Đặc biệt là sau khi cô trưởng thành, ba ngày hai bữa đều có thể nhìn thấy thị nữ bị phạt trượng bị kéo ra ngoài.
Nhân vật như thế ở trong tiểu thuyết chỉ có thể là vai phụ độc ác, thời gian xuất hiện cũng sẽ không nhiều lắm. Nhưng trong quyển tiểu thuyết này, nguyên thân có tác dụng rất lớn.
Quyển sách này có hai nam chính, một người là Vương gia khác họ của Phong Nguyệt quốc, một người lại là hoàng tử bị lạc đường của Kim Sa quốc.
Nguyên thân không những ra tay với hai vị nam chính này mà còn không ngừng phạt trượng hành hạ thân thể cùng vũ nhục tinh thần của nữ chính khi nữ chính chưa trưởng thành.
Thần kỳ là trước khi tác giả bỏ hố vị nữ phụ ác độc này vẫn còn sống.
Hệ thống nãi thanh nãi khí mở miệng: [ký chủ, bởi vì cô xuyên vào thế giới tiểu thuyết chưa có kết cục chính thức nên cô phải dựa theo hướng đi của tiểu thuyết hoàn thành nhiệm vụ của nhân vật, giúp cho quyển tiểu thuyết < Tuyệt đại hoàng phi> này có một kết thúc viễn mãn.]
Sau khi nói xong, hệ thống im lặng một chút rồi bổ sung: [ký chủ, bởi vì tính chất đặc thù của vị diện nên cô không cần phải hoàn thành nguyện vọng của nguyên thân cũng không cần phải làm chuyện tốt. Cô chỉ cần lấp hố tác giả bỏ lại là được.]
Vừa nghe thì chuyện này dường như rất đơn giản.
Mí mắt Nam Nhiễm rũ xuống, không chút để ý đáp: "Ừ."
Cô mới nói chuyện với hệ thống xong thì lúc này liền thấy một thị vệ chạy vào.
Hắn ta quỳ gối xuống đất, do dự một lúc mới lên tiếng: "Công chúa điện hạ, Hàn Tư thị vệ đã chịu xong 50 đại bản, vẫn tiếp tục sao?"
Nam Nhiễm nghe thấy hai chữ Hàn Tư, mí mắt lại giật giật vài cái.
Hàn Tư là ám vệ của nguyên thân.
Toàn bộ công chúa và hoàng tử của Phong Nguyệt quốc đều sẽ có một ám vệ ở bên người để bảo đảm an toàn.
Ám vệ của Nam Nhiễm chính là người tên Hàn Tư kia.
Bất quá bởi vì Hàn Tư là người có xếp hạng thấp nhất trong bảng đánh giá, là ám vệ còn sót lại sau khi các công chúa và hoàng tử khác chọn xong nên nguyên thân rất ghét bỏ Hàn Tư.
Nguyên thân cảm thấy người như hắn không xứng đám làm ám vệ của nàng.
Từ sau khi đi theo nguyên thân, nguyên thân đều tìm mọi cách tra tấn hắn để trút giận.
Hàn Tư đã đi theo bên cạnh nguyên thân gần một năm.
Ba ngày hai bữa đều bị bỏ đói phạt quỳ trước cửa, nghe nói lần tàn nhẫn nhất là nguyên thân phạt Hàn Tư quỳ trong mưa liên tục ba ngày, đương nhiên khi nguyên thân tha cho Hàn Tư thì hai đầu gối của hắn đã huyết nhục mơ hồ không thể đứng lên nổi, hắn phải nằm trên giường hai tháng trời mới có thể thoát khỏi quỷ môn quan.
Hàn Tư bị ăn 50 đại bản là vì nguyên thân sai hắn đi đến thành khác mua điểm tâm, vốn dĩ cả đi lẫn về phải mất bảy ngày đường nhưng hắn lại chỉ mất bốn ngày đã trở về.
Nguyên thân vừa cắn thử một miếng đã phun ra sau đó ném điểm tâm vào người Hàn Tư, nói điểm tâm khó ăn, hắn cố ý lừa gạt nàng cho nên bắt hắn quỳ trước cửa chịu trượng.
Nam Nhiễm đứng dậy, y phục thuần trắng phủ xuống, đầu đội kim quan, từng bước từng bước đi đến cửa.
Cô đứng trước cửa hành lang, nhìn nam tử đang quỳ trên bậc thang.
Sau đó, mí mắt hơi giật giật, chỉ thấy một thân hắc y trên người nam tử kia đã ướt đẫm, trong không khí còn thoang thoảng mùi máu tươi, phân không rõ trên người hắn là máu hay là mồ hôi.
Khuôn mạt lạnh lùng, sắc mặt tái nhợt, liếc mắt nhìn một cái sẽ cảm thấy người này lạnh lùng như một khối băng.
Cho dù có bị đánh thành bộ dáng này cũng không yếu ớt cầu xin tha.
Bất quá trong mắt Nam Nhiễm, cô chỉ thấy cả người hắn phát ra ánh sáng màu trắng mạnh mẽ. Chỉ cần tùy ý liếc nhìn một cái cũng có thể hấp dẫn mọi sự chú ý của cô.