"...... Hả."
Hạng Tinh hoảng hốt.
Đôi mắt ngấn nước cứng đờ, trên má xuất hiện vệt đỏ ửng đáng yêu.
Này......
Lục Thiệu Khiêm, đây là thổ lộ với cô sao?
Cô đột nhiên cảm thấy hơi xấu hổ, nhịn không được cúi đầu xuống một chút, không dám nhìn thẳng vào đôi mắt đen đầy táo bạo kia.
Không xong rồi.
C
ô, cô chưa từng trải qua tình huống như vậy.
Hiện tại, phải làm sao bây giờ???
[...... Tiểu tổ tông, còn có thể làm sao!! ]
Áp Áp gấp đến nỗi vò đầu bứt tai, thiếu chút nữa làm chính mình rơi xuống.
Không thể không hét lên: [ Tất nhiên là đáp ứng hắn! Nếu cô trở thành Lục phu nhân không phải là có thể hưởng phúc rồi sao?]
[ Đến lúc đó, cô liền có thể danh chính ngôn thuận mà làm chủ, danh chính ngôn thuận mà tiêu tiền của Lục Thiệu Khiêm, sai bảo hắn như người hầu, đứng ở trên đầu hắn, cô muốn không......]
Áp Áp vỗ cánh tính toán, lại một lần nữa lâm vào ảo tưởng......
Nói đến mức nữ hài cũng có chút động tâm.
Một bên khác, Lục Thiệu Khiêm thấy cô cúi đầu không nói lời nào, đôi môi mỏng không nhịn được mà mấp máy, đôi mắt khẽ run lên.
Bất ngờ đến nỗi doạ cô sợ sao?
Lần đầu trong trái tim nam nhân cảm thấy bối rối.
Hắn dừng một chút, nghĩ nên nói cái gì để hòa hoãn bầu không khí, lại thấy Hạng Tinh rốt cuộc ngẩng đầu lên, nghiêm túc nhìn hắn.
Cô hít một hơi thật sâu, vẻ mặt thẹn thùng kia bình thường lại một chút.
Lúc sau mềm mại mở miệng: "Thiệu Khiêm, em...... có thể suy xét một chút không?"
"...... Đương nhiên có thể, tôi không vội."
Lục Thiệu Khiêm thở phào nhẹ nhõm.
Hắn có rất nhiều thời gian để chờ cô suy nghĩ.
Nghĩ vậy, đôi môi một lần nữa cong lên, đem nữ hài đang co thành một quả bóng ôm lại.
"Cho nên, em cũng không cần quá khẩn trương......"
Nhưng hắn còn chưa dứt lời, tay cô giơ lên, ngăn lại hành động của hắn.
"???"
Lục Thiệu Khiêm trong mắt có chút khó hiểu.
Lại thấy Hạng Tinh cắn cắn môi, trong đôi mắt mềm mại, đột nhiên xẹt qua một tia chắc chắn.
Giây tiếp theo, cô lại đứng thẳng người, khuôn mặt nhỏ ghé sát lại.
Nhắm mắt lại, nhẹ nhàng hôn lên đôi môi kia.
"......"
Nam nhân kinh ngạc trợn to mắt.
Nhưng trong mắt lại tràn đầy nghiêm túc như thể đang xác nhận những gì cô làm, trái tim hắn thoáng chốc hơi loạn nhịp.
Một lát sau, nheo mắt lại.
Khoé môi cong lên, siết chặt tay.
.....
Không bao lâu, nữ hài liền dừng lại.
Trầm mặc một lúc, chợt nâng đầu lên, mỉm cười nhẹ nhàng với Lục Thiệu Khiêm.
Ánh mắt rạng rỡ: "Thiệu Khiêm, em đã suy xét xong, em có thể làm bạn gái anh."
.....
"...... Sao?"
Lục Thiệu Khiêm lại lần nữa sửng sốt.
Lại thấy Hạng Tinh nghiêm túc gật đầu, mắt cong cong: " Đợi lúc chúng ta kết hôn, em sẽ rất vui......"
Nói xong, cô bỗng ngượng ngùng mà cúi đầu xuống, hai má càng thêm đỏ ửng.
"Em, em thích anh, cho nên em có thể làm bạn gái anh......"
Cô càng nói, âm lượng càng thấp.
Lục Thiệu Khiêm nghe được lại là một trận vui sướng.
Hắn cười rộ lên, lại lần nữa đem nàng ôm vào trong ngực.
Hoá ra là em suy xét về việc này.
Được một lúc, hắn dựng Hạng Tinh đứng thẳng lên.
Tay đỡ lấy đầu cô, đem cô dựa vào cửa sổ trên tường.
☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆
Editor: Hạ Lạc Cẩn Y