Quy Tắc Đường Cong - Giang Sơn Đa Tiêu

Chương 171: Vẻ đẹp không giảm (An Kinh Vĩ, Tùy Nhược Thủy - 3P)



Đêm, dã chiến, 3P.

Trên bờ sông nhân tạo cũng không biết có camera hay không, cô gái xinh đẹp nước mắt đầy mặt bị hai người đàn ông cao ráo đẹp trai trang phục chỉnh tề che miệng bế lên, kẹp ở giữa hai thân hình cao lớn thon dài mà hung hăng thao.

Đôi tay bị bắt chéo ra sau lưng, quần bị kéo đến đùi, hai chân cuộn lại, đầu gối giơ cao chạm vào bộ ngực sữa, để lộ cặp mông căng tròn trắng như tuyết cùng với hai mật huyệt tươi mới, không ngừng co rút thừa nhận hai người đàn ông ăn ý va chạm ra vào, đôi bàn chân run rẩy co lại.

Trong gió đêm, hai gậy thịt hình dạng màu sắc khác nhau nhưng đều hung hãn như nhau, côn thịt dữ tợn nóng bỏng căng tràn đường đi chật hẹp, mạnh mẽ va chạm, tận dụng sức mạnh của nhau, từng cái đều thẳng lưng đâm vào chỗ sâu nhất, khiến hoa huyệt nhiều nước từ từ mềm mại, cắm đến mức cô gái ở giữa kịch liệt run rẩy, đáng thương nức nở.

Hai côn thịt thô dài lúc ẩn lúc hiện ở chỗ ba người kết hợp, túi tinh căng phồng theo động tác ra vào mà đập lên cánh mông non mềm, tiếng vang mạnh mẽ liên tục với khoảng cách gần như vậy, kích cỡ đủ để đâm xuyên qua bụng nhỏ, hai mật huyệt nhỏ nhắn của cô gái chính là bị "khổ hình" như thế...

Chỗ này bỏ bớt một ngàn chữ.

Không biết có phải do làm tình khi say rượu khiến máu tập trung ở dưới thân hay không, làm giảm bớt lượng máu lên đầu, khi Dịch Dao nửa đêm tỉnh lại không có đau đầu, đầu óc, thân thể còn rất nhẹ nhàng, ngay cả tậm trạng buồn bực cũng tươi tỉnh hơn nhiều.

Giống như ăn một viên Tẩy Tủy đan trong truyền thuyết, kinh mạch ứ đọng bị xuyên thủng, vết thương cũ trở thành hư không, toàn thân sảng khoái, thoải mái đến mức cô phải than thở một tiếng.

Sau khi xuống giường giải quyết vấn đề sinh lý, thân thể trần trụi khô ráo thơm tho, dấu hôn trên người cũng không quá nhiều, hai tiểu huyệt tuy rằng vẫn còn tê dại mỏi mệt sau khi bị thô bạo thọc vào rút ra, nhưng không đau cũng không sưng đỏ, bị nước ấm phun vào cũng không khó chịu.

Xem ra tối hôm qua sau khi cô ngất đi An Kinh Vĩ cũng không quá quấy rầy cô nữa, thậm chí còn lau sạch sẽ cho cô?

Thật khó tin.

Từ trên giường An Kinh Vĩ đi xuống, mà thoải mái như vậy thì đây là lần đầu tiên. Lại nghĩ đến hắn chủ động vì chuyện của Ni Na, hứa hẹn, phối hợp với cô, Dịch Dao lắc đầu cười khẽ.

Tâm trạng rất tốt.

Dịch Dao nhìn bóng đêm đen nhánh ngoài cửa sổ, cô bọc khăn tắm đi ra khỏi phòng tắm. Đang tính bò lên giường tiếp tục ngủ thì đột nhiên ngồi dậy!

Không xong rồi! Tùy Nhược Thủy!

Tìm di động khắp nơi không thấy, Dịch Dao hơi lo lắng mà mở cửa phòng ngủ ra ——

Tối hôm qua khi rời khỏi nhà hàng, cô vừa đi vừa uống, sau đó liền... cái gì cũng không nhớ. Tửu lượng của cô rõ ràng cũng không kém, tối hôm qua không biết làm sao vậy.

Dịch Dao ảo não ló đầu ra, phòng khách ánh đèn sáng choang. Rón ra rón rén đi tới gần sô pha trong phòng khách, quả nhiên nhìn thấy túi xách của mình lẻ loi nằm ở trên sô pha, mà trong phòng khách hình như cũng không có bóng dáng An Kinh Vĩ.

Hắn quay về thành phố S rồi sao?

Dịch Dao nhẹ nhàng thở ra, thả lỏng thân thể, nhanh nhẹn đi về phía sô pha, sau đó liền nhìn thấy hai người đàn ông vai rộng eo hẹp chân dài từ trên mặt đất dưới sô pha "mọc" ra.

"Hai người!" Dịch Dao lập tức nhíu mày.

Khóe miệng Tùy Nhược Thủy bầm tím, trên cằm vẫn còn vết máu chưa lau sạch, khuôn mặt vốn dĩ không tì vết chỗ sưng chỗ đỏ, khiến cô nhìn thấy rất đau lòng muốn nổi giận!

Hàng nút áo sơ mi trên người cũng bung ra, để lộ cơ ngực rất đẹp mắt.

Sau khi cài lại mấy cái nút áo còn nguyên trên người Tùy Nhược Thủy, Dịch Dao quay đầu trừng mắt nhìn An Kinh Vĩ, khi nhìn kỹ rồi tức giận cũng giảm bớt.

Trên mặt An Kinh Vĩ vẫn còn đỡ, nhưng trên cánh tay trái bầm tím, toàn bộ ống tay áo biến mất, trên áo còn lưu lại rất nhiều nếp nhăn. Cô đi tới kéo quần áo của hắn lên, quả nhiên hai bên thắt lưng, xương sườn, eo đều là những vết thương nghiêm trọng.

"......" Từ lần trước cô nên phát hiện, Nhược Thủy có thể đánh Lý Duật trật khớp vai trong thời gian ngắn như vậy, chắc chắn đã từng học võ giống với An Kinh Vĩ.

Dịch Dao nhìn bốn phía, phòng khách hỗn loạn, sô pha bàn ghế ngã trái ngã phải, cô mới vừa không chú ý. Bọn họ ở bên ngoài đã đánh nhau thành như vậy mà cô cũng không nghe được, xem ra cô say rất dữ.

Nhưng mà An Kinh Vĩ lấy thân thể để đổi lấy gương mặt của Tùy Nhược Thủy, hắn nghĩ như thế nào vậy?

Dịch Dao quay đầu nhìn về phía Tùy Nhược Thủy, chỉ chỉ eo của An Kinh Vĩ, "Có cần đi bệnh viện không?" Người biết võ xuống tay đều có chừng mực.

"... Không cần."

"... Quần áo của em đâu?"

"Dao Dao......" An Kinh Vĩ vươn tay.

Dịch Dao né tránh, "Anh đã đồng ý sẽ không tổn thương bạn của em. Nếu anh không làm được, chúng ta cũng không có gì để nói."

"Dao Dao! Anh —" Hốc mắt An Kinh Vĩ phiếm hồng, "Được, sau này chỉ cần là người của em, có đánh chửi gì anh cũng mặc kệ."

Lời này của hắn có ý gì? Nhìn thấy dáng vẻ này của An Kinh Vĩ giờ, cô lại có cảm giác áy náy vì đã mắng sai con nít ở nhà trẻ.

Dịch Dao nuốt nước miếng một cái, liếc mắt nhìn Tùy Nhược Thủy, "Anh ra tay trước?"

"Ừ." Tùy Nhược Thủy trả lời như đúng rồi.

Dịch Dao đau đầu. "Mặt anh thành như vậy, làm sao đi diễn bây giờ?"

"Anh nghỉ ngơi."

"Nghỉ ngơi? Nghỉ ngơi bao lâu? Có kịp hồi phục không?"

"Không sao."

Tùy Nhược Thủy không giải thích. Lần đầu tiên đóng phim hắn không hiểu biết, cho nên quay liên tục nửa tháng, mỗi ngày ngủ không đến ba tiếng, phải thường xuyên tiếp xúc với những người phụ nữ bực bội của đoàn phim nên không có thời gian liên lạc với Dịch Dao, hắn mới biết, lịch trình công việc của hắn sắp xếp không đúng lắm.

Lúc đó hắn cũng đoán được chuyện gì đang xảy ra, dù sao thì sự thù địch của hai người đàn ông kia rõ ràng như vậy mà.

Sau khi thông báo cho ông chủ, buổi chiều ông chủ liền tới phim trường, sắp xếp cho hắn nghỉ ngơi, giá cả cũng không nói, chắc là hắn có thể nghỉ ngơi một thời gian.

"...... Em, có phải tối hôm qua em đã nói gì không?" Dịch Dao do dự nói. Nếu không cô thật sự không nghĩ ra lý do vì sao Nhược Thủy sẽ ra tay trước.

"Ừ." Tùy Nhược Thủy đi đến bên cạnh Dịch Dao bế cô nằm lên sô pha, tách hai chân cô ra nhìn trạng thái xấu hổ của tiểu huyệt, hoa huyệt đầy đặn với cúc huyệt tinh xảo, một cái ướt mềm, một cái nóng bỏng.

Hắn cúi xuống hào phóng hôn lên khe thịt, cô đột nhiên co người muốn khép hai chân lại.

"Em, em vừa mới......" Dịch Dao xấu hổ không dám nói ra, cho dù đã có quan hệ thân mật như vậy, nhưng cô vẫn cảm thấy......

Khi cô còn đang ấp a ấp úng, người đàn ông giữa hai chân đã ôm mông cô, hai ngón cái vạch mở cánh hoa, môi hôn lên phần thịt mềm giữa âm hạch và hoa huyệt, lực hút mạnh đến mức ảnh hưởng đến bàng quang, nguy cơ mất khống chế khiến cô sợ tới mức giãy giụa liên tục, cả người bị kích thích mà tê dại, tiểu h/uyệt tiết ra chất lỏng dính ướt.

Hai ngón tay thon dài theo mật nước đâm vào hoa huyệt, đầu ngón tay cong lên đụng vào chỗ trí mạng trong cơ thể, nhẹ nhàng mát xa, trong ngoài kích thích niệu đạo.

"Nhược Thủy! Đừng mà! Đừng như vậy ——" Cô cố gắng khống chế ý muốn tiểu, đôi tay xen vào mái tóc dài của hắn, không biết là ấn hay kéo, tình triều hồng nhạt nhanh chóng che kín toàn thân, khoái cảm dưới thân nhanh chóng tích tụ, không thể từ chối!

"A a a a —" dưới thân phun trào, người đàn ông có vết thương chồng chết trên mặt vẫn không bớt đi vẻ đẹp trai nuốt tất cả vào trong miệng.

Trời ạ... Trong đầu một mảnh hỗn loạn, cô không dám tưởng tượng rốt cuộc thứ mình mới tiết ra là gì, cô chỉ biết, người đàn ông dưới thân này khiến lòng cô mềm nhũn.

Bên tai truyền đến tiếng sột soạt cởi quần áo, Dịch Dao vừa quay đầu đã thấy An Kinh Vĩ mang theo côn thịt đỏ tím nóng hừng hực đi về phía cô.

"Không! Đừng làm cùng nhau!" Bây giờ mà cùng nhau tới cô sẽ điên mất.

"Chính em nói, em muốn 2P, 3P, 12P." An Kinh Vĩ nhàn nhạt nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.