[Quyển 1] [Mau xuyên] Nữ Phụ Lưu Manh!!! Vật Hi Sinh Mau Phản Kích!

Chương 17: Tiểu thư! Xin dừng lại (3)



Số 23 đang thoải mái, ung dung ăn (vụng) cơm trong bếp, bỗng nghe tiếng nói huyên náo trên nhà chính


Kệ! Để người khác giải quyết!


"Liễu Y đâu! Mau gọi cô ta ra đây!" Một giọng trầm vang vọng khắp sân mang theo sát khí


A! Không kệ được rồi! Là nam nhân của nữ chủ nên chắc cô ta cũng đến! Có nữ chủ là có chuyện để xem


Thế là Số 23 đeo mạng che mặt lên che đi gương mặt xấu xí, ôm một đống đồ ăn vặt trong bếp chạy lên nhà chính xem kịch vui


Bên trên nhà chính,


Một nam tử bận một thân y phục trắng cao quý, hông đeo ngọc bội cùng đoản kiếm sắc bén, tay phải đặt nhẹ lên chuôi kiếm, xin giới thiệu hoàng đế của Đông Vệ quốc - Xích Diện


Theo sau hắn là một đám binh sĩ, tay lăm lăm gươm giáo, mặt mày đáng sợ, giúp làm nền tôn lên vẻ đẹp thanh nhã, cao sang của chủ nhân


Số 23 vừa chạy lên nhà chính, thấy cảnh đó liền nhăn mặt lại


"Liễu Hạ đâu?"


Dường như nghe thấy động tĩnh nên những người kia cũng đảo mắt nhìn qua, vừa thấy nàng đã thấp giọng quát,


"Cô xứng đáng nhìn mặt cô ấy sao? Đồ tiện nhân lảng lơ ngu ngốc bị hủy dung còn ra vẻ ta đây cao quý?"


Người vừa nói những câu đó là một nam nhân anh tuấn, thành thục mang trên mình hắc y nhảy từ trên mái nhà xuống, đoán không nhầm thì đây chính là Ám Dạ, con trung khuyển của nữ chính


Số 23  thở dài, vẻ mặt đầy tiếc nuối, chẳng nói chẳng rằng quay lưng đi về phía trung tâm sân, nơi Liễu gia chủ cùng tất cả người trong Liễu gia đang cùng quỳ nghe thánh chỉ.


Cô nhẹ nhàng ngồi lên chiếc ghế mà Liễu gia chủ vừa mang ra để bệ hạ ngồi, tay bốc đồ ăn vặt, dáng điệu như người đang ngồi xem kịch vui


Không có nữ chính cũng được, chơi với hai tên này một chút cũng chả sao!


Xích Diện cảm thấy cô ta sốc quá hóa điên rồi sao?


Số 23 mà biết suy nghĩ của hắn chắc chắn sẽ chửi liên hồi cho xem :Ngươi mới điên, cả nhà ngươi đều là điên!!!


Thiếu nữ tiêu dao tự tại, giống như mọi chuyện trước mặt một chút cũng đều không liên quan đến nàng,


Tuy nói Liễu Y bị hủy dung, nhưng không thể không thừa nhận dáng người cũng nước da, đến cả những đường nét tinh xảo trên gương mặt...


Quả thật lộng lẫy chói mắt như phượng hoàng...


Ám Dạ nhăn mặt nhìn điệu bộ của cô ta, không khỏi cảm thấy khó chịu, bảo sao Hạ nhi cô ấy không muốn cái Liễu gia này tồn tại nữa


Xích Diện còn không thèm để ý đến hành động vô lễ của Số 23, trực tiếp hạ lệnh


"Liễu gia nhận thánh chỉ, tất cả không được phép buôn bán và trao đổi nữa, đóng tất cả các cửa hàng trong nước lại, còn đích nữ Liễu Y bị cấm túc không được ra khỏi nhà hay có quan hệ với bất kì ai!Người đâu tiếp chỉ!" 


......Im lặng....


Mặc kệ ánh mắt cả phủ đang nhắc nhở bản thân lên nhận chiếu chỉ, Số 23 vẫn cứ thong dong ngồi trên ghế, tay vân vê nghịch tóc


Xích Diện "..." Không lẽ cô ta bị điên thật. Nếu mình nhân cơ hội này giải quyết sạch sẽ cô ta, chắc chắn Hạ nhi sẽ vô cùng vui vẻ!


Hắn quát lên:" Hỗn xược!" rồi quay sang nhìn Ám Dạ


Ám Dạ biết ý, lập tức một kiếm đâm tới chỗ Liễu Y đang ngồi


Nhưng...


Thay vào cảnh Liễu Y bị giết chết, dưới con mắt của mọi người, họ vừa nhìn thấy là cái gì? Đùa à?


Ám Dạ cắn răng cố gắng rút lưỡi kiếm ra khỏi hai ngón tay đang kẹp chặt của Số 23 nhưng vô dụng, nó cứ như bị gắn liền với tay cô, mà Số 23 thì lại nhẹ nhàng, lông mày giãn ra, dáng vẻ như vừa bắt một con muỗi


"Thân thủ quá kém! Về luyện tập thêm đi!" Nói rồi cô phất tay, lập tức Ám Dạ bị đánh đến lui lại phía sau, chân không còn trụ vững trên mặt đất, lung lay như sắp đổ


Hệ thống [ Mắng đệ  nhất sát thủ là kém chắc chỉ có mình ký chủ thôi! ]


Số 23 " Vì chỉ có ta mới đủ khả năng mắng hắn!"


Khoan! Hệ thống, lúc nãy hình như ngươi chỉ đưa ta cốt truyện chứ không có nguyện vọng của nguyên chủ


Hệ thông [ Ký chủ không nên biết đâu! ]


Số 23 biểu lộ buồn bực "Không biết thì làm nhiệm vụ kiểu gì hả?"


[ Nguyên chủ Liễu Y muốn ký chủ thu phục cả hậu cung của nữ chính về tay, làm cho bọn họ yêu cô, sau đó đối xử với nữ chủ y như những gì mà cô ấy chịu! ]


Số 23 "..." Yêu cái rắm ấy! Nửa cốt truyện rồi đó, nữ chủ cùng một nửa đám nam nhân của cô ta gạo nấu thành cơm hết rồi! Làm sao mà làm được! Hơn nữa ta vừa đánh một tên trong cái hậu cung của cô ta đấy! Sao bây giờ mới chịu nói, muốn chết à?


Hệ thống [...] Ngoan ngoãn làm một hệ thống im lặng


-----------------------------------------********************************------------------------------------------














Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.