Quy Tắc Đường Cong - Giang Sơn Đa Tiêu

Chương 83: Cô không xứng (Tùy Nhược Thủy - H)



Xa hoa truỵ lạc, ăn uống linh đình.

Trong một góc sảnh tiệc náo nhiệt, Lý Duật mới vừa hoàn hồn đã thấy Lý Sanh bên cạnh hứng thú nhìn hắn, trên khuôn mặt tuấn tú thoáng qua vẻ mất tự nhiên.

"Xem ra thân phận bạn gái của tôi mượn không được bao lâu nữa?"

Lý Duật khẽ cười, không có phủ nhận, "Tôi cần phải làm gì đây?"

Lý Sanh là bạn gái cũ của hắn, cũng là người hắn gắn bó lâu nhất, cô duyên dáng quyến rũ và rất thông minh. Cô ấy nắm rõ như lòng bàn tay các loại đàn ông, các nam đạo diễn và diễn viên đều rất vừa lòng với cách cư xử của cô, cho nên dù kỹ thuật diễn xuất bình thường vẫn không ngừng phát triển, người với người chỉ kém nhau ở chỗ đó.

Lý Sanh lắc đầu, "Anh có thể giới thiệu tôi với mấy ông lớn đó, đã giúp tôi rất nhiều rồi, có thể để lại ấn tượng cho bọn họ hay không, chỉ có thể xem vận may của tôi rồi."

Lý Duật gật gật đầu. Lão Viên là nhân vật truyền kỳ lập nghiệp bằng hai bàn tay trắng của thế hệ trước, là người rất hào phóng rộng rãi, lớn tuổi đã dìu dắt rất nhiều thế hệ trẻ nhiều ngành nghề, có uy tín cực cao trong cộng đồng người Hoa trong và ngoài nước.

Lão Viên thích náo nhiệt, nhưng không muốn bị làm phiền, cho nên tiệc mừng thọ lần này đến hôm qua mới phát ra tin tức, nếu ai thuận tiện thì đến dự góp vui, nếu ở xa thì thôi, cho nên hắn và Đàn Hoa bây giờ mới quay lại.

Cho dù gấp gáp như vậy nhưng lượng khách mời ở chỗ này của Lão Viên chưa chắc mấy bữa tiệc rượu thượng lưu sánh bằng, có thể có một vị trí nhỏ trong bữa tiệc đều là những người đứng đầu trong các ngành nghề hoặc là những người kỳ cựu đứng sau hậu trường, hoặc là những người trẻ tuổi sự nghiệp xuất sắc có thành tựu của riêng mình giống như hắn và Đàn Hoa, còn những đám nhà giàu nổi tiếng thường xuyên có mặt ở những bữa tiệc rượu cao cấp khác lại không được Lão Viên tiếp đón.

Trước đây nếu có cơ hội mở rộng các mối quan hệ tốt như vậy, hắn chắc chắn sẽ không ngồi lãng phí thời gian như thế này, nhưng hôm nay, nhìn những vị khách quý ưu tú đang vui vẻ trò chuyện xung quanh, hắn lại cảm thấy nhạt nhẽo vô vị.

"Hiếm khi nhìn thấy anh không có tinh thần như vậy, chắc không phải là do phim điện ảnh có vấn đề, nếu tôi đoán không sai là do tình yêu không suôn sẻ đúng không?" Lý Sanh cười hỏi.

"...... Nếu không phải em quá thông minh, bây giờ có lẽ chúng ta vẫn còn ở bên nhau."

"Haha...... Biết rõ anh sẽ không cưới em, anh cảm thấy em sẽ lãng phí thời gian ở trên người anh sao? Thanh xuân của phụ nữ rất quý giá."

Lý Duật cong khóe môi, không có ý kiến.

"Anh có cần người nghe không? Có lẽ em có thể đưa ra một số lời khuyên."

Nghiêm túc nhìn Lý Sanh bên cạnh, nhìn kỹ từ đầu đến chân một lần nữa, vốn dĩ hắn muốn so sánh Lý Sanh và cô gái kia, nhưng nhìn tới nhìn lui nửa ngày, hắn lại phát hiện hắn hoàn toàn không thể tập trung chú ý vào Lý Sanh được.

Nhưng vừa mới nghĩ tới cô gái đầy mưu mô đó, trong đầu giống như đang lật giở một cuốn album ảnh dày cộp.

Vẻ đẹp thuần khiết khi lần đầu tiên gặp mặt, lúc gặp lại thì bình tĩnh đề phòng, khuôn mặt tươi cười đẫm lệ ở bệnh viện, sự quyến rũ mê hoặc lúc hoan ái, ánh sáng rực rỡ bắn ra bốn phía dưới ống kính, sự trầm tĩnh thường ngày...

Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, kinh ngạc, nghi ngờ, tức giận, xúc động, hồi hộp, ghen tuông, vui sướng, cô đều để hắn nếm trải tất cả.

Hắn cho rằng hắn chỉ thích dáng vẻ quyến rũ duyên dáng của cô, thích sự thoải mái dễ chịu khi ôm cô, cho dù hắn biết rõ trong xương cốt cô chỉ là một người phụ nữ theo đuổi danh lợi, không tiếc bán đứng thân thể mình, sao hắn có thể thực sự yêu một cô gái như vậy chứ?

Làm sao hắn có thể......

Còn có, Đàn Hoa.

"Trước khi kết thúc quay phim, tôi sẽ làm cô ấy thật sự yêu tôi."

Cô...... yêu Đàn Hoa?

Lý Duật nhíu mày vì cơn đau âm ỉ trong lồng ngực.

Không, hắn sẽ không để chuyện đó xảy ra. Cho dù là hắn hay là Đàn Hoa, cô đều không xứng.

Lý Duật lấy di động ra, thuần thục bấm dãy số chưa từng gọi.

Hắn cần phải làm cho cô nhận ra rõ ràng điều này!

Dịch Dao......

Tùy Nhược Thủy vừa ra ngoài uống nước nghỉ ngơi thì nghe tiếng di động vang lên, liền ngoan ngoãn tìm điện thoại của Dịch Dao lấy về phòng ngủ. Lúc trước cô đã tắt chế độ hạn chế cuộc gọi nên khi màn hình hiện lên một dãy số xa lạ, Dịch Dao cũng chỉ thở dài rồi nhận điện thoại, hoàn toàn không chú ý tới Tùy Nhược Thủy sau khi buông bình nước đã vén góc chăn dưới người cô lên.

"Gặp bạn bè xong rồi hả?" Giọng điệu lạnh lùng.

"Ngày mai tôi đi —— a!" Đôi môi lạnh lẽo đột nhiên hôn lên hoa hạch mẫn cảm, sau đó hoa h/uyệt bị người đàn ông ngậm vào trong miệng, ngâm mình trong nước đá lạnh lẽo kích thích.

Chỗ xấu hổ nhạy cảm giữa hai chân đột ngột bị kích thích lạnh như băng làm Dịch Dao nhịn không được rùng mình một cái, bàn tay nhỏ bé cầm di động cũng run rẩy theo.

Hai chân kẹp lấy đầu Tùy Nhược Thủy không cho hắn lộn xộn, hắn liền dùng đầu lưỡi nóng như lửa trêu chọc hoa hạch đầy đặn mịn màng, hòa cùng với nước đá lạnh lẽo mang đến cho cô những cảm xúc khác lạ.

Kích thích cùng khoái cảm kỳ lạ nhanh chóng khơi dậy dục vọng của cô, hít thở không ổn định, hoa hạch co rút lại, hoa h/uyệt trơn ướt tham lam hy vọng người đàn ông cắm c/ôn th/ịt vào hung hăng cọ xát.

"Chờ một chút!" Dịch Dao vỗ vỗ tấm chăn đang nhô lên giữa hai chân, nhỏ giọng nói, sau đó ổn định hô hấp, nói với di động, "Nếu anh yêu cầu tôi, đêm mai tôi sẽ đi qua."

"......" Lý Duật siết chặt điện thoại trong tay, khuôn mặt tuấn tú lịch sự xanh mét, đôi mắt thâm trầm u ám, Lý Sanh nhìn thấy cũng sửng sốt nhưng lại rất sảng khoái như đang trả thù.

Tắt điện thoại, Lý Duật nhìn Lý Sanh đang cúi đầu mỉm cười bên cạnh, lạnh lùng nói, "Có vui không?"

"Khụ khụ......" Lý sanh nghẹn cười, "Nhìn thấy một người đàn ông luôn coi phụ nữ là sủng vật thua thiệt trong tay phụ nữ, tôi rất vui vẻ." Lý Sanh nhẹ nhàng trả lời.

"A......" Thân thể hưng phấn không cần phải trêu chọc, c/ôn th/ịt thô to mượt mà lập tức cắm vào hoa h/uyệt chật hẹp, tầng tầng lớp lớp thịt mềm quấn chặt c/ôn th/ịt của người đàn ông, giống như cái miệng nhỏ đang nịnh nọt liếm mút, giữ lại, dụ dỗ người đàn ông thô bạo mạnh mẽ xâm chiếm.

Thắt lưng mạnh mẽ chuyển động lên xuống, nguyên cây c/ôn th/ịt ra vào trong hoa h/uyệt tràn ngập d/âm thủy, c/ôn th/ịtth/ô dài thân thiết xỏ xuyên qua đường đi nhỏ hẹp, nhiều lần đâm tới hoa tâm, làm người phụ nữ vui sướng rên rỉ không ngừng.

Cùng lúc đó hai chân Dịch Dao vuông góc với mặt giường, Tùy Nhược Thủy ôm lấy hai chân thẳng tắp của cô thành tư thế quỳ gối, eo và mông của Dịch Dao cũng treo trên không, căng thẳng banh rộng.

Tư thế quỳ gối khiến người đàn ông dùng thắt lưng thuận lợi hơn, Tùy Nhược Thủy giật giật vài cái, yên tĩnh nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang động tình của Dịch Dao, tốc độ eo không ngừng nhanh hơn, đâm chọc khắp nơi, tiếng va chạm bạch bạch vang lên không dứt bên tai.

"A...... Chậm, chậm một chút......" Bụng sắp bị hắn cắm hỏng rồi!

Khoái cảm tê dại từ h/uyệt nhỏ lan tràn đến toàn thân, làn da, xương cốt, cây g/ậy cứng nóng cắm vào trong hoa h/uyệt mênh mông ngập nước, cực kỳ thoải mái.

Tay nhỏ tự động leo lên hai đỉnh núi, xoa nắn nhũ thịt để thỏa mãn chính mình, chỉ cần véo nhẹ đầu nhũ một cái, khoái cảm dưới thân liền tăng lên, sung sướng khiến người ta muốn ngừng cũng không được.

Tùy Nhược Thủy xuống giường, để cô dang rộng hai chân quỳ trên mép giường, c/ôn th/ịt cường tráng đột nhiên cắm vào tiểu h/uyệt, xuyên thẳng đến hoa tâm còn xoay tròn nghiền nát, sau khi chọc cho Dịch Dao yêu kiều rên rỉ, hắn lại nhanh chóng rút ra rồi nặng nề đâm sâu vào xoay tròn.

Khác với tiết tấu nhanh chóng vừa rồi, thọc vào rút ra như vậy càng có cảm giác chân thật hơn, hoa tâm, vách th/ịt bị c/ôn th/ịt khuấy động mà ngứa ngáy, thân thể hoàn toàn bị chiếm cứ, trong lòng được an ủi, vui sướng mãnh liệt làm thể xác và tinh thần của cô vô cùng nhẹ nhàng.

"Cái nào, em thoải mái hơn?" Tùy Nhược Thủy lên tiếng hỏi.

Thân thể bị kích thích nằm ngửa ra giường, eo thon vặn vẹo theo từng động tác của hắn, Dịch Dao thở hổn hển, thành thật trả lời: "Cả hai, đều rất thoải mái...... Ừm a......"

D/âm dịch hợp với tình hình mà bắn ra rất nhanh, khuôn mặt thanh tú và gợi cảm của Tùy Nhược Thủy khác hẳn với vẻ mềm mại thanh thoát trước đây, cánh môi cong cong, đặt Dịch Dao nằm nghiêng, Tùy Nhược Thủy xoay khuôn mặt nhỏ của cô qua, hôn sâu lên cái miệng nhỏ của cô, một tay đùa giỡn tuyết nhũ, lôi kéo đầu nhũ hoa đỏ bừng, tay kia vuốt ve vòng eo nhạy cảm, cự vật khổng lồ ở dưới thân không ngừng lưu luyến d/âm h/uyệt nhiều nước, hoàn toàn khống chế vui sướng dưới thân cô.

Tối ngày 21 tháng 12.

Lý Duật mặc áo tắm dài vẻ mặt lạnh lùng từ phòng tắm đi ra.

"Em tắm rửa đi, tốt nhất là tự mình chơi ướt rồi hãy ra, hôm nay tôi không có tâm trạng làm dạo đầu."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.