(Quyển 2) [Xuyên Chậm] Sau Khi Đại Lão Về Hưu

Chương 289: Cậu là ma quỷ ư?



Editor: Đào Tử

_____________________________

Cao tầng và người sống sót căn cứ YY kích động đến run rẩy.

Nếu không phải còn đội lớp da quan phương không thể nói lung tung, người sống sót quản lý tài khoản muốn đăng một câu "Bạch Liên Thánh Mẫu giáo vạn tuế" hoặc "Chờ mong sủng hạnh" các kiểu.

Toàn bộ người sống sót tận thế đều biết căn cứ lớn nhất là căn cứ thành phố B, nhưng căn cứ XX lại là căn cứ trong mơ muốn đến nhất!

Vì cái gì?

Bởi vì người ta gặp đại vận, bắt đầu liền ôm được đùi vàng siêu cấp thô!

Cố kiềm chế cảm xúc kích động, cuối cùng bình luận một đầu rất ư là chính quy.

【Căn cứ YY V 】: Hoan nghênh chư vị gia nhập đại gia đình mới ? ? ヽ(°▽°)ノ?

Một ngày này, người sống sót gia nhập căn cứ YY bạo phát tăng trưởng, giá hàng giá phòng biến động.

Căn cứ YY để cho đám người Bùi Diệp ba bộ phòng thuê hoàng kim khu vực tốt nhất, đồ dùng trong nhà đầy đủ, chỉ đợi chủ nhân vào ở.

Kết quả ——

Cái chờ đợi này ròng rã mười lăm ngày!

Đúng vậy, hơn mười lăm ngày! ! !

Căn cứ YY cách căn cứ XX cũng tính xa, bình thường lái xe mất hơn nửa ngày.

Tình huống tận thế, trễ nhất hai ngày là có thể đến.

Kết quả ——

Danh xưng tiểu đội người sống sót đệ nhất tận thế-tiểu đội "Ngày hôm nay ra ngoài là ngày Zombie" lại dùng hơn mười lăm ngày!

Ngày đầu tiên không có động tĩnh, căn cứ YY không hoảng hốt.

Ngày thứ hai không có động tĩnh, căn cứ YY hơi ngồi không yên.

Ngày thứ ba không có động tĩnh, căn cứ YY ngồi không yên.

【Căn cứ YY V 】: @ Ngày hôm nay ra ngoài là ngày Zombie, các bạn tới đâu rồi?

Ngày thứ tư vẫn không có động tĩnh.

Chẳng lẽ xảy ra ngoài ý muốn?

Thanh âm trên Internet càng ngày càng nghiêm trọng, cuối cùng Thái Hạo đem tin tức truyền lại cho Bùi Diệp, ra hiệu bọn họ dành thời gian hú một tiếng.

"Người sống sót, Zombie trong chốc lát không gϊếŧ xong, còn rất nhiều người quan tâm tình hình các bạn gần đây."

Bùi Diệp ngậm điếu thuốc hỏi lại.

"Thế nào?"

Thái Hạo nói, "Tiểu đội 'Ngày hôm nay ra ngoài là ngày Zombie' các bạn và ngoại giới mất liên lạc năm ngày, người sống sót trên internet rất lo lắng."

Bùi Diệp không hiểu ra sao.

"Bọn họ lo lắng cái gì?"

Thái Hạo nói, "Lo lắng các bạn xảy ra ngoài ý muốn."

Bùi Diệp bỗng im lặng.

Cô dành thời gian đăng nhập tài khoản đăng một động thái.

【 Tiểu Tú V 】: Đang làm việc, xin chớ quấy rầy.

Vừa đăng tin tức này, tài khoản quan phương căn cứ YY tìm tới cửa.

Người ta không có vấn đề khác, chỉ hỏi một câu.

"QAQ thân ái, sao các bạn còn chưa tới?"

Bùi Diệp trả lời, "Dành thời gian thanh lý Zombie trên đường luôn, các người liên lạc Thái Hạo quan sát mật độ Zombie thành trấn phụ cận là biết rồi."

So với thành trấn phụ cận căn cứ XX hai ba con Zombie, Zombie phụ cận căn cứ YY căn bản là đất hoang chưa khai khẩn.

Mật độ Zombie cao đến mức khiến người ta hưng phấn.

Tùy tiện dẫn là hàng ngàn hàng vạn Zombie chen chúc đến, thu gặt thật quá thoải mái.

Vì tránh lãng phí thời gian, Bùi Diệp để Thái Hạo quy hoạch một tuyến đường mật độ Zombie cao nhất.

Con đường này đi ngang qua thành trấn nhân khẩu dày đặc phụ cận căn cứ YY, lấy lộ tuyến hình vòng xoáy, quanh co tiếp cận căn cứ YY.

Vì mức độ lớn nhất cướp lấy lợi ích, Bùi Diệp đánh nhịp quyết định thực hành hai ca, đám người làm việc mười hai giờ mới thay ca.

Làm gan đế*, Bùi Diệp đương nhiên chiến 23 giờ, ngủ 1 giờ.

_Gan đế: Chỉ những người điên cuồng làm nhiệm vụ thu hoạch ban thưởng.

Nếu đám người Liễu Diệp Tiên không ngăn cản, Bùi Diệp dựa vào "Thanh thần phù" có thể làm liên tục không nghỉ suốt ngày đêm 24 giờ.

Cường độ làm việc cao, lợi nhuận hồi báo cũng lớn kinh người.

Mỗi ngày bình quân ích lợi tinh hạch Zombie có thể đạt tới hai trăm ngàn, max trị số có thể đạt tới kinh khủng ba trăm ngàn.

Dưới sự cho phép của Bùi Diệp, Thái Hạo không giấu diếm tung tích một đoàn người.

Thế là cao tầng căn cứ YY mỗi ngày rời giường chuyện thứ nhất làm chính là nhìn bản đồ.

Nhìn khu luân hãm đánh dấu màu đỏ trên địa đồ dần biến thành màu vàng thậm chí màu xanh lá, như được tiếp máu gà làm người ta phấn chấn.

Ngày thứ mười lăm, xe buýt chở thành viên tiểu đội "Ngày hôm nay ra ngoài là ngày Zombie" rốt cuộc đến căn cứ YY.

Phía sau xe buýt còn đi theo mấy chục chiếc chuyên chở người sống sót.

Trừ Bùi Diệp, từ mấy người Liễu Diệp Tiên đến tiểu đội cảnh khuyển, từng người tinh thần không phấn chấn, sắc mặt uể oải.

"Toàn bộ giữ vững tinh thần! Đừng từng người giống như bị càn quét tệ nạn thế!"

Hướng Thụy Quân mệt mỏi dựa vào bả vai Tuân Minh Viễn, mí mắt trên dưới hận không thể cả một đời dính chung một chỗ.

"Chúng tôi đâu phải cậu, liên tục 15 ngày chiến đấu cường độ cao, ai mà chịu nổi?"

Nếu không có đại vú bà Liễu Diệp Tiên và nước linh tuyền phụ trợ chiến liên tục, dị năng tiêu hao có thể ép bọn họ thành người khô.

Trái lại đứa plugin Bùi Diệp này, một ngày làm việc 23 giờ, còn lại 1 giờ chơi điện thoại ăn rửa mặt, hiện tại còn sắc mặt hồng hào.

Ha ha ——

Cô có mười ngàn câu mụ nội nó muốn nói! ! !

Nhưng hiện tại ngay cả khí lực nói cũng mất.

"... Thanh Long bọn nó mệt mỏi rụng cả lông... Đầu Trọc cũng trọc thật rồi..."

Dị thú rụng lông, mới mẻ bao nhiêu!

Kiếp trước năm năm Hướng Thụy Quân chưa từng nghe tin đồn cùng loại, lông tóc dị thú chính là khôi giáp của bọn chúng, căn bản sẽ không rụng!

Căn cứ YY và căn cứ XX chế độ đồng dạng, quá trình cơ bản giống nhau.

Thông qua kiểm tra, đám người đem tài liệu cá nhân treo danh nghĩa căn cứ YY.

Ba phòng thuê diện tích vô cùng rộng rãi, hai gian cho đại đội cảnh khuyển, hai đặc công thanh niên và bé gái, còn lại lưu cho mấy người Bùi Diệp.

Vội vàng phân phối gian phòng, bọn họ mệt mỏi cơm cũng chưa ăn, ngã đầu liền ngủ.

Ngủ một giấc đến một giờ chiều hôm sau.

Tỉnh lại chuyện thứ nhất chính là ăn uống thả cửa.

Ăn uống no đủ, giống như tân sinh.

"Ba, Tiểu Tú còn chưa thức?"

Cha Liễu trả lời, "Buổi sáng con bé đã đi kết toán điểm cống hiến."

"Buổi sáng đi? Hiện tại xế chiều rồi, cậu ấy còn chưa trở lại ăn cơm?"

Bùi Diệp cũng muốn trở về lắm, nhưng tại số lượng tinh hạch Zombie quá lớn, kết toán mất ba giờ.

Kết toán hoàn tất, tài khoản doanh thu hơn 340 vạn điểm cống hiến.

Cô chuyển cho mỗi thành viên 150 ngàn đến 200 ngàn điểm cống hiến, số dư còn lại lưu tại tài khoản của cô chuẩn bị bất cứ tình huống nào.

Cái này kêu là gì?

Một đêm chợt giàu!

Dùng cái gì giải sầu, chỉ có làm giàu.

Nhưng Liễu Diệp Tiên ngẫu nhiên cũng cảm thấy làm giàu không phải chuyện vui...

Bởi vì phía sau làm giàu chính là công tác điên cuồng!

Dân du mục lấy rong ruổi mà cư, Bùi Diệp là đuổi theo Zombie chạy, nơi nào Zombie nhiều cô đâm đầu hướng ấy.

"Dựa theo tình hình căn cứ YY, chúng ta chắc không ở quá lâu..."

Hướng Thụy Quân ha ha cười lạnh.

"Nếu cậu ta không đột tử, đừng nói căn cứ YY, Zombie toàn Hoa Quốc cũng không đủ cậu ta gϊếŧ hai năm..."

Nhỏ plugin này trước kia tuyệt đối là kẻ yêu làm việc chế độ 007!

Liễu Diệp Tiên trong đầu nghĩ viển vông một hồi, chợt rùng mình.

Hai năm?

Chuyện này quá đáng sợ!

Nhưng mà càng đáng sợ còn ở phía sau.

"Mình hỏi thăm quan phương, quan phương nói có thể thuê máy bay trực thăng."

Thứ quái gì cơ?

Đám người mặt mày ngây ngẩn.

"Thuê... Máy bay trực thăng? ? ?"

"Đúng vậy, máy bay trực thăng! Giảm mạnh thời gian chúng ta lái xe trên đường. Thuê một chiếc trực thăng một ngày chỉ 2000 điểm cống hiến, thuê người điều khiển 500, tiểu đội chúng ta chỉ cần ba chiếc trực thăng, tính đến chi phí dầu nhiên liệu, giá cũng chỉ khoảng mười ngàn."

Dựa theo trước kia, bọn họ lái xe một lần mất 2 đến 3 giờ.

Nếu như đổi dùng máy bay trực thăng làm phương tiện giao thông, có thể tiết kiệm nhiều thời gian.

Đám người: "..."

Cậu là ma quỷ ư?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.