Quy Tắc Đường Cong - Giang Sơn Đa Tiêu

Chương 114: Người mà em muốn (Lý Duật - Hơi H)



Phòng nghỉ của tổ đạo diễn.

"Em nói gì cơ?" Khuôn mặt tuấn tú hơi mệt mỏi của Lý Duật hơi kinh ngạc.

"Em không thể chấp nhận được tính cách của Cam Tố Nga, nên em không thể tự nhiên nhập vai được. Cho nên, nếu anh đồng ý chịu trách nhiệm điều động cảm xúc của em, em có thể diễn được vai Cam Tố Nga."

Điều động cảm xúc của cô? Điều động như thế nào? Giống như lần trước sao? Xé mở miệng vết thương của cô ép cô bộc lộ sự yếu ớt, trơ mắt nhìn cô đem tất cả đau đớn nuốt vào lòng?

Sau đó để cô thê thảm đổ máu và nước mắt ở một nơi hắn không biết? Cô cũng biết, ngày đó khi nhìn thấy giọt nước mắt chưa khô trên đôi mắt nhắm chặt của cô dưới cầu thang, anh muốn moi trái tim mình ra để cô bóp nát nó!

Anh chưa bao giờ nghĩ tới yêu một nữ nhân sẽ khiến anh hận bản thân mình đến vậy. Bây giờ cô lại mở miệng yêu cầu anh phụ trách "điều động cảm xúc" của cô, để cô đóng vai một người phụ nữ luôn vướng vào bi kịch?

Dưới đôi mắt của cô, anh chỉ là một tên đao phủ tay dính đầy máu sao?

"Anh không làm được."

"Anh có thể. Trên thực tế, lần đánh cược trước đó anh đã thắng. Anh rất am hiểu việc nắm bắt tâm lý của người khác, khai thác những cảm xúc chân thật nhất, điều này cũng đã thể hiện rất tốt trên người những diễn viên khác. Em sẽ cố gắng mở rộng lòng mình, để anh —"

Lý Duật đột nhiên đi tới gần cô, "Em có biết em đang nói gì không?"

Dịch Dao hơi ngạc nhiên, nhớ lại một hồi cũng không phát hiện mình đã nói gì không đúng, thậm chí cô còn đang khen anh mà.

Nhéo cằm nâng khuôn mặt nhỏ của cô lên, suýt nữa Lý Duật đã không khống chế được lực tay.

"Em muốn anh... sau này ngày nào cũng tổn thương em giống như ngày hôm đó sao? Em cảm thấy anh là loại đàn ông có thể làm tổn thương nữ nhân mình yêu hết lần này đến lần khác mà không có vấn đề gì sao? Ở trong mắt em, Lý Duật anh là kẻ tồi như vậy sao?"

Khuôn mặt nhỏ thoáng chốc trắng bệch, tim như ngừng đập trong giây lát. Khi người đàn ông với khuôn mặt tuấn tú không chê vào đâu được nói "lời thoại trong phim thần tượng" trước mặt cô, Dịch Dao bỗng nhiên hiểu được tâm trạng si mê của mấy fan nữ đối với anh.

Nhưng thực tế — không phải là phim thần tượng, cô cũng không phải là nữ chính trong sáng tốt bụng trong những bộ phim thần tượng đó.

Nữ nhân anh yêu? Là cô sao?

"Em biết là em đã lật lọng, cho nên em chỉ đề nghị, anh có quyền từ chối —"

Trái tim đau đớn dữ dội khiến anh không rảnh nghe lời nói không hề gợn sóng của cô, Lý Duật cúi đầu bịt chặt cái miệng nhỏ nhắn của cô, không cho chống cự, hung hăng cướp đoạt, mang theo nỗi không cam lòng cùng với phát t/iết chà đạp đôi môi của cô.

Lần đầu tiên trong đời, trái tim anh rung động, thậm chí còn tình nguyện giao trái tim của mình cho đối phương, nhưng đối phương không hề động lòng.

Có phải anh nên hận cô bé này không?

Chữ "hận" vừa nổi lên, trong lòng liền mềm nhũn.

Buông môi cô ra, thì thầm nói nhỏ vào tai cô, "Em có nghe rõ không, anh đang thông báo với em, anh yêu em, tổn thương em anh còn đau đớn hơn em nhiều, chuyện như vậy anh không làm được."

Yêu... Trên đời này rốt cuộc có bao nhiêu loại yêu?

Yêu đến khi mất đi lý trí, yêu đến mức quên đi, yêu đến khi mê muội trả giá, cũng có thể giống như người đàn ông trước mặt, mỗi đoạn tình yêu đều không vượt quá mười tháng.

Yêu rốt cuộc là gì, yêu một người sẽ có tâm trạng như thế nào? Nó thực sự có thể khiến con người tuyệt vọng tìm đến cái chết, khiến con người bởi vì mất mát trốn tránh đau khổ liền quên đi đứa con của mình, khiến trong mắt một người trừ người đó ra tất cả đều là dư thừa, cô muốn biết, cũng muốn thử.

Nhưng, được yêu?

"Yêu em? Anh chắc không? Cho dù... ngày hôm qua em còn ở trên giường của người đàn ông khác? Thậm chí anh còn cùng người đàn ông khác thao em, cho dù em lên giường với bạn thân của anh —"

Người đàn ông đột nhiên bắt chéo hai tay của cô ra sau lưng, ôm cô bước tới bàn hội nghị hình bầu dục, quét sạch bản vẽ lộn xộn, kịch bản đang chỉnh sửa, mấy tờ lời thoại và thông báo trên bàn xuống đất.

"Em có thể tự mình xác nhận!" Lý Duật đặt cô lên mặt bàn, nhìn chằm chằm ánh mắt khó hiểu của cô, cắn răng nói.

Yêu sâu chắc chắn phải có chút hận, đặc biệt là, yêu đơn phương một tiểu xà yêu lạnh lùng như vậy!

"Anh ——"

"Anh làm sao? Em đã quên những gì mình vừa nói rồi à? Chính em đã thừa nhận lần cá cược trước đó em đã thua, cho nên anh chỉ đang thực hiện các quyền lợi chưa kết thúc của mình, nhân tiện —" kéo bàn tay nhỏ của cô đặt lên c/ôn th/ịt giữa hai chân anh, cảm nhận dục vọng cứng rắn đang căng trướng, "... Để em biết anh yêu em bao nhiêu."

"Em, em......" Dịch Dao ngậm miệng. Nếu đã quyết định trở về cô cũng đã chuẩn bị tâm lý, nhưng cô không ngờ Lý Duật lại có phản ứng này.

Động tác của người đàn ông cũng không vì cô hốt hoảng mà dừng lại, hôm nay cô mặc một chiếc váy mùa đông mà An Kinh Vĩ đã mua cho cô, bên dưới là vớ đen liền quần mỏng manh, quần vớ liền trở thành gông xiềng trói chặt hai chân, bị anh đè ép lên hai quả anh đào trước ngực.

Làn da tiếp xúc đến không khí lạnh băng trên mặt bàn, toàn bộ mông nhỏ co chặt, nhưng chỉ một lát sau, hoa h/uyệt nhắm chặt đã bị dục vọng nóng bỏng của người đàn ông an ủi, trong nháy mắt cô liền co rút lại.

Bàn tay to chui vào nội y giữ ấm trong người cô, lúc đầu lạnh lẽo, sau đó liền nóng rực, tê nhột, khiến cô run rẩy, dục vọng nhanh chóng dâng lên.

Chậm rãi xâm nhập vào hoa h/uyệt dần dần ướt át, khoái cảm được nữ nhân mình yêu gắt gao quấn chặt đã rửa sạch tất cả những bất mãn của anh.

Vốn dĩ anh muốn giải quyết đối thủ trước rồi mới từ từ hưởng thụ quá trình chinh phục cô, nhưng trước đó anh lại không hề phát hiện, cô mới là đối thủ duy nhất của anh. Không chiếm được trái tim của cô, cho dù bên cạnh cô chỉ có một người đàn ông là anh cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì.

"Ưm......"

"Anh rất chắc chắn người bây giờ anh thao chính là nữ nhân anh yêu, vậy còn em? Em thích người như thế nào?"

"A......"

"Anh có thể trở thành, bất kỳ người đàn ông nào em muốn."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.