Quy Tắc Đường Cong - Giang Sơn Đa Tiêu

Chương 102: Cọng rơm cứu mạng



Chưa đầy một tuần từ khi bắt đầu khởi quay, đoàn phim tạm thời nghỉ nửa ngày, được nghỉ mà vẫn có tiền lương đúng là chuyện tốt, nhưng cả đoàn phim《 Nguyệt Chi Âm 》không có ai có tâm trạng để hưởng thụ sự nhàn rỗi bất thình lình này.

Ừm...... Việc gì cũng có ngoại lệ.

Cô ấy không lo lắng một chút nào? Vì sao xảy ra chuyện lớn như vậy, cô vẫn bình tĩnh ngồi vẽ thực vật vậy? Cô ấy muốn đổi nghề sao?

Tiền Tiến đứng cách đó không xa nhìn xung quanh nhưng không nghĩ ra đáp án, đành phải đi lên phía trước đưa bình giữ ấm trong tay cho Dịch Dao đang ngồi dưới mái hiên.

"Cảm ơn." Dịch Dao nở một nụ cười tươi.

"Chị không lo lắng hả?" Tiền Tiến thấy cô cười tươi như vậy, không nhịn được liền hỏi.

Dịch Dao ngơ ngác, đảo mắt quan sát mấy nhân viên công tác đang đi lại quanh trại, "Không, quay phim điện ảnh thường xảy ra tình trạng như vậy mà, trước đó không phải còn có phim điện ảnh quay xong rồi đổi nam chính phải quay lại một lần nữa sao? Cuối cùng chỉ cần chất lượng phim đảm bảo, quá trình có khó khăn một chút cũng sẽ được đền đáp. Lo lắng cũng vô dụng, vừa hao tổn tinh thần vừa tốn sức, cứ làm tốt việc của mình là được, còn lại cứ để thuận theo tự nhiên."

Thật ra mọi người đều biết, có trả giá cũng chưa chắc được đền đáp, nhưng không biết vì sao, nghe thấy Dịch Dao bình tĩnh nhẹ nhàng nói vậy, Tiền Tiến phát hiện mình cũng không còn lo lắng nữa.

Hy vọng đạo diễn và An tiên sinh bọn họ có thể nhanh chóng nghĩ ra cách giải quyết. Tiền Tiến ngẩng đầu nhìn về phía Hắc Tuyền sảnh.

Hắc Tuyền sảnh.

Lý Duật đặt di động xuống.

"Sao rồi?" Tang Khôn Tá mặc trang phục khí phách hào hùng trầm giọng hỏi.

"Bây giờ rất nhiều phóng viên đang ở bệnh viện, người đại diện của Lạc Thanh nói tình huống của Lạc Thanh không tốt lắm, nhưng bản nhân cô ấy không đồng ý cuộc phẫu thuật sắp tới, vẫn kiên trì muốn hoàn thành việc quay phim trước."

Tang Khôn Tá khẽ nhíu mày, muốn nói lại thôi. Ác ý suy đoán đối với một người bệnh chắc chắn không phải việc mà quân tử nên làm, nhưng mấy ngày quay phim này, hắn mơ hồ cảm thấy Lạc Thanh biểu diễn có hơi quá sức, giống như đang ra sức biểu hiện đã che giấu cái gì đó. Bệnh tim bẩm sinh trước đó? Chỉ vì lý do này sao.

Vẻ mặt Triệu Dũng buồn bực, "Vậy tôi thật sự phải cảm ơn cô ta! Nếu không phải cô ta giấu diếm bệnh tình, bây giờ sao có thể loạn như vậy chứ? Kiên trì quay phim tiếp? Lỡ như cô ta xảy ra chuyện, chúng ta phải làm sao?《 Nguyệt Chi Âm 》 phải làm sao bây giờ? Không phải cô ta sợ chúng ta truy cứu trách nhiệm nên mới cố ý tỏ thái độ như vậy chứ?"

"Bây giờ tính toán mấy chuyện đó cũng vô dụng, Lạc Thanh chắc chắn không thể dùng được nữa, hiện tại chúng ta kiếm ai để thay thế Cam Tố Nga đây. Bên phía nhà đầu tư tôi sẽ liên hệ, bên quan hệ công chúng truyền thông thì Giải Thanh và Triệu đạo diễn phụ trách, tổ 2 vẫn tuân theo kế hoạch ban đầu tiếp tục quay phim, các cảnh diễn của Cam Tố Nga tạm thời bỏ trống. Còn Khôn Tá..." Nhắc tới Tang Khôn tá, Lý Duật liền cứng họng. Lịch trình hai tuần này vất vả lắm mới sắp xếp được, không thể kéo dài thêm nữa.

Tang Khôn Tá cũng hiểu rõ tình huống của mình, chỉ có thể tạm thời vứt bỏ nghi ngờ tìm cách giải quyết. Là diễn viên là nghệ sĩ, thời gian của hắn cũng là hàng hóa, nó liên quan đến lợi ích của một đoàn đội, một thương hiệu thậm chí là cả một công ty, không phải hắn muốn như thế nào cũng được.

Mọi người suy nghĩ một lúc lâu, oán trách, bực tức, nôn nóng, phẫn nộ, bất đắc dĩ, sau khi tất cả các cảm xúc đều trôi đi, ánh mắt mọi người không hẹn mà cùng tụ tập trên người bóng dáng đen kịt từ đầu đến cuối vẫn không nói lời nào.

Nhà sản xuất của《Nguyệt Chi Âm》... người có liên quan trực tiếp lại muốn phủi tay mặc kệ, trong tình huống này hắn cũng không thèm nói một câu sao?

"A ừm, cái đó, An tiên sinh à......" Triệu Dũng là người lớn tuổi nhất có tư cách nhất ở đây, thấy Lý Duật không lên tiếng, ông đành phải mở miệng. "Anh có ý kiến gì không?"

"Chuyện quay phim tôi không quan tâm, tôi chỉ cần kết quả." An Kinh Vĩ vô cảm nói.

Trái tim mọi người chùng xuống, nhìn sang chỗ khác.

"Cam Tố Nga không có tuyển dự bị sao?" Tang Khôn Tá hỏi.

Triệu Dũng bất đắc dĩ cười khổ. Lúc trước bọn họ tìm Cam Tố Nga gần một năm đó! Cho đến khi Lạc Thanh xuất hiện làm mọi người kinh ngạc, lập tức chọn cô ta, nên không tuyển thêm diễn viên dự bị, bây giờ lại muốn tìm một người thay thế đâu có dễ dàng như vậy.

Nhưng quá trình quay phim không thể kéo dài nữa, những nhà đầu tư đó rất tinh ranh, một giây trước nói không thành vấn đề, một giây sau liền có thể trở mặt, nói rút vốn liền rút vốn, những chuyện như vậy mấy năm nay cũng không ít.

"Bây giờ muốn lập tức tìm được người mới thích hợp thực sự rất khó, hay là, chúng ta tìm từ những tiểu hoa đang nổi thử xem?" Triệu Dũng thử nói.

"...... Không." Lý Duật rất kiên quyết. Mấy tiểu hoa đang nổi anh cũng có tiếp xúc ít nhiều, không phải các cô ấy không tốt, mà là các cô ấy không thể cho anh được cảm giác của "Cam Tố Nga".

"Cam Tố Nga là một người phụ nữ đơn thuần, giai đoạn trước chỉ cầu cho người nhà bình an, cho nên dù bị sỉ nhục cũng không hận, giai đoạn sau vì muốn báo thù mà "thoát thai hoán cốt", thật ra trái tim đã chết. Yếu đuối nhưng kiên cường, đơn thuần trong sáng trong những lúc khó khăn chính là ưu điểm lớn nhất của cô, con người giai đoạn trước có thể dựa vào diễn xuất, còn cái sau yêu cầu diễn viên phải là một người trong sáng. Những tiểu hoa đó...... đều không phù hợp."

Cái này mọi người đều biết, nhưng bây giờ lửa đã cháy sém đến lông mày rồi.

Trong sáng......

Sắc mặt Đàn Hoa nhẹ thay đổi.

"Đàn Hoa?" Lý Duật nhìn hắn dò hỏi, "Cậu có đề cử người nào hả?"

"Không, tạm thời không có." Đàn Hoa đáp.

Thật là buồn cười, sao hắn lại đột nhiên nhớ tới cô gái thử vai ngày đó chứ, cùng với... bức ảnh cô mỉm cười xinh đẹp trong điện thoại của em trai. Trong sáng? Sao lúc trước anh lại có ảo giác như vậy chứ.

Nhưng rõ ràng hắn không phải là người duy nhất có ảo giác tương tự.

"Thật ra... tôi cảm thấy có một người có thể diễn được vai Cam Tố Nga, nhưng mà —— lại phát sinh một vấn đề mới." Tang Khôn Tá bỗng nhiên nói.

Ánh mắt mọi người sáng lên, giống như là bắt được cọng rơm cuối cùng. "Ai?"

"Hiện tại vấn đề lớn nhất chính là các cảnh của Cam Tố Nga và lịch trình của anh, giải quyết được hai vấn đề này, những chuyện khác rất dễ giải quyết."

Tang Khôn Tá gật gật đầu, "Người tôi nói mọi người đều biết, cũng ở trong đoàn phim."

Ở đoàn phim? Đoàn phim trừ nhân viên công tác, diễn viên nữ chỉ có bốn người —— "Dịch Dao?" Mọi người trăm miệng một lời.

"Đúng vậy, về Cam Tố Nga, từng có một đánh giá nói rằng giai đoạn sau của Cam Tố Nga chính là phiên bản thăng cấp của Doãn Liên Nhi, mọi người đều đã thấy Dịch Dao diễn Doãn Liên Nhi như thế nào rồi, nếu để cô ấy diễn Cam Tố Nga thì sao?"

Một câu đã mở ra một thế giới mới, mọi người liền bừng tỉnh.

"Vậy Doãn Liên Nhi thì làm sao bây giờ? Chẳng lẽ cũng phải tìm người mới để quay sao?"

"Doãn Liên Nhi chắc là có diễn viên dự bị đúng không?"

"Không chỉ có! Còn trùng hợp chính là Hải Mộng đang diễn vai Thủy Linh nữa!"

"A? Cô gái đó? Được không?"

"Được không cũng phải thử mới biết!"

Mọi người mồm năm miệng mười cùng nhau thảo luận, khi thảo luận đến lúc sắp quyết định thì mới phát hiện —— đạo diễn còn chưa nói lời nào.

"Ừm —— Lý Duật cậu thấy, Dịch Dao như thế nào?" Triệu Dũng vừa nhìn Lý Duật vừa nói, còn liếc trộm nhìn An Kinh Vĩ, thấy An Kinh Vĩ mặt không đổi sắc mới yên lòng.

"...... Có thể."

"Không được."

Hai ý kiến hoàn toàn trái ngược nhau đồng thời vang lên trong sảnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.