Quỷ Y Vương Phi: Độc Sủng Chiến Vương Gia

Chương 160: Tiểu mỹ nhân về sau ở cùng ta



Nhạc Thiên Tuyết trong nháy mắt hoảng hốt.

Nàng quay đầu nhìn nam tử kia. Cảm thấy hắn trong đôi mắt đều là vui vẻ. Cái kia bộ dạng kiều mị nhưng lại dễ nhìn.

Hắn thấy nàng nhìn mình. Chính là khóe miệng ngoắc một cái."Ngươi nhìn chằm chằm vào ta làm gì. Tài đánh đàn của ngươi làm sao lại kém như vậy. Chẳng lẽ ngươi trước kia đều học tập không tốt."

Nhạc Thiên Tuyết chỉ có nói ra; "Ta không thích cầm kỳ thi họa."

Nam tử kia tay ngừng lại một chút. Chính là hỏi: "Vậy ngươi thích gì."

Nàng chính là cười cười."Ta chỉ thích nghiên cứu y thuật."

"A..." Nam tử kia lại là nhìn nàng. Chính là nhích tới gần nàng một chút. Nhạc Thiên Tuyết cảm giác có chút kỳ quái. Đầu lập tức chính là rụt rụt.

Tuy rằng nam tử này rất là xinh đẹp. Bất quá nàng giờ phút này thật là một điểm không an phận đều không có.

Những nhạc Cơ nhìn thấy như vậy mắt đều đỏ nên tức chết. Chuyện tốt như vậy lại xẩy đến trên người Nhạc Thiên Tuyết.

Nam tử kia bắt lấy tay của nàng. Làm cho nàng không động đậy được.

"Chẳng lẽ ta là dã thú. Ngươi lại sợ ta như vậy." Nam tử hỏi.

Nhạc Thiên Tuyết nói: "Chẳng qua là nam nữ thụ thụ bất thân a... Vậy cũng không nên quá phận."

Nam tử kia xùy cười một tiếng. Mang theo một chút trào phúng."Thụ thụ bất thân. Ta làm sao lại nghe người ta nói ngươi và Chiến Liên Thành tại Thiên Kim lầu có một đêm xuân. Hiện tại ở trước mặt ta. Không cần câu nệ."

Nhạc Thiên Tuyết sững sờ. Nàng ánh mắt bỗng nhiên liền trở nên có chút kỳ quái. Nam tử này biết mình là ai.

Nàng lập tức chính là hỏi: "Ngươi biết ta là ai. ."

"Đương nhiên rồi. Bằng không thì ta cũng sẽ không lãng phí nội lực của ta đi cứu ngươi." Nam tử cười đến càng là sáng lạn."Tiểu mỹ nhân. Ngươi vẫn còn phải không bỏ qua. Cũng khó trách Chiến Liên Thành vừa ý ngươi."

Nhạc Thiên Tuyết trong nội tâm lộp bộp nhảy dựng. Người này cùng Chiến Liên Thành từng có quan hệ gì đây. Cái này nói chuyện cũng là chua chát.

Nàng hé mắt."Vậy cám ơn ngươi cứu ta rồi. Ta hiện tại muốn đi."

Nàng đều muốn đứng dậy. Nhưng lại nam tử liền bắt lấy tay của nàng. Không cho nàng đi.

Hắn nhìn qua là bộ dạng mây trôi nước chảy (không quan tâm hờ hững). Thế nhưng là hắn lại một ý giữ nàng lại.

Khóe miệng của hắn quyến rũ. Như trước như vậy mê người."Tiểu mỹ nhân. Làm gì vậy. Như vậy đã vội vã đi. Tạ lễ của ngươi còn chưa hoàn thành."

Nhạc Thiên Tuyết cũng sẽ không dám động. Nàng vừa rồi thế nhưng là thấy được. Hắn ra tay cũng là phi thường tàn nhẫn đấy.

Nàng tránh hắn. Lại là bị hắn kéo trở lại.

Hắn cũng là lạnh nhạt nói: "Muốn trở về đã là không thể nào. Tốt nhất là hảo hảo ở lại đây. Ngươi đi theo Chiến Liên Thành làm gì. Sau này hãy đi theo ta. Ta có thể dạy võ công cho ngươi. Đánh đàn nữa. Chiến Liên Thành cũng chỉ là một người thọt nhưng lại không có cho ngươi được nhiều như vậy. Ta còn không biết tính tình của hắn sao."

Nhạc Thiên Tuyết càng lúc càng nghi hoặc. người này rút cuộc là ai.

Hiện tại bị hắn giam lỏng lúc này. Võ công của nàng cũng không giỏi. Đều muốn đi nhưng thì phải đợi thời cơ mới được.

Nhạc Thiên Tuyết hỏi: "Ngươi rút cuộc là ai."

Nam tử lại là cười cười. Cầm lấy tay của nàng. Nói ra: "Tức giận làm gì đó. Một khi tức giận liền khó coi. Cái này không được rồi, "

Nhạc Thiên Tuyết cũng là tức giận. Người này cũng không cho nàng đáp án.

Nàng chính là nói: "Ta còn muốn đi tham gia hội đấu giá của nhan gia. Ngươi bây giờ mang ta đi. Ta ở đây làm sao có thể đi."

Nam tử suy nghĩ một chút: "hội đấu giá của Nhan gia. Cái kia đích thật có nhiều đồ vật thú vị. Ngươi đã muốn đi. Ta đây liền dẫn ngươi đi rồi."

"Ngươi có thiếp mời." Nhạc Thiên Tuyết đang muốn nhìn một chút hắn tên gì.

"thiếp Mời. Vậy còn không dễ dàng nha." Nam tử mím môi."Tốt rồi. Chúng ta ngày mai sẽ đi. Sẽ không chậm trễ thời gian đấy."

Nhạc Thiên Tuyết nhẹ nhàng thở ra. Cái người này tựa hồ là rất nhân nhượng nàng đấy. Hy vọng Chiến Liên Thành ngày mai cũng sẽ đúng hẹn đi hội đấu giá. Đến lúc đó nàng liền có cơ hội trốn rồi.

Nàng vừa rồi cũng là chứng kiến. Những Nhạc Cơ này đều cũng có võ công rất tốt Nàng lên nhầm thuyền hải tặc rồi. Muốn đi được khỏi đây cũng không dễ dàng gì.

Nam tử kia cuối cùng cũng là không nói hắn tên gì. Bất quá hắn cho người đi an bài cho Nhạc Thiên Tuyết một gian phòng thượng đẳng.

Bởi vì nam tử vừa rồi một mực là sủng ái nàng. Nên những người trên thuyền hoa kia cực kỳ cung kính đối với nàng.

Nhưng mà ở ngoài cửa cũng là có hai người gác. Trong phòng cũng có hai nha hoàn để ý nàng.

Nhạc Thiên Tuyết chính là tính toán đợi đêm sẽ rời đi. Nàng giả ngủ. mà hai nha hoàn kia cũng không ngủ gà ngủ gật.

Nàng đúng là nghĩ đến hay là xông ra ngoài. Bất quá cửa kia đã bị người từ bên ngoài mở ra.

Nàng mở ra một con mắt nhìn nhìn. Rõ ràng lại là nam tử kia.

Bất quá hắn mặc trung y màu trắng. Cổ áo còn có chút thấp. Lộ ra làn da trắng và vòm ngực rắn chắc. Đầu kia tóc cũng không được cột gọn gẽ mà nhiều sợi rơi tùy ý. Thần thái mị hoặc thật không có người nào có thể so sánh.

Nhạc Thiên Tuyết đang nghĩ ngợi hắn đến làm gì vậy. Bất quá hắn liền rón ra rón rén đi tới."Tiểu mỹ nhân. Ngươi ngủ chưa."

Nhạc Thiên Tuyết cũng là không muốn quản hắn. Dứt khoát liền nhắm mắt lại.

Trong nội tâm nàng chính là càng kỳ quái. Nam tử này đối với nàng coi như không tệ. Bất quá cũng rất giống là miệng nam mô, bụng một bồ dao găm. Bằng không thì hắn đối với Chiến Liên Thành làm sao sẽ bất mãn như vậy .

Nghĩ như vậy. Nam tử kia liền trực tiếp đến. Ngồi ở bên cạnh giường.

Nhạc Thiên Tuyết ngược lại là lập tức tỉnh ngủ. Lập tức chính là đứng dậy. Mắng: "Ngươi làm cái gì. . Lập tức đi ra ngoài."

Nam tử nhìn thấy nàng như vậy."Làm gì mà nóng nảy như vậy. Ta chỉ là ngủ không được nên đến tìm ngươi thôi. Ngươi đối với ta hung hãn như vậy làm cái gì."

Nhạc Thiên Tuyết khẽ giật mình. Nàng hung à.

Nàng liền hừ một tiếng. Sau khi quay đầu."Vậy ngươi cho ta đi về đi. Như vậy biến tướng giam lỏng ta ở chỗ này làm gì. Ngươi có phải hay không cùng Chiến Liên Thành có cái gì đụng chạm. Đều muốn lợi dụng ta đi áp chế hắn."(anh này cũng không muốn xa chị lắm đâu đầu tiên là muốn chiếm lấy người phụ nữ của chiến Liên Thành vì hai ngươi này đối nghịch nhau ma. Anh này lại là đệ tử của Trí Đại sư đấy)

Nam tử vui cười hớn hở."Ngươi ngược lại là rất thông minh đó. Ôi. Ta đúng là cùng Chiến Liên Thành từng có quan hệ. vẫn luôn là sâu sắc đụng chạm. Bất quá ta sẽ không lợi dụng ngươi để ép buộc hắn. Bởi vì... Ngươi về sau lại là người của ta."

Nhạc Thiên Tuyết trừng mắt liếc hắn một cái. Đối với loại người này đích thật là có chút không muốn nói chuyện.

Nàng hỏi: "Ngươi có phải hay không cùng Thời Ngọc một phe."

"Thời Ngọc." Nam tử suy nghĩ một chút."Người kia là ai."

Nhạc Thiên Tuyết nhìn bộ dạng cảu hắn tựa hồ không giống như nói dối. Nàng cũng là buồn bực.

"Ngươi là ai." Nhạc Thiên Tuyết thanh âm lạnh xuống."Chẳng lẽ ngươi cũng không cho ta biết rõ ta lên thuyền hải tặc nào sao."

"Thuyền hải tặc. Thuyền này của ta sao lại là thuyeefnHair tặc rồi." Nam tử nói."Cái này dầu gì cũng là một cái tiểu thiên đường đây. Ngươi xem.có ta tài nghệ song toàn bậc này. Ngươi cần gì phải trở về bên ngươi thọt Chiến Liên Thành. Bên kia không nhiều thú vị... Đi theo ta không phải rất tốt sao. Ta mang theo ngươi ăn được ăn. Mặc tốt nhất."

Nhạc Thiên Tuyết lại là sau khi quay đầu. Hắn nếu là không chịu nói. Hắn có nói nhiều hơn nữa cũng chẳng có tác dụng gì.

Hắn lại là tồn tại tâm tư như vậy. Xem ra nàng là càng phải thêm cận thần rồi. Võ công của người này lợi hại như vậy. Nàng muốn nghĩ biện pháp. Đáng tiếc lúc này đây đi ra ngoài nàng chỉ mang theo nhiều đan dược mà không mang theo mấy phấn thuốc.

Nam tử nhìn nhìn qua. Nói: "Vậy thì thế này đi. Ngươi kể chuyện sưa dỗ ta ngủ. Ta sẽ nói cho ngươi biết ta tên gì."

Nhạc Thiên Tuyết khóe miệng co quắp. Nàng nói thẳng."Không nên."

Nam tử miệng ủ rũ. Nói ra: "Ngươi... Cơ hội tốt như vậy ngươi rõ ràng cũng là không nắm lấy."

Nhạc Thiên Tuyết nhíu mày."Cái kia... Ngươi ngồi xuống."

Nam tử liền hứng thú. Nói: "Tốt tốt. Ngươi nói."

"Trước kia có tòa núi. Trên núi có tòa miếu. Trong miếu có tên hòa thượng..." Nhạc Thiên Tuyết lặp đi lặp lại nhiều lần những lời này.

Nam tử nụ cười kia chính là lui xuống. Liếc nàng một cái."Ngươi đây là trêu chọc ta."

Lúc này liền đến phiên Nhạc Thiên Tuyết nở nụ cười đứng dậy. Nói: "Đúng vậy a. Ai bảo ngươi hết lần này tới lần khác không nói đây."

Nam tử hừ một tiếng."Ta không nói. Lại để cho ngươi trong lòng nhủ thầm ta. Để quên Chiến Liên Thành kia đi mới tốt."

Nhạc Thiên Tuyết liếc mắt nhìn hắn."Ngươi không phải là trông thấy ta cùng hắn tốt rồi. Ngươi ghen. Cảm thấy ta cướp đi nam nhân của ngươi. Có bản lĩnh công bằng cạnh tranh a. Giam lỏng ta ở chỗ này làm gì. ."

Nam tử sững sờ. Cái này là nói cái gì vậy (ý bảo anh đồng tính đó)

Hắn sửng sốt một cái. Đến khi phản ứng lại. Đã nói: "Thật sự là nói hưu nói vượn. Ta đây chỉ thích nữ nhân mà thôi."

Nhạc Thiên Tuyết nói: "Ta cùng với ngươi mới lần thứ nhất gặp mặt. Ngươi lại là mở miệng ngậm miệng đều là nói về Chiến Liên Thành. Chẳng lẽ không phải ăn dấm chua của hắn. Ngươi lừa gạt ai đó."

"Chúng ta lần thứ nhất gặp mặt." Nam tử nói."Chúng ta thế nhưng là đã gặp nhiều lần rồi. Ta chỉ không muốn cho người thọt Chiến Liên Thành kia đạp ngươi. Hừ. Hắn đó có thể tốt một chút. Bất quá cũng chỉ là một người thọt. Cái này sao có thể so với ta. Nếu như ngươi là theo chân hắn. Ngươi nhất định sẽ phải hối hận."

"Chuyện của ta. Ta tự biết. Nhưng mà ta lại... Chưa bao giờ thấy qua ngươi a. Làm sao lại gặp nhiều lần rồi."

Nam tử chính là ngáp một cái. Tựa hồ là không muốn nói rồi.

Hắn chính là tùy ý tại trên giường nằm xuống. Cũng mặc kệ Nhạc Thiên Tuyết gọi. Đã nói: "Ta ngủ. Đến. Cùng ta ngủ tai đây. , "

Nhạc Thiên Tuyết vội vàng hô hào: "Ngươi xuống dưới. Ngươi không phải có phòng ngủ của mình sao. ."

Nam tử trực tiếp nhắm mắt lại. Cũng là không có quan tâm đến nàng nữa

Nhạc Thiên Tuyết thấy hắn vẫn là bộ dạng không nhúc nhích. Cũng là tức giận rồi. Cái này tại sao có thể có người như vậy. Da mặt rất dày.

Nàng hừ một tiếng. Chính là đá hắn một cước."Ngươi xuống dưới."

Nam tử không có để ý tới nàng.

Nhạc Thiên Tuyết trông thấy như vậy. Ngược lại là nổi lên tâm tư khác.

Một ngân châm từ trong tay nàng bắn ra. Bất quá cũng chính là trong nháy mắt. Ngân châm kia đã bị hai ngón tay của nam tử kẹp lấy.

Nam tử đến hai con mắt đều không mở ra. Liền thản nhiên nói: "Tiểu mỹ nhân. Đánh lén cũng không phải là thói quen tốt. Nếu như ngươi là còn như vậy. Ta sẽ đem ngươi cho buộc trở lại."

Nhạc Thiên Tuyết nhíu lại lông mày. Cũng là không có biện pháp. CHút tài mọn của nàng trước mặt nam nhân này một điểm hữu dụng cũng không có(không dùng được).

Nàng đều muốn xuống giường. Không muốn cùng hắn ở đây cùng trên một cái giường.

Bất quá nam tử liền đem cái ngân châm bắn ra. Ngăn lại nàng.

"Chân không nên đụng trên mặt đất. Dễ dàng lạnh đây." Nam tử này mặc dù nói chính là quan tâm. Bất quá nhưng là mang theo uy hiếp.

Nhạc Thiên Tuyết trong nội tâm phẫn nộ. Bất quá nam nhân này ngữ điệu đặc biệt chăm chú. Nếu như nàng là không nghe lời. Vậy cũng hắn cũng có thể không khách khí như vậy.

Suy nghĩ một chút. Nàng đành phải là cuộn mình đến trong góc.

Nam tử nghe động tĩnh của nàng. Sau đó mới an tâm cười cười.

Mà lúc này. Chiến Liên Thành ở bên kia đã tức giận đến phát hỏa.

Truy tinh cùng hạo Nguyệt đều là tìm không thấy người. Mà Chiến Vân Ca còn ở bên cạnh khóc sướt mướt. .

Chiến Liên Thành sắc mặt đen đến đáng sợ. Hắn nói ra: "Đã đủ rồi. Khóc cái gì đây."

Chiến Vân Ca đành phải nói là: " ca ca. Ta thật sự... Ta thật không phải là cố ý đấy. Ta chỉ là... Chỉ là muốn nhường cho Dao tỷ tỷ..."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.