[Quyển 2] Hàng Ngày Làm NPC Ở Thế Giới Xuyên Nhanh

Chương 257: Thời gian, đảo ngược!



Edit: cầm thú

Ca ca thành công thay thế Sở Phàm, trở thành nam chủ thế giới này!

Lăng Hiểu cảm thấy hô hấp ngừng lại, cả người hưng phấn đến mức không thở được, nhưng mà ngay sau đó.

Thanh âm kia vẫn tiếp tục ---

"Bởi vì vận mệnh chi tử biến hóa, kịch tình thế giới một lần nữa thay đổi, cũng thay đổi nhân vật! NPC số hiệu 107 kết thúc nhiệm vụ, tất cả tình tiết liên quan đang được loại trừ..."

Ta nhổ, còn có thể làm vậy à.

Các người làm như vậy mà coi được sao?

Kịch tình sụp đổ thì thôi, còn thay đổi kịch tình, thậm chí.... Thay đổi trí nhớ các nhân vật trong kịch tình?

Tình cảm tỷ tỷ ta sống ở thế giới này hơn mười năm uổng phí rồi hả?

Lúc này Lăng Hiểu có chút nóng nảy.

Các người không thể để ta xem hết trận đấu, sau đó chúc mừng ca ca rồi mới bắt ta đi không được sao?


Thiên đạo pháp tắc: Thực xin lỗi, không thể.

Lăng Hiểu: ...

Ngay khi âm thanh kia tan biến, Lăng Hiểu liền cảm thấy không khí xung quanh dường như đông cứng, toàn bộ thế giới dường như đều dừng lại.

Lập tức, trước mắt Lăng Hiểu biến hóa.

Thời gian đảo ngược!

Tại trong dòng thời gian đảo ngược nàng nhìn thấy chính mình, thấy ca ca, thấy được rất nhiều người quen...

Cuối cùng, hình ảnh dừng lại ở ngày nào đó lúc Lăng phu nhân hạ sinh ---

"Chúc mừng gia chủ! Phu nhân sinh một tiểu thiếu gia!"

Giọng nói bà đỡ tràn đầy vui mừng.

Ngày nào đó, Thượng Võ thành Lăng Gia có một bé trai tên Lăng Tiêu, khỏe mạnh cường tráng, trắng trẻo mập mạp.

Ca ca...

Hình ảnh trước mắt Lăng Hiểu lại thay đổi, thời gian như nước từng giọt từng giọt quay lại.

Lăng Tiêu còn trẻ lúc kiểm tra thì là không linh căn, được nhận định là phế vật không thể tu hành.


Mười tuổi Lăng Tiêu vô tình giải khai thể chất bí mật của mình, một đêm ngưng huyết khai mạch, trong yến tiệc gia chủ Lăng gia nhất minh kinh nhân (*)!

(*) bỗng nhiên nổi tiếng.

Lăng Tiêu mười lăm tuổi, trở thành đại sư huynh của Tử Trúc Lâm, hơn nữa thuận lợi thăng cấp nhất phẩm vũ tông!

Cảnh tượng chung quanh lại biến đổi.

Mười sáu tuổi, Lăng Tiêu ở trên võ đài Liên Minh Bách tông, hiển lộ tu vi, tứ phẩm vũ tông!

Này...

Sau khi thế giới pháp tắc thay đổi kịch tình, thì nội dung tập chung vào Lăng Tiêu.

Cơ thể Lăng Hiểu từ từ trở nên trong suốt.

Toàn bộ đều đã thay đổi.

Không ai nhớ rõ, sự tồn tại của nàng.

Từ nay về sau, thế giới này chỉ có vận mệnh chi tử, Lăng Tiêu.

Không ai nhớ đến một NPC tên Lăng Hiểu.

Lăng Hiểu ngược lại không cảm thấy đau khổ buồn bã.

Nàng cảm thấy khá vui.


Bởi vì ca ca trở thành nam chủ, về sau sẽ trở nên mạnh hơn, số mệnh cũng tốt hơn.

Lăng gia Thượng Võ thành, Lăng Vô Thương, Lăng phu nhân, Lăng Ngạo Thiên, thậm chí đám người Đường Phi Nguyệt...

Tất cả mọi người đều có một kết cục tốt đẹp.

Mặc dù Lăng Hiểu không trông thấy thời điểm đó.

Nhưng...

Nàng có thể tưởng tượng một tương lai tốt đẹp, cũng thật lòng hy vọng bọn họ được tốt đẹp.

Tạm biệt, Thiên Nguyên Đại Lục.

Tạm biệt, người thân của ta.

Biến mất như vậy, không ai nhớ rõ, đối với Lăng Hiểu không phải là chuyện không tốt...

Không, không phải, có một việc Lăng Hiểu không bỏ xuống được ---

Toàn bộ tài sản của ta!

Ta thắng rất nhiều tiền, rất nhiều tiền đó!

NPC tổng bộ: ...

Một cơn gió thổi qua, trong khán phòng, bóng dáng Lăng Hiểu yên lặng biến mất.
Không khí xung quanh bắt đầu chuyển động, tất cả mọi người đều không phát hiện chuyện này, giống như Lăng Hiểu quả thật chưa từng tồn tại.

Giờ phút này, tất cả mọi người nhìn chằm chằm lôi đài.

Trận chiến của Lăng Tiêu và Sở Phàm đã đi tới hồi kết ---

"Kết thúc!"

Đang không ngừng giao thủ, Lăng Tiêu rốt cuộc cũng tìm được sơ hở của Sở Phàm, hắn nhanh chóng chớp lấy thời cơ, lập tức vung mạnh trường kiếm trong tay ---

"Ầm" một tiếng!

Cả người Sở Phàm bay ngược ra ngoài, thậm chí rơi khỏi lôi đài, rơi xuống đất cách đó không xa.

Sắc mặt của hắn có chút nhợt nhạt, nhưng trên người cũng không bị thương nghiêm trọng.

Một kiếm cuối cùng của Lăng Tiêu, không hề xuất toàn lực!

"Lăng Tiêu, ngươi thắng rồi."

Sở Phàm lau vết máu trên khóe môi, ngẩng đầu mỉm cười hướng về phía Lăng Tiêu.
Vốn là hắn cho rằng bản thân có hệ thống thì chính là nhân vật chính của thế giới này, nhưng mà nhân ngoại hữu nhân sơn ngoại hữu sơn.

Sở Phàm không thể không thừa nhận, Lăng Tiêu thật sự rất mạnh! 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.