Quy Tắc Đường Cong - Giang Sơn Đa Tiêu

Chương 47: Tình nguyện cho cô



Lạc Thanh, 20 tuổi, người Úc gốc Hoa, có vẻ ngoài trẻ trung, hiện đại, chưa từng học diễn xuất chuyên nghiệp, nhưng trong tác phẩm đầu tay cô ấy vào vai một cô gái nông thôn nhút nhát và thẹn thùng rất đạt. Hình ảnh và video tuyên truyền công khai đều mang khí chất thanh nhã đoan trang, bình tĩnh trầm ổn.

Hình ảnh tốt như vậy, nên vừa ra mắt đám đạo diễn đã bắt đầu giành giật người, nhưng nghe nói cô gái này cũng rất kén chọn, lần này cô ấy đồng ý đến thử máy nhanh như vậy, thực sự Lý Duật cũng rất bất ngờ.

Hiệu quả của buổi quay thử, rất đáng mong đợi.

Lý Duật âm thầm gật đầu. Chỉ mới tiếp xúc một thời gian ngắn, nhưng cách nói chuyện của cô gái này rất tự nhiên hào phóng, những ai ở trong giới giải trí quá lâu hoặc những người có ánh mắt độc đáo cũng có thể nhìn ra được, nếu Lạc Thanh muốn phát triển trong giới nghệ sĩ, không có gì bất ngờ xảy ra thì chắc chắn tiền đồ bằng phẳng.

Chọn được nữ chính vừa lòng như vậy, lông mày khóe mắt của Lý Duật càng phong lưu quyến rũ hơn, làm mấy cô nhân viên đứng bên cạnh nhìn thấy liền mê mẩn, nhưng Lạc Thanh đứng ngay trung tâm của mị lực lại cụp mắt xuống, nhẹ nhàng cười.

"Nếu tiện, hay là ngồi xuống uống trà chiều tâm sự một chút đi?"

Lạc Thanh đang cân nhắc có nên giở chiêu lạt mềm buộc chặt hay không, liền thấy nam trợ lý của Lý Duật đi đến.

"Anh Nam, bên ngoài có một cô gái nói chiều nay có hẹn với anh."

"...... Uhm, biết rồi." Lý Duật lạnh lùng nói, gật đầu xin lỗi liền rời khỏi phòng.

"......" Ngay sau đó Lạc Thanh cũng cười cười chào tạm biệt mọi người, vừa mới xoay người, trên khuôn mặt xinh đẹp liền hiện lên biểu cảm nhất định phải có được.

Phòng 1806.

Tập tài liệu nằm lẻ loi trên bàn làm việc, Lý Duật liếc mắt cũng không muốn chạm vào. Thân thể của cô hắn cũng đã cắm vào, còn tư liệu gì cần xem nữa đâu?

Dịch Dao...... Dịch Dao, đọc đi đọc lại cái tên này ở trong lòng, Lý Duật ngước mắt nhìn chằm chằm cô gái buổi sáng vẫn còn dâm đãng ngồi trên người hắn trước mặt, nhất thời cảm giác rất bị động.

Nhớ lại Lạc Thanh khi nãy, rồi nhìn lại Dịch Dao trước mặt, tuổi tác xấp xỉ, khuôn mặt cũng xinh đẹp giống nhau, một người dựa vào tài năng mà có rất nhiều cơ hội để lựa chọn, một người lại dùng hết tâm cơ thậm chí lợi dụng cả bạn bè, lăn lộn dưới thân của một đám đàn ông, chỉ vì muốn có một cơ hội tốt.

Thật ra thì...... mục đích của hắn đã đạt được rồi, hắn chưa bao giờ thấy biểu cảm lạnh lùng như vậy của Đàn Hoa, cho dù Đàn Hoa áy náy trong lòng đối với cô, sau khi nhìn thấy cô "ở trên", một chút áy náy của Đàn Hoa chắc cũng thu nhỏ lại rồi.

Nếu như cô vẫn còn muốn lợi dụng chuyện này để mê hoặc Đàn Hoa, xác xuất thành công cực kỳ nhỏ.

Nhưng mà, để tránh cho cái xác suất cực kỳ nhỏ đó thành công, hắn tình nguyện cho cô thứ cô muốn.

Rút hợp đồng đã soạn sẵn ra, Lý Duật sảng khoái ký tên, sau đó xoay hợp đồng 180 độ về phía Dịch Dao.

Vai nữ 4, tuy rằng lời thoại không nhiều lắm, nhưng cảnh diễn cũng không ít, đối với một người mới mà nói thì đó đã là một cơ hội hiếm có rồi.

Nhìn thấy mình khổ sở đen đủi, xoay vòng quanh để tìm kiếm một cơ hội, bây giờ cơ hội đó lại nhẹ nhàng xuất hiện ở trước mắt, Dịch Dao lại cảm thấy không chân thật.

"Anh...... Anh không xem tài liệu một chút hả? Tôi có chuẩn bị video." Ninh Nguyệt Cầm còn đang đóng phim ở chỗ khác, thời gian gấp gáp nên không thể tới đây thử vai, cho nên cô lấy hết tất cả tài liệu có trong máy tính mang tới đây.

"Không cần, so với video, tôi càng muốn xem thứ khác hơn." Ánh mắt không chút kiêng kỵ lưu luyến lướt trên người cô, váy màu đen bó sát mang đến hương vị cấm dục, hiện rõ vóc dáng quyến rũ mê người của cô, vòng eo tinh tế làm người nhìn thấy mà nổi lên tà niệm.

Đối với thân thể của cô, hắn thực sự rất vừa lòng. Huống chi bây giờ là lúc dùng trà chiều, nên "nghỉ ngơi" bất chính một chút cũng không sao? Nhớ lại tình cảnh mê hồn lúc sáng, thân thể theo bản năng liền nóng lên, mình cũng đã cho cô một cơ hội, đồ ăn đã đưa đến miệng tội gì không nhấm nháp thêm vài lần chứ.

Lý Duật gợi cảm mờ ám cởi mấy nút của áo sơ mi, ám chỉ trần trụi làm sắc mặt Dịch Dao trở nên trắng bệch.

Ở chỗ này hả?

Trốn tránh ánh mắt của người đàn ông, Dịch Dao khó khăn nuốt nước miếng......

Lý Duật nhịn không được cười khẽ, rõ ràng là một vưu vật đã duyệt qua vô số người, nhưng phản ứng lại đáng yêu như vậy, cô vốn là người trong ngoài không giống nhau? Hay là do cô biết đàn ông thích phản ứng gì mà cố tình làm như vậy?

Mặc kệ là cái nào, đúng là hắn rất thích.

Dịch Dao hít sâu một hơi, duỗi tay cầm lấy hợp đồng, hai ngón tay của Lý Duật lại kéo hợp đồng về phía mình, vẻ mặt hiện lên biểu cảm trêu đùa thú cưng.

Muốn nhận được phần thưởng phải trả giá bằng xương cốt mới được sao?

Dịch Dao thu hồi tay, siết chặt nắm tay, "Có thể chờ đến tối hay không...... Tôi, không quen ở chỗ này."

Lý Duật nhướng mày, lần đầu tiên làm ở văn phòng hả? Vậy càng có tình thú hơn.

"Yên tâm, sẽ không có ai đi vào giữa chừng đâu ——"

Cạch, cửa phòng bị người nào đó vặn ra, An Kinh Vĩ tươi cười bước đến.

Mấy giây sau, liếc nhìn cảnh xuân lộ ra trước ngực Lý Duật, nụ cười sung sướng chậm rãi hóa thành nụ cười lạnh lùng nguy hiểm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.