nhiêu lần, nguyên liệu nấu ăn cũng hao đi nhiều, cũng tới giữa trưa.
Sở Từ ôm hộp cơm gọi xe đi đến bệnh viện.
Vì vậy, Lục Tấn vừa mới kết thúc cuộc họp, tháo mắt kính nhéo mày đi từ văn phòng ra liền đối diện với đôi mắt thanh triệt: "..."
Như thế nào lại tới nữa?
Lục Tấn đeo lại kính, hơi che đi lệ quang dưới đáy mắt, đi đến trước mặt Sở Từ, còn chưa kịp nói chuyện thì cô liền đem hộp cơm trong tay ra, tay nhỏ trắng nộn, đôi mắt mang theo một chút chờ mong.
"Anh trai, em mang cơm trưa cho anh."
Lục Tấn rũ mắt nhìn thoáng qua hộp cơm trong tay Sở Từ, liền nghe thấy tiểu cô nương liên tục nói.
"Vẫn còn nóng a, anh mau nếm thử đi."
Lục Tấn hơi đốn, nhìn đôi mắt to trần đầy chờ mong của Sở Từ, cuối cùng giơ tay vỗ đầu cô vài cái hỏi, "Sao lại tới đây?"
"Muốn cho anh trai nếm thử cơm em làm." Sở Từ nháy mắt nhìn hắn, "Em luôn luôn giữ lời hứa."
Đã sang tháng mười, thời tiết hơi lạnh, tiểu cô nương mặc một chiếc áo lông, phía trước áo còn có hình một con thỏ xuẩn manh, trên đầu đội chiếc mũ len có cục bông xù xù, thoạt nhìn lại mềm lại ngoan.
Ánh mắt vô cùng nghiêm túc, giống như đáy mắt chỉ có một mình hắn.
Đáy mắt Lục Tấn lóe qua tia sáng lập lòe.
[Giá trị yêu thích Lục Tấn +5, hiện tại 29.]
Cuối cùng vẫn đưa tay cầm lấy hộp cơm, nói, "Đi vào văn phòng."
Đôi mắt tiểu cô nương sáng ngời, không chút ngại ngùng đem bàn tay nhỏ của mình nắm lấy bàn tay của Lục Tấn, mượn lực đứng dậy nhưng lúc sau cũng không có buông tay.
Thậm chí còn tính trẻ con, nắm tay Lục Tấn hơi đung đưa.