Quy Tắc Đường Cong - Giang Sơn Đa Tiêu

Chương 105: Tự tin quá mức (Lý Duật - Hơi H)



"Em xin lỗi." Dịch Dao mềm mại nằm trên giường, đột ngột xin lỗi, giọng điệu chân thành bình tĩnh.

"Ừm?" Người đàn ông đang nửa đè trên lưng cô lười biếng đáp lại, giọng điệu ngả ngớn, lộ ra sự vui vẻ sau khi được hưởng thụ đầy đủ sung sướng.

"Lúc nãy em đã nói quá rồi." Tuy là do hắn ép cô trước, nhưng cảm xúc của cô thật sự đã mất kiểm soát, lời nói khi mất kiểm soát sẽ phản tác dụng.

"......" Lý Duật ngạc nhiên, rồi sau đó khóe môi cong lên, "Lần đầu tiên anh thấy một nữ nhân sau khi chính đáng mắng người lại xin lỗi nhanh như vậy."

Dịch Dao chuyển động, Lý Duật hơi ngồi dậy, để cô có thể lật người lại đối mặt với anh.

Anh rất thích phong cảnh trước mắt.

Mái tóc dài đen mượt xõa nhẹ trên chiếc gối trắng, khuôn mặt nhỏ tinh xảo đỏ ửng, đôi mắt xinh đẹp mông lung mang theo vẻ điềm đạm độc nhất vô nhị. Cơ thể trần tr/ụi mỏng manh mềm mại, mỗi một thứ đều vừa vặn khiến khi say mê, yêu thích không buông tay. Đương nhiên anh biết cảm nhận như vậy là vì ảnh hưởng bởi hiệu ứng "tình nhân trong mắt hóa Tây Thi", nhưng biết làm sao giờ? Anh không ngại sửa đổi tất cả các tiêu chuẩn hoàn mỹ của chính mình vì cô.

"Anh có lập trường và suy nghĩ của anh, em không nên chỉ trích anh, nhưng em thật sự không muốn diễn Cam Tố Nga, đừng ép em." Cô không ngờ anh lại thật sự đình công ba ngày để thực hiện vụ cá cược khi cô nhất thời bốc đồng.

Anh vừa mới tạo dựng được uy tín và niềm tin trong đoàn phim, lúc này lại đình công... cho dù là về mặt kinh tế hay là quá trình quay phim sau này, đều có những ảnh hưởng khôn lường, anh tin tưởng cô có thể diễn tốt Cam Tố Nga như vậy sao?

Lý Duật cúi người kề sát thân thể mềm mại không xương của cô, nghiêng đầu nhẹ nhàng hôn lên môi cô, hương vị ngọt ngào mềm mại khiến người ta say mê, một khi dính vào liền quên hết mọi lo lắng ưu sầu, đầu lưỡi chui vào cái miệng nhỏ nhắn của cô, liếm láp hàm trên nhạy cảm, trêu đùa đầu lưỡi bị động, niềm vui sướng từ kẽ răng làm người ta say mê.

Chỉ cái miệng nhỏ nhắn đã làm anh thỏa mãn và cực kỳ hưởng thụ, sao anh lại không vui không đau lòng cho được.

May mắn lắm anh mới có thể gặp được một nữ nhân như vậy, nhưng đau lòng thay, nữ nhân này lại không hề quan tâ/m đến anh, còn có khả năng đã thích người khác.

Thật ra anh hy vọng cô có thể diễn Cam Tố Nga, anh cũng có tư tâm. Anh không có tự tin rằng anh có thể khiến cô yêu anh trước khi quá trình quay của Doãn Liên Nhi kết thúc, cũng lo lắng lúc anh bận quay《Nguyệt Chi Âm》, cô sẽ bị người đàn ông khác mê hoặc bắt cóc, chỉ cần nghĩ đến khả năng này là trái tim anh lại đau đớn, nhưng nếu cô diễn Cam Tố Nga, anh có thừa không gian và thời gian để phát huy.

Anh nóng nảy quá mức, nóng nảy mà dùng sai phương pháp, Đàn Hoa cũng đã lên tiếng nhắc nhở anh mà anh lại không hề cảnh giác. Lời nói kiểu "Cả đoàn phim đều đang đợi em" này, đối với rất nhiều người là một loại vinh quang, đáng giá để khoe khoang, là những người ham hư vinh, rất dễ bị lời nói kiểu này đẩy lên vị trí cao, cuối cùng phải chấp nhận một số chuyện mà mình không muốn.

Anh không ngờ cô lại đặc biệt mâu thuẫn với lời nói kiểu này, khiến anh càng nóng nảy hơn... Ở trước mặt cô, lời nói và việc làm của anh hình như dễ dàng bị tâm trạng điều khiển hơn là đầu óc.

Cuối cùng, bị cô cảnh tỉnh.

"Người nên nói xin lỗi là anh mới đúng." Để không mắc phải sai lầm tương tự, lựa chọn tốt nhất là thành thật.

Trước mặt nữ nhân mình yêu, trước mặt một cô gái thông minh, anh phải gạt bỏ hết những thủ đoạn và thói quen lúc trước. Nếu không, anh không có tư cách có được cô.

"Đi cùng anh."

Lý Duật đứng dậy mặc áo ngủ, cầm áo ngủ to rộng của mình quấn lấy thân hình mê người của Dịch Dao, anh nắm tay cô ra khỏi phòng ngủ đi vào một phòng khác.

Sau khi thông báo cho đoàn phim nghỉ, anh liền dẫn cô đến thẳng sân bay trở về nhà, ba ngày này, anh chỉ muốn dành cả thời gian cho cô.

Ánh đèn đột ngột sáng lên, ánh sáng chói mắt làm Dịch Dao nheo mắt lại né tránh, một hồi lâu mới xoay đầu lại.

Trên tủ âm tường bày đầy những chiếc cúp, hình dáng và chất liệu khác nhau, phản chiếu ánh sáng rực rỡ dưới ánh đèn đặc biệt được thiết kế trong phòng.

"Đây là toàn bộ những giải thưởng anh nhận được từ lúc làm diễn viên đến giờ, nhìn những thứ này, em có cảm giác gì?"

Dịch Dao nhìn một hồi, một vài chiếc cúp đầu tiên trong mỗi hàng dường như được sắp xếp gọn gàng theo các hạng mục giải thưởng, vài cái sau có hơi lộn xộn, nhưng tất cả các giải thưởng đều tăng theo từng năm, có thể thấy Lý Duật càng ngày càng nổi tiếng.

"Nhiều năm như vậy, anh vẫn luôn được khẳng định." Thậm chí đã nhiều tới mức anh không quan tâm.

"Đúng vậy, là "khẳng định"." Lý Duật bật cười, không biết là kiêu ngạo hay là tự giễu, "Từ nhỏ đến lớn, anh đã dễ dàng có được sự "khẳng định", cho dù là học tập, âm nhạc, hội họa, hay thể thao, miễn là thứ anh có hứng thú, anh đều có thể học nhanh hơn, làm tốt hơn nhiều người, cho nên..." Lý Duật ôm lấy thân thể mảnh mai của cô từ phía sau, vừa tiếp tục nói vừa xin lỗi, "Anh quá mức tự tin."

"Từ khi lên kế hoạch quay《Nguyệt Chi Âm》đến bây giờ, anh cho rằng anh đã sẵn sàng đối mặt với mọi tình huống, thậm chí đến lúc bị em mắng mới tỉnh lại, anh còn cho rằng mình đã giải quyết rất ổn thỏa. Nhưng giống như lời em nói, có rất nhiều chuyện anh thiếu suy xét,《Nguyệt Chi Âm》xuất hiện nhiều vấn đề như vậy, anh không thể tránh được lỗi của mình."

Dịch Dao hơi nhíu mày, "Cho dù anh có quá nhiều chuyện, không chú ý tới một số chi tiết nhỏ, không có ai nhắc nhở anh sao?"

"Đó gọi là dưới ánh đèn thì tối, anh vẫn luôn muốn khống chế toàn cục, bỏ qua một số điều cơ bản nhất. Mọi người xung quanh có lẽ điều cho rằng anh sẽ không mắc phải những sai lầm tầm thường này, cho nên không ai nhắc nhở anh, những người khác càng không. Anh tìm Đàn Hoa tới giúp đỡ, cũng là hy vọng có thể bù đắp vào điểm này, nhưng dù sao đây cũng là lần đầu tiên hắn tiếp xúc với ngành này, rất nhiều chuyện hắn cũng không nhạy cảm lắm."

Lý Duật bế cô ngồi lên sô pha, mỉm cười nhìn khuôn mặt nhỏ đang né tránh của cô. "Bây giờ có thể nói cho anh biết đáp án của những vấn đề đó không? Biệt thự Tô gia bị cướp là do anh không chú ý đến nó, Lâu Nhạc từ chức, em biết hắn đi đâu à? Còn có tập đoàn Kiều thị rút vốn, anh biết gì không? Còn Lạc Thanh... quan trọng nhất chính là, nếu em quan tâ/m đến tình hình của《Nguyệt Chi Âm》như vậy, vì sao lại không muốn diễn Cam Tố Nga? Có lý do gì đặc biệt không? Thật sự chỉ vì em khóc không được thôi sao?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.