Nhạc Thiên Tuyết luôn luôn cẩn thận, ngoại trừ lần trước cứu Chiến Liên Thành, nàng chưa từng thể hiện y thuật của mình trước mặt người ngoài.
Thiên Long vương triều này tuy là yên bình, nhưng không biết bên trong nội bộ có bao nhiêu phe phái tranh đấu lẫn nhau, nàng vẫn là theo thói quen hành sự cẩn thận.
Khi nàng mang thân phận là Quỷ Y , nàng luôn mang trên mặt một lớp dịch dung và đổi tên thành Trương Bình Bình.
Hiện tại nàng là mang danh phận đó đi vào phòng đấu giá.
Nàng ngồi cả một buổi trưa, đều không nhìn thấy thất sắc linh dược được đem ra bán đấu giá, nàng liền đi tìm Nhan gia gia chủ hỏi cho ra lẽ.
Vừa hỏi mới biết, thất sắc linh dược đã sớm đã bị một người có tên Truy Tinh mua đi rồi!
Nhạc Thiên Tuyết nhíu mày, không nghĩ tới sẽ bị người này đoạt đi trước tiên, nàng cũng không biết mình có oai gia gì với Chiến Liên Thành không mà những chuyện gần đây đều nhất nhất có quan hệ với hắn là sao?
Nàng bước ra khỏi phòng đấu giá, thầm nghĩ mình không thể bỏ qua cơ hội này một cách dễ dàng như vậy, thất sắc linh dược kia vốn là vô cùng hiếm thấy.
Nàng đảo mắt một vòng, lúc này liền nghĩ đến một biện pháp.
Buổi tối ngày thứ hai, Tựu Hoa lâu.
Nhạc Thiên Tuyết rót cho Chiến Liên Thành một chén trà, trên mặt nàng mang một lớp dịch dung, căn bản là nhìn không ra một chút kẽ hở!
Nàng nhờ Ân Tô Tô phao tin rằng nàng, Trương Bình Bình am hiểu chế thuốc, Chiến Liên Thành quả nhiên liền tìm tới cửa, dù sao thất sắc linh dược này rất ít người biết được cách dùng.
Nàng thỉnh thoảng đưa mắt liếc về phía Chiến Liên Thành, quả nhiên là một dung nhan tuyệt sắc.
Đáng tiếc, một nam tử như vậy lại bị liệt hai chân, cả đời cũng phải ngồi trên xe lăn.
Chiến Liên Thành một thân long hồng y, hoa văn tinh xảo nơi tay áo, hắn đảo con mắt xuống dưới, trầm ngâm nhìn chiếc hộp trong tay.
Sau đó, hắn ngước mắt lên nhìn, trong đôi mắt lóe lên tia sáng khác thường.
"Ngươi biết cách dùng dinh dược này?" Chiến Liên Thành hỏi.
"Ta đương nhiên biết cách dùng." Nhạc Thiên Tuyết tự hào đáp.
Khắp cõi Thiên Long vương triều này, kỹ thuật chế thuốc của nàng đứng thứ hai, liền không ai dám nhận hạng nhất!
Đan dược trong tay nàng, dù chỉ là một loại rất là phổ thông cũng đáng giá đến một trăm lạng.
Hạo Nguyệt vui vẻ nói: "Vương gia nhà ta đã đích thân đến là muốn nhờ Quỷ Y cô nương đây giúp chữa trị cho một người, rồi khám bệnh bốc thuốc."
Nhạc Thiên Tuyết sững sờ, Chiến Liên Thành này lại không phải muốn dùng linh dược đơn để chữa trị cho chân của mình sao?
Vậy thì hắn tốn nhiều tiền như vậy để mua linh dược rốt cuộc là vì cái gì?
Bất quá điều này cũng không có quan hệ gì với nàng, nàng nói tiếp: "Được, nhưng trước hết phải cho ta nhìn qua linh dược kia đã."
Chiến Liên Thành cầm chiếc hộp đặt lên bàn, ra hiệu để Nhạc Thiên Tuyết nhìn.
Nhạc Thiên Tuyết biết Hạo Nguyệt võ công cao cường nên nàng cũng không dại gì mà manh động, thất sắc linh dược này là một đóa hoa có bảy màu, mỗi cánh hoa có một màu sắc riêng biệt, công dụng cũng theo đó mà khác nhau.
Nàng muốn đả thông kinh mạch, thì phải cần đến cánh hoa màu đỏ.
"Chiến Vương gia, ta cũng không ngại nói thẳng, ta có thể giúp ngươi, nhưng chúng ta phải làm một vụ giao dịch."
Từ trước đến giờ chưa có kẻ nào dám ra điều kiện với Chiến Vương gia hắn, hắn đối với Quỷ Y này dần có chút hứng thú.
Nàng là không sợ chết?
Nàng là có đủ bản lĩnh để ra điều kiện với hắn?
Chiến Liên Thành chầm chậm nói: "Bản vương không phải xin ngươi trị liệu, mà là ra lệnh ngươi trị liệu."
Nhạc Thiên Tuyết có chút nóng máu, tên Chiến Liên Thành quả nhiên là không coi ai ra gì!
Nhạc Thiên Tuyết nàng căn bản là sẽ không dễ dàng khuất phục như vậy!
Nàng liền nói: "Ngươi nghĩ ta là ai? Ra lệnh cho ta?!"
Cho dù bây giờ Nhạc Thiên Tuyết không có cái gì để đấu lại, nhưng Vương gia hắn thật sự là quá mức ngạo mạn rồi!
Hạo Nguyệt liền cười trừ nói: "Quỷ Y cô nương, chúng ta sẽ trả thù lao hậu hĩnh cho ngươi, ngươi cần gì phải từ chối nhanh như vậy."
Chiến Liên Thành từ trước đến giờ chính là như vậy, vì thế mà những lúc như thế này, Hạo Nguyệt luôn phải lựa lời mà nói để không làm phật lòng đối tượng.
Nhưng đúng lúc này, nóc gian phòng nhỏ đột nhiên một dội lên một thanh âm vỡ nát, phút chốc có vô số mái ngói rơi xuống!
Nhạc Thiên Tuyết phản ứng rất nhanh, ngân châm vốn giấu trong tay của nàng lia lịa bắn ra, đem tất cả những mái ngói rơi xuống trên đầu nàng mái ngói đánh nát đi.
"Cẩu Vương gia! Chịu chết đi!"
Từ chỗ vỡ nát trên nóc nhà xuất hiện mấy tên hắc y nhân nhảy xuống, đồng loạt rút ra vô số trường kiếm! Võ công của bọn chúng tất cả đều bất phàm!
Mấy hắc y nhân kia đều là nhất nhất chĩa mũi kiếm về phía Chiến Liền Thành!
Đằng đằng sát khí như vậy, rõ ràng là muốn cướp đi tính mạng của Chiến Liên Thành!
Nhạc Thiên Tuyết liền phản ứng lại, đám người này là muốn giết Chiến Liên Thành! Vương gia này cũng thật là lắm chuyện phiền toái a!
Hạo Nguyệt nhìn thấy có người đột kích, ngay lập tức rút kiếm đi giết thích khách!
Mà Chiến Liên Thành thì vẫn bình thản ngồi yên một chỗ, dáng vẻ không có chút gì là sợ sệt.
Hắn chỉ mang theo một mình Hạo Nguyệt như vậy, chục hắc y nhân vây vào tấn công, Hạo Nguyệt cũng khó lòng mà đối phó.
Một tên hắc y thừa lúc Hạo Nguyệt không chú ý liền một kiếm hướng thẳng về phía ngực Chiến Liên Thành đâm tới!
Chiến Liên Thành hơi ngước mắt lên nhìn, bàn tay cầm chén trà căn bản cũng không hề động đậy.
"Chân tên Cẩu Vương gia bị què, mau xông lên giết hắn!" Một tên hắc y nhân gào lên.
Nhạc Thiên Tuyết nghe thấy câu nói này, vốn không nghĩ sẽ ra tay, nhưng bất quá lại đi bắt nạt một người tàn tật như vậy thì có còn là lòng tự trọng hay không?
Nàng bắn ra một cây ngân châm, ngân châm này là do nàng đặc chế, chỉ vang lên hai tiếng liền đem trường kiếm trong tay hắc y nhân hất mạnh ra.
Chiến Liên Thành lúc này mới quay đầu lại, liếc nhìn Nhạc Thiên Tuyết một chút.
Nhạc Thiên Tuyết không biết từ lúc nào đã cầm trong tay chiếc hộp gấm kia, bên trong chính là thất sắc linh dược nàng cần tìm bấy lâu .
Đã chiếm được thứ cần chiếm, Nhạc Thiên Tuyết trước khi tẩu thoát chỉ bỏ lại một câu: "Các ngươi muốn giết ai thì giết, ta đi trước đây."
Vừa nãy nàng chính là thuận tay với lấy cái hộp gỗ nằm trên bàn kia, thừa dịp có loạn mà trộm thuốc, quả thực là biết nắm bắt thời cơ nha.
Ánh mắt Chiến Liên Thành đột nhiên trở nên lạnh lẽo đến ghê người: "Ngươi, bỏ linh dược xuống."