Quy Tắc Đường Cong - Giang Sơn Đa Tiêu

Chương 172: Bình thường nhạt nhẽo (An Kinh Vĩ, Tùy Nhược Thủy - 3P)



Sao cô lại —

Nhìn thân hình trần trụi bi thảm của hắn, Dịch Dao than nhẹ một tiếng, há miệng bú lấy côn thịt khiến cái miệng nhỏ căng trướng. Tư thế cơ thể của hai người khiến cô khó ngậm được hết, chỉ có thể giơ tay nắm lấy thân gậy thô to nóng bỏng vuốt ve qua lại, đầu lưỡi bị đè ép không có chỗ để liền lấy lòng mà liếm láp đầu nấm bóng loáng.

Trên người hắn hương vị hormone nồng đậm cùng với côn thịt cứng rắn trong miệng khiến nước bọt chảy ra cô cũng không kịp nuốt, nước bọt từ quy đầu theo khóe miệng trượt xuống gương mặt d/âm mĩ.

"Ưm A —"

Nhụy hoa dưới thân bị mút mạnh một cái, kích thích khiến cô nâng eo nhỏ lên, không rảnh chăm sóc cự vật trong miệng.

An Kinh Vĩ mím môi, nhẫn nhịn đến mức trên trán nổi gân xanh, cong gối nửa quỳ bên cạnh sô pha, một tay chống lên sô pha, một tay nâng cằm của cô lên, thẳng lưng thọc vào rút ra.

Cái miệng nhỏ không giống hai tiểu h/uyệt bên dưới có thể ăn thật sâu, nên động tác phải chú ý để cô không khó chịu, nhưng nhìn khuôn mặt nhỏ xinh đẹp cố gắng nuốt lấy hắn, nhìn đôi mắt vừa mị hoặc vừa vô tội thi thoảng nhìn về phía hắn, hắn liền sảng khoái đến mức cả người sôi trào nhiệt huyết.

Tùy Nhược Thủy mút hôn âm đế một lúc lâu, cho đến khi nhụy hoa nho nhỏ bị hắn hút đến mức tròn tròn trướng lên, hắn mới khẽ cắn một chút rồi liên tục chiến đấu ở chiến trường miệng huyệt, vừa liếm vừa mút, đầu lưỡi linh hoạt mềm dẻo trực tiếp đâm vào hoa huyệt, quấy loạn vách tường thịt.

Ngón tay dính đầy d/âm thủy cũng không quên trêu đùa hạt đậu đỏ, khi thì mềm nhẹ vuốt ve khi thì thô bạo nắn bóp, thao tác càng ngày càng thành thạo khiến cô bé vặn vẹo eo không ngừng...

Chỉ chốc lát sau, thân thể phấn hồng kịch liệt run rẩy, gắt gao co rút lại sau đó lại từ từ thả lỏng, lúc này Tùy Nhược Thủy mới đứng dậy cởi bỏ quần áo dư thừa, kéo khăn tắm nửa kín nửa hở trên người cô xuống.

Chân dài quỳ gối trước mật viên của Dịch Dao, nên hắn cúi xuống không cần phải chỉnh sửa lại tư thế, cánh môi gợi cảm cắn một bên tuyết nhũ, một tay chống trên sô pha, một tay đè nặng lên côn thịt thô to đang sôi sục đâm thẳng vào hoa huyệt. Một phát thọc vào hơn nửa, cắm đến mức hai chân nữ nhân gần như muốn khép lại, nhưng lại bị thân hình cường tráng của hắn ngăn cản, ngược lại như sợ người đàn ông kéo mình đi nên cô liền dùng sức kẹp chặt để giữ lại.

Tùy Nhược Thủy rút ra một chút lại mạnh mẽ xuyên vào, khiến hoa huyệt yếu ớt sau cao trào căng thẳng mà co lại, đâm mạnh đến mức hoa tâm trong bụng nhỏ run rẩy mở ra. Sau hơn mười cái, hoa tâm cũng đầu hàng, bị người đàn ông đâm thật sâu nuốt lấy quy đầu cực đại, sau đó liên tiếp đón khách tiễn khách.

Tiếng rên rỉ kích động bị côn thịt trong miệng chặn lại, khóe mắt tiết ra nước mắt sinh lý, hai cái miệng nhỏ trên dưới đều bị đàn ông cường thế chiếm giữ, thân thể đạt được khoái cảm cực lạc làm người ta quên mất phải hít thở, nhịn không được sa vào, nhưng trong lòng lại tràn đầy cảm giác thỏa mãn.

Dịch Dao không thể suy nghĩ, chỉ có thể đè nén nghi ngờ và bất an, thả lỏng thân dưới, khiến Tùy Nhược Thủy ra vào càng sảng khoái hơn. Trong miệng cũng chú tâm liếm mút côn thịt của An Kinh Vĩ, một tay phối hợp an ủi thân gậy cô đơn, một tay mềm nhẹ thay phiên xoa nắn hai viên tinh hoàn cứng ngắc của hắn.

So với thân hình cường tráng cực phẩm của hai người đàn ông, cô đúng là nhỏ xinh, tiểu huyệt, cái miệng nhỏ bị kích cỡ khác thường của hai người ra vào, hình ảnh d/âm loạn khiến hai người đàn ông không thể kiềm chế được thú tính ẩn sâu bên trong, càng thao càng phóng túng.

Cô bê không nhịn được rên rỉ thành tiếng, hai người đàn ông nghe thấy như lửa cháy đổ thêm dầu, tiếng hít thở càng ngày càng dồn dập.

An Kinh Vĩ đã không thể thỏa mãn với niềm vui thích không hoàn toàn như vậy, chỗ bị cô liếm mút, chạm đến cực kỳ sảng khoái, nhưng chỗ không bị chạm vào lại trống rỗng như đao cắt, hai thái cực tra tấn khiến hắn không khống chế được dục vọng, khi cô nuốt quá nhiều nước bọt sẽ đè ép quy đầu của hắn càng kích thích hắn cắn răng cắm sâu vào.

Từ lúc bắt đầu cô nên là của hắn!

Rút côn thịt ra, bế thân thể của cô lên, ngực kề sát bờ lưng thon thả của cô, đôi tay tách mông cô ra, quy đầu bị nước bọt thấm ướt đối diện với cúc huyệt đỏ bừng cắm thẳng vào!

"A a —" tiếng rên rỉ yêu kiều như là tiếng ca quyến rũ nhân loại của nàng tiên cá trong truyền thuyết, uyển chuyển kiều mị, rung động lòng người, khiến hai người đàn ông nghe thấy chỉ muốn thay phiên nhau đè cô ra hung hăng thao!

Cô bé dưới thân bị người khác kéo đi, Tùy Nhược Thủy lạnh lùng mà trừng mắt nhìn An Kinh Vĩ một cái, khát vọng vô tận đối với cô vượt qua nỗi tức giận, hắn điều chỉnh tư thế quỳ một chút, hai tay mạnh mẽ nâng hai chân Dịch Dao lên, lại lần nữa đem cự vật nặng nề cắm vào trong thân thể cô, cắm đến mức bụng nhỏ của cô phồng lên hình dáng của c/ôn th/ịt, d/ương v/ật thật lớn ở trong thủy h/uyệt co chặt nhanh chóng ra vào, tiếng nước vang lên, cái miệng nhỏ d/âm đãng của cô rên càng ngày càng lớn, vừa lẳng lơ vừa đáng thương.

Lẳng lơ đến mức người ta chỉ muốn thao chết cô!

Đáng thương đến mức người ta chỉ muốn thương cô!

Điên, điên rồi! Cúc h/uyệt chỉ chứa được một ngón tay bị An Kinh Vĩ đâm thẳng vào đã bị mông thịt kẹp chặt không thể động đậy, bây giờ Tùy Nhược Thủy trước người lại cường thế ra vào đụng phải côn thịt thô dài phía sau.

"A, Nhược Thủy..." Hai người bọn họ đánh nhau một trận liền thành đồng đội à? Dịch Dao khóc không ra nước mắt.

Nghe tiếng khóc nhỏ nhẹ làm nũng, tâm trạng hai người đàn ông hoàn toàn khác nhau, nhưng phản ứng kế tiếp lại không hề khác nhau —

"A a a a! Nhẹ, nhẹ chút! Nha a......"

Điên rồi...... Muốn chết......

Cho đến khi sắc trời trở nên trắng xóa, hai cái lỗ nhỏ dưới thân Dịch Dao bị thao cực kỳ đáng thương, tinh dịch chảy ra không ngừng, toàn thân cao trào tê dại đến cực hạn, hai nhũ thịt, vòng eo, đùi, cặp chân dài phủ kín dấu tay cùng vết ửng đỏ, đầu nhũ đỏ tươi bóng loáng, dính đầy nước miếng của đàn ông.

Cái miệng nhỏ khẽ nhếch bị hôn đến gợi cảm sưng lên, đôi mắt mê ly, từ ngọn tóc đến ngón chân đều là dáng vẻ bị yêu thương quá mức.

"Còn muốn 3P, 12P không?" An Kinh Vĩ cong người bắn lên đầu nhũ nhạy cảm của cô.

Dịch Dao giật mình, méo miệng, muốn khóc cũng khóc không được.

"Em chắc chắn sau khi thỏa mãn anh, em còn có sức bò lên giường người đàn ông khác?" An Kinh Vĩ bế Dịch Dao lên đùi, ngồi ở trên sô pha, côn thịt giữa hai chân tạm thời vẫn cương cứng hơn người như cũ.

Tùy Nhược Thủy cũng trần trụi cả người bưng ly nước đến gần, nâng ly uống một ngụm sau đó cúi đầu đút cho Dịch Dao.

Dịch Dao như uống nước ngọt, cuối cùng còn mút cánh môi hắn một cái.

"Em còn muốn!" Đôi mắt ướt đẫm nhìn chằm chằm đôi môi ngon ngọt của Tùy Nhược Thủy.

Sau khi trải qua kích thích tình ái, môi của hắn rất ngon miệng.

"......" Nhìn thấy cặp nam nữ hôn sâu không thể chia lìa ở trước mắt mình, An Kinh Vĩ chỉ cảm thấy ngũ tạng lục phủ đều đặt sai chỗ!

Đoạt lấy chất lỏng ngon lành trong miệng Tùy Nhược Thủy, Dịch Dao liếm môi, quay đầu nhìn về phía An Kinh Vĩ.

"Em cũng không muốn chọc giận anh, nhưng như anh nhìn thấy đó, em không ngại cùng anh làm, thậm chí cũng rất hưởng thụ việc lên giường với anh. Nhưng em chỉ là một nữ nhân bình thường nhạt nhẽo, mới đầu tiếp cận anh là vì vai diễn, cũng không khác gì với những người phụ nữ anh từng gặp, thậm chí còn lẳng lơ vô sỉ hơn nhiều, thật sự không đáng để anh lãng phí quá nhiều thời gian." Dịch Dao lựa lời khuyên bảo.

Chấp niệm của An Kinh Vĩ đối với cô chỉ đơn giản là ham muốn chinh phục và sự kiêu ngạo của đàn ông thôi, vậy cô thỏa mãn hắn, nghe lời hắn, hắn muốn thao thì cho hắn thao, sớm muộn gì cũng có một ngày hắn chán, hơn nữa ngày này cũng không quá lâu, nhưng nếu có thể khiến hắn cảm thấy cô nhàm chán không thú vị càng sớm càng tốt.

Dịch Dao chân thành chờ mong mà nhìn khuôn mặt tuấn tú đẹp trai của An Kinh Vĩ.

An Kinh Vĩ nhìn thẳng vào đôi mắt cô.

Cô gái trong lòng đã giảm bớt vẻ mê say, khôi phục lại sự bình tĩnh cùng sức sống tiềm ẩn. Từng câu từng câu cô nói với hắn giống như từng lời từng chữ xuyên qua trái tim!

"Anh thẳng thắn nói anh thích em là tốt rồi! Em sẽ ổn......"

"Em rất dễ dàng thỏa mãn, các anh chỉ cần tốt với em một chút, một chút là được, em sẽ rất ngoan ngoãn, nghe lời..."

"Anh chỉ cần cười với em nhiều một chút, em liền cảm thấy anh rất đáng yêu! Ừm...... Cũng rất đẹp trai..."

An Kinh Vĩ đè nén suy nghĩ bạo ngược dưới đáy lòng, khẽ nhếch miệng, lộ ra nụ cười nhẹ nhàng, tiến đến cổ cô tham lam hít lấy hương thơm trên người cô, "Nhưng anh thích em lẳng lơ vô sỉ như vậy."

"......"

"Lúc nào thiếu người thì gọi anh."

Dịch Dao lúng túng, nhìn An Kinh Vĩ giống như nhìn quái vật. Sự bất lực và cam chịu trong mắt lại khiến hắn thật sự mỉm cười.

Hai ba câu yếu thế đã muốn đá hắn đi? A...... Nữ nhân An Kinh Vĩ yêu thích nên thông minh và khó thuần phục như thế!

Tùy Nhược Thủy nhìn chằm chằm An Kinh Vĩ một hồi lâu, duỗi tay bế Dịch Dao lên.

"Tắm rửa một cái rồi ngủ tiếp đi, mấy ngày nay anh ở bên em."

Dịch Dao nhấp môi.

Cô có thể nói không cần không? Cô ăn không tiêu nha!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.