[Quyển 4] Đại Lão Lại Muốn Tan Vỡ

Chương 682: Đại tổng tài và Tiểu minh tinh (27)



Diệp Tử Thiến lập tức đứng dậy: "Nhưng đây đều là dựa theo người đại diện của Nam Nhiễm sửa lại, dựa vào đâu chứ?"

Ban đầu khi quay phim, tất cả mọi người đều có thiện cảm với nữ hai do Nam Nhiễm diễn. Thậm chí còn không ít người muốn nữ hai biến thành nữ chính.

Nhưng dựa vào đâu chứ? 

Hiện tại kịch bản còn đổi thành thế này, chỉ sợ tất cả cư dân mạng đều sẽ hận chết cô ta.

Diệp Tử Thiến nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng vẫn nhịn không được, ra sức chạy về phía phòng trang điểm của Nam Nhiễm. Cô ta vốn đã không hài lòng với Nam Nhiễm từ lâu, nhịn lâu như vậy, cuối cùng Vũ Minh bị cô làm bị thương phải vào viện, hiện tại kịch bản còn bị sửa lại. Cô ta không muốn tiếp tục nhẫn nhịn nữa!

Khi cô ta đến, Nam Nhiễm đã thay một bộ đồng phục sạch sẽ khác, cô ngồi ở trước bàn trang điểm để chuyên viên trang điểm dậm lại phấn cho mình.


Tô Yên ngồi trên sô pha lẳng lặng chờ đợi.

Diệp Tử Thiến vừa bước vào đã ném hai trang kịch bản kia lên bàn trang điểm.

"Nói đi! Cô dựa vào đâu mà thay đổi kịch bản?"

Nam Nhiễm liếc mắt nhìn cô ta một cái: "Cô có bệnh?"

Hai mắt Diệp Tử Thiến toàn tơ máu.

"Nhất định là cô sửa, ngoại trừ cô thì ai có sẽ sửa kịch bản thành như thế này? Một nữ hai như cô lại có nhiều cảnh hơn cả nữ chính như tôi, cô nghĩ khi hai tập phim này công chiếu, tất cả cư dân mạng đều sẽ bị mù không nhìn ra sao?"

Nam Nhiễm xoa xoa hai lỗ tai.

Tô Yên ở bên cạnh nhàn nhạt nói: "Là tôi bảo biên kịch sửa lại kịch bản."

Diệp Tử Thiến hừ nhẹ một tiếng: "Cô? Cô dựa vào đâu mà bảo biên kịch sửa kịch bản? À, đúng rồi, nghệ sĩ của cô bò lên giường người khác đi cửa sau mới có được cơ hội này, đương nhiên cũng có năng lực bò lên giường của biên kịch rồi."


Hai tay Tô Yên đan vào nhau đặt trên đùi, biểu tình thản nhiên.

"Chiều nay lúc quay phim, cô cố ý chỉnh sửa cốt truyện, tay chỉ mới đụng vào thân cây đã ra vẻ như sắp chết. Cô khiến cho mọi người lầm tưởng là Nam Nhiễm bắt nạt cô trước. Tối nay khi quay phim, Vũ Minh kia cũng không dựa theo kịch bản nhiều lần giở tính tình, nếu đã không muốn yên ổn quay phim, muốn nằm viện như vậy thì cứ để cho anh ta ở trong phim làm người thực vật, suốt đời nằm trong bệnh viện đi."

Tô Yên nhẹ nhàng bâng quơ nhưng lại khiến vẻ mặt Diệp Tử Thiến đỏ bừng bừng.

Cô ta càng không lựa lời nói thẳng: "Một người hạ tiện như vậy, cô ta có tư cách gì chỉ vì bản thân mà phá hoại cả bộ phim này?"

Tô Yên nhìn Diệp Tử Thiến.

"Ai nói với cô là Nam Nhiễm leo lên giường đàn ông mới nhận được vai diễn?"


Diệp Tử Thiến vừa nghe đến chuyện này liền cười lạnh: "Không phải sao? Tôi và Vũ Minh đều là vai chính nhưng lại không có phòng trang điểm riêng, còn cô ta chỉ là nữ hai dựa vào đâu cô ta lại có đãi ngộ tốt như vậy?"

Tô Yên ra vẻ đã hiểu.

"Kịch bản này, bộ phim này còn có cả đoàn phim này đều là tôi đầu tư. Bộ phim truyền hình này ra đời được là nhờ có cô ấy. Ngay cả nhà làm phim của cô còn cảm thấy cấp cho Nam Nhiễm một phòng trang điểm riêng là chuyện vô cùng có lời."

Diệp Tử Thiến ngây người.

"Cái, cái gì?"

Tô Yên nhàn nhạt nói tiếp: "Tôi bỏ tiền đầu tư để quay phim, không muốn nghệ sĩ của mình phải ở chung với người khác, nói như vậy đã hiểu chưa?"

Lời này vừa ra, chẳng những Diệp Tử Thiến ngây người tại chỗ, ngay cả trợ lý đang cầm điện thoại phát sóng trực tiếp cũng phải ngân ngẩn.
Thậm chí cả phòng phát sóng trực tiếp kia cũng điên cuồng thảo luận.

[Má ơi! Đây chính là lần ăn dưa kinh thiên động địa nhất hiện nay!]

[Vũ Minh coi thường Nam Nhiễm, còn giở tính tình với cô ấy? Đúng là không biết xấu hổ!]

[Tôi thèm vào! Trên phim nhìn cái cô Diệp Tử Thiến này khá đáng yêu, sao ngoài đời lại nói chuyện hùng hổ dạo người như vậy?]

[Đúng đúng đúng, cô ta dựa vào đâu mà phán Nam Nhiễm leo lên giường người khác chứ?]


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.