[Quyển 2] Ninh Thư - Rất Là Lập Dị

Chương 346: Cày cuốc chăm chỉ ở xã hội nguyên thuỷ (23)



Chuyển ngữ: Wanhoo


Thú nhân giống đực trong bộ lạc bay đi bay về suốt ngày, lúc nào cũng mang về theo các vết thương. Dễ thấy là họ qua Bộ tộc Rắn đen đòi người nhưng Bộ tộc Rắn đen không thả.


Và thế là hai phe đánh nhau.


Kai bị Ninh Thư đánh cho bị thương là thế nhưng vẫn chẳng màng vết thương của mình mà xông pha qua Bộ tộc Rắn đen đánh nhau.


Anh ta liều chết hệt như Mizu, ai không biết còn tưởng Chika là bạn đời của anh ta.


Mà á, có khi lúc các giống đực đang liều chết ở ngoài kia, ai đó lại đang lăn lộn vui vẻ bên trong ấy.


Ninh Thư không nghe ngóng vụ này, còn Eda thì khá quan tâm. Cả bộ lạc đều đang ở trong trạng thái hoảng loạn, khó tránh ảnh hưởng sang cả Eda.


Ninh Thư thầm khinh trong bụng, chưa học bò đã học đi, rõ ràng chưa phát triển hiện tại, không hề tự thân vận động để phát triển, cái gì cũng Chika Chika, để giờ không còn Chika nữa thì thụt vòi.


Eda hỏi Ninh Thư: "Ê Kaya, cậu bảo Chi có sao không?"


Ninh Thư trả lời có lệ: "Cô ta là nữ thần, đi đến đâu cũng có người cung phụng thì làm sao được."


Cả bộ lạc cứ cuống quít hết cả lên, thành ra Ninh Thư có ngang nhiên dẫn Eda ra khỏi bộ lạc cũng chẳng ai quan tâm. Cô đưa Eda đi săn rồi ngang nhiên tha con mồi về, họ có thấy cũng chẳng đoái hoài gì.


Hé hé hé.


Ninh Thư đưa Eda ra ngoài hái thuốc, vừa hái vừa kể các công dụng của từng cây thuốc cho Eda hay, để cô ấy học hỏi.


Eda không ngờ những giống cây dại đó lại có tác dụng như vậy. Eda học hành rất nghiêm túc, lỡ mà có quên cái gì lại bảo Ninh Thư nhắc lại cho.


Ninh Thư cũng kiên nhẫn dạy, cách dạy này lại làm Ninh Thư nhớ đến thần y bị bệnh tim, không biết giờ thần y sao rồi. Cơ mà có củ cải nhỏ ở bên, chắc cũng chẳng cô đơn quá đâu.


Do có quá nhiều giống đực của bộ lạc bị thương, mà pháp sư thì có tuổi, lại bị ho do giá rét nên đành phải gọi Ninh Thư qua giúp.


Ninh Thư dẫn Eda qua hang của pháp sư, ngoài cửa hang có nhiều thú nhân không ngồi thì cũng đang nằm, họ đều bị thương, thậm chí còn có thú nhân tím tái mặt như bị trúng độc nữa.


Bị rắn độc cắn à?


Pháp sư ho khù khụ, nom người có vẻ teo tóp đi. Bà thấy Ninh Thư đến thì bảo: "Con trông họ một lát, ta đi nghỉ một lúc."


Ninh Thư nhìn các thú nhân, có thú nhân bị rụng hết lông, máu me chảy ròng ròng, có người thì tím bầm cả người.


Ninh Thư giao thú nhân bị ngoại thương cho Eda xử lý, Eda lo lắng vô cùng, Ninh Thư bảo: "Cây thuốc nào cầm máu được thì giã ra rồi bôi lên vết thương là được."


Ninh Thư hỏi một thú nhân tím tái khắp người: "Có phải bị con gì cắn không? Bị cắn ở đâu?"


Giống đực thấy người hỏi là Ninh Thư thì ngoảnh mặt đi không trả lời, rõ ràng là không tin Ninh Thư.


Ninh Thư chuyển sang kiểm tra người tiếp theo, cô nhìn thấy bắp chân có hai lỗ nhỏ, hẳn là rắn cắn đây rồi. Ninh Thư nghe từ chỗ pháp sư bảo rằng, Bộ tộc Rắn đen có nuôi đủ loại rắn độc.


Ninh Thư mài nhọn hòn đá rồi rạch da ra, máu đen gay mùi máu chảy ra ngoài. Ninh Thư bóp vết thương, sau khi máu chảy ra chuyển sang màu đỏ mới nhả chỗ thuốc nhai trong miệng để bôi lên vết thương.


Cô chỉ làm được đến thế, có giải được độc hay không thì chỉ còn chờ vào ông trời thôi.


Pháp sư khá tò mò, bà hỏi: "Sao con nghĩ ra cách này?"


Ninh Thư cười bảo: "Tháng nào giống cái mình cũng bài tiết máu bẩn ra ngoài, bị rắn cắn cũng vậy thôi."


Pháp sư: ...


Tuy nhiên pháp sư đã coi đây là một cách hữu hiệu nên đã hỗ trợ chữa như vậy.


Kết quả khá khả quan, hoặc cũng do thú nhân mạnh sẵn nên khôi phục rất nhanh, cơ mà các thú nhân này không đi chiến đấu được nữa rồi.


Tính cả Bộ tộc Hổ có cánh thì không có mấy thú nhân có sức chiến đấu mạnh.


Ninh Thư ngước nhìn lên cao, hóa ra đây chính là ví dụ cho câu hồng nhan họa thủy!


Bận rộn một lúc lâu mới xử lý xong cho những người bị thương.


Eda sóng bước bên cạnh Ninh Thư, "Cậu giỏi thật đấy Kaya."


"Cậu cũng thế, nhớ các loại thuốc đó đấy."


Ninh Thư đi dạo trong bộ lạc, cô thấy lúa mì đã sắp chín đến nơi nhưng các thú nhân đều không bận tâm đến lúa mì, họ nhất thiết phải cướp nữ thần về cơ.


Eda rất hứng thú với thảo dược, lúc nào cô cũng quấn lấy Ninh Thư hỏi đủ thứ. Ninh Thư kiễn nhẫn giải thích tất cả, bởi nếu như cô rời khỏi thế giới mà Eda có chút kỹ năng, vậy nguyên chủ cũng sống tốt hơn.


Thế giới này không có chữ viết, Ninh Thư có muốn ghi chép lại các thảo dược cũng không được.


Nên chỉ còn nhờ vào Eda học bằng cách ghi nhớ thôi.


Sau khi phơi thịt muối, Ninh Thư và Eda lại cất thịt muối vào trong hang to.


Bầu trời đã có tám mặt trăng rồi mà Chika vẫn chưa về, trong khi đó lúa mì đã trổ bông.


Thú đực như phát điên, thu hoạch lương thực đâu quan trọng bằng nữ thần, thành ra chỉ có một số giống cái thu hoạch lúa mì.


Ninh Thư và Eda cũng qua gặt lúa giúp.


Một số giống cái cho Ninh Thư ít lúa, Ninh Thư cũng chẳng khách sáo làm gì, cô đem đi phơi rồi thu lại.


Trời đã trở lạnh, sau khi được giác ngộ về mặt tinh thần, Ninh Thư cảm thấy lạnh ơi là lạnh, gió lạnh thấm vào tận xương tủy.


Eda quấn một đống da thú vào người, đi ngủ cũng ôm chặt Ninh Thư. Eda thích ôm Ninh Thư ngủ lắm, cô cảm thấy mình như đang ôm một quả cầu lửa đang hừng hực khí nóng.


Eda cứ như vậy làm Ninh Thư không ngủ ngon nổi.


Sự việc ngày càng mất kiểm soát, đến cả tộc trưởng cũng phải ra mặt để đàm phán với Bộ tộc Rắn đen.


Chika đã trở về Bộ tộc Hổ có cánh trước khi những trận tuyết lớn đầu tiên ập xuống, vậy nhưng cô ta còn dẫn theo một anh chàng về nữa.


Anh chàng này có mái tóc dài màu đen, mặt mũi sáng láng nhưng tổng thể lại tạo cảm giác nữ tính. Đôi mắt hẹp dài, lạnh lẽo, đôi mắt ấy nhìn người khác như thể đang bị con rắn độc nhìn chòng chọc.


Theo như khoa học, Ninh Thư rất muốn vén cái lớp da của Bộ tộc Rắn đen lên xem có phải có hai cái cc thật không.


Ninh Thư trông thấy Chika mặc da thú, mặt mũi hồng hào, không hề giống phải chịu khổ là biết cô ta sống rất vui vẻ ở Bộ tộc Rắn đen.


Thế nhưng nhiêu đó vẫn làm Mizu, bạn đời của cô ta lo lắng. Vả lại còn có giống đực này thích Chika nữa.


Ninh Thư đoán Chika và anh chàng của Bộ tộc Rắn đen kia có quan hệ vợ chồng rồi. Đã thế anh ta còn ngủ lại ở trong hang của Mizu, ngày nào cũng tranh giành với Mizu làm Mizu ghen điên lên.


Khi Mizu biết bạn đời của mình đã có quan hệ với giống đực này thì đau khổ vô cùng. Chuyện mà anh sợ nhất đã đến rồi, anh không thể nào độc chiếm nữ thần vừa xinh đẹp lại giỏi giang này.


Mặt khác, Chi cũng bảo cô ấy bị cưỡng bức, với sức mạnh của Chi thì làm sao chống cự được một giống đực chứ.


Chỉ cần cứu được cô ấy về là tốt rồi, chỉ cần có cô ấy bên cạnh là tốt rồi. Chỉ cần có Chi ở đây, vậy là trái tim của anh đã ổn định vô cùng rồi.


Mizu không nhận ra, bản thân đã ỷ lại sâu sắc vào Chika.


Khi Ninh Thư biết Mizu quyết định sẽ cùng chung đụng Chika cực hào phóng thì co giật khóe miệng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.