(Quyển 1) Tên Tổng Tài Lắm Chuyện

Chương 1





"Sao bố mẹ cứ làm như hôn nhân là bữa cơm vậy, thích là có thể gả sao" Cô Lục Nhiên Nhiên nhăn nhó nhìn ba mẹ mình, mẹ cô chỉ nhè nhẹ lướt qua cô gật đầu nói
"Đúng vậy"
"Mẹ" Người mẹ thương yêu cô ngày nào đâu rồi sao hôm nay lại thẳng chân đá cô cho một người đàn ông mà cô còn chẳng biết mặt
Mẹ cô xoa đầu cô một cách yêu thương trả lời "Con gái ngoan, người mà ba mẹ chọn chắc chắn sẽ không tệ đâu"
Cô lắc đầu nguầy nguậy từ chối "Con không càn chỉ cần người yêu con thật lòng thôi"
Ba cô thấy hai mẹ con cứ dong dài lên quyết định lên tiếng "Ba đã quyết rồi thì đừng có mà xin xỏ, mau mau chuẩn bị tuần sau sẽ tổ chức lễ cưới"
Nói rồi ba cô đứng dậy đi thẳng lên phòng mẹ cô cũng đứng dậy đi theo.

Cô là tiểu thư duy nhất của Lục Gia vì vậy ba mẹ rất cưng chiều cô nhưng điều làm cô khó hiểu là hôm nay cô đã lăn lê bò toài như vậy mà ba mẹ vẫn không đồng ý, như vậy không biết người đàn ông cố sắp gả là ai mà khiến ba mẹ cô nhất quyết như vậy
Thời gian trôi qua đúng thật là rất nhanh, mới đó mà đã một tuần trôi qua, hôm nay là ngày cô lên lễ đường và cũng là cái ngày định mệnh khiến cô sợ hãi không thôi

"Nào, cô dâu trang điểm xong chưa chúng ta đi thôi"
"Con gái, giờ chúng ta đi gặp mặt chồng con" Mẹ cô cất lời yêu thương với cô, cầm tay cô lên
Đúng là như vậy, hôm nay cô mới được gặp chồng mình, thật không thể hiểu nổi, đã là thời đại nào rồi mà còn có cái kiểu ép hôn như thế này, chắc không phải tại chú rể xấu quá không ai yêu lên bố mẹ mới ép cô lấy đấy nhé.

Bố mẹ cô sẽ không thể đâu, họ yêu thương cô nhất mà
Sau một hồi trấn an bản thân thì mẹ của cô đã dẫn cô ra lễ đường
Bước đến bục, chú rể vén cái màn che mặt của cô, hình ảnh xuất hiện trong mắt cô đầu tiên là một bờ môi mỏng hơi mím lại, tiếp đó là với khuôn mặt hoàn hảo không thể chịu được
Thật sự là một mĩ nam hoàn hảo không như những gì cô tưởng tượng, biết thế cô phải bảo mẹ cho cưới nhanh nhanh.

Mà khoan sao cô lại có thể mê trai đến cái mức này chứ, chỉ là trai đẹp thôi mà, đối với cô rất bình thường

Sau khi hành lễ thì anh bắt đầu đi chúc rượi và cô cũng đã biết tên anh, anh tên Hàn Lãnh, nghe cái tên thôi cũng đã cảm thấy rất lạnh và nó nói lên y hệt con người trong an, cực kì lạnh giá
Chỉ mới tiếp xúc ít thôi mà cô đã cảm thấy lạnh như vậy rồi không biết sau này sống chung sẽ ra sao nữa, chắc là lạnh chết cóng cô luôn.

Vì sao cô lại nói vậy ư, lời nói của anh lạnh buố, cơ mặt thì cũng chẳng thay đổi chút nào, vẫn là cái mặt sắc lạnh làm cô sờn cả gai ốc
Thấy anh đã uống khá nhiều rượi lên co quyết định ra giúp anh, thấy có hai người đang giơ ly rượi trước mặt anh ý nói mời nhưng lại thấy anh do dự lên cô ra giúp anh
"Để tôi uống cho" Rồi cô cầm ly rượi uống một hơi, anh nhìn thấy vậy thì tròn mắt bất ngờ, chỉ kịp phát ra tiếng "Này, này! "
Cô vừa uống xong thì cảm giác mặt mày say sẩm, sao thế này, sao cô lại cảm thấy chóng mặt như vậy chứ, cô không trụ được lại lên ngã nhào vào long anh
Anh vội vàng đỡ cô rồi nói với hai người kia "Xin lỗi hai người, vợ tôi tiểu lượng kém, xin phép về trước" Nói rồi anh bế cô một mạch ra ngoài
Mẹ và bà nội anh thấy vậy vội chạy lại "Con đưa Nhiên Nhiên đi đâu vậy?"
"Cô ấy say rồi, con đưa cô ấy về nhà, xin phép bà cháu về trước"
"Ừ, về cẩn thận nhé"
Ạnh bế cô lên một chiếc xe hơi sang trọng rồi nhấn ga về biệt thự của mình
----------------------------



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.