Quyến Rũ Thiên Tử

Chương 22: Hung ác tuyệt lãnh tình



Liên Thúy nghe nói về Đại hoàng tử rất nhiều lần, biết rõ hắn là một người độc ác, cũng chính là hắn đã đem Liên phu nhân nhốt lại , ý muốn uy hiếp tiểu thư .

Nhưng đây là lần đầu tiên trông thấy Hiên Viên Thần, nhìn kỹ cũng không phải là hung thần ác sát, thậm chí còn dung mạo tuấn mỹ, giơ tay nhấc chân phong thái ưu nhã, hai mắt có thần , xinh đẹp sáng chói, chỉ cần nhìn vào đôi mắt, sẽ nhịn không được mà đắm chìm.

Người như vậy , chỉ nhìn bề ngoài, căn bản không thể tưởng tượng là một người lòng dạ độc ác.

Đan Điệp chưa thấy qua Liên Thúy , Đại hoàng tử đến đây không hành lễ đã là phạm tội chết rồi , còn dám nhìn chằm chằm Hiên Viên Thần, còn không lui ra ngoài.

Hiên Viên Thần lạnh lùng nhìn, không để ý Liên Thúy, đưa tay đem Liên Mị ôm trong ngực.

Liên Mị thân thể cứng đờ, nghĩ muốn đẩy hắn ra , bị Hiên Viên Thần bắt được: "Mẫu hậu, ngươi sẽ là thái hậu duy nhất trong lịch sử , có thể tiếp tục ở Cam Lộ điện ."

"Như vậy không hợp lí, " Liên Mị âm thanh mang theo một tia khàn khàn, cả đêm gào rên khóc lóc cuống họng đến nay vẫn chưa khôi phục.

"Ngày mai là ngày đăng cơ, lời nói trẫm chính là thánh chỉ, ai dám phản đối?" Hiên Viên Thần cười cười, những quan viên kia không đến mức ngu xuẩn, dám cùng hắn công khai làm trái ý .

Nếu đã đồng ý cho Liên Mị làm thái hậu, cũng sẽ không so đo nàng sẽ ở đâu . Hơn nữa vương phi của Hiên Viên Thần sau khi chết, hắn cũng không cưới người khác , vị trí trống không, tạm thời lại không muốn sắc lập hoàng hậu, Cam Lộ điện trống không, cứ cho Liên Mị tiếp tục ở là được.

Liên Mị nói không lại hắn, hơn nữa thoáng nhìn khuôn mặt đầy khiếp sợ của Liên Thúy bị Đan Điệp mang đi, nàng mới thở phào nhẹ nhõm.

Có Liên Thúy, nàng toàn thân không được tự nhiên , giống bị người khác cắt tất cả xiêm y, lỏa thể trước mặt mọi người. Hơn nữa Hiên viên thần không coi ai ra gì , cứ tự nhiên thân mật với nàng , bị Liên Thúy nhìn, khiến cho nàng xấu hổ đến cực điểm.

Bất quá sau một đêm, sắc mặt Hiên Viên Thần chuyển biến khá tốt. Vốn là sắc mặt tái nhợt , bây giờ thì hồng hào , cả người tinh thần khỏe khoắn,hình ảnh suy yếu biến mất thay bằng thân thể tràn đầy sức sống.

Hiên Viên Thần cũng rất thích trạng thái chính mình hôm nay, so với gầy yếu, cái thời thân thể từng ngày tàn lụi , hiện nay hắn giống như là từ từ khôi phục, toàn thân tràn đầy năng lượng.

Song sinh cổ quả là sự kếp hợp hoàn mỉ như trong dự đoán của hắn . không nghĩ tới Liên Mị lại hòa hợp với Hiên Viên Thần như vậy .Bất quá một đêm, cũng đủ để làm cho hắn khôi phục .

Hiên Viên Thần không khỏi tham luyến trạng thái hôm nay, cã đêm qua nhấm nháp tư vị ngọt ngào càng nghĩ hắn càng thấy phấn chấn .

Cảm giác được bàn tay hắn từ thăm dò vào tà áo, lưu luyến xoa nắn vùng ngực mềm mại , Liên Mị kinh hoàng bắt lấy cánh tay Hiên Viên Thần,nhưng tay còn lại cũng đã linh hoạt chui vào dưới người nàng.

"Ừmm..." Liên Mị nhịn không được kêu lên một tiếng, vết tích tối hôm qua còn lưu lại trên người, do tác dụng của song sinh cổ Hiên Viên Thần không cần làm nhiều công phu, nàng sớm đã xụi lơ, rỉ ra chất dịch ngọt ngào, chỉ còn chờ hắn đi nhấm nháp.

Hiên Viên Thần thích tính quật cường của nàng ,tâm không muốn nhưng thân thể không kháng cự lại được , lộ ra ánh mắt mê ly, thần sắc đắm chìm, tiếng riên rỉ yêu kiều khi bàn tay di chuyển xung quanh thân thể nàng , động tác có phần ôn nhu nhưng vẫn tham lam xúc cảm tuyệt vời của nơi cấm địa đang ẩm ướt mời gọi .

Liên Mị tâm kháng cự hắn,nhưng thân thể nàng lại bị thần phục, quyến luyến Hiên Viên Thần , muốn gần sát lồng ngực hắn, Nàng càng kháng cự, muốn giãy giụa, Hiên Viên Thần càng vui mừng,chắc hẳn nàng không biết động tác uốn éo thân thể ấy làm hắn như muốn phát điên , hung hăng đem nàng trên giường,phải làm cho Liên Mị nhịn không được mà khóc cầu xin tha thứ.

Thân thể vui thích nhưng trong lòng lại kháng cự, gương mặt nàng ghé sát lồng ngực hắn không tử chủ dược bản thân muốn nếm lại tư vị hắn đối với mình ,nàng không muốn như bị hắn ăn sạch sẽ lần nữa ,Liên Mị hôn lồng ngực hắn ,vửa liếm vừa cắn mạnh như muốn trả thù ,Hiên Viên thần chỉ cười trừ rồi đưa phân thân đã cứng rắn của mình nhập vào một thể với nàng ,đong đưa có tiết tấu kết hợp với âm thanh ái muội .

Hai người làm đến trời sáng , Hiên Viên Thần càng làm càng mạnh ,thân thể sảng khoái ,vẫn không thể buông tha Liên Mị.Liên Mị sớm đạ sụi lơ trên giường ,mặc hắn tích cực thúc đẩy, khi 2 người kết hợp , nàng luôn cảm nhận được có luồn khí trao đỗi qua lại giữa hau thân thể , như cổ vũ thêm sức mạnh cho Hiên Viên Thần luật động bên trong .trong phòng tràn đầy mập mờ cùng thoang thảng mùi xa hương .

Liên Thúy đỏ mặt thoáng nhìn trên người Liên Mị có thêm không ít dấu vết ửng đỏ, vội vàng chuẩn bị nước nóng, cho nàng tắm rửa đơn giản.

Liên Mị ngay cả sức lực đứng lên cũng không có ,ở trong u cốc dính dính, hai tay chống lên, chân thì mềm nhũn, liền té xuống giường.

Liên Thúy vừa đỡ nàng, trong lòng giật mình, chính mình cũng đã có chút nghi ngờ , đêm qua nam nhân cùng Liên Mị, rõ ràng là Đại hoàng tử!

Hiên Viên Thần nhìn nàng , bên miệng vui vẻ, một cái tay chống đầu, nằm nghiêng trên giường, nhìn Liên Mị được diều đi , khó khăn vào thùng tắm, Liên Thuý hầu hạ nàng tắm và thay y phục xong nhìn về phía Hiên Viên Thần .

"đi thôi, " Hiên Viên Thần được Đan Điệp hầu hạ ăn mặc chỉnh tề, trực tiếp mở ra cửa đá địa lao.

Liên Mị từ chối để Liên Thúy tiếp tục đỡ chính mình, ra hiệu nàng ở lại, hai chân mềm nhũn, run lẩy bẩy, cắn răng đi theo sau lưng Hiên Viên Thần.

U cốc mềm mại đêm qua mới bị tàn phá , hôm nay lại chà đạp tới tận sáng , đã sưng đỏ hết lên , đi đường thì chiếc quần lót ma sát, vừa ngứa vừa đau rất khó chịu .Liên Mị bước chân càng ngắn .Hiên Viên Thần không nhìn ra tư thế không được tự nhiên của nàng, từng bước một đi vào địa lao .

Mùi máu tươi đậm đặc, Liên Mị bịt mũi sắc mặt nhăn lại ,khiến cho nàng chịu đựng không nổi .

Nàng khó khăn bước đi , nhưng cuối cùng vẫn lấy dũng khí đi về phía trước.

Chứng kiến trong địa lao xác người nằm trong vũng máu, Liên Mị không khỏi giật mình.

Xa xa nàng thấy người nằm trên vũng máu,trên tay đầy vết trầy xước , trong móng tay dài cắm vào da thịt, trước khi chết chắc chắn đã chịu đau đớn.

Liên Mị lảo đảo lui về phía sau hai bước, mùi tanh càng ngày càng nồng nặc , bên trong không phải là Lâm Li Triệt, mà là Nguyên quý phi, có chuyện gì?

“Lâm Ly Triệt đã đào tẩu, thật đúng là số phận ." Hiên Viên Thần nói, nhưng trên mặt lại không lộ ra tiếc nuối , như đã sớm biết Lâm Li Triệt có thể sống sót.

So với sự khiếp sợ của Liên Mị, Hiên Viên Thần thần sắc tự nhiên, đẩy cửa lao ra đi vào, ngồi chồm hổm tra xét.

trên người nàng ta đầy dấu vết của bùn đất , xem ra Nguyên quý phi là từ ngự hoa viên lặng lẽ đi vào địa lao.

Hiên Viên Thần lại xem xét Nguyên quý phi, nhìn cánh tay nàng. Đầu tiên là khẽ nhăn mày, sau đó liền giãn ra, lộ ra một nụ cười trào phúng .

"Mẫu hậu đoán một chút, Lâm tướng quân làm như thế nào đào đi ra ngoài?"

Liên Mị không ngu ngốc, trông thấy tình cảnh trước mắt, đã sớm có thể đoán ra tử cổ trên người Lâm Li Triệt, chỉ sợ là đã vào trong người Nguyên quý phi, mới để cho nàng chết thống khổ như vậy.

Nhưng Nguyên quý phi cùng Lâm Li Triệt không phải là quan hệ huyết thống, làm sao đem từ cổ truyền qua Nguyên quý phi?

Nàng đến gần, nhìn kỹ khuôn măt của Nguyên quý phi ,chết không nhắm mắt ,toàn thân co lại đau đớn, Liên Mị hoảng hốt té xuống, ngã vào trong ngực Hiên Viên Thần.

Hiên Viên Thần vòng tay từ phía sau nàng, chỉ vào thi thể Nguyên quý phi nói: "Mẫu hậu nhìn kỹ bên trong tay trái nàng ta có một chỉ hồng nhàn nhạt, đó chính là dấu vết truyền độc của tử cổ “

Liên Mị do dự nhìn lại, quả thật có một sợi tơ hồng, từ cánh tay Nguyên quý phi .Hiên Viên Thần đột nhiên lấy ra một thanh đoản kiếm, mỗ bụng Nguyên quý phi.

Liên Mị nhắm mắt không đành lòng, người nam nhân này ngay cả thi thể người chết đều không buông tha sao?

Hiên Viên Thần không hài lòng nhìn nàng , buộc nàng mở mắt: "Mẫu hậu, giường đá này khi làm tình chắc sẽ có tư vị khác?"

Liên Mị hoảng hốt lập tức mở mắt ra, người nam nhân này nói được làm được, Chỉ là này vừa nhìn lại bổng sửng sốt.

Sợi tơ hồng dần dần biến mất.

Hiên Viên Thần ghé bên tai nàng nói nhỏ: "Nguyên quý phi có lẽ trong bụng đã mang thai con Lâm Li Triệt, bởi vì là quan hệ huyết thống, tử cổ mới có thể chuyển vào Nguyên quý phi một cách dễ dàng, để cho Lâm Li Triệt có cơ hội chạy thoát..."

Liên Mị mở to mắt, nhất định là Nguyên quý phi len lén đến cứu Lâm Li Triệt, muốn cùng hắn bỏ trốn , nguyên nhân chính là nàng ta mang thai con hắn.

Tử cổ dùng máu tươi làm đường dẫn .Lâm Li Triệt hành động không chút do dự , khó trách Nguyên quý phi trước khi chết ánh mắt vẫn mở to ,nét mặt tuyệt vọng cùng căm hận.

Người cùng hắn chung chăn chung gối ,yêu thương hắn ,hắn lại không chút lưu tình hy sinh con mình và Nguyên quý phi ,quà thật cả súc sinh cũng không bằng !

Liên Mị nghĩ đến Lâm Li Triệt cùng Hiên Viên Thần quả nhiên là huynh đệ, đều lãnh khốc tuyệt tình như nhau ,đều khiến người khác sống dở chết dở!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.