[Quyển 4] Đại Lão Lại Muốn Tan Vỡ

Chương 698: Đại tổng tài và Tiểu minh tinh (43)



Anh đã tiếp xúc với người đại diện của Nam Nhiễm vài lần, đầu óc thông minh, tư duy logic rất mạnh, chỉ là không biết thế nào dạo qua một vòng lại gặp trúng một người đàn ông như vậy, nhìn qua cái gì cũng phải chiều theo ý hắn.

Hai người chỉ nhìn nhau, nói vài câu đơn giản. Sau đó cửa phòng trang điểm mở ra, Quân Vực đi ra ngoài.

Hoắc Xu lại ngồi xuống sô pha, tiếp tục lật xem tạp chí trong tay.

Tư thế này kéo dài tới hơn một tiếng, cuối cùng cũng đợi được Nam Nhiễm quay phim xong.

Cô xách váy chạy thẳng về phòng. Bước chân rất nhanh, trâm vàng hình bướm trên đầu cô theo động tác của Nam Nhiễm mà lắc lư qua lại.

Hiện tại cô đang mặc một bộ Hán phục.

Đây là lúc cô được Lữ hậu ban cho Đại vương Lưu Hằng làm mỹ nhân cho nên so với trước kia thì trang phục của cô hiện tại tinh xảo hơn không ít.


Áo dài thuần trắng, bên trong là áσ ɭóŧ đỏ hình hoa đỗ quyên được thêu bằng chỉ bạc, mái tóc đen dài được búi cao rồi đội thêm tóc giả và cài thêm mấy cây trâm bạc, hơn nữa gương mặt này của Nam Nhiễm còn rất hợp với tạo hình cổ trang. 

Sau khi được trang điểm kĩ càng dung mạo của cô càng trở nên minh diễm hơn, đặc biệt là những lúc cô mỉm cười, hình ảnh ấy thật sự rất giống một sủng cơ thời cổ đại khiến cho người ta nhìn đến ngây ngẩn.

Cô mặc Hán phục bước từng bước đến phòng trang điểm.

Chỉ là sau khi đi vào, tầm mắt quét một vòng mới phát hiện trong phòng không có một bóng người. Chuyên viên trang điểm và trợ lý theo sau cũng đã đến, người thì giúp cô trang điểm lại, người thì đưa nước cho cô.

Mấy ngày nay, tiểu trợ lý thường xuyên đi theo Nam Nhiễm cho nên có đôi chút hiểu tính tình của Nam Nhiễm. Tiểu trợ lý cảm thấy cô không giống như lời đồn là loại người hám giàu, tính cách khó ưa. Ngược lại đưa cái gì thì ăn cái đó còn chưa từng ghét bỏ chỗ này ghét bỏ chỗ kia, chỉ ngủ hơi nhiều, nói chung là rất dễ phục vụ.


Tiểu trợ lý cũng là một cô gái đầu hai mươi, khó tránh khỏi có hơi nhiều chuyện, nhịn hơn nửa ngày vẫn nhịn không được tò mò hỏi Nam Nhiễm.

"Tiểu Nhiễm, cô cảm thấy Hoắc tiên sinh của Tập đoàn Tài chính Hoắc thị là người thế nào?"

Từ khi vị Hoắc tiên sinh kia tới rồi ở trường quay ôm Nam Nhiễm vào lòng, tất cả mọi người trong đoàn phim đều gió chiều nào theo chiều ấy, tốc độ trở mặt thực sự rất nhanh. Toàn bộ tất cả mọi người đều chạy tới làm quen với Nam Nhiễm. Thậm chí có vài người trong đoàn phim từ trước đến giờ chưa từng nói chuyện qua cũng bắt đầu nhịn không được đưa nước cho Nam Nhiễm rồi nói chuyện xã giao hai ba câu.

Chỉ cần như thế cũng đã biết Tập đoàn Tài chính Hoắc thị này giàu có đến thế nào.

Nam Nhiễm nghe tiểu trợ lý hỏi, uống một ngụm nước rồi chép chép miệng, lắc đầu: "Thân thể anh ấy không tốt."


Tiểu trợ lý sững sờ: "Hả?"

Ban đầu tiểu trợ lý còn chưa phản ứng kịp nhưng ngay sau đó đã nhỏ giọng nói thầm: "Sao có thể, nhìn qua thân thể ngài ấy rất tốt mà."

Nói xong tiểu trợ lý bỗng nhiên nghĩ tới mấy chuyện tình thú, hai má lập tức đỏ ửng: "Không thể nào?"

Nam Nhiễm nhìn tiểu trợ lý, sau đó đó gật gật đầu: "Đúng vậy."

Tiểu trợ lý nhịn không được mở miệng: "Có đi khám bác sĩ chưa? Tiểu Nhiễm, vậy mà cô còn đồng ý ở bên ngài ấy?"

Nam Nhiễm nhún nhún vai: "Tuy có hơi phiền phức nhưng không có cách nào khác, không đổi được."

Trước kia Nam Nhiễm cho rằng bản thân cô thích ở cùng dạ minh châu là bởi vì hắn có thể phát sáng. Nhưng sau này có một vị diện hắn không thể phát sáng, cô phát hiện bản thân vẫn nguyện ý ở cùng hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.