Quỷ Vương Phi, Bổn Vương Hận Ngươi!

Chương 11: Vũ khúc xé y phục !



Thanh y công tử bước đến trước mặt nàng, mỉm cười xoè quạt hỏi:

-Nàng sao lại ở đây, chả nhẽ nàng muốn đến coi mắt?

Mộ Dung Nguyệt ngước nhìn hắn cười nhẹ nhàng, khẽ cau mày nhẹ nếu ai để ý lắm mới thấy điển hình là thanh y công tử đây:

- Các ngươi đang làm gì nàng? - giọng nói hoàn toàn đổi khác

- Dạ, Thanh Phong vương, nàng có ý xúc phạm chúng ta, ta chỉ là.. Dạy nàng quy củ! - Võ Tiểu Mễ e thẹn

- Bỏ ra! - lạnh lùng ra lệnh

Võ Tiểu Mễ nhìn hai nha hoàn, lập tức tay liền buông Mộ Dung Nguyệt ra thuận thế đẩy nàng. Mộ Dung Nguyệt khẽ nhếch môi nhân cơ hội nhào vào lòng thanh y công tử của nàng:

- Nàng không sao chứ? - Thanh Phong vương lo lắng

- Ta.. Ta hơi tê chân! Không sao rồi! - Mộ Dung Nguyệt e thẹn

- Sao nàng lại đến đây? Nàng đến để xem mắt se duyên sao? - Thanh Phong vương nhẹ nhàng nhìn

- Đúng vậy, ta chính là xem mắt! - Mộ Dung Nguyệt nhìn hắn mơ màng nói quên mất thân phận của mình

- Ngươi vừa nói gì? - từ trong đám đông giọng nói rét lạnh vang lên

Tất cả mọi người quay lại vội vàng quỳ xuống, hô to:

- Tham kiến hoàng thượng, Cung Thân vương, Sát Tôn vương!

- Các khanh không cần đa lễ! - Hiên Viên Sở mỉm cười nói ôn nhu

Tầt cả mọi người đứng lên, Hiên Viên Hạo không hề nể mặt liền bước tới trước Thanh Phong vương đoạt lấy thê tử:

- Nàng quên mình là vương phi của bổn vương sao? Trước mặt tứ hoàng huynh dám nói xem mặt, thật không có quy củ!

Tất cả mọi người lại chấn động lần nữa, nữ tử lôi thôi này lại là ngũ vương phi danh chấn kinh thành sao? Mộ Dung Nguyệt kìm nén tức giận, quay sang ôm lấy eo hắn mặt dụi vào vương bào, tay siết lấy eo hắn mà bấu nhéo khiến cho Hiên Viên Hạo khẽ nhíu mày:

- Vương gia, ta chính là cho tứ hoàng huynh bất ngờ màn chào đón thôi, với lại ngươi lo cho trắc phi muội muội ta không ngại!

Nói như thế chính là tố hắn bỏ bê nàng không lo sao? Thanh Phong vương lấy quạt che miệng cười khẽ, nhìn nét mặt ngũ đệ và bàn tay nàng.. Quả là ngũ đệ muội khác xa lời đồn.

- Người đâu? Đưa vương phi đi thay y phục! - Hiên Viên Hạo nói lạnh

- Không cần, ta quen mặc như vậy rồi! Vương gia, chả phải chàng nói ta nên mộc mạc vậy sao? - Mộ Dung Nguyệt nhìn hắn đấu khẩu

- Ngươi..! - Hiên Viên Hạo tức giận Vân Kiều bên cạnh lấy tay vuốt ngực hắn nhìn nàng nói

- Vương phi tỉ tỉ hay tỉ lấy y phục ta mặc, đừng chọc tức vương gia!

- Ta không thích mặc đồ người khác với lại đồ của ngươi dù giặt sạch nhưng vẫn có mùi!

Vân Kiều bị nói khích liền tức giận nhưng lấy tay bấm vào thịt nhẫn lại. Thanh Phong vương ho khan:

- Nguyệt nhi, nàng đừng cố chấp vậy, ngũ đệ lo cho nàng thôi!

- Hiên Viên Thanh, ngươi chả phải đang phe ta sao? Hừ...! - Nàng chu miệng nói

- Được rồi, ta nhập tiệc thôi! - Hiên Viên Thanh lắc đầu chiều theo nàng

Mộ Dung Nguyệt nhìn Hiên Viên Hạo khẽ cười chế giễu rồi chạy lại ngồi ngay bàn cạnh Hiên Viên Thanh. Hiên Viên Hạo nghiến răng tự nhủ " về phủ rồi tính " rồi đi tới ngồi cạnh nàng. Buổi tiệc bắt đầu các tiểu thư chỉnh chu, ngồi ngay ngắn hành động thoát tục mỹ lệ để cho các công tử nhìn hoặc may mắn có thể được các vị đại nhân trên cao kia nhìn. Nhưng có người thì khác, đồ ăn trước mặt nàng không khách khí lấy đũa mở to miệng ra ăn ngấu nghiến:

- E hèm, khụ.. Ngũ đệ muội, nàng đói lắm sao? Có cần ta kêu người làm thêm không? - Hiên Viên Sở nhịn cười nói

- Haha.. Nếu được thế thì tốt biết bao, các món ở đây rất ngon a! Với lại sáng giờ...! - Mộ Dung Nguyệt đang nói thì

- Sáng giờ nàng lo nghĩ chuẩn bị thứ gì để có thể tạo bất ngờ cho tứ huynh! - Hiên Viên Hạo chen vào

- Thì ra là vậy! Vậy Nguyệt nhi, nàng chuẩn bị gì cho ta? - Hiên Viên Thanh mỉm cười nhẹ nhàng

- Thái Hậu giá đáo! - tiếng la của công công truyền vào

Tất cả mọi người quỳ xuống, duy chỉ có những người trên bục cao không quỳ mà cúi người xuống hành lễ:

- Tham kiến Thái Hậu vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!

- Không cần đa lễ! - Thái hậu đi lên ngồi cạnh Hiên Viên Sở còn Thập công chúa thì ngồi cạnh một trong hai công tử của gia tộc lớn nhất kinh thành - Bạch Phong công tử

- Mẫu hậu vạn phúc chi an! - Hiên Viên Thanh cúi đầu trước mặt nàng

- Thanh nhi, không cần đa lễ, các con cứ tiếp tục việc lúc nảy! - Thái hậu mỉm cười

- Dạ, chúng con đang nói về món quà mà ngũ đệ muội suy nghĩ cho tứ đệ! - Hiên Viên Sở nhìn nàng nói

- Vậy sao? Nguyệt nhi, mau nói ý tưởng cho ai gia nghe! - Thái Hậu nhìn nàng sủng nịnh

Hiên Viên Ngọc giật mình nhìn Mộ Dung Nguyệt... Đó là ngũ tẩu sao? Quả là khí thế khác người hèn chi lúc nảy nàng gặp không hề có cảm giác xa lạ chút nào... Mộ Dung Nguyệt bối rối liếc nhìn Hiên Viên Hạo đang ung dung nhìn nàng khẽ cười đểu:

- Dạ... Là một vũ khúc ạ... Con sẽ đi thay y phục!

Nói xong, nàng cúi đầu lui ra. Hiên Viên Hạo đừng trách ta độc ác hãy trách ngươi số đã tận đi! Vốn là không có chuẩn bị nên giờ muốn tìm y phục cũng khó nàng bèn kêu một cung nữ tìm cho nàng một bộ quần áo cung nữ sát người và lấy theo 2 khúc vải màu lam và hồng. Quần áo đưa tới nàng liền lấy hai khúc vải may vào y phục làm thành tà áo thướt tha, trên có một thân y kết hợp thật đẹp, tóc được buộc lên thành tóc đuôi ngựa thế kỉ 21. Nàng liền dặn cung nữ đi lấy những dụng cụ, Mộ Dung Nguyệt mỉm cười nhẹ muốn làm khó nàng sao thật là khinh thường nàng quá đi!

Đang hả hê vui sướng thì nàng nghe thanh âm nhạy cảm gần bên, đi đến núi giả nàng liền rón rén quan sát thì.... Oh My God, cảnh nóng nha, 18+ nha, mà hình như nam chính phim hành động này quen quen. Bỗng ngoài sự ý muốn . Hai nhân vật dừng lại quay sang nhìn nàng, Mộ Dung Nguyệt nhìn nam nhân đang nằm trên thân thể của nữ tử khẽ mỉm cười bước gần đến đưa tay chạm vào da hắn:

- Sao ngươi lại có làn da đẹp như vậy?

Hiên Viên Cảnh nhíu mày nhìn nàng, sao nàng có thể ung dung như vậy.. Nàng ta nên che mặt bỏ chạy hay là hoảng sợ chứ..

- Ai... Không cần để ý, ta chẳng qua là hiếu kì sao ngươi có làn da đẹp vậy thôi, cứ tiếp tục!

Nói xong, nàng dùng vận tộc 100km/h chạy đi. Hiên Viên Cảnh khẽ mỉm cười rút người ra khỏi nữ tử dưới thân rồi mặc trường bào lại. Nữ tử đang hứng tình thì bị rút ra liền khó chịu níu hắn nói:

- Cung thân vương, chúng ta tiếp tục đi!

- Hà nhi, ta hết hứng rồi! Nàng mau mặc y phục rồi tắm rửa lại đi, lần khác ta đến!

Hiên Viên Cảnh cất bước đi theo hướng của Mộ Dung Nguyệt, hắn không mất hứng mới lạ.. Có nam nhân nào đang khoái lạc tự dưng bị phá đám rồi bảo tiếp tục nữa được không? Chính là cảm giác súng bị nghẹn trở vào đấy...

Mộ Dung Nguyệt hoảng loạn chạy vào khuôn viên, hai má đỏ bừng thì:

- Ngũ tẩu!

- A.. Alibaba.. Aladin.. Phật tổ.. Bồ tát tha cho con! - Mộ Dung Nguyệt nhắm mắt chấp tay khấn

- Tẩu tẩu.. Tẩu sao vậy? Sao mặt đỏ như vậy? - Hiên Viên Ngọc lo

- Là muội sao? Phù...! - Mộ Dung Nguyệt thở phào

- Tẩu có chuyện gì sao?

- Không, ta chỉ là ổn định tâm lý thôi!Ta đi đây!

Mộ Dung Nguyệt mỉm cười bước ra khán đài. Nhạc vang lên, cây quạt trên tay nàng chuyển động, vũ đạo uyển chuyển vô cùng, một lúc sau, nhạc mạnh bạo hơn, cây quạt thoáng chốc thành trường kiếm đường kiếm vô cùng đẹp, Hiên Viên Hạo nhíu mày, đường kiếm này là kiếm pháp của hắn mà. Đang suy nghĩ thì kiếm trên tay nàng bay đến hắn, Hiên Viên Hạo giật mình đá bay kiếm quay ngược về nàng, hắn cũng tiến lên khán đài đánh kiếm với nàng. Có cương có nhu, hai kiếm hoà hợp khiến người ta lầm tưởng thành vũ khúc cứ trầm trồ khen ngợi. Hiên Viên Hạo chớp thời cơ, ôm lấy thân thể nàng. Mộ Dung Nguyệt bất động, tiếng nhạc cũng dừng. Phút chốc khán đài yên tĩnh, rồi lại vỡ ào bởi tràng pháo tay nhưng Mộ Dung Nguyệt cứ bất động mồ hôi lạnh ướt hết tay, Hiên Viên Hạo nhìn nàng lo hỏi:

- Ngươi sao vậy?

- Hiên Viên Hạo, ta có thể mượn thân thể ngươi một chút được không? - Mộ Dung Nguyệt nói nhẹ

- Được!

Mộ Dung Nguyệt xé làm đôi tà váy ra, chú thuật đọc ra nhạc công liền không tự chủ đánh nhạc lên, nàng uyển chuyển ôm lấy thân thể Hiên Viên Hạo uốn éo, chân bật cao nhảy lên, Hiên Viên Hạo phối hợp tay dùng lực đẩy nàng bay lên. Pháo hoa bắn cao lên khi nàng bay lên, những cánh hoa cũng bay theo hướng nàng làm nàng quyến rũ vô cùng.

Lại một lần nữa, tiếng vỗ tay kịch liệt vang lên, các thiếu gia lấy tay áo lau nước miếng đi. Cả 3 vị đại nhân cũng không nhịn được nuốt nước bọt xuống, Hiên Viên Hạo nhìn biểu cảm của mọi người liền tức giận liếc nhìn các thiếu gia bên dưới có hàm ý: Các ngươi nhìn nữa ta liền móc mắt các ngươi ra!

Mộ Dung Nguyệt đáp xuống, cúi đầu mỉm cười:

- Nguyệt nhi con biểu diễn đó là vũ khúc gì? - Thái hậu sắc mặt không vui

- Dạ, là vũ khúc xé y phục! - Mộ Dung Nguyệt nói

Thái hậu cau mày phất tay bảo nàng đi thay y phục. Hiên Viên Thanh nhìn thấy thần sắc mẫu hậu không vui liền giải thích:

- Mẫu hậu, thật ra trên váy Nguyệt nhi có chướng ngại!

- Chướng ngại gì mà sao nàng phải xé y phục? - Thái hậu nói giọng khó chịu

- Mẫu hậu, là rắn! - Hiên Viên Sở nói

- Tỉ tỉ quả thật trên váy của Nguyệt nhi có rắn, nó từ nhỏ đã rất sợ rắn a! - Phượng Tử Loan bất ngờ xuất hiện

- Tham kiến thái hậu, hoàng thượng, Cung Thân vương, Thanh Phong vương, Sát Tôn vương vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế! - Mộ Dương cùng Mộ Phong hành lễ

- Không cần đa lễ, đều là người nhà! - Thái hậu vui vẻ hẳn lên

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.