Quy Túc

Chương 19



Edit: Động Bàng Geii

..o0o..

Mục Ngạn một đường lái xe cấp tốc trở về nhà, đem Giản Ninh doạ đến mặt mũi đều trắng bệch, liên tục cầm lấy tay áo y bảo y lái chậm một chút.

Lúc đi ngang qua một cái siêu thị, Mục Ngạn thắng gấp lại vội vã chạy vào, mười phút liền trở ra mang theo một gói to, ném tới trong lòng Giản Ninh, Giản Ninh mở ra nhìn thoáng qua, vài hộp bao cao su đủ hình dáng, hai bình bôi trơn, thậm chí còn có khăn ướt, còn thêm cả một hộp sô cô la. Cậu nguyên bản còn đang có chút khẩn trương đến đỏ mặt, nhìn thấy sô cô la vừa cười vừa nói: “Mua sô cô la để làm gì?”

“Sợ em khóc đến lợi hại, cho em để bổ sung năng lượng.” Mục Ngạn nghiêm túc nói.

“…” Giản Ninh nhất thời cười không nổi.

Thời điểm Mục Ngạn về đến nhà, trên mặt đều là mồ hôi, cả người đều căng cứng, hiển nhiên là nghẹn tới cực điểm. Y hôn Giản Ninh, đem cậu đẩy vào phòng vệ sinh trong phòng ngủ: “Ninh Ninh ngoan, em ở đây tắm, tôi đi phòng vệ sinh khác.”

Lúc này mà cho y nhìn thấy Giản Ninh trần truồng, y bảo đảm có thể trực tiếp đem Giản Ninh nuốt sạch sẽ.

Giản Ninh tắm rửa gội đầu sạch sẽ, lại tự làm sạch chính mình cùng khuếch trương, gây sức ép một hồi lâu mới trở ra, vừa mới đẩy cửa liền nhìn thấy Mục Ngạn cứng ngắc chống đỡ trên giường, nhìn thấy cậu vừa ra, trực tiếp mềm nhũn ngã một cái lên giường.

Giản Ninh không nhịn được cười ra tiếng, đi qua chọt chọt người đàn ông đang giả chết trên giường: “Làm gì a? Mới tắm xong lại ra một thân mồ hôi.”

Mục Ngạn buồn bực nói: “Bảy năm qua, một chút cũng không tiến bộ… Nhìn thấy em vẫn là khẩn trương muốn chết…”

Giản Ninh cười cúi đầu xuống, ghé tới bên tai y nhẹ giọng nói: “Không có việc gì, tôi thích.”

Mục Ngạn mạnh mẽ ôm Giản Ninh trở mình lại, đem cậu đặt lại dưới thân, hai mắt nheo lại nguy hiểm: “Ninh Ninh, đừng câu dẫn tôi, đêm nay tôi không nhịn được.”

Giản Ninh một phen kéo cổ y xuống, ma sát môi y: “Vậy đừng nhịn.”

Tuy đã làm tốt chuẩn bị tâm lí, nhưng toàn thân trần trụi bị người khác nhìn chằm chằm, Giản Ninh vẫn là đỏ mặt, cậu không được tự nhiên mà run rẩy, hai tay lập tức bị Mục Ngạn cố định ở trên đầu, cậu nhịn không được tức giận nói: “Mục Ngạn!”

“Ân?” Mục Ngạn tầm mắt tựa như lang sói nhìn chằm chằm con mồi, thẳng tắp nhào đến, y vuốt ve thân thể của Giản Ninh, khiến đối phương liên tục run rẩy, “Tôi muốn thật cẩn thận ngắm nhìn Ninh Ninh của tôi, mấy năm có biến hoá gì không. Vết sẹo này… Trước kia chưa từng thấy qua…”

“Cái kia… Ngô… Là không cẩn thận bị té ngã mà thôi…”

Mục Ngạn cúi đầu cười khẽ liếm khối sẹo đã chuyển sang màu thâm, ngón tay lại theo bắp đùi trượt xuống, đột nhiên hướng vào phía bên trong, đẩy ra hai chân đang khép lại của Giản Ninh: “Vậy cái này, khi nào lại nhiều hơn một nốt ruồi?”

Giản Ninh bị Mục Ngạn nhìn chăm chú giữa hai chân, ngay cả nơi riêng tư đều phiếm hồng một mảng: “Cái gì? Tôi, tôi không biết… Mục Ngạn…”

Mục Ngạn không để ý đến cậu cầu xin đến giọng nói cũng gấp gáp kêu to, cúi xuống liếm nốt ruồi kia.

“A!” Giản Ninh phát ra một tiếng kêu sợ hãi, hai chân đột nhiên kẹp chặt đầu Mục Ngạn lại, nốt ruồi kia tại vị trí rất gần với nơi bí mật, dĩ nhiên là ở bắp đùi non của cậu, bên cạnh đáy chậu (vùng giữa hậu môn và bộ phận sinh dục), cũng không biết Mục Ngạn làm như thế nào phát hiện được nốt ruồi mới mọc ra này. Giản Ninh sợ ngứa, liều mạng vặn vẹo, tính khí còn chưa đụng đến, đã run rẩy chảy nước ra.

Mục Ngạn đem mảng da kia liếm láp thẳng đến khi đều phiếm hồng, mới ngẩng đầu, khàn khàn gấp gáp nói: “Cho em câu dẫn tôi, em còn dám chọc ghẹo tôi, khiến em gọi tôi đến bắn!”

Giản Ninh ngay cả mắng cũng không còn khí lực, rốt cuộc là ai chọc ghẹo ai a!

Mục Ngạn quay đầu lại thở hổn hển hai ngụm, lại đem thân thể Giản Ninh lật ngược lại, để cho cậu nhếch mông nằm úp sấp. Thân thể Giản Ninh so với bảy năm trước rắn chắc hơn một chút, lại như cũ mong manh, phía sau lưng cùng sườn hông đều có thể nhìn thấy đốt xương ẩn ẩn bên ngoài, vòng eo của cậu rất dễ nhìn, khi mặc quần bò càng có thể dễ dàng nhìn thấy, phía trên mông một chút có hai cổ xương eo, Mục Ngạn nhìn thấy hai cổ xương này, liền có thể nghĩ đến bộ dáng Giản Ninh ở dưới thân mình thừa nhận bị thao lộng. Yết hầu của y nhịn không được lăn lộn, tầm mắt dần dần đi xuống tìm kiếm nơi riêng tư bị bại lộ dưới ánh đèn không có gì che lấp kia, đại khái đã làm qua khuếch trương, huyệt khẩu chu lên ướt sũng, còn đang không ngừng co rút lại, Mục Ngạn nhẫn nhịn, mới có thể ngăn cản ý niệm dâm tà trong đầu. Y cầm lấy dầu bôi trơn, lại đổ một lượng lớn trên tay, chà xát đến nóng lên mới quẹt lên hậu huyệt phía sau của Giản Ninh, nhẹ nhàng cắm vào một ngón tay.

Giản Ninh cả đầu vùi vào trong cánh tay, cắn môi không chịu phát ra bất cứ âm thanh nào, nhưng càng khắc chế, cảm quan lại càng phóng đại hơn, cậu có thể cảm nhận được ngón tay của Mục Ngạn đang xâm nhập vào trong cơ thể cậu, sờ soạng, thậm chí là uốn khúc bên trong vách tường qua lại, mà tầm mắt của Mục Ngạn vẫn đang gắt gao nhìn nơi đó… Cậu đột nhiên run lên một cái, phía sau vô thức kẹp chặt lấy ngón tay của Mục Ngạn.

“Mục Ngạn, cậu vào đi… Tôi đã rửa sạch cùng khuếch trương rồi…” Giản Ninh nhìn không tới người đàn ông phía sau, chỉ có thể vươn tay sờ tới đùi, cánh tay của y, đụng vào chỗ nào chỗ đó đều nóng đến bỏng tay.

Mục Ngạn lại cắm thêm một ngón tay vào, ở bên trong thịt huyệt trái phải càn quấy một trận, một bên cúi đầu hôn xuống lỗ tai đỏ bừng của Giản Ninh: “Chưa được, khuếch trương còn chưa đủ, tôi muốn tìm thử xem vị trí của Ninh Ninh có thay đổi không.”

Giản Ninh bị kích thích đến thắt lưng đều mềm oặt, gần như quỳ cũng không nổi, Mục Ngạn rất nhanh liền tìm thấy được nơi nhạy cảm của cậu, dùng hai ngón tay không ngừng xoa nắn, cậu không khống chế được mà lung tung hừ ra tiếng, tầm mắt vì khoái cảm mà trở nên mơ hồ.

“Ninh Ninh, ở bên trong em làm sao lại ướt như vậy, đều bị tôi làm đến phát ra cả tiếng nước…”

Giản Ninh muốn y ngậm miệng lại, nói ra lại là những tiếng rên rỉ: “Không cần… Lộng nơi đó! A a…”

Mục Ngạn thở gấp càng thêm trầm, trên tay cũng tăng thêm lực, tại lúc Giản Ninh sắp cao trào lại đột nhiên rút ngón tay ra, động thân cầm lấy dương v*t đỏ bầm đứng vững trước cửa huyệt không ngừng co rút: “Ninh Ninh, muốn tôi thao em không?”

Giản Ninh run rẩy thân mình không nói lời nào, Mục Ngạn liền không đi vào, chỉ dùng quy đầu no đủ không ngừng cọ vào khối thịt mềm mại kia, đem cái miệng nhỏ của nó hé ra một chút nhợt nhạt cắm vào, lại lập tức nhổ ra, cắm vào, nhổ ra.

Hai ba lần như thế, Giản Ninh đều chịu hết nổi, Mục Ngạn cọ lên, mặt sau của cậu lại co rút dùng sức bao lấy cái vật đáng giận kia, cậu không thể không ngoe nguẩy mông hướng về phía trên, nhưng Mục Ngạn thuỷ chung đều không cho cậu thống khoái.

“Ninh Ninh, nói cho tôi biết, em muốn tôi làm thế nào? Nói cho tôi biết!”

“…” Giản Ninh vươn tay muốn sờ tính khí, lại bị Mục Ngạn bắt lại, vật cứng nóng bỏng ở phía sau càng lúc càng thêm trầm trọng mà hướng tới cắm vào, lại lập tức rút ra, cậu rốt cuộc sụp đổ mà hô to: “Cắm vào! Tôi muốn cậu thao tôi!

Mục Ngạn sớm đã nhịn đến hạ thân cũng trướng đau, nghe vậy liền không còn do dự, ưỡn thân về phía trước, dương v*t thô lớn rốt cuộc cũng hoàn chỉnh đi vào, hạ thân của hai người đánh vào nhau, phát ra tiếng ‘ba’ vang dội.

Giản Ninh bị cắm vào đến kêu to ra tiếng, cả người run lên bắn ra.

“Chờ, chờ một chút… A… Trước đừng động…”

Mục Ngạn sợ cậu quỳ không được, liền trở người cậu lại, mặt đối mặt mà cắm trở vào, hậu huyệt phía sau vừa mềm vừa ướt, bởi vì vừa mới cao trào mà không ngừng co rút lại, côn th*t vừa cắm vào liền được bao lại đè ép, Mục Ngạn nhìn chằm chằm miệng huyệt bị kéo căng đến chuyển sang màu đỏ tươi, đáy mắt nổi lên tia máu: “Ninh Ninh bảo bối, tôi nói, đêm nay tôi nhịn không được…”

Giản Ninh khụt khịt, nhấc chân choàng lấy thắt lưng của Mục Ngạn, bị xuyên vào cả người đều run rẩy, tính khí vừa mới bắn lại bắt đầu chảy ra một chút tinh dịch. Sau cùng bị xuyên xỏ đến không chịu được nữa, cậu mới ôm lấy cánh tay của Mục Ngạn cắn xuống, lưu lại một vòng dấu răng.

Cánh tay Mục Ngạn tựa như bị mèo nhỏ cắn dường như đau lại có chút ngứa ngáy, cúi đầu hôn Giản Ninh, hạ thân điều chỉnh lại một chút phương hướng, bất đồng với ở ngoài miệng ôn nhu, y không hề có chút lưu tình cắm thẳng vào tuyến mẫn cảm của Giản Ninh.

“Mục Ngạn… A! Không… Ô a….!” Giản Ninh bị chặn miệng lại không thể kêu ra tiếng, chỉ có thể từ trong cổ họng phát ra tiếng hừ nhẹ, cả người giống như con tôm luộc, thân thế căng chặt bị Mục Ngạn dưới thân thao cho cong lên, về sau hốc mắt đều đỏ, hai viên thịt trước ngực cũng cứng nhắc lồi lên, bị Mục Ngạn đè lại xoa nắn, “Ngô ân… A a … Mục Ngạn…”

Mục Ngạn ở trong lòng tích lũy nhiều năm như vậy, nhất thời nửa khắc cũng không biết tiết chế, y liên tục mạnh mẽ thúc vào vài cái, Giản Ninh lập tức kêu lên một tiếng đau đớn, gắt gao ôm chặt lấy y, một hồi lâu hạ thân mới mềm xuống, trên bụng là một bãi chất lỏng, lại không có bắn tinh. Giản Ninh mặt sau thật chặt, Mục Ngạn bị vắt chặt đến chịu không nổi, liền rút ra, thời điểm rút ra Giản Ninh cả người đều một trận run rẩy, quy đầu rời khỏi huyệt khẩu liền phát ra một tiếng vang nhỏ, trên đầu bao cao su còn dính một tầng bạch trọc.

Mục Ngạn vứt bao, tính toán muốn đổi sang cái mới, lại bị Giản Ninh kéo trở về: “Không cần bao… Trực tiếp tiến vào…”

Mục Ngạn hạ thân vì câu này mà giật lên một cái, y nuốt nước miếng, nhẹ nhàng lau đi mồ hôi trên mặt Giản Ninh: “Ninh Ninh ——”

“Cậu không phải nói đút cho tôi ăn sao? Bắn cho tôi…”

… Đệt! Mục Ngạn cơ hồ phát cuồng, y thật cẩn thận mà cắm vào, thân thể tiếp xúc không còn khoảng cách nào đụng chạm lẫn nhau khiến cả hai đều phát ra một tiếng thở dài thoả mãn, Mục Ngạn thích đến thiếu chút nữa liền bắn ra.

Bọn họ giống như hai con rắn đang giao phối, gắt gao quấn lấy nhau cùng một chỗ, dù cho trên người dính đầy mồ hôi cùng tinh dịch. Mục Ngạn đem một chân của Giản Ninh gác lên cổ, từ từ đi vào, hai bắp đùi kề sát nhau, khi thì chậm khi thì nhanh mà trừu sáp.

Giản Ninh nguyên bản muốn Mục Ngạn nhanh chóng bắn ra, lại không nghĩ tới đây chỉ mới là bắt đầu, nhịn đến sau cùng rốt cuộc cũng nhịn không nổi khoái cảm đang không ngừng dâng lên, nức nở mà bảo Mục Ngạn chậm lại một chút.

“Ninh Ninh, em mới vừa rồi còn chưa bắn, làm sao lại không được rồi? Ân?” Mục Ngạn từng chút, lại từng chút đỉnh lộng.

“A a… Qúa nhanh, ngô! Đã… Nhiều lắm rồi…” Giản Ninh bị xuyên xỏ đến toàn thân đều co rút, hai chân run rẩy, hạ thân không khống chế được mà tràn ra một cỗ hỗn hợp trắng sữa. Lỗ nhỏ phía sau bị thao đến hoàn toàn bị mở rộng ra, dù cho tính khí cùng niêm mạc ở giữa không hề có kỹ xảo mà bị ma sát cũng đủ đã làm cậu đạt tới cao trào, “Ô… Không cần dùng mặt sau, Mục Ngạn…”

“Hảo, nghe Ninh Ninh.” Mục Ngạn đụng tới dương v*t ướt sũng của cậu, nhẹ  nhàng xoa nắn vuốt ve, chờ Giản Ninh thở gấp gáp muốn bắn, đột nhiên khố hạ của y phát lực chọc thẳng vào.

Giản Ninh hét một tiếng, mặt sau một trận co rút, phía trước cũng bắt đầu bắn tinh, theo Mục Ngạn đưa đẩy vài cái thật sâu cuối cùng, mới đứt quãng chảy ra một ít tinh dịch hơi loãng.

Giản Ninh ngây người hơn nửa ngày mới hoàn hồn, nhìn thấy người đàn ông đối diện, đột nhiên hốc mắt chua xót, gắt gao ôm lấy y: “Mục Ngạn, Mục Ngạn…”

Mục Ngạn cảm nhận được trước ngực đều là một mảng nước mắt nóng bỏng cùng ướt át, y chỉ có thể không ngừng lộn xộn hôn lên đỉnh đầu của Giản Ninh, cái trái, lỗ tai, nhẹ giọng trấn an: “Tốt lắm tốt lắm, Ninh Ninh, không uỷ khuất… Ngoan, lần sau không cho chạy loạn.”

“Mục Ngạn…”

“Còn làm nũng, ăn sô cô la không?”

“… Không ăn.”

“Không ăn? Vậy em nếu không ăn một chút thì làm sao… Bồi bổ?” Mục Ngạn tiến tới bên tai Giản Ninh nhỏ giọng nói.

Giản Ninh đỏ mặt đánh y một quyền: “Không ăn!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.