Quỷ Y Vương Phi: Độc Sủng Chiến Vương Gia

Chương 172: Người phá Y quán



Chiến Liên Thành cũng chính là thuận theo ý thích của nàng. Hắn sờ lên đầu của nàng."Nhưng nếu là lúc cần thiết. Ta còn là hy vọng nàng có thể ra tay."

Nhạc Thiên Tuyết ừ một tiếng. Trong lòng tảng đá lớn cũng là buông xuống.

Chiến Liên Thành nhìn xem bộ dáng của nàng. Bỗng nhiên chính là cười cười. Hắn cười thế nhưng là mang theo rất nhiều sức quyến rũ.

Nhạc Thiên Tuyết ngậm miệng. Bỗng nhiên liền đầu sung huyết. Chính là hôn lên.

Chiến Liên Thành sững sờ. Không nghĩ đến nàng lại có thể chủ động như vậy.

Chiến Liên Thành nói: "Rõ ràng hôm nay là sinh nhật ngươi. Vậy hẳn là ta nên tặng quà cho ngươi mới đúng chứ."

Nhạc Thiên Tuyết hỏi: "Vậy ngươi tặng ta quà gì đây."

Màn vừa rồi không tính là lễ vật à(cái vụ ăn tối đó).

Sau đó. Chiến Liên Thành liền cầm tay của nàng. Thả tại trên người của mình. Nói: "Đem ta tặng cho ngươi."

"Cái gì. Ta không cần." Nhạc Thiên Tuyết nói ra."Lễ vật này không có thành ý ghê."

Chiến Liên Thành nói: "Làm sao lại không có thành ý. Ta đi ra ngoài đều có sức quyến rũ chết người như vậy(họ nói đẹp như hoa mà nam tả thế thấy nữ quá). Thời điểm đi ngủ có thể làm ấm giường. Giá trị con người hơn trăm vạn lượng. Lại là một Đại vương gia. Chẳng lẽ những cái này còn không đủ."

Hiện nay. Hắn cũng là có chút điểm mất hứng. Giống như Nhạc Thiên Tuyết ghét bỏ mình vậy.

Nàng phụt một tiếng cười cười. Nói: "Ngươi cũng không phải kể ra như vậy để ca ngợi chính mình. Ngươi có bao nhiêu cân lượng. Ta vẫn có thể được."

Nhưng mà. Chiến Liên Thành đã là đem nàng ôm nên trên giường. Nàng hét lên một tiếng. Vô thức liền choàng tay ôm lấy cổ hắn.

Ánh mắt của hắn như nước. Trong phòng ánh nến cũng là mờ đi không ít. Mọi chuyện đều tốt nhưng mà lúc này hành động của hai người rất mật mờ.

Nàng theo dõi hắn. Nói: "Thật muốn."

Chiến Liên Thành cũng không trả lời. Liền cũng là hôn xuống. Nụ hôn của hắn nhẹ nhàng. Rất là triền miên. Làm cho người ta hãm sâu trong đó. Không có cách nào chạy trồn.

Giấy phucts như thế này sợ cũng chỉ có vài năm như vậy . Nàng cũng là tình nguyện. Dù sao ai cũng không cái gì có thể cam đoan. Sau này mình còn gặp được một người như vậy nữa. Người mình yêu.

Nhạc Thiên Tuyết đón ý nói hùa. Hai người cũng là thân mật qua mấy lần. Ngược lại là biết rõ tính đối phương.

Nghe đối phương hô hấp. Lại nghe được tiếng tim đập của đối phương. NHạc Thiên Tuyết đầu cũng là loạn thành rồi bột nhão. Hỏng bét. Chiến Liên Thành giống như là độc dược làm nàng không có cách nào chống đỡ.

Tay cũng di chuyển. Quần áo đã được cởi ra.

Nàng liền hô hấp đều là dị thường nóng rực.

Bất quá hắn lúc này lại dừng lại. Nhìn chằm chằm vào nàng."Còn chưa lấy ngươi. Không thể làm chuyện này. Đêm nay nàng đi nghỉ ngơi sớm đi."(anh này thật là quân tử)

Nhạc Thiên Tuyết sửng sốt. Đang nhiệt tình như vậy bỗng nhiên như bị một thùng nước lạnh dội xuống làm cho tắt ngấm.

Nàng trừng mắt với hắn một cái. Hắn dĩ nhiên là mặc quần áo tốt cho nàng. Cũng không có hành vi gì vượt quá nữa.

Hắn nói: "Trừng ta làm cái gì. Mới vừa rồi là nàng nói không quan tâm ta làm ấm giường còn gì."

Nhạc Thiên Tuyết bĩu môi. Lời của mình đã nói. Cái kia cũng không thể vả lại miệng mình được.

Nàng hừ một tiếng. Sau khi quay đầu. Nói: " vậy ngươi đi đi."

Chiến Liên Thành cũng là nở nụ cười. Nàng chính là luôn nhỏ mọn như vậy đấy.

Bất quá chuyện này vẫn không nên vượt qua vẫn tốt hơn. Làm không tốt Nhạc Hòa còn ở bên ngoài nhìn chằm chằm vào. Hắn làm sao có thẻ làm ra loại chuyện này được.(thừa nước đục thả câu ý mà)

"Tốt rồi. Đừng tức giận nữa. Ngày mai đi tìm ta." Chiến Liên Thành nói.

Nhạc Thiên Tuyết liền òm ọp một câu: "Ngươi là bảo hột hanh danh của ta. Nhưng mà chuyện lúc trước tại Thiên Kim Lầu. Rất nhiều người đã nghĩ khác rồi. Ngươi xem ta thủ cung sa vẫn còn đây. Người khác nói ta. Ta chẳng lẽ người nào cũng phải vén nên cho xem thủ cung sa sao."

Chiến Liên Thành bật cười. Chuyện kia đúng là mình an bài mọi chuyện chưa thỏa đáng.(ý là nghĩ ra cách như vậy đấy)

Hắn nói: "Vậy bây giờ như thế nào. Nàng ý bảo là ta gạo chưa nấu thành cưm chứ gì. Vậy được rồi. Hiện tại bổ sung. Bây giờ cũng chưa có muộn."

Nhạc Thiên Tuyết ngược lại là bất đắc dĩ. Nói: "Ngươi vẫn là đi về thì tốt hơn. Uy uy uy. Ngươi động thủ làm gì."

Thấy hắn chuẩn bị động thủ đè nên mình. Nhạc Thiên Tuyết lại là có chút bối rối.

Chiến Liên Thành nở nụ cười một tiếng. Cũng là không cùng nàng náo loạn. Lên tiếng: "Tốt rồi. Nàng sớm chút nghỉ ngơi đi. Ta không cùng nàng náo loạn nữa."

Nhạc Thiên Tuyết cũng chính là thả tay. Hiểu rõ ý của hắn. Hắn là không muốn khi chưa thành thân phát sinh quan hệ gì.

Bất quá Chiến Liên Thành cũng là tại trên trán của nàng đặt một nụ hôn xuống. sau đó mới rời đi

Qua rất lâu. Trong gian phòng vẫn còn lưu luyến mùi hương của hắn.

Nhạc Thiên Tuyết vẫn có chút hoảng hốt. Nghĩ đến chuyện Chiến Liên Thành hôm nay làm cho nàng. Nàng chính là cao hứng cười cười.

Vẫn cảm thấy có chút điểm ngọt ngào. Hắc hắc. Nhạc Thiên Tuyết cũng là vụng trộm cười cười. Chính là gọi hoa đào vào. Thay mình rửa mặt thay quần áo đi ngủ rồi.

ngày hôm sau. Tin tức lan truyền khắp thành. Tất cả mọi người đều biết rõ Chiến Liên Thành vì muốn lấy được một nụ cưỡi của nữ nhân đã Khiến cho toàn thành oanh động.

Những việc như vậy. Trong nội cung mọi người cũng đã biết.

Mặc dù có người là khinh thường. Nhưng tự nhiên cũng có người là hận không thể lập tức liền kêu Nhạc Thiên Tuyết làm chiến Vương Phi đây.

Cái này là đương nhiên. Chiến Liên Thành thân phận địa vị thực lực trong ba vương gia hắn là cao nhất. Hơn nữa phủ tướng quân cũng là nắm giữ binh quyền. Nếu hai nhà quan hệ thông gia. Thực lực kia càng là không cần phải nói rồi.

Nhạc Thiên Tuyết biết rõ cái này một ít. Hơn nữa càng là đã biết trong phủ tướng quân mọi người đã đang chuẩn bị hôn sự...

Nhạc Hòa cũng là đặc biệt cao hứng. Lại để cho thợ may đến đo để may quần áo cho Nhạc Thiên Tuyết.

Nhạc Thiên Tuyết có chút bất đắc dĩ. Nói: "Cha. Hắn cũng không chính thức cầu hôn mà. Gấp gáp như vậy làm gì. Cái này truyền đi còn tưởng rằng ta rất muốn lấy chồng. như vậy con rất ngại."

"Lúc trước không phải xin cưới rồi sao. Bất quá khi đó ngươi cũng không đáp ứng. Nhưng mà ta rất cơ trí. Đem sính lễ đều đã giũ lại. Ngươi xem. Hiện tại chẳng phải bớt được nhiều việc sao. Căn bản là không cần phải trả chở đi chở lại." Nhạc Hòa đắc chí. Xem ra chính mình lúc trước thật đúng là đã đưa ra một quyết định đúng.

Nhạc Thiên Tuyết hít một tiếng. Cũng là bất đắc dĩ."Cái đó là trước kia. Lúc này Phải hỏi hắn đã chứ."

Nhạc Hòa liền vẫy vẫy tay. Nói: "Còn hỏi cái gì. Hắn nhất định là cam tâm tình nguyện rồi. Việc này ngươi yên tâm. Cha làm chủ cho ngươi. Thật sự là tổ tông phù hộ a. Rút cuộc đem ngươi gả đi được rồi."

Nhạc Thiên Tuyết khóe miệng co quắp. Chẳng lẽ Nhạc Hòa là ghét bỏ chính mình ăn nhiều cơm sao. Lãng phí của cải sao.

Thợ may sau khi đo song cho nàng. Liền đáp ứng trong vòng mười ngày sẽ may xong lễ phục.

Nhạc Hòa nói: "Có thể hay không nhanh được nữa không."

"Nhạc Tướng Quân. Việc này cần phải tỉ mỉ. Thời gian như vậy là nhanh nhất rồi. Nếu là muốn hơn một chút. Khi đó hoa văn thêu thùatinh xảo." Thợ may giải thích nói.

"Vạy cứ làm chậm chậm một chút cũng đươc. Đồ của nữ nhi ta phải là tốt nhất." Nhạc Hòa cười cao hứng. Đã là hận không thể cho Nhạc Thiên Tuyết lập tức liền mặc lễ phục rồi.

Nhạc Thiên Tuyết nói: "Cha. Cái này không cần phải gấp gáp như vậy. Nếu là quyết định kết hôn rồi. khi đó cũng còn rất nhiều chuyện bề bộn. Tối thiểu đều phải mất một tháng chuẩn bị. Nên lễ phục cũng không cần phải gấp gáp như vậy."

Nhạc Hòa liền cũng là gật đầu. Nói: "Đó cũng là như vậy. Xem ra ta là khẩn trương rồi."

Bất quá hắn còn là một bộ dạng cao hứng.

Nhạc Thiên Tuyết nhìn thấy. Cũng là cảm thấy cao hứng. rất ít khi nhìn thấy bộ dạng vui vẻ của ông như vậy.

Nàng liền qua. Nói ra: "Cha. Xem ra cha rất muốn gả con đi ra ngoài."

Nhạc Hòa gật đầu."Cái kia tự nhiên rồi. Ai ai. Khi đó ta thật sự là cảm thấy con là không ai muốn lấy. Không thể tưởng được bây giờ vào hoàn cảnh này xem ra nữ nhi của ta rất khá."

Nhạc Thiên Tuyết bĩu môi."Con vẫn luôn không kém mà."

Nhạc Hòa ừ một tiếng. Cười cười."Vậy con nghỉ ngơi một chút. Ta cùng với Lão Tăng thương lượng một chút chuyện tiệc rượu nên chuẩn bị cái gì."

"Cha..." Còn chưa có nói xong. Nhạc Hòa đã là rời đi.

Nàng cũng chính là nở nụ cười một tiếng. Bất đắc dĩ nhẹ nhàng lắc đầu.

Nàng cũng không có gấp gáp. Nhạc Hòa sao lại có bộ dạng gấp gáp như vậy.

Bất quá lúc chiều. Chiến Liên Thành cũng là phái người đến đón mình đi. Nàng đi mới biết được. Chiến Liên Thành đã sớm ở đang ở tại y quán.

Kinh Thành tổng cộng là có y quán. Đều là mướn đại phu có y thuật thật tốt. Nhưng mà y quán này rất bình dân. Giá cả cũng thấp hơn những chỗ khác

Nhạc Thiên Tuyết sau khi xem sét qua. Ngược lại là cao hứng."Hắn ngược lại là rất dụng tâm đấy."

"Vương gia cố ý sai người mở cái này. Mọi thứ đều đầy đủ hết." Hạo Nguyệt cười nói."Nhạc tiểu thư có đôi khi còn có thể đến ngồi xem bệnh. Bất quá tiền thù lao là không có đấy."

Nhạc Thiên Tuyết ngược lại là không sao cả. Nói: "Cái này không là gì. Bất quá y quán này mở ra cũng mất một khoản tiền lớn. Hơn nữa có rất nhiều dân chúng xem bệnh còn phải giảm giá nữa. Như vậy tiền bạc hoa tốn cũng nhiều."

Hạo Nguyệt nhẹ nhàng lắc đầu."Điểm này Vương gia sẽ có sắp xếp. Nhạc tiểu thư không cần lo lắng. Dược liệu này đều là Nhan gia cung cấp. Giá cả cũng là không cao. Nhan gia cũng là có xuất tiền tham gia. Đều nói đây là việc thiện. Nhan gia đều là vui vẻ góp của."

Nhạc Thiên Tuyết chính là nói: "Cái kia cũng không tệ a. Bất quá ta còn có một biện pháp. Có thể làm cho y quán thu được nhiều lợi nhuận. Giúp thoáng một chút."

Hạo Nguyệt có chút khó hiểu. Nhưng sau đó mới biết được Nhạc Thiên Tuyết ở chỗ này ngồi xem bệnh. Là dùng danh tiếng của quỷ y cô nương

Quỷ y cô nương trước đã được rất nhiều người muốn nhờ khám bệnh. Bất quá lúc trước Chiến Liên Thành toàn thành tìm kiếm. Quỷ y cô nương chính là mất tích.

Hiện tại lại lần nữa xuất hiện. đến y quán bình dân xem bệnh. Cái kia tự nhiên là làm cho người ta kinh ngạc.

Nhạc Thiên Tuyết vì để công bằng.... Người bệnh đến khám đều phải rút thăm. Rút thăm được số mấy chính là đại phu đó xem bệnh.

Hơn nữa chỗ này có Chiến Liên Thành làm chỗ dựa. Cũng không có người dám gây sự.

Nhạc Thiên Tuyết kỳ thật cũng liền tùy ý xem bệnh cho một vài người. Bởi vì nàng mỗi ngày chỉ trị mười bệnh nhân. Nhiều hơn nữa nàng cũng không xem.

Đầu năm nay. Đã thành thói quen của nàng. Bằng không. Không sẽ cảm thấy có người cho mình là làm đại phu quá dễ dãi.

Nhưng người khác cũng không nghĩ đến. Nhạc Thiên Tuyết rõ ràng chính là quỷ y cô nương. Chuyện này lại là truyền ra bên ngoài. Đem chuyện tối ngày hôm qua cho che tới.

Cái này trong chốc lát. Nhạc Thiên Tuyết thanh danh chính là càng ngày càng có nhiều người biết đến. Nguyên lai đại tiểu thư phủ tướng quân. Căn bản không phải là kẻ vô tích sự.

Bất quá cái này chính là có người chấp vẫn. Ngày đó. Liền có một đại phu đến. Trực tiếp hô một tiếng: "Quỷ y cô nương ở nơi nào. ."

Nhạc Thiên Tuyết ngồi bên trong cùng. Lúc này nàng duỗi đầu đi. Trông thấy người nọ là một lão đầu. Một bộ dạng kinh miệt. Chính là nhíu lại lông mày."Đây là người nào."

Hạo Nguyệt vẫn luôn ở đây. Tựu đi ra hỏi nói: "Chủ tử nhà ta không xem bệnh nữa. Còn có. Phiên ông khách khí một chút."

Lão nhân kia không đem hạo Nguyệt để vào mắt. Hừ một tiếng."ai đến đây xem bệnh. Ta là đến phá y quán này. Ta nghe nói quỷ y cô nương là đại tiểu thư phủ tướng quân. Đây không phải chỉ là nha đầu 17 tuổi sao.Đó mà là quỷ y cô nương. Vậy còn cũng không phải là làm cho người ta cười đến rụng răng à. . Nếu là thật như vậy. Quỷ kia y cô nương kia bất quá cũng chỉ là lang băm mà thôi. Nếu giả dối. Cái kia chính là đại tiểu thư phủ tướng quân không biết xấu hổ. Rõ ràng gạt người. Tự mình bốc đồng nhận là quỷ y cô nương."

Hạo Nguyệt giận tái mặt. Ánh mắt sắc bén."Ngươi nói cái gì. Ở chỗ này nói lời này. Sẽ không sợ rơi đầu. ."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.