Quy Tắc Đường Cong - Giang Sơn Đa Tiêu

Chương 121: Khoái cảm trả thù (Đàn Hoa - H)



Hắn cho rằng cô sẽ giả bộ xấu hổ cảm ơn hoặc là ra vẻ hào phóng nói những việc này không có gì......

Đàn Hoa nhìn chằm chằm Dịch Dao với vẻ mặt bình tĩnh.

Hắn nghĩ tới rất nhiều khả năng, bởi vì hắn phát hiện... ngoại trừ việc biết cô là một nữ nhân vì đạt được mục đích mà dối trá không có liêm sỉ, những thứ khác, hắn đều không biết.

Một nữ nhân, trước mặt bạn bè ở trường học, có thể vui vẻ, rộng rãi, chín chắn, dịu dàng; ở trước mặt những người không quen biết lịch sự nhưng lạnh lùng xa cách; ở trước mặt "kim chủ" thì xinh đẹp cao ngạo; có thể vì một vai diễn mà nhẫn nhục chịu đựng, cực kỳ lẳng lơ.

Nhưng nữ nhân này, sẽ cống hiến hết mình vì vai diễn, sẽ im lặng tuyệt vọng rơi lệ, sẽ đồng ý với những yêu cầu quá đáng của hắn!

Điều khó hiểu nhất chính là ánh mắt của cô bất cứ lúc nào cũng vô cùng kiên định, giống như chưa bao giờ cô xấu hổ, hối hận vì những gì mình làm; sống không thẹn với lương tâm, sống không sợ hãi, sống bỏ ngoài tai mọi lời chỉ trích khinh bỉ của mọi người, sống dũng cảm đối mặt với mọi thứ trên đời!

Hắn đã từng nói với Lý Duật rằng muốn cô yêu hắn, nhưng buồn cười là — hắn cũng không biết nên lấy gì để hấp dẫn cô. Thậm chí, mỗi lần đối mặt với cô, hắn biết trong lòng mình hận cô, nhưng cái khác, hắn lại không biết. Không biết nên dùng biểu cảm gì, không biết nên nói cái gì, không biết phải làm những gì.

Một nữ nhân như vậy, vừa nói với hắn — cô sẽ ghen, nếu người phụ nữ khác giúp hắn tắm rửa, bôi thuốc, chăm sóc hắn, cô sẽ ghen.

"Anh có thể hiểu những lời này như một lời tỏ tình không?" Nụ cười nở rộ trên khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng.

Rõ ràng trong lòng hơi thẹn thùng, nhưng ánh mắt lại lộ ra nụ cười ấm áp như mặt trời ngày đông. "Em đi ra ngoài trước, anh cẩn thận đừng để bị cảm."

"Từ từ!" Người đàn ông bước nhanh đến gần đóng cánh cửa vừa được mở ra, cúi đầu nhìn khuôn mặt có hơi né tránh của cô, giọng nói quyến rũ mang theo nụ cười sung sướng, "Em thích anh ở điểm nào?"

"......Cái ôm của anh."

Nghe vậy, Đàn Hoa hơi kinh ngạc, theo bản năng duỗi hai tay còn ướt đẫm nước ôm cô vào lòng.

"Thích cái này?"

Dịch Dao do dự một lát, chậm rãi giơ tay ôm lấy tấm lưng ấm áp chặt chẽ của hắn.

Chính là cái này. Khuôn mặt nhỏ lẳng lặng nằm trên lồng ngực bóng loáng của hắn, lắng nghe nhịp tim đều đặn mạnh mẽ của hắn, hít thở mùi hương độc đáo trên cơ thể hắn, mọi suy nghĩ miên man trong đầu cô lặng lẽ chìm vào giấc ngủ sâu, khiến cô chỉ muốn cứ như vậy nhắm hai mắt, nặng nề ngủ.

Nụ hôn lưu luyến bất chợt đến nhưng cực kỳ tự nhiên, một bên như đang hưởng thụ thành quả chờ mong đã lâu, một bên nhẹ nhàng đáp lại, mềm mại đến mức khiến người ta chỉ muốn hoàn toàn chiếm giữ cô.

Khi môi người đàn ông men theo cổ cô hôn sâu xuống dưới, bàn tay to trượt từ thắt lưng xuống mông, giả vờ muốn bế cô lên bằng một tay, cô liền vội vàng nắm lấy cánh tay trái của hắn.

Cánh môi mang theo tê dại quay về bên tai cô, "Cho anh, anh muốn em."

Hắn muốn cô.

Dịch Dao nhẹ nhàng đẩy Đàn Hoa trước mặt ra, đẩy hắn trở lại dưới vòi sen, một tay cầm vòi hoa sen mở ra, một tay thoa sữa tắm.

Trực tiếp thoa sữa tắm lên lồng ngực cân xứng và trơn nhẵn của người đàn ông, sữa tắm chưa kịp biến thành bọt biển trượt xuống vùng ngực và bụng mê người của hắn đến mép quần lót.

Đôi tay nhỏ bé từ từ đánh một vòng, khiến lồng ngực hắn nóng bừng, cơ bụng co rút như bị điện giật, dục vọng sôi sục muốn nhanh chóng được an ủi khiến hắn gần như phát điên.

Giống như sự tra tấn đau đớn ngọt ngào nhất thế gian, tay nhỏ rốt cuộc cũng đi tới chướng ngại vật duy nhất trên người hắn. Đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt qua khe hở giữa quần lót và eo hắn, bên tai lập tức truyền đến tiếng rên khó nhịn dễ nghe của hắn.

Sau đó tay nhỏ vừa chạm vào liền rời đi, cũng không đưa tay vào an ủi xoa dịu khát vọng cực độ của hắn.

Ngay khi hắn không thể chịu đựng nổi mà chuẩn bị tự mình động thủ không thèm để ý tới cổ tay, tay nhỏ bé cách lớp vải ướt đẫm phủ lên cứng rắn của hắn, vuốt ve trên dưới, đồng thời cột nước tinh mịn cũng phun lên thân thể nhạy cảm của hắn, kích thích thể xác và tinh thần khiến khoái cảm run rẩy thành sóng.

Gương mặt nho nhã lạnh lùng chìm đắm trong dục vọng, trọng tâm thân thể giống như rơi xuống bàn tay nhỏ bé khiến người người vừa yêu vừa sợ kia, khát vọng cô mạnh một chút, nhanh một chút, lại hy vọng cô chậm một chút, lâu một chút!

"Nếu em cứ chơi xuống dưới nữa, anh sợ anh sẽ không khống chế được mà tháo nẹp ra."

"......"

Dịch Dao ngước mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo lúc này có thêm mấy phần lạnh lùng mê hoặc. Bỏ vòi sen qua một bên, cởi quần áo màu đen trên người, hai tay ôm lấy cổ hắn, đùi phải nhẹ nhàng nâng lên, ngón chân lướt dọc theo chân hắn, cuối cùng cánh tay siết lại nhẹ nhàng nhảy lên, hai chân cô chặt chẽ siết chặt vòng eo cân đối của hắn.

"Anh có thể muốn em."

Không chút chần chờ, hắn cúi đầu cắn nuốt cánh môi đỏ bừng của cô, giải phóng cự vật căng cứng nổi đầy gân xanh dưới thân, tiến tới hai bước, đè cô vào vách tường liền xông vào hoa h/uyệt mất hồn ướt át.

"A ưm——"

Vui sướng, thỏa mãn, run rẩy, tê mỏi, hít thở không thông, những cảm giác không thể tưởng tượng kích thích đại não trống rỗng, mỗi một tấc trên cơ thể đều điên cuồng gầm lên ——

Hắn muốn thao cô! Hắn muốn chiếm hữu từng bộ phận trên cơ thể cô, hôn lên từng sợi tóc, từng ngón tay, ngón chân, muốn hung hăng xỏ xuyên qua từng cái tiểu h/uyệt trên người cô, khiến cho mị thịt mềm mại đó run rẩy vì hắn, khóc thút thít vì hắn, hàng đêm dính đầy t/inh d/ịch của hắn, để cho cổ họng của cô chỉ biết d/âm đãng rên rỉ vì hắn!

Tiếng thân thể va chạm càng ngày càng lớn, dâ/m h/uyệt nhỏ hẹp dưới sự thọc vào rút ra của người đàn ông mà nhanh chóng sưng đỏ ướt át, gắt gao liếm mút c/ôn th/ịt cực lớn của người đàn ông, khiến c/ôn th/ịt càng làm càng nhanh nhẹn hơn.

Cánh hoa hồng nhạt không ngừng rung động, hạt châu nhỏ xinh mượt mà bị lông trên háng hắn va chạm cọ xát, khoái cảm bén nhọn cùng với khoái cảm tê dại không ngớt khiến cô chỉ muốn kêu rên.

Dâ/m h/uyệt run rẩy một trận khiến người đàn ông vội vàng dừng lại, nhịn xuống dục vọng muốn bắn, buông cánh môi thơm ngọt của cô ra, nhìn thấy dáng vẻ đỏ bừng vừa mới được hắn đưa lên cao trào trong thời gian ngắn ngủi, lòng tự trọng của người đàn ông thỏa mãn chưa từng có.

Thuận tay kéo một cái khăn tắm lau người cho hai người, Đàn Hoa ôm mông nhỏ của cô đi về phía phòng ngủ.

"A, a...... Đừng, đừng nhúc nhích......"

Trong lúc dạo chơi, người đàn ông còn ác ý quấy động cơ thể nhạy cảm sau khi cao trào của cô, để c/ôn th/ịt nhanh chóng cọ xát va chạm vào vách động tê dại, đâm thẳng vào chỗ sâu bên trong. Bụng nhỏ giống như bị gậy sắt cứng rắn chọc thủng, khiến cô vừa đau vừa sảng khoái, mũi đau xót.

"Được rồi, không động. Trở về phòng ngủ rồi nói, nếu không hai chúng ta đều sẽ cảm lạnh." Người đàn ông mỉm cười nói.

Khuôn mặt nhỏ oán trách liếc nhìn người đàn ông đáng ghét, Dịch Dao cam chịu gác cằm trên vai hắn.

Vững vàng thong thả tiếp tục bước đều, tiếng rên rỉ kiều mị ủy khuất động lòng người.

Đàn Hoa còn chưa đi đến mép giường, ái d/ịch từ tiểu h/uyệt mềm mại của thân thể trong lòng ngực hắn run rẩy tiết ra làm ướt cả chân hắn.

Cẩn thận đặt cô lên giường, thưởng thức dáng vẻ mị hoặc của cô, người đàn ông lại nổi lên hứng thú.

"A...... có muốn đánh cược hay không, để xem trước khi anh bắn, em sẽ ra mấy lần." Hắn không thích đánh cược, ngoại trừ bây giờ.

"......" Ủy khuất cắn cắn môi dưới, tìm kiếm sự tỉnh táo của mình trong cơn sóng triều, cô thông minh không đáp lại miệng lưỡi hại trên giường của người đàn ông.

Nhìn chằm chằm dáng vẻ bướng bỉnh của cô, từ từ di chuyển dục vọng trong mật h/uyệt, mê mẩn nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô hơi thay đổi khi hắn cắm vào rút ra.

Điều khiến hắn không thể hiểu được chính là tâm lý thoải mái cùng với khoái cảm thể xác không thể so sánh của hắn lúc này là gì? Khoái cảm trả thù sao?

Trước cô, hắn đã chạm qua hai cô gái, vài lần làm tình ít ỏi, nhạt nhẽo khiến hắn nghĩ rằng chính mình trời sinh lãnh đạm. Nhưng mà ở trên người cô......

Nếu đây là khoái cảm trả thù, có lẽ hắn sẽ trả thù lâu hơn một chút!

Đặt hai chân yếu ớt của cô lên vai, người đàn ông càn rỡ di chuyển, chỗ giao nhau, nguyên cây c/ôn th/ịt nóng như lửa ra vào giữa nơi riêng tư ở hai chân cô, da thịt non nớt mỏng manh bị dãn rộng, c/ôn th/ịt vẫn không thương tiếc một chút nào, nhiều lần cắm thẳng vào trong tiểu h/uyệt mềm mại, không ngừng khuấy tròn bên trong.

"Thích không? Ngoài trừ việc thích cái ôm của anh, em có thích anh thao em như vậy không?"

Thích không?

Thể xác và tinh thần tràn ngập khoái cảm sung sướng, đôi mắt mờ mịt nhìn người đàn ông đang thao mình, cô càng muốn rúc vào lồng ngực ấm áp kiên cố của hắn hơn. Cô vươn tay phải theo bản năng ——

Người đàn ông đột nhiên bắt lấy cánh tay phải của cô, nhìn chằm chằm chuỗi dài vết bầm tím trên cánh tay, nhíu chặt mày lại. "Có chuyện gì vậy?"

"Không, không sao, em không cẩn thận đụng trúng thôi." Cuối cùng động tác của người đàn ông cũng dừng lại, Dịch Dao nhẹ nhàng buông hai chân đang treo trên cao của mình xuống, cái miệng nhỏ dưới thân co rút theo phản xạ, mút chặt c/ôn th/ịt thô to, cái miệng nhỏ còn thở hổn hển, hy vọng lấy lại sức càng sớm càng tốt.

Đàn Hoa nhẹ nhàng cười, dán người ưu nhã, khuôn mặt khiến mỗi động tác của hắn đều cực kỳ phong độ, mặc dù lúc này động tác của hắn lại cực kỳ d/âm đãng.

Rút c/ôn th/ịt ướt đẫm ra, hắn đè cả người lên thân hình xinh đẹp của cô, nhẹ nhàng cắn lên những dấu hôn không thuộc về hắn trên xương quai xanh, Q/uy đ/ầu khéo léo đưa đẩy cọ xát trong hoa h/uyệt, giống như cô dùng bàn tay nhỏ của cô làm lúc nãy.

Hoa h/uyệt bị trêu chọc liền tiết ra một dòng d/âm dịch, c/ôn th/ịt lại cường thế đâm vào.

"A a ——"

"Dao Dao, em cảm thấy anh là chuyên gia trang điểm hiệu ứng đặc biệt sẽ không thể nhìn ra nguyên nhân của vết bầm sao?"

"A, a...... Em...... A......"

"Tự em ngoan ngoãn nói, hay là để anh từ từ làm em nói."

"Em ——"

"Anh chọn cái sau."

"À không......"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.