Vương Ngụy Thần bị hỏi liền có chút hồi hộp, không lẽ chỗ nguyên liệu này hiếm tới mức không có trong cửa hàng ư? Giọng hắn trầm đi hẳn.
- Không sai, nguyên liệu có vấn đề gì sao?
Brack nhìn chằm chằm Vương Ngụy Thần một lúc, sau khi xác định hắn không nói đùa thì mới hít sâu một hơi, lắc đầu nói.
- Không có vấn đề, nhưng cậu có biết những nguyên liệu cậu cần đều chỉ có thể sử dụng ở cấp độ 30 trở lên không? Ngọc cấp 2 không hiếm, ở bất kỳ đâu cậu cũng có thể mua được, Hắc Linh Thiết cũng đồng dạng khá dễ tìm, nhưng nanh Orc và vảy Long Mã, hai thứ này tuyệt đối là hàng hiếm ở thôn tân thủ, chỉ khi chế tạo trang bị chức nghiệp Vàng hoặc nâng cấp mới cần sử dụng tới chúng. Ở chỗ tôi không phải không có, nhưng vấn đề là...
Không đợi Brack nói hết, Vương Ngụy Thần ném tới trước mặt ông mười viên tinh thể sáng chói, màu sắc trong suốt rực rỡ của chúng lập tức thu hút ánh mắt của Brack.
Brack trợn tròn mắt nhìn trân trối mười viên tinh thể, rất lâu sau mới ngẩng đầu lên nhìn Vương Ngụy Thần, hắn vẫn bình thản như thể chuyện không liên quan đến hắn.
- Cậu... cậu là tân binh, làm sao lại kiếm được nhiều tiền đến vậy??
- Nếu ông vượt qua được mười cửa ải khảo nghiệm thì sẽ nhận được số tiền tương tự thôi...
Vương Ngụy Thần mặt không đổi sắc ném lại cho Brack một quả bom nguyên tử, quyết tâm không nổ chết người thì không chịu dừng lại.
Brack chỉ cảm thấy một trận xây xẩm mặt mày, thiếu chút nữa liền ngã ngửa ra sau, chuyện này không thể đùa được đâu.
Bất quá, khi lấy lại được chút tỉnh táo, Brack nhận thấy rất có khả năng, bởi vì khu vực mà Vương Ngụy Thần xuất hiện chính xác là cửa vào của khu mới, hắn là kẻ đầu tiên tới được nơi này. Chưa kể đến khảo nghiệm thế giới mới vừa kết thúc chưa được một ngày, làm sao lại có một con quái vật mạnh tới trình độ này được, vậy thì chỉ có một khả năng duy nhất, hắn chính là người đã tạo nên truyền kỳ ở Ảo Thực Giới, cái tên của hắn đã được khắc lên ở rất nhiều thôn tân thủ, chỉ cần hắn xuất hiện thì sẽ có rất nhiều thế lực lớn hùng mạnh đến mời chào.
Làm sao ông lại không nhận ra điểm này từ sớm chứ... Brack thầm tự trách, sâu trong lòng vẫn không có cách nào bình tĩnh được, thanh niên đứng trước mặt lão không chỉ đơn giản là mạnh là cường đại không đâu... Đó chính là quái vật trong quái vật đấy, chỉ cần hắn không chết thì tương lai Ảo Thực Giới nhất định sẽ có một vị trí cho hắn xưng vương xưng đế.
- Số tiền này đủ rồi chứ, nếu không đủ thì tôi có thể đưa thêm.
Giọng nói trầm thấp của Vương Ngụy Thần kéo Brack quay về thực tại, ông hít mạnh một hơi lãnh khí, cố gắng trấn định tinh thần rồi nhanh miệng trả lời.
- Đủ...đủ rồi, tôi lấy cho cậu ngay đây.
Dứt lời trên tay Brack hiện ra một túi đồ nho nhỏ, cỡ bàn tay, Vương Ngụy Thần không nói hai lời nhận lấy, kiểm tra thoáng một lượt, hắn hài lòng gật đầu, đoạn xoay người bước đi.
Brack hốt hoảng vội hô lên.
- Còn tiền dư này...
Đừng đùa chứ, dư lại cũng phải hơn một nửa đấy, dù muốn ăn mảnh lắm nhưng nhiều như vậy thì làm sao mà ăn...
Vương Ngụy Thần khẽ quay đầu nhìn Brack một chút.
- Số tiền còn lại là tôi tặng cho ông đấy, xem như là để mừng quan hệ của chúng ta, ông thấy thế nào, Brack?
Brack ngẩn người, nhưng rất nhanh liền hiểu ngụ ý của Vương Ngụy Thần, chỉ cần nhận lấy số tiền này ông sẽ là người của hắn, sau này lúc hắn cần tới ông sẽ phải làm việc cho hắn.
Nên nhận hay là không đây?
Nhìn Brack do dự, Vương Ngụy Thần mỉm cười phun ra một câu.
- Thực lực của tôi không đủ để ông đánh cược sao?
Nghe được lời này, do dự trong lòng Brack thoáng chốc bị thổi bay, ông đang do dự về điều gì vậy?
Brack dùng ánh mắt kiên định nhìn Vương Ngụy Thần, trong tay nhiều thêm một đồ vật, ném nó cho hắn rồi nói.
- Giữ lấy nó, sử dụng như thế nào tin rằng cậu cũng đã biết, tôi không muốn nói nhiều, nhưng tôi hy vọng quyết định của mình ngày hôm nay không phải là một sai lầm.
- Một ngày nào đó ông sẽ thấy may măn vì quyết định của mình ngày hôm nay.
Vương Ngụy Thần cười nhạt, để lại một câu rồi rời đi.
Không hiểu tại sao, sau khi nghe giọng nói tự tin cùng cuồng ngạo của hắn, tâm tình bất an hồi hộp của Brack dần dần bình ổn lại, nhìn nhìn mấy viên Tân Tinh trong tay, khóe miệng ông nhếch lên.
Ở bên ngoài Vương Ngụy Thần cũng nở nụ cười sâu xa, mọi thứ cho tới bây giờ vẫn đang nằm trong lòng bàn tay của hắn, tính toán một chút thì cũng không nên tin người quá mức, nhưng nếu là lợi dụng được thì vẫn không nên bỏ qua, hắn đối với thế giới này vẫn còn lạ lẫm lắm, để lại một con mắt quan sát là một ý tưởng không tồi...
Cất những thứ thu được vào không gian trữ vật, Vương Ngụy Thần nhắm thẳng công hội trung tâm đi tới, hắn chuẩn bị nhận một vài nhiệm vụ về làm.
Cho tới khi rời khỏi thôn tân thủ thì trời cũng chuyển màu.
Vương Ngụy Thần khá hài lòng với thành quả ngày hôm nay, đồ vật muốn tìm đã tìm được, nhiệm vụ thì nhận hai cái, chủ yếu là săn giết một vài bộ phận trên người BOSS, vốn nhiệm vụ này là của tổ đội, nhưng vì không ai nhận nên quản lý mới để hắn đi làm.
Trong bóng đêm, hình xăm trên ngực Vương Ngụy Thần đôi khi lóe lên màu đỏ quỷ dị, chỗ cặp sừng không ngừng bốc lên ma khí chầm chậm vờn quanh người Vương Ngụy Thần, để cho khí chất của hắn trở nên âm u tà ác hơn bao giờ hết.
- Mặc trang bị lên người liền muốn giết chóc như vậy rồi sao? Không cần nóng vội, sớm thôi, ta sẽ cho ngươi giết chóc thoải mái...
Vương Ngụy Thần vuốt nhẹ lên hình xăm, trong đôi mắt lóe lên vẻ khát máu hung bạo.
*Thông tin BOSS: Hắc Kỳ Lân - Xích Thố
- Loại BOSS: Thế Giới
- Đẳng cấp: 1
- Bậc: Bạc
- HP: 5500/5500
- Lực lượng: 700
- Tốc độ: 150
- Thể lực: 2200/2200
- Bề Tôi Trung Thành (kỹ năng cơ bản): Tăng 0.5 sát thương bội kích và 20% tỉ lệ bội kích cho Quỷ Vương, hiệu lực vĩnh viễn, không tiêu hao, không làm lạnh, là kỹ năng hỗ trợ bị động. (kỹ năng hỗ trợ bị động không thể nâng cấp)
- Kiên Cố (kỹ năng trang bị): Quỷ Vương cưỡi trên lưng Xích Thố sẽ giảm toàn bộ sát thương nhận vào 30%, hiệu lực vĩnh viễn, không tiêu hao, không làm lạnh, là kỹ năng hỗ trợ bị động.
- Hỏa Ngục (kỹ năng trang bị): Triệu hồi Lửa Địa Ngục, lấy Xích Thố làm trung tâm, bao phủ không gian dưới chân bán kính 50m, duy trì 30 giây, làm lạnh: 10 phút.
- Mức độ nguy hiểm: SSS