Quỷ Y Vương Phi: Độc Sủng Chiến Vương Gia

Chương 161: Cướp đoạt đồng tiền Viên gia



Chiến Vân Ca từ trước đến nay chưa từng bao giờ thấy Chiến Liên Thành tức giận như vậy. Trước kia. Coi như mình gây ra bao nhiêu chuyện. Chiến Liên Thành mặc dù là không quá cao hứng. Bất quá còn chưa bao giờ nói nặng lời với nàng.

Nàng hiện tại ngược lại là biết rõ. Nhạc Thiên Tuyết đối Chiến Liên Thành mà nói là cỡ nào quan trọng.

Nàng bả vai rút thút tha thút thít đáp đấy. Trông thấy sắc mặt Chiến Liên Thành . Không dám nói lời nào.

Truy tinh nhìn thấy vậy. Đợi Chiến Liên Thành sắc mặt tốt hơn một chút. Hắn mới lên tiếng: "Vương gia. Không nên trách cứ vân ca tiểu thư."

Chiến Liên Thành lạnh lùng lườm truy tinh. Truy tinh lập tức cũng là không dám nói lời nào. Chiến Liên Thành tự nhiên biết rõ Truy tinh an tâm cái gì. Tất cả mọi người che chở Chiến Vân Ca. Nhạc Thiên Tuyết đồi với mọi người là không quan trọng

Chiến Vân Ca tính tình kia đã quen được dung túng. Hiện tại sẽ không đến. Vậy rút cuộc đến không kịp rồi.(Ngây thơ quá nên bị lừa, chưa nhìn rõ lòng người hiểm ác cứ nghĩ ai cũng tốt không lừa ai, giờ thì gây họa).

Hạo Nguyệt đem truy tinh kéo sang một bên. Sau đó mới nói: "Vương gia. Việc cấp bách. Vẫn nên đi tìm được Nhạc Tiểu thư rồi hãy nói."

Chiến Liên Thành tỉnh táo lại. Chính là nói ra: "Đem chuyện vừa rồi nói lại một lần nữa."

Chiến Vân Ca âm có chút run rẩy. Nhìn nhìn Chiến Liên Thành. Thấy sắc mặt hắn không còn tối sầm như lúc nãy. Nàng mới tăng dũng khí để nói. Nói: "Ta nửa đường. Bị thời Ngọc tỷ tỷ kéo sang một bên. Nàng chính là nói với muội một chút. Nói biết rõ huynh thích người khác. Chính là muốn tìm cơ hội muốn nói với huynh rõ ràng. Giải thích rõ ràng. Tranh thủ một lần cơ hội. Ta biết rõ ca ca là sẽ không để cho nàng tiến gần. Liền đem mặt nạ da người đưa cho nàng."

Hạo Nguyệt cùng Truy tinh liếc nhau một cái. Thời Ngọc quả nhiên chính là tâm cơ trùng trùng điệp điệp(lòng dạ đen tối hung hiểm). Hơn nữa Chiến Vân Ca cũng là mềm lòng. Cho rằng Thời Ngọc còn là Thời Ngọc trước đây. Cái này rõ ràng đã bị Thời Ngọc nói dăm ba câu đã bị lừa.

Chiến Liên Thành tiếp theo liền hỏi: "Sau đó thì sao."

Chiến Vân Ca cứ tiếp tục nói: "Sau đó Thời Ngọc lại là đánh ngất xỉu vào muội sau đó muội liền cái gì cũng không biết rồi. Chờ muội tỉnh lại. Liền lập tức trở về đây."

Kỳ thật Chiến Vân Ca về đây xem như là đã chậm rồi. Bởi vì Chiến Liên Thành an bài người ở bên ngoài đều bị giết sạch. Đó cũng là chuyện tốt mà Thời Ngọc làm.

Lúc ấy là hắn biết đã xảy ra chuyện gì. Bất quá không nghĩ đến. Muội muội mình là đồng lõa.

Hiện tại Nhạc Thiên Tuyết tung tích không rõ. Chiến Liên Thành mặt đối với muội muội của mình. Lại là trong lòng khó chịu.

Chiến Liên Thành sau khi quay đầu. Đối với hạo Nguyệt nói ra: "Dạ thành chủ có phái người đi tìm hay không."

Hạo Nguyệt gật đầu. Nói ra: "Đã thông báo cho Dạ thành chủ. Nhưng mà cái này Dạ thành gần đây tụ tập rất nhiều người. Hỗn tạp rất nhiều. Cũng không biết có thể hay không tìm được."

Chiến Liên Thành cũng không muốn nghe đến câu này. cảm giác Trong mắt lại là lộ ra vài phần lăng lệ ác liệt.

Nhạc Thiên Tuyết hiện tại tung tích không rõ. Không biết là có hay không đã trúng độc thủ của Thời Ngọc.

Không thể tưởng được Thời Ngọc lúc này đây đối với Nhạc Thiên Tuyết ra tay. Chiến Liên Thành trước kia có thể dễ dàng tha thứ một chút. Nhưng mà lúc này đây liên quan đến Nhạc Thiên Tuyết. Hắn nhưng lại sẽ không dễ dàng buông tha nàng.

Chỉ tiếc. Những năm này Thời Ngọc mất tích. Hơn nữa cũng không hề có tin tức. Sau lưng nàng nhất định là có một thế lực. Bằng không thì Chiến Liên Thành sẽ không tìm thấy nàng.

người sau lưng Thời Ngọc là ai. Chiến Liên Thành rất muốn biết.

Bất quá hiện nay hắn cũng là lo lắng cho Nhạc Thiên Tuyết. Thời Ngọc tung tích cũng là tìm không thấy. Quả nhiên là phiền toái.

Chiến Liên Thành sắc mặt lạnh lùng. Suy tư một chút. Chính là thay đổi một bộ quần áo. Mang theo mặt nạ màu bạc. Liền cũng đi ra ngoài.

Hạo Nguyệt cùng Truy tinh tự nhiên là ngăn cản không được đấy. Chỉ hy vọng Nhạc Thiên Tuyết có thể dựa vào năng lực của mình thoát nguy

Chiến Vân Ca thấy ca ca của mình rời đi. Lúc này mới thở ra. Chán nản ngồi dưới đất.

Nàng không tưởng được. Cái này sẽ biến thành như vậy. Mọi chuyện đều đang tốt lành lại vì mình mà thành ra như vậy.

Ánh mắt của nàng hồng hồng đấy. Cơ hồ là khóc đi.

Truy tinh vội vàng liền đi nâng dậy Chiến Vân Ca. Nói ra: "Vân ca tiểu thư. Vương gia chẳng qua là quá lo lắng cho Nhạc tiểu thư thôi. Cho nên mới nặng lời như vậy."

Chiến Vân Ca nhẹ nhàng lắc đầu. Chỉ nói là: "Ta ta lúc này đây thật là sai rồi. Đều là ta không tốt. Lúc này đây hại Nhạc tỷ tỷ "

thời điểm Lúc này. Truy tinh đành phải là an ủi: "Không có gì đáng ngại. Nhạc tiểu thư mỗi một lần đều biến nguy thành an. Nàng rất thông minh. Nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì đâu."

Thế nhưng là hắn biết rõ. Thời Ngọc vô cùng lợi hại. Nhạc Thiên Tuyết coi như là thông minh. Nhưng võ công không thể so với Thời Ngọc. Huống chi Thời Ngọc từ nhỏ liền ưa thích nghiên cứu độc vật (các loại độc). Lúc này đây Nhạc Thiên Tuyết xem như gặp được địch thủ rồi.

Chiến Vân Ca lắc đầu. Không muốn nói nữa.

Nhưng lại thấy Chiến Liên Thành đi ra ngoài tìm Nhạc Thiên Tuyết rồi. Đó cũng là không có biện pháp.

Bởi vì vậy căn bản là tìm không thấy người. Liền bóng dáng Thời Ngọc cũng là không có trông thấy. Đến một manh mối cũng không có.

Đã thấy thời gian diễn ra hội đấu giá đã tới. Dạ thành càng là nhiều người.

Như vậy tìm người càng là không khó khăn. Chiến Liên Thành ở ban ngày làm việc không tiện.

Hắn một đêm không ngủ. Cũng không tâm tư gfi nghĩ đi đến hội đấu giá của Nhan gia.

Bất quá Nhạc Thiên Tuyết giờ phút này chính là bị nam tử áo tim mang vào hội đấu giá. Buổi đấu giá này là mỗi năm tổ chức một lần. Thế nhưng là hào hoa. Hơn nữa thiếp mời của nam tử này cũng là lợi hại. Là màu vàng đấy. gã sai vặt liền mang theo bọn họ đến hàng ghế ở lầu hai. Đây là chỗ tốt nhất.

Nhạc Thiên Tuyết trong nội tâm kinh ngạc. Tuy rằng Chiến Liên Thành cũng là có thể bắt được thiếp mời màu vàng. Thế nhưng vị trí chỗ ngồi này lại là tốt nhất trong phòng. Cái này lại là thuộc về nam tử áo tím này.

Nàng ngồi xuống. Liền nâng lên tay của mình. Cổ tay cỏ cuốn một sợi dây đàn. Nói: "Có thể cởi ra được rồi."

Nàng không chỉ phải đội mũ rộng vành. Hơn nữa nam tử áo tím này phòng ngừa nàng chuồn đi. Lại là dung dây đàn chói chặt cổ tay nàng.

Một khi nàng có một chút dị động. Cái mạng nhỏ kia của nàng chính là không còn.

Nhạc Thiên Tuyết cũng không dám lộn xộn. Dù sao cái mạng nhỏ của mình rất là trọng yếu. Hơn nữa đi theo sau nam tử này có rất nhiều Nhạc Cơ. Đều là võ công cao cường đấy. Nàng sao có thể có biện pháp chạy trốn đây.

Nam tử nở nụ cười một tiếng. Chính là nói ra: "Tốt rồi. Ngươi thực nghe lời."

Tay của hắn bắn ra. dây đàn chính là được cởi ra.

Nhạc Thiên Tuyết rút tay về. Sờ lên cổ tay của mình. Lưng đều toát ra mồ hôi lạnh rồi. Nam tử này đối với những người khác cười đều là mang theo hàn ý đấy. Bất quá đối với lấy nàng coi như có vài phần ôn hòa.

Tại sao phải bất đồng như vậy. Nàng càng là kỳ quái. Chẳng lẽ mình trước kia thật sự đã gặp hắn.

Nghĩ như vậy. Nàng lại là nhìn quanh toàn trường. Cũng không thấy Chiến Liên Thành.

Nàng lại là nóng lòng. Hôm nay là cơ hội duy nhất rồi. Làm không tốt. Qua hôm nay nàng sẽ bị nam tử áo tím này đưa đến địa phương nào cũng không biết. Về sau muốn quay về càng khó hơn.

Nàng âm thầm nắm chặt nắm đấm. Bất quá biểu hiện ra ngoài lại là cự kỳ bình tĩnh. Nam tử kia rót cho nàng một ly trà. Trà hắn uống đều là trà thượng hạng.

"Tiểu mỹ nhân. Uống trà." Nam tử nói qua."Hôm nay không biết Nhan gia đấu giá vật gì đây. Nếu là có nhạc khí chính là tốt nhất rồi."

Sau lưng Nhạc Cơ lập tức chính là trình lên một quyểnvở nhỏ. Lại để cho nam tử xem qua."Công tử. Đây là tờ danh sách đấu giá."

Nam tử tiện tay cầm qua đến vừa nhìn. Hừ một tiếng."Những đồ vật này đều không thú vị. Tiểu mỹ nhân. Ngươi xem một chút xem có thích thứ gì không. Ta đều mua cho ngươi."

Nhạc Thiên Tuyết cũng là cầm qua đến nhìn nhìn. Cái tờ làm danh sách kia cũng được làm rất tốt. Không chỉ có là có phác hoạ hình ảnh. Đến tên và nguồn gốc cũng được ghi chú rõ ràng.

Sau đó nàng chính là nhìn trúng một vật. Chính là nói: "Ta phải có cái này."

Nam tử nhìn thoáng qua."Băng linh hồn châm. Đây là của đệ nhất thái Y tiền triều từng sử dụng. Nghe nói là nó đặc biệt công hiệu. So với ngân châm bình thường thế nhưng là lợi hại hơn .vài lần."

Nhạc Thiên Tuyết gật đầu. Đây chỉ là truyền thuyết. Hơn nữa nàng không thấy tận mắt. Nàng cũng là không xác định. Nếu là thật sự có lợi hại như vậy. Vậy có người mua cho nàng đó cũng là thật tốt.

Nam tử cười cười."Tốt. Liền mua cái này."

Nhưng này băng linh hồn châm giá quy định cũng là năm ngàn lượng. Đây cũng không phải là số lượng nhỏ rồi. Nam tử này tựa hồ rất cam lòng.

Buổi đấu giá này cũng sắp bắt đầu. Nhạc Thiên Tuyết nhìn thấy nhiều người quen biết. Nhưng chỉ là không có Chiến Liên Thành. Cùng mình quan hệ tốt một chút cũng là không có.

Nàng hiện tại ngược lại là ảo não rồi. Vì cái gì trước kia liền không hảo hảo qan hệ với người ngoài tốt một chút. Hiện tại không có người cứu mạng rồi. Rõ ràng còn nói hơn người.

Bất quá may mắn. Nhạc Thiên Tuyết sau đó nhìn thấy Nhan Sông. Hắn đang cùng người kiểm kê lại một chút đồ vật.

Nếu là nhan sông.

Nhan sông cùng Chiến Liên Thành cũng là có chút điểm giao tình. Vậy lựa chọn thông báo cho Nhan Sông cũng không tệ.

Cái kia làm như thế nào thông báo cho Chiến Liên Thành đây.

Nhạc Thiên Tuyết suy nghĩ một chút. Lại là trong lòng bàn tay đổ mồ hôi. Cảm thấy thế nào đều là không ổn. Chủ yếu là nam tử này cùng Nhạc Cơ sau lưng nhìn chằm chằm nàng.

Lúc này. Đã là có người trình lên chuông nhỏ đấu giá. Phòng đấu giá này cũng sắp bắt đầu.

Nam tử nhàm chán nâng má. Ngáp một cái. Chậm rãi từ từ nói: "Tiểu mỹ nhân. Ngươi xem đi. Ngươi trông mong Chiến Liên Thành cũng là không đến. Ngươi cũng là không cần nhìn nữa."

Nhạc Thiên Tuyết quay đầu nhìn hắn. Lên tiếng: "Ngươi cũng là không ngu ngốc. Biết rõ ta đang tìm hắn đây."

"Đó là tự nhiên." Nam tử khẽ cười một tiếng."Trong lòng ngươi muốn cái gì. Ta đều là nhìn thấy tận mắt đấy. Thế nào. Là không phải muốn thông báo cho Nhan Sông đang bề bộn kia chứ. Ta khuyên ngươi nên vẫn là thôi ý định đó đi. Bởi vì ngươi đi tìm hắn. Ta sẽ trước hết giết hắn."

Nhạc Thiên Tuyết cả kinh."Làm sao ngươi biết ta đang suy nghĩ gì. ."

Chẳng lẽ hắn có thể đọc được suy nghĩ. Không có khả năng. Trên đời này chỉ sợ không có người có dị năng như vậy.

Nam tử khóe miệng ngoắc một cái. Càng cao hơn."Ngươi sai rồi. Ta chính là có khả năng đọc được suy nghĩ của người khác."

Nhạc Thiên Tuyết càng là kinh ngạc. Nam tử này đích thật là quá mức khó giải quyết. Tự mình nghĩ cái gì đều bị hắn biết.

Đến Như vậy. Nàng nhưng lại là không thể lại suy nghỉ cái gì. Miễn là để cho nam tử này biết được.

Nam tử tựa hồ là biết rõ nàng đang suy nghĩ gì. Cái kia hiệu quả và lợi ích càng đậm. Nói tiếp: "Tiểu mỹ nhân. Vậy ngươi cũng đừng có tính toán làm gì. Ngoan ngoãn ngồi xuống. Bằng không thì ta sẽ cho nơi này màu chảy thành sông đấy"

Nhạc Thiên Tuyết lần này cũng không dám suy nghĩ cái gì nữa. Nam tử này võ công cực cao. Có năng lực như vậy. Hơn nữa hiện tại mình muốn nhờ cậy hắn cũng chuyện không dễ dàng gì.

Nàng càng là trấn định lại. Nếu như như vậy. Vậy trước tiên xem trọng hội đấu giá này rồi hãy nói.

Thấy nàng yên ổn lại. Nam tử cũng là sau khi quay đầu. cũng Không nhìn lại nàng.

Đây là tiểu đồ ngốc. Quá thú vị.

Nhan sông là chịu trách nhiệm là hội đấu giá lần này. Lúc này đấu giá đã bắt đầu. Lần đấu giá này tổng cộng đấu giá sáu đồ vật. Mỗi một đồ vật đều là cự kỳ khó được. Nhưng đều có giá trị liên thành.

Lúc này. Đồ vật thứ nhất đã được mang ra đấu giá với giá ban đầu là ba vạn hai. Nhạc Thiên Tuyết cũng là tặc lưỡi. Đây chẳng qua là mấy đồng tiền nho nhỏ mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.