[Quyển 2] [Xuyên nhanh] Cứu Mạng! Tất Cả Nam Chủ Đều Hắc Hoá

Chương 231: Tôi giấu con Zombie này! 23



Edit by AShu ^_^.

__________________

Tô Đường cuối cùng vẫn không có tránh thoát thành công, nàng cúi đầu nhìn tay mình bị giữ chặt, không nghĩ quay đầu lại, "Thẩm Dịch anh đủ rồi!"

Thẩm Dịch nghĩ thầm, nơi nào đủ?

Hắn không chỉ muốn hôn trên gương mặt nàng, còn muốn hôn vào đôi môi của nàng, càng muốn đem toàn thân trên dưới của nàng đều khảm nhập bên trong chính mình.

"A Dạng......"

Tô Đường trên trán gân xanh nổi lên, "Không có A Dạng, chỉ có Lâm tiến sĩ lãnh khốc vô tình."

Người này rõ ràng phía trước còn nghĩ muốn gϊếŧ nàng, tuy nói hiểu lầm giải trừ, chính là đại huynh đệ à, ngươi biến hóa cũng quá lớn đi!

Thẩm Dịch chưa từng theo đuổi nữ hài tử, cho nên lúc này chân tay đều luống cuống, người duy nhất truyền thụ kinh nghiệm cho hắn cũng chỉ có Vương Duy.

Vương Duy nói, theo đuổi nữ hài tử quan trọng nhất chính là cảm giác an toàn, hắn nghĩ nghĩ, cái loại đồ vật cảm giác an toàn này hắn chắc là có.


"A Dạng, anh có thể che chở cho em."

Một câu không đầu không đuôi, Tô Đường nghe xong liền không hiểu chuyện gì.

Bấtk quá nghe không hiểu cũng không sao.

"Thẩm Dịch, tự tôi cũng có thể bảo vệ cho tôi."

Dị năng giả mất đi dị năng run bần bật, hắn phi thường hối hận chính mình lúc trước quá xúc động, hắn lúc trước ở trong TV có xem qua, ân cứu mạng cần phải trả ơn, nhưng hắn hiện tại không nghĩ trả ơn gì đó, không có gì quan trọng hơn mạng của chính mình, hơn nữa thế giới này tuy rằng tràn ngập nguy hiểm, nhưng cũng là có một màn tốt đẹp như vậy.

"Cái kia, hai người rốt cuộc có hôn hay không a."

Tô Đường thật vất vả mới hạ hỏa được vừa nghe câu này liền tức giận, "Hôn cái rắm!"

Dị năng giả liền phi thường ủy khuất, lại không phải hắn hôn nàng, vì cái gì mà hung dữ với hắn.


Vì thế, hắn đem ánh mắt dời về phía Thẩm Dịch, hắn cảm thấy chính mình đã tìm được con đường cứu mạng, cho nên hôm nay cần phải làm cho vị đại ca này ôm được mỹ nhân về.

"Vị này đại ca, bá đạo tổng tài xem qua chưa? Thủ đoạn theo đuổi nữ hài tử phải mạnh mẽ lên, nữ hài tử nói không cần, đó chính là muốn; nữ hài tử nếu là nói muốn, vậy chúc mừng anh, có thể không cần làm người."

Tô Đường nghe được mặt đều muốn vặn vẹo, Cmn đâu ra cái tên nhiều chuyện này vậy trời! Có độc đi!

Nhưng mà, Thẩm Dịch lại bày ra vẻ mặt trầm tư.

Tô Đường cực kỳ tức giận, nàng muốn chạy a, nhưng cái tay còn bị người nắm chặt.

"Thẩm Dịch, nổi điên đủ rồi thì thu tay lại đi!"

Dị năng giả nhỏ giọng nhắc nhở, "Thu tay lại lão bà liền chạy."

Thẩm Dịch vừa nghe, đâu còn cái gì gọi là lý trí.


Tiểu tiến sĩ lớn lên đẹp như vậy, lúc trước hắn liền nghe qua không ít nghiên cứu viên sau lưng ái mộ nàng, bất quá tất cả đều bởi vì nàng lạnh mặt không dễ tiếp cận, làm cho bọn họ không dám dễ dàng ra tay. Còn về sau này, không quan tâm người khác, dù sao hắn chính là thích mất đi lý trí.

Tưởng tượng đến lời nói của dị năng giả kia, không chừng một ngày nào đó, hắn không chừng sẽ làm ra hành động điên cuồng gì đó.

Cũng đúng, nếu cùng nàng thân cận sẽ không đối với nàng tạo thành nguy hiểm, vậy hắn còn nhẫn cái rắm!

Giờ khắc này, Thẩm Dịch nhìn chằm chằm Tô Đường gần ngay trước mắt, trong lòng chỉ còn một ý tưởng, đó chính là hôn lên đi.

Tô Đường nhìn hắn cúi người, cả kinh liên tục lui về phía sau, kết quả tiếp theo trong nháy mắt, eo đã bị đối phương ôm, làm nàng không thể động đậy.
"Thẩm Dịch! Anh cmn dừng tay cho tôi!"

Thẩm Dịch lúc này trong mắt đều là khuôn mặt kiêu ngạo xinh đẹp của nàng, mê hoặc lòng người, hoàn toàn không có đem lời nói nàng nghe vào, ngược lại hé mở môi mỏng, hung hăng mà dán lên.

Truyện được edit bởi AShu089/ Đọc truyện trên truyenlol.com AShu089 và wordpress: https://nhameo089.wordpress.com/ để ủng hộ editor nha ≧◉◡◉≦

Tô Đường giờ khắc này tức giận tay đều run lên, huống chi bên cạnh còn có người vây xem, tức khắc khí hung hăng dẫm vào chân hắn.

Nhưng mà, hành động này của nàng không có làm hắn lui về phía sau, ngược lại làm mắt đen của hắn nhiễm vài phần tơ máu.

"A Dạng, còn nhớ rõ đêm đó khi rời khỏi viện nghiên cứu, em từng hỏi qua anh, ngoại trừ muốn ăn, còn có nhu cầu khác không?" Hắn khàn khàn tiếng nói, dùng thanh âm chỉ có thể hai người bọn họ mới có thể nghe được nói bên tai nàng.
Tô Đường hồi tưởng lại chính mình lúc đó cố ý hỏi x dục, hận không thể trở lại quá khứ đánh chết chính mình.

Hệ thống, "Thông suốt rồi à, thật thú vị."

Nó đều khuyên nàng, chớ có đùa giỡn, nhưng nào có nghe?

Bất quá không nghe lời cũng tốt, như vậy nó mới có thể xem được những cảnh tốt a. Chờ sau khi hoàn thành nhiệm vụ, nó trở về nhất định phải dán thông báo, sau đó báo cho bọn hậu bối, không thể trông mặt mà bắt hình dong a!

"Nhãi con a, nhận mệnh đi, ngươi chạy không thoát đâu."

Tô Đường, "Ngươi câm miệng cho ta!"

Thẩm Dịch không có làm tới bước cuối cùng, tuy rằng ở môi nàng ấn một nụ hôn, hôn đến miệng nàng đều tê dại, nhưng tốt xấu không có duỗi đầu lưỡi a.

Thừa dịp cái khe hở này, Tô Đường đem người đẩy ra.

Mắt thấy nàng trầm khuôn mặt đi về phía dị năng giả, mạch não của tên kia như được thông suốt, cư nhiên ôm đùi Thẩm Dịch, "Đại ca, đại ca cứu mạng, anh xem tôi là người chứng kiến tình yêu của hai người, gϊếŧ tôi chẳng phải cũng như gϊếŧ tình yêu của hai người sao? Lưu tôi lại đi a, tôi khẳng định sẽ không đem bí mật của hai người nói ra đâu." Nói xong, còn dựng thẳng ngón tay lên trời thề.
Thẩm Dịch cảm thấy gia hỏa này so với Vương Duy đáng tin cậy hơn, Vương Duy nói cảm giác an toàn, quá hư vô mờ mịt, không giống người thanh niên này, đi lên liền giảng thấu triệt như thế.

Tô Đường mắt thấy Thẩm Dịch cư nhiên thật sự bảo vệ người này, tức giận nhấc chân liền đá trên đùi hắn, "Anh cmn đêm nay cùng hắn ngủ đi!"

Kỳ thật hai người lúc trước cũng không ngủ cùng nhau, nhiều lắm cũng chính là ngủ cùng một gian phòng, bất quá thời điểm tức giận, liền thích buông lời hung ác, lời nói tàn nhẫn đương nhiên là càng ít chữ thì càng tàn nhẫn.

Thẩm Dịch vừa nghe, đôi mắt đều sáng lên, "Chúng ta buổi tối cùng nhau ngủ?"

Còn ngủ cái rắm, tức giận còn bị câu nói này của hắn càng làm cho bực mình hơn.

Tô Đường lúc này đều không muốn để ý đến hắn, dù sao hắn đã buông cổ tay của nàng ra, nhưng giây tiếp theo, tên kia cư nhiên đem nàng bế lên trên không, chính là ôm cái kiểu ôm công chúa!
Thẩm Dịch nghĩ đến lời nói lúc trước của nàng, nếu ôm nàng, trước tiên nói một chút, chẳng qua hiện tại người đều ở trong ngực, đâu cần nói nữa.

"A Dạng, anh ôm em trở về."

Tô Đường cảm thấy người này hoàn toàn vô pháp câu thông, lại nhìn dị năng giả tận lực súc ở trong góc, nàng nhịn không được cười lạnh một tiếng.

Dị năng giả nhịn không được run run, mắt thấy bọn họ phải đi, biết rõ cái mạng này của mình cần được bảo vệ, hắn cúi đầu nhìn cái quần ướt của mình, khóc hô: "Đại ca, nhớ rõ giữ bí mật cho tôi a! Từ nay về sau anh chính là đại ca của tôi!" Nói xong, còn phất phất tay với Tô Đường, "Đại tẩu đi thong thả ~"

Tô Đường:......

Thảo, nàng không có chú em ngu ngốc như vậy.

Không đúng, nàng liền nam chủ không cần được không?!

"Anh liền như vậy thả hắn sao?" Trên đường trở về, Tô Đường bị bắt dựa vào lòng ngực rắn chắc của Thẩm Dịch, nói thật, tuy rằng không cảm giác được tim đập, nhưng cơ bắp cùng cánh tay chắc nịch kia đằng sau lớp quần áo của hắn, vẫn làm người vô pháp bỏ qua, cho nên nàng tìm chút đề tài chuyển một chút lực chú ý.
Thẩm Dịch, "Hắn muốn cùng anh làm bằng hữu."

Bằng hữu vì cứu hắn mà chết, cho nên, cũng có thể là bởi vì điểm này hắn mới tha anh ta một mạng.

Chung cư cách biệt thự một khoảng khá xa, bất quá Thẩm Dịch có thể chạy, không bao lâu, hai người liền về tới chung cư.

Đêm nay này lăn lộn, kỳ thật thân thể Tô Đường đã quá mệt mỏi, chẳng qua mấy thao tác thô bỉ kia của Thẩm Dịch, nàng hiện tại đều muốn đánh người.

"Đừng đi theo tôi, cút vào phòng phòng khách ngủ cho tôi!" Nói xong, nàng giãy giụa muốn xuống dưới.

Kết quả, Thẩm Dịch ủy khuất, "Anh sẽ không."

Đều đóng dấu, chính là người của hắn.

"Đinh! Giá trị hắc hóa giảm xuống 15%, chỉ số hắc hóa hiện tại: 49%."

_________________

( tấu chương xong )

Đã beta

Edit by AShu


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.