(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút !!!

Chương 268: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (59)



Editor: Phong Nguyệt

Chỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_

Các trang web khác là re-up. Hãy đọc bên truyenwiki1.com để ủng hộ editor.

[Kí chủ, bạn trai cô lợi hại thật đấy, một kì nghỉ thôi mà đã đứng vững trong tập đoàn Ngụy thị, còn có thể âm thầm thu mua lòng người.] Hệ thống mờ mịt, [Chẳng lẽ trên đời này có tồn tại kiểu người muốn gì được nấy?]

"Mi suy nghĩ nhiều, làm gì có chuyện muốn gì được nấy chứ."

Đường Quả cười lên, "Anh ấy thông minh lại nỗ lực, từ lúc nói muốn quản nhà họ Ngụy đến giờ, trừ lúc ăn cơm ngủ nghỉ ra thì hầu như không có thời gian rảnh rỗi."

[Không!! Kí chủ cô sai rồi, anh ta ngày nào cũng phải nói chuyện với cô nửa tiếng, cuối tuần còn dành ra hẳn một ngày hẹn hò với cô.] Hệ thống vội vàng phản bác, [Bạn trai cô không chỉ mua đồ ăn cho cô, còn mua nước hoa, mua túi xách, mua giày da hàng hiệu bóng loáng, đừng nghĩ là tôi không biết!!!]

Đường Quả: "..." Hệ thống nhà cô quả thực là đồ ngốc.

[Kí chủ, lương tâm cô không đau hả?]

Đường Quả: "..."

Cô yên lặng cất nước hoa Pháp hàng hiệu đi rồi xoay người cất túi quần áo Ngụy Việt mới mua hôm qua vào trong tủ... Ha ha, hệ thống ngu ngốc. Yêu nhau tặng quà cho nhau thì có sao?

[Kí chủ xấu tính, cô ở thế giới này không làm việc, không tranh cướp tài nguyên, cô đã bị sinh vật gọi là bạn trai chiều đến hỏng người rồi.] Hệ thống hừ hừ, [Cô không làm mà hưởng, há miệng chờ sung, thật không nghĩ cô lại là loại kí chủ này.]

"Nói đủ chưa?"

Nghe giọng Đường Quả lạnh căm căm, hệ thống run lên một chút. Ôi trời đất quỷ thần ơi, nó vừa mới nói cái gì thế???

[À ừm... Kí chủ đại đại... Tôi uống say, nói linh tinh, cô đừng để ý nha, hức hức...]

"Ha ha..."

Đường Quả cười lạnh, cầm điện thoại gọi điện cho Ngụy Việt. Hệ thống ở nơi tối tăm quan sát biểu cảm của kí chủ, trong lòng sợ run lên, kí chủ giận rồi đúng không? Làm sao đây làm sao đây, nó vừa rồi ăn nói linh tinh gì thế này.

"Quả Quả?"

"Mấy ngày nữa đi học rồi, bạn trai em làm bài xong chưa?"

Ngụy Việt nghe cô nói, run lên một chút. Cậu nhìn xấp bài tập trên bàn, không dám nói dối, "Anh đang làm. Quả Quả yên tâm, đề văn anh làm xong rồi, còn các môn khác đơn giản, anh sẽ xong nhanh thôi." Nói rồi, cậu có chút lo lắng bất an. Gần đây công ty quá bận, cậu lại hi vọng mau chóng đứng vững trong công ty, trừ văn ra thì các môn khác không có học.

"Ừa, thế là tốt rồi."

"Trong tay em có chút tiền, em đầu tư cho bạn trai em được không?"

Hở?

Hệ thống kinh ngạc một chút. Kí chủ có tiền lúc nào sao nó không biết? Còn muốn đầu tư cho Ngụy Việt... Hệ thống chợt cảm thấy sợ hãi, tiêu rồi, tiêu rồi, chắc chắn kí chủ nghe nó nói cô hư nên mới đầu tư, đúng là ghim nó thật rồi.

"Quả Quả, sao đột nhiên lại muốn đầu tư?"

Ngụy Việt kinh ngạc. Thực sự là gần đây cậu muốn một hạng mục, nhưng không nhiều người duy trì hạng mục này. Nếu có người đầu tư cho cậu, cậu có thể quản lí nó.

Giọng nói êm tai của Đường Quả truyền sang, "Để đó cũng vô dụng thôi. Bạn trai em dạo này hay mua đồ xa xỉ cho em, khẳng định là đang kiếm tiềm. Em nghĩ rồi, lấy tiền đẻ ra tiền đi, đầu tư cho người khác không yên tâm, chi bằng đầu tư cho anh."

"Quả Quả tin anh như thế?" Tay Ngụy Việt nắm chặt lại, mắt sáng lên. Quả Quả tin tưởng cậu như vậy, cậu nhất định phải có sự nghiệp, bảo vệ cô, đối xử tốt với cô, không để cô phải tủi thân chút nào.

"Anh là bạn trai em, em không tin anh thì tin ai bây giờ?"

"Bạn trai em gửi số thẻ cho em đi."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.