[Quyển 2] Hàng Ngày Làm NPC Ở Thế Giới Xuyên Nhanh

Chương 219: Đáng thương cho ca ca, phải giả làm nữ rồi



Edit: cầm thú

Tin tức Thượng Võ thành xuất hiện một thiên tài, quả nhiên hấp dẫn không ít người.

Ngay cả liên minh Bách tông mấy đại siêu cấp môn phái cũng bị kinh động.

Dạo này, thiên tài khó tìm nha!

Lúc này vô số sứ giả tông môn tìm tới Thượng Võ thành, một là muốn thăm dò tình hình thực hư thiên tài kia, hai là tất nhiên phải thu vị thiên tài kia vào tông môn của mình.

Lăng Vô Thương đối với mấy người tông môn này tất nhiên là vô cùng hoan nghênh, nhưng còn gia nhập vào tông môn nào, vẫn là do Lăng Hiểu quyết định.

Mấy ngày nay, Lăng Hiểu đều cố gắng tu luyện, có Lăng Tiêu ở bên cạnh chỉ dạy, hiện tại nàng lại thăng cấp, trở thành bát phẩm võ giả!

Mới mười tuổi đã bát phẩm võ giả, điều này càng làm cho các đại tông môn đỏ con mắt ---

Tư chất yêu nghiệt như vậy, nhất định phải nghĩ biện pháp rước về nhà!


"Hiểu nhi, muội đã nghĩ tới muốn gia nhập tông môn nào chưa?"

Thừa dịp rãnh rỗi, Lăng Tiêu nhẹ nhàng hỏi Lăng Hiểu một câu.

"Tử Trúc Lâm."

Lăng Hiểu mỉm cười: "Nghe nói đồ ăn ở Tử Trúc Lâm rất ngon."

Cho đến hôm nay, đối với sự tình Thiên Diễn tông năm đó Lăng Hiểu vẫn canh cánh trong lòng, bây giờ thì tốt rồi, nàng có thể tự lựa chọn tông môn, hơn nữa... cơm linh khí ở Tử Trúc Lâm lại nổi tiếng như vậy.

Tử Trúc Lâm...

Lăng Tiêu cười nhẹ nhàng, nhưng trong giọng nói có chút cô đơn: "Tử Trúc Lâm đích thực là một nơi tốt, đáng tiếc... nơi đó quy định nghiêm ngặt, muội nhập môn xong, chúng ta sẽ rất khó gặp mặt rồi."

Muội muội là thiên tài võ đạo, theo cấp bậc càng tăng càng tuổi thọ càng lớn, sống mấy trăm tuổi thậm chí mấy ngàn tuổi cũng không thành vấn đề.


Mà hắn...

Có thể sống tới lúc trưởng thành hay không, đó là điều không thể nói trước được.

Lăng Tiêu biết Tử Trúc Lâm rất nổi tiếng, hơn nữa còn nghe nói nơi đó không cho phép người nhà tự tiện đến ghé thăm.

Như vậy huynh muội bọn họ về sau sẽ phải cách xa nhau, không thể gặp lại nữa sao?

"Ai nói chúng ta không thể gặp mặt."

Cảm giác được nỗi lòng của ca ca, Lăng Hiểu tiến lên vài bước đi trước mặt Lăng Tiêu, sau đó nhỏ giọng nói: "Muội sẽ dẫn ca ca đi cùng muội tới Tử Trúc Lâm, chỉ là... ủy khuất cho ca ca rồi... huynh phải giả trang thành nữ!"

Lăng Tiêu: ? ? ?

Trong đầu Lăng Tiêu mơ hồ không hiểu, Lăng Hiểu lại lấy trong ngực ra hai miếng ngọc giống hệt nhau: "Đây là linh cụ ẩn giấu giới tính mà phụ thân dùng rất nhiều tiền để mua, muội với huynh mỗi người một khối, từ nay về sau muội là Lăng Tiêu, huynh là Lăng Hiểu."


Lăng Hiểu có kế hoạch riêng của bản thân, nàng hi vọng có thể dùng tài nguyên của Tử Trúc Lâm để thăng cấp, ngoại trừ việc đó, nàng còn hi vọng dùng thiên tài địa bảo dồi dào ở Tử Trúc Lâm để chữa bệnh cho ca ca.

Một ngày nào đó, thân phận của bọn họ sẽ phải đổi lại.

Vị trí đại sư huynh của Tử Trúc Lâm, trước mắt nàng giữ giùm ca ca, khi nào ca ca khôi phục thân thể và tu vi, chính mình liền đem trả vị trí này cho hắn!

Nhìn đến hai khối ngọc bội trong tay Lăng Hiểu, Lăng Tiêu lập tức hiểu ý tốt của muội muội.

Song sinh có thể cảm ứng được nhau, còn rất chính xác.

Chỉ là...

Thân thể hắn... có thể khỏe mạnh được sao?

Về sau hắn có thể giống như phụ thân trở thành võ giả bảo vệ người nhà của mình sao?

Trong khoảnh khắc Lăng Tiêu có chút do dự.

Chính trong khoảnh khắc này, Lăng Hiểu mạnh mẽ nắm tay Lăng Tiêu: "Ca, huynh có thể mà."
Huynh nhất định sẽ làm được.

Bởi vì huynh là Lăng Tiêu.

"Ừm."

Lăng Tiêu cười nhạt, ngước mắt nhìn Lăng Hiểu: "Vậy... huynh sẽ đóng vai muội, nhưng giả dạng nữ thì quên đi."

Lăng Hiểu: Thật đáng tiếc a!

Thật ra ta rất muốn xem ca ca giả trang nữ thì sẽ như thế nào, khẳng định rất đẹp đi!

Lăng Tiêu:  ̄□ ̄


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.