Nghe xong lời này, Hạng Trác theo bản năng lùi về sau, rồi lại gãi đầu, đến gần Mạc Tê, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi xui xẻo mới gặp được cậu, nhưng nhiệm vụ đã đủ khó khăn, nếu cậu chết thì độ khó càng tăng cao, trước khi hoàn thành nhiệm vụ, tôi nhất định sẽ bảo vệ cậu!”
Mạc Tê nhướng mày, Hạng Trác đã nói hai lần câu hạn định thời gian “Trước khi hoàn thành nhiệm vụ”, đại biểu Hạng Trác chưa chắc đã không muốn giết cậu, hiện tại hợp tác chỉ là kế sách tạm thời, kết thúc nhiệm vụ, bọn họ vẫn có xung đột lợi ích.
Mặt khác, giờ phút này, biểu hiện của Hạng Trác có chút không đúng.
Mạc Tê nhớ rõ lúc Hạng Trác phát hiện ra cậu, phản ứng nhanh chóng, xuống tay lão luyện, nhưng hiện giờ lại chậm chạp ngốc nghếch hơn, không biết có phải ảo giác của cậu hay không.
Nhưng chuyện quan trọng nhất bây giờ vẫn là xem xét di động của Tề Xảo Yến, Mạc Tê lướt nhanh qua ảnh chụp, lịch sử trò chuyện cùng bản ghi nhớ ba ngày gần đây.
Có một tệp được mã hoá trong album, yêu cầu mật khẩu mới có thể mở ra, Mạc Tê tạm thời không có cách nào xem được, chỉ có thể tìm trong lịch sử trò chuyện.
Mấy lịch sử trò chuyện WeChat đầu tiên đều là bạn học có quan hệ tương đối tốt với Tề Xảo Yến gửi tới, đại loại như “Cậu thế nào”, “Dù có chuyện gì cũng phải đi học”, “Hôm nay thầy giáo điểm danh, mình đã giúp cậu gửi giấy xin phép, thầy giáo nói không có lần sau, cậu nhanh chạy về học đi”, “Cảnh cáo xử phạt cũng không phải chuyện lớn gì, thành tích ưu tú và điểm chính trị cao là được”, “Tôi tìm giáo viên phụ đạo giúp cậu đổi ký túc xá, về sau tách khỏi Kha Tiểu Hi, không cần sợ cô ta”……
Xem ra Tề Xảo Yến cũng có vài bạn tốt, tất cả đều tận lực trợ giúp cô nàng.
Kéo xuống chút nữa là một tin nhắn xin lỗi, Mạc Tê cẩn thận đọc, phát hiện chính là người nhờ Tề Xảo Yến chạy thay môn thể chất. Cũng do cô sơ sẩy, mới khiến Kha Tiểu Hi phát hiện sự việc, báo cáo với nhà trường.
Phía sau là cuộc đối thoại giữa hai người Kha – Tề.
Mạc Tê click mở, nhưng tin nhắn bên trong đều kèm theo lời nhắc “Cô ấy đã mở chức năng xác minh bạn tốt, mời người dùng gửi đi yêu cầu kết bạn, sau khi đối phương chấp nhận mới có thể nói chuyện.” Kha Tiểu Hi đã xóa bạn tốt, Tề Xảo Yến vẫn kiên nhẫn gửi tin, cơ bản đều là voice.
“Mày cho rằng như vậy là có thể chỉnh tao? Kha Tiểu Hi, tâm tư mày thế nào tao còn không biết sao?”
“Mày chính là đồ tự phụ, nhìn không vừa mắt ai giỏi hơn mình! Điểm thi năm nhất của tao cao hơn mày, từ đó mày vẫn luôn chèn ép tao. Quách Minh Chinh cũng chẳng phải tên mày thích, mày chỉ là ghen ghét tài năng của Nguyễn Hồng Đậu mới đoạt đi nam sinh mà cô ta yêu.”
“Hai ngày trước tao nhìn thấy mật khẩu di động của mày, không ngờ lại chính là ngày Hứa Uyển Tư bị mắc lỗi trong khi phát thanh, mày có còn mặt mũi nữa hay không? Xem cái bộ dáng ghen ghét suốt ngày của mày đi, thật ghê tởm.”
“Kha Tiểu Hi, loại người như mày phải chết đi thì thế giới mới có thể thanh tịnh!”
Mạc Tê nhấp từng tin một, tất cả đều là giọng nói phẫn hận của Tề Xảo Yến.
“Tao đã biết cách để giết mày, hơn nữa còn vô chứng vô cớ, không ai có thể hoài nghi đến tao, Kha Tiểu Hi, hôm nay chính là ngày tao vui vẻ nhất!”
Đây là tin cuối cùng Tề Xảo Yến gửi cho Kha Tiểu Hi.
Hôm nay, ngày 27 tháng 6.
Mạc Tê nhập con số “0627”, mật khẩu chính xác.
Trong album là một tấm ảnh giống hệt như hộp thuỷ tinh trong trò chơi, điểm khác nhau duy nhất là có một bàn tay đang vươn ra muốn chạm đến nó, trên cổ tay là một sợi dây ngũ sắc của Tết Đoan Ngọ.
Mạc Tê nhìn tay trái Tề Xảo Yến, trên cổ tay cũng có một sợi dây ngũ sắc, xem ra bức ảnh này là do Tề Xảo Yến chụp, tay phải cầm di động, tay trái cầm hộp thuỷ tinh.
Hạng Trác vẫn luôn ghé vào người Mạc Tê xem di động, lúc này chen vào nói: “Hoá ra hộp thuỷ tinh là thực thể, Tề Xảo Yến đã lấy được chiếc hộp, đưa ra điều ước khiến Kha Tiểu Hi tử vong. Chỉ là cô ấy không nghĩ tới, muốn thực hiện nguyện vọng lại phải trả cái giá tương đồng, cuối cùng, cô ấy không làm được, phải dùng chính sinh mạng của mình trả giá. Việc hứa nguyện giả thứ hai xuất hiện, đại biểu chiếc hộp đã không còn ở trên người Tề Xảo Yến nữa. Nhưng ai đã lấy được nó? Trường học có đến mấy ngàn học sinh, nếu không biết được điều kiện để thu hút chiếc hộp, muốn tìm người so với mò kim đáy bể còn khó hơn.”
“Trước mắt, trên người hứa nguyện giả đầu tiên bộc lộ ra căm hận, nguyên nhân là do bị Kha Tiểu Hi ghen ghét, mồi lửa của sự việc là xử phạt cảnh cáo, có lẽ chúng ta có thể tìm trong khoảng thời gian này có những ai từng bị nhà trường xử phạt.”
Mạc Tê liếc nhìn Hạng Trác một cái, phát hiện chỉ số thông minh của hắn hình như đã hồi một chút, lúc cao lúc thấp.
Mạc Tê không khỏi cảm khái “Người chơi lâu năm quả nhiên có kinh nghiệm, ý tưởng này không tồi”, ánh mắt nhìn Hạng Trác dâng lên một tia tán thưởng. Vốn thời gian hạn định của “Ngưng thị” đã qua, nhưng ánh mắt này lại lần nữa kích hoạt kỹ năng, con ngươi Hạng Trác lộ ra vẻ mê ly, nở một nụ cười ngốc hề hề với Mạc Tê.
Mạc Tê: “……”
Đm kỹ năng này không có hạn chế hay thời gian làm lạnh à? Tại sao lại có thể không ngừng phát động như vậy?
Dù ngây ngô cười, nhưng lời nói Hạng Trác vẫn rất thanh tỉnh: “Tiếp theo chúng ta phải làm ba việc: một, tìm được di động của Kha Tiểu Hi, bởi vì trong tin nhắn có nhắc tới mật khẩu, nhất định trong di động sẽ có manh mối gì đó; thứ hai, hỏi cho ra thời điểm mà Hướng Uyển Tư phát thanh bị mắc lỗi; cuối cùng là đến hội học sinh tìm danh sách sinh viên bị kỉ luật.”
Hắn nói xong, Mạc Tê móc di động từ trong túi áo ra: “Đây là di động của Kha Tiểu Hi.”
Hạng Trác: “…… Vậy thì đi tra mật mã cùng danh sách xử phạt thôi.”
Mạc Tê bất động thanh sắc gọi cho Liêu Nho Học: “Học trưởng, ngủ rồi sao?”
“Không ngủ, đang suy nghĩ về ( dùng cách nào giết) em.” Thanh âm ưu nhã của Liêu Nho Học truyền đến.
Hạng Trác bên cạnh cào cào lỗ tai, hiển nhiên đã nghe được nội dung đoạn đối thoại của bọn họ.
“Tôi muốn hồ sơ xử phạt học sinh, anh hẳn là có đi?” Mạc Tê nói.
“Đương nhiên là có, chừng nào thì em cần?”
“Càng sớm càng tốt.”
Liêu Nho Học: “Tôi ở văn phòng hội sinh viên, lần này tôi sẽ không làm bảng biểu cho em đâu, em muốn thì tự mình tới lấy, cách internet không thấy được bóng dáng em.”
Mạc Tê: “Được, tôi sẽ đến ngay. Đúng rồi, học trưởng, Hướng Uyển Tư có từng xảy ra sai sót nào quá rõ ràng trong khi phát thanh chưa?”
Liêu Nho Học: “Có một lần, sai lầm rất lớn, cô ấy ở trong phòng phát thanh khóc rất lâu, ngày đó tôi còn cùng giáo viên đến an ủi.”
Mạc Tê: “Anh còn nhớ rõ là ngày nào không?”
Liêu Nho Học: “Đương nhiên nhớ rõ, trí nhớ tôi vẫn luôn rất tốt. Muốn biết? Tới văn phòng tìm tôi đi, thật nôn nóng gặp em mà.”
Mạc Tê: “Tôi lập tức đến ngay.”
Mạc Tê cúp điện thoại, nói với Hạng Trác: “Đi thôi.”
Hạng Trác đi phía sau cậu, nghiêng đầu hỏi: “Cậu cùng hội trưởng hội sinh viên có một chân à? Không đúng, cậu tìm manh mối này cũng quá dễ dàng đi?”
Mạc Tê dừng bước, nhìn về phía Hạng Trác: “Không phải cậu nói vận khí càng tốt, cái giá phải trả càng lớn sao?”
“Đúng vậy, nhưng nhìn cậu không giống như phải trả đại giới gì.” Hạng Trác nói, “Có lẽ là hy sinh sắc?”
Mạc Tê trợn trắng mắt: “Nếu chỉ là hy sinh sắc thì tốt rồi! Lát nữa cậu nhớ phải bảo vệ tôi đấy.”
Mạc Tê không lập tức đi hội học sinh, mà đến kí túc xá viện khoa học nhân văn tìm gốc tiểu thảo.
Trước mắt, chỉ có hai thứ muốn giết cậu, giảm được từng nào hay từng đó.
Hạng Trác ngoan ngoãn đi theo, không nói không hỏi.
Mạc Tê càng cảm thấy chỉ số thông minh của Hạng Trác đang dần bị hạ thấp, cậu đột nhiên có một suy đoán, nhanh chóng mở app ra, quả nhiên kỹ năng lại có đổi mới.
【 “Hàng trí” – kĩ năng mới được kích phát từ “Ngưng thị”. Nếu đối tượng bị “Ngưng thị” ở cùng với người chơi trong thời gian dài, nếu không kích phát mặt trái tác dụng “Yêu bạn đến giết chết bạn”, thì sẽ có 10% xác suất kích phát kĩ năng nâng cấp “Hàng trí”, trong thời gian hạn định, chỉ số thông minh của đối phương dần dần hạ thấp, đối với người chơi nói gì nghe nấy. 】
【 Ưu điểm: người chơi có thể chi phối đồng đội của mình. 】
【Nhược điểm: có khả năng kích hoạt phản ứng dây chuyền “Đồng đội ngu như heo”, nghiêm trọng có thể dẫn tới việc phá hư đội ngũ. 】
Mạc Tê: “……”
Thật không hổ là kĩ năng cấp SSR, hố người hố mình như vậy thật sự hiếm thấy.
Khó trách tại sao Hạng Trác lại thay đổi một cách chóng mặt, đối với cậu hỏi gì đáp nấy, không hề phòng bị, hoá ra chỉ số thông minh của hắn thực sự đã bị hạ thấp.
Chỉ khi thời hạn “Ngưng thị” kết thúc, Hạng Trác mới tiếp tục bày ra dáng vẻ của một người chơi lâu năm có năng lực phân tích.
“Hạng Trác, người chơi trong trò chơi này có quan hệ thế nào?” Mạc Tê vừa đi vừa nói chuyện, cậu quyết định thừa dịp này phải moi ra được càng nhiều tin tức càng tốt.
Hạng Trác cười ngọt ngào: “Người chơi có thể tổ đội, cạnh tranh và đối địch. Nếu một trong những người chơi trong hai nhóm có quan hệ đối địch giành được thắng lợi, tài khoản của đội kia sẽ bị gạch bỏ hoàn toàn, tích phân sở hữu cũng thuộc về đội thắng lợi, hơn nữa đội thắng lợi sẽ được chọn một thẻ đạo cụ nhiệm vụ hoặc cảnh tượng tuỳ ý.”
“Thẻ đạo cụ nhiệm vụ?”
“Thẻ đạo cụ nhiệm vụ khác với đạo cụ dùng tích phân đổi lấy, là sau khi hoàn thành nhiệm vụ trước được nhận, mặt trái hiệu quả nhỏ, năng lực vượt trội đến khó tin, thời khắc mấu chốt còn có thể cứu mạng.”
“Nếu bị gạch bỏ tài khoản, người chơi sẽ thế nào?”
“Sẽ bị hiện thực và trò chơi song song gạch bỏ, một khi tài khoản bị huỷ, sự tồn tại của người chơi sẽ bị xoá khỏi thế giới thực, giống như chưa từng xuất hiện qua vậy.”
Mạc Tê dừng bước, nhìn về phía Hạng Trác: “Hệ thống trò chơi cũng nhắc nhở tôi, nếu nhiệm vụ thất bại hoặc quá thời hạn quy định, tài khoản sẽ bị xoá bỏ.”
“Chỉ cần nhiệm vụ thất bại, tất cả người chơi tham gia đều bị xoá bỏ. Nhưng nếu thành công, chỉ đội có quan hệ đối địch mới bị xoá, các đội có quan hệ cạnh tranh thông thường dù không thắng lợi cũng có thể được chia một ít tích phân tham dự.”
“Chúng ta chỉ là quan hệ hợp tác tạm thời, sau này vẫn là cạnh tranh?”
Hạng Trác: “Đúng, tôi sẽ giành thắng lợi cuối cùng, như vậy có thể đạt được tích phân cùng thẻ vật phẩm, thẻ vật phẩm chỉ có người chung cuộc mới đạt được.”
“Ồ” Mạc Tê bình tĩnh nói “Vậy ngươi vẫn là tiếp tục ngốc đi, càng ngốc càng tốt.”
Cậu lẳng lặng chăm chú nhìn Hạng Trác, gia tăng hiệu quả của “Ngưng thị”. Đúng lúc này, một nhánh cỏ bỏ qua Mạc Tê hung hãn quất lên người Hạng Trác!
Tuy trúng “Hàng trí”, nhưng phản ứng thân thể cùng thực lực vẫn còn đó, thể năng của Hạng Trác vĩnh viễn hơn người thường, dù bị đột kích bất ngờ vẫn có thể nghiêng người né tránh.
Hai người vội vàng nhìn lại, quả nhiên tiểu thảo vẫn chưa chết.
Theo lý thuyết, người tiểu thảo muốn giết hẳn là cậu mới đúng, vì sao lại chuyển hướng công kích Hạng Trác, hơn nữa xuống tay còn ngoan độc như vậy?
Mạc Tê nhìn tiểu thảo vật lộn với Hạng Trác, bỗng nhiên nhớ tới hai lần tiểu thảo công kích Hạng Trác vừa là lúc cậu thi triển kĩ năng “Ngưng thị”.