Editor: Đào Tử
_________________________________
"Làm sao anh biết địa đạo này?"
Dưới sự dẫn dắt của Quý Chiếu, hai người thuận lợi chui vào một chỗ địa đạo.
Quý Chiếu tỏ vẻ đương nhiên hồi đáp: "Bởi vì biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, tất nhiên là sớm thăm dò rồi."
Dù lúc này không hợp tác cùng Cố gia, quân Tự do cũng biết sở nghiên cứu Dương gia ở chỗ này.
Bùi Diệp nói: "Thời gian ngắn như vậy đã có thể biết được 'Phạm vi an toàn' vệ tinh giám sát của bọn họ, không dễ dàng."
Thay vì nói tán dương, chẳng bằng nói là thăm dò.
Quý Chiếu cũng trót lọt nói: "Quân Tự do và bảy đại gia tộc đối kháng nhiều năm, tuy rằng vẫn ở thế hạ phong, nhưng đối thủ có lực lượng thế nào, dù sao cũng phải thăm dò được đại khái -- cái này gọi là phòng ngừa chu đáo. Dù không có lần hợp tác với Cố gia này, quân Tự do cũng biết sở nghiên cứu Dương gia ở đây. Gầy dựng nhiều năm, ít nhiều cũng có cài vài gián điệp vào bảy đại gia tộc."
Bảy đại gia tộc đích thật là dùng "Năng lực tiền giấy" thẩm thấu quân Tự do, nhưng thế thì sao?
Đừng quên năng lực bản thân Quý Chiếu.
Không chỉ có buff trâu đoàn chiến, người ta lặng lẽ xếp gián điệp vào cũng dễ như trở bàn tay.
Mấy cái ghim cài vào đó cho tới nay vẫn chưa bại lộ hành tung.
"Cái gọi là 'Phạm vi an toàn' cũng là gián điệp quân Tự do xếp vào tiết lộ ra."
Bùi Diệp nói: "Những tin tức này, nghe có vẻ chỉ có cấp cao trong quân Tự do mới có thể biết nhỉ?"
Quý Chiếu đang muốn giải thích đôi điều, Bùi Diệp chặn lời hắn, hai ngón tay kia chẳng biết từ lúc nào kẹp một trang giấy vẽ đường vân kỳ quái. Theo trong miệng cô khẽ đọc gì đó, trang giấy quỷ dị tự đốt hóa thành tro tàn, cô lại đưa tay áp trên mặt đất lắng nghe.
Qua mấy giây, Quý Chiếu phát hiện hô hấp Bùi Diệp khôi phục bình thường, mới đè thấp cuống họng lên tiếng hỏi thăm.
"Phụ cận có dị động?"
Bùi Diệp lắc đầu, nhưng lại không có nói là cái gì.
Mới vừa rồi là người giấy nhỏ ở nhà trông nhà gửi tin tức cho cô.
"Lúc này, Cố gia cũng nên ra tay rồi nhỉ?"
Người giấy nhỏ giữ nhà cho cô tin tức, nói là khắp nơi trong khu nhà giàu, khu bình thường và khu ổ chuột đều có thế lực không rõ đánh bom.
Trước mắt lòng người bàng hoàng, tạm thời vẫn chưa có thế lực lớn đứng ra thừa nhận, trên internet đã vỡ tổ.
Quý Chiếu nói: "Chắc vậy, nhưng cho dù là tập kích Dương gia, chắc cũng không dễ dàng."
Đúng là không quá nhẹ nhõm, phạm vi tác động đến lớn hơn dự kiến ban đầu.
Trong livestream của Hoa Khinh Khinh tràn ngập thảo luận, 【 Gió đêm quá dịu dàng 】 bình thường kiểu gì cũng sẽ đúng giờ đến cũng không có online. Chẳng biết tại sao, Hoa Khinh Khinh luôn cảm thấy trong lòng rất thấp thỏm, lo lắng cho chị Bùi Diệp buổi sáng mới đi ra ngoài "Làm việc".
Cô không yên lòng nhờ Cố Thiều rửa rau thái thịt, muốn tìm chút tin tức có giá trị từ màn bình luận livestream.
Cố Thiều thấy sắc mặt Hoa Khinh Khinh kém đi, còn tưởng rằng cô để ý vụ ngả bài lần trước.
"Cố Thiều, anh biết chị Bùi Diệp đi làm cái gì chứ?"
Livestream kết thúc, Hoa Khinh Khinh nhìn thức ăn làm xong trong buổi livestream hôm nay không thấy đói bụng.
Cô càng nghĩ càng hoảng hốt, suy diễn một đống hình tượng Bùi Diệp trong mưa bom bão đạn chém giết cùng kẻ địch, "Tay không xé người", nhân vật chính nhiệt huyết trong manga bị đánh gục lại đứng lên bộc phát sức mạnh xử lý kẻ địch... Nhưng đây là hiện thực đó, kẻ địch làm sao cho bạn thời gian bộc phát sức mạnh?
Cố Thiều lắc đầu, nét mặt Hoa Khinh Khinh tối sầm lại.
Sau khi do dự mấy giây anh ta đưa tay vỗ vỗ bả vai Hoa Khinh Khinh.
Ấm giọng nói: "Yên tâm, có anh ở đây, sẽ không có chuyện gì đâu."
Bên ngoài đang giao chiến kịch liệt, bên Cố Thánh lại yên tĩnh an nhiên.
Thậm chí y có thì giờ rỗi pha một ly trà, đối ẩm cùng gia chủ Túc gia ngồi đối diện.
Cho đến khi quản gia âm thầm truyền tới một tin tức quấy rầy nhã hứng.
Đồ đần... Không phải, cháu trai Cố Vận lại đang làm chuyện vô ích.
Mày Cố Thánh ninh lại, cười nhạo nói: "Được rồi, để nó đi đi, lát nữa xử lý sau."
Gia chủ Túc gia hiếu kỳ hỏi thăm chuyện gì phát sinh.
Cố Thánh thổi trà nguội, nhìn hơi nóng tản đi cảm khái.
"Không có gì, chỉ là cháu trai bất hiếu phản nghịch, đả thương lòng người chú này thôi."
Gia chủ Túc gia nói: "Cố gia bây giờ đều ở tay cậu, chẳng lẽ thật sự muốn giao gia sản quản lý tốt cho cháu trai hờ?"
Đây là giật dây Cố Thánh xử lý cháu trai, lấy hai chữ "Tạm thời" xuống, trở thành gia chủ danh chính ngôn thuận nha.
Cố Thánh cười đến hình người dáng chó.
Nhân mô cẩu dạng (人模狗样): Bên ngoài mang hình dáng con người nhưng bên trong tư cách/ tính tình/phẩm chất thấp kém.
"Anh trai có ơn với tôi, tôi cũng đồng ý với anh ấy phải trông nom mấy đứa cháu thật tốt, há có thể tuỳ tiện hủy hứa."
Gia chủ Túc gia liền cười cười không nói lời nào.
Hai nhà đều có do thám riêng phần mình.
Bọn họ thông qua vệ tinh giám sát và lực lượng vũ trang tham dự chiến đấu tiền tuyến một mực nắm thế cục trong tay.
Cố Thánh làm việc luôn luôn sấm rền gió cuốn, quyết định kết minh với Túc gia đến Dương gia tập kích bất ngờ, trước sau chưa đầy nửa tháng.
Nghiêm ngặt kiểm soát tin tức các phương, Dương gia không có thu được chút phong thanh, thình lình liền bị hai nhà nổ bùm làm ngơ ngác, muốn phản kích đã mất đi thời cơ tốt nhất. Thế cục nghiêng về một bên không nói, ngay cả tin tức bọn họ phát ra cũng bị Cố Thánh chặn đường.
Đợi những nhà khác phát hiện vụ nổ, phân tích ra lực lượng tham chiến, chuẩn bị gấp rút tiếp viện Dương gia, món ăn đã sắp nguội rồi.
Gia chủ Túc gia khẩn trương nhìn màn ảnh.
Mà Cố Thánh mượn động tác uống trà che lấp khóe môi giương lên, ý vị thâm sâu.
"Dương gia thật sự bỏ hết cả vốn liếng vào sở nghiên cứu này mà."
Quý Chiếu thu súng, hơn mười cỗ người máy nằm trên mặt đất.
Người máy tỉ lệ cải tạo vô cùng cao, mà các bộ phận cũng vô cùng tiên tiến, nếu không phải Quý Chiếu đoạt tiên cơ trước khi bọn họ phản ứng dùng thuốc Siêu nhân đánh ngã bọn họ, sợ là sẽ phải có chút phiền phức. Bùi Diệp làm việc càng thêm thô bạo, một con một tấm phù phong ấn.
"Có phát hiện gì?"
Quý Chiếu quay đầu nhìn Bùi Diệp, phát hiện đối phương đang nửa ngồi trên mặt đất, cau mày nhìn những người máy này.
Bùi Diệp thuận miệng qua loa: "Không có gì."
Quý Chiếu bĩu môi.
"Nhìn biểu lộ của cô cũng biết không phải dáng vẻ không có gì."
Bùi Diệp không có trả lời.
Quý Chiếu than thở cúi đầu, ngón tay tủi tủi vòng quanh bím tóc trắng nhỏ bên phải gương mặt.
Bùi Diệp hỏi hắn: "Anh tin tưởng người có linh hồn chứ?"
"Tôi tin là có."
Cải tạo máy móc và cải tạo sinh học ban đầu còn có thể dùng khoa học giải thích, nhưng theo thời gian trôi qua, ngày càng nhiều năng lực cải tạo vượt ra khỏi phạm vi khoa học. Gen bị cải tạo chảy vào kho gen người, tại lặng yên không một tiếng động ảnh hưởng ngày càng nhiều người hơn.
Vách quan tài khoa học ngày càng không ép nổi.
Bùi Diệp không để ý phản ứng của Quý Chiếu: "Bình thường mà nói, linh hồn của con người là từ âm khí tạo thành. Âm khí chia nhỏ ra, lại có rất nhiều thành phần, ví như thiện ác, ví như âm dương. Không có người nào hoàn toàn thiện lương, cũng không có hoàn toàn độc ác, bởi vì thiện lương và tội ác đồng thời tồn tại sâu trong nhân tính, cho nên thiện ác đều trong một ý nghĩ. Hoàn cảnh giáo dưỡng sau này, gen bản thân còn có lựa chọn của bản thân sẽ chi phối thiện ác, đến tột cùng là ức ác dương thiện hay là ức thiện dương ác. Bất luận cái nào chiếm thượng phong, tỉ lệ thiện ác bình thường sẽ không chênh lệch quá lớn..."
Quý Chiếu nghe say sưa ngon lành.
"Vậy những người này thì sao?"
Bùi Diệp duỗi ra bốn ngón tay.
"Toàn hạng ác nhân."
Tạo thành kết quả này, có nguyên nhân bản thân, còn có một bộ phận bên ngoài ảnh hưởng.
Bùi Diệp cảm thấy...
Dường như mình lại chạm tới âm mưu nào đó.
Ồ?
Tại sao phải nói "Lại"???