Quyến Rũ Thiên Tử

Chương 5: Hoạt sắc sinh hương



"Mẫu hậu cứ suy nghĩ kỹ , hai ngày sau ta hy vọng có thể nghe thấy tin tức tốt. Nếu không phải như thế, phụ hoàng có lẽ không ngại lại xung hỉ lần nữa ."

Hiên Viên Thần đễ lại những lời này, mang theo Đan Điệp liền rời đi.

Nhìn hai người đi xa, rốt cuộc không nhìn thấy bọn họ nữa, Liên Mị hai chân mềm nhũn, nàng ngã trên ghế quý phi, sắc mặt thoáng trở nên tái nhợt.

Hương Lam sợ hết hồn, đến đõ nàng , bị Liên Mị đẩy ra.

"Đại hoàng tử đi rồi ?"

"đúng , chủ tử."

Hương Lam dâng lên trà nóng, Liên Mị nhẹ nhàng nâng trà lên , thẫn thở nhìn làm khói bóc lên nghi ngút .

Hiên Viên Thần đã nói rõ , nếu nàng không nghe theo, ngôi hoàng hậu này rất có thể sẽ cho người khác đến ngồi. Liên Mị có lẽ chưa đợi được hoàng đế băng hà, sẽ phải vứt bỏ mạng nhỏ này rồi . Mà Hiên Viên Thần cũng có đầy đủ năng lực, làm cho hoàng đế tìm lý do phế bỏ nàng vị hoàng hậu này!

Liên Mị một chút cũng không muốn dính liếu đến Hiên Viên Thần, nam nhân này coi ta như tượng gỗ để khống chế , giật dây phía sau , nhất củ nhất động đều bị hắn nắm trong bàn tay ,mọi hàng động cùa nàng đều bị khống chế.

Hơn nữa ai biết Hiên ViênThần sau khi lợi dụng xong , liền tiện tay gạt bỏ ?

Dù sao một đế vương, không thích lưu lại nhược điểm. Cùng nàng liên kết mưu tính, Liên Mị chắc chắn sẽ biết thêm nhược điểm của hắn ,sợ lại làm cho Hiên Viên Thần kiêng kỵ?

Liên Mị một tay chống trán, khe khẽ thở dài.

Trong cung, không thể ở một mình , , không có trợ thủ, rất khó sống trong hoàng cung này ,Nhưng ngại trừ Hiên Viên Thần, nàng còn có thể lựa chọn tốt hơn chăng ?

Kỳ thật Liên Mị không hiểu, Nhị hoàng tử đã chết rồi, hoàng đế chỉ còn lại Hiên Viên Thần là hoàng tử.hắn là con trai độc nhất của hoàng thượng , nếu hoàng đế vừa chết, đăng cơ ,người được chọn duy nhất chỉ có Hiên Viên Thần .

Hiển nhiên hoàng đế đã bệnh nặng,phải ém đi tin tức . Hiên Viên Thần chỉ cần kiên nhẫn chờ một thời gian, có thể đạt được ước muốn, tại sao phải vội vàng muốn cùng mình liên thủ, để đăng cơ?

Liên Mị nheo lại mắt, trong chuyện này có lẽ có gì đó chính mình không rõ ràng lắm.

"Chủ tử,Nguyên quý phi nương nương đến đây."

"Tỷ tỷ nghỉ ngơi? Nếu không muội một lát nữa lại đến?"

"không sao, quý phi làm sao tới rồi?" Liên Mị khoát tay, ra hiệu Hương Lam vén rèm.

Nguyên quý phi xem ra rất thích màu đỏ, nhưng thân phận không được dùng đỏ thẫm, hôm nay cũng là một thân màu hồng, hiện ra vài phần non nớt, làm cho nàng ta nhìn giống như thiếu nữ tuổi mười sáu.

đai lưng cố ý siết cực kỳ chặt , hiện ra eo thon, nâng lên bộ ngực trắng , thiêm một tia quyến rũ .

Liên Mị nhìn Nguyên quý phi thướt tha đi tới, trên búi tóc trâm vàng rủ xuống nhẹ nhàng bay múa, ý xuân hiện rõ lên mặt khiến Liên Mị không khỏi nhớ tới đêm đó ở hòn non bộ quý phi cùng đừng nam tử điên loạn , khẽ nhăn lại mày.

Nàng cảm thấy mất tự nhiên , Nguyên quý phi lại hết sức tự nhiên đến bên cạnh Liên Mị ngồi xuống, cười mà nói: "Nương nương luôn ở Cam Lộ điện, như thế nào không ra ngoài xem một chút ?"

Liên Mị nghe vậy không khỏi rướn mày , ra ngoài ? Có thể đi nơi nào, buổi tối đi ra ngoài tản bộ cũng có thể ở ngự hoa viên chứng kiến cảnh uyên ương vui đùa ,chi bằng ở lại Cam lộ điện , có khi còn an toàn hơn .

Liên Mị toát ra tia xấu hổ , nhưng Nguyên quý phi hiện giò lại phóng khoáng tự đại ,giống như người gặp trong hoa viên không phải là Nguyên Qúy phi.

"Muội muội hôm nay đến, là có chuyện gì?"

"Có thể có chuyện gì chứ , bất quá sợ hoàng hậu nương nương buồn bực ." Nguyên quý phi nói xong, không cẩn thận đụng phải cốc trà, làm ướt làn váy: " ta vụng về quá , tỷ tỷ có thể mang theo ta đổi y phục?"

Liên Mị liếc nàng một cái, nhưng cuối cùng vẫn là gật đầu. Nguyên quý phi rõ ràng là muốn nói chuyện riêng với mình , nàng cũng tò mò người này muốn nói cái gì, dứt khoát tát thành màn diễn cho Nguyên Qúy phi.

Quả nhiên là vào nội điện, Nguyên quý phi đuổi đi hết tỳ nữ, Liên Mị cũng kêu Hương Lam đi ra ngoài.

Nàng cũng chẳng kiêng dè, trực tiếp cởi xuốngy phục , lộ ra tấm lưng trầm trơn bóng.

Liên Mị nhìn ngắm, thoáng nhìn trên lưng nàng một có mảng xanh xanh tím tím, không khỏi sững sờ.

Nguyên quý phi trông thấy nàng kinh ngạc,thản nhiên cười hờ hữngi: "Làm cho tỷ tỷ chê cười, tình thương ý động nên hắn luôn quên thương hương tiếc ngọc ."

hắn là ai, không cần nói cũng biết.

Liên Mị thật không nghĩ tới, Nguyên quý phi dùng từ ngữ thân mật tự nhiên đễ nhắc đến tên "Gian phu”

Liên Mĩ không khỏi thám phục. Ai không biết chuyệnsẽ cảm thấy phu thê đằm thắm , nàng thầm mắng Nguyên quý phi không biết liêm sỉ!

"Tỷ tỷ đang coi thường muội muội , cảm thấy ta không tuân thủ mẫu mực ?" Nguyên quý phi phủ thêm xiêm y hồng phấn, bên môi nụ cười một chút, lộ ra vài phần khổ sở : "Chúng ta ở trong cung chẳng qua chỉ là món đồ chơi thôi cho tới bây giờ đều là thân bất do kỷ. Sinh tử đều nắm trong tay người khác, Hoàng Thượng để cho chúng ta chết, chúng ta còn phải tạ ơn, sau đó liền kết thúc tính mạng. Cho dù là còn sống, cũng là tham sống sợ chết, mỗi ngày giống như cái xác không hồn."

Nguyên Qúy phi nói tiếp "Đúng là, muội không cam lòng."

Nguyên quý phi cúi đầu siết đai lưng, những sợi chỉ bạc buộc thành nơ xinh đẹp: "Tỷ tỷ xem ra cũng đã biết, hoàng thượng bệnh nặng, hôm nay sống được là dựa vào Thái Y viện viện cho thuốc thuốc kéo dài sinh mang ,nói cách khác ,không cao lâu nữa hoàng thượng sẽ xuôi tay , hắn ta mà chết ,chúng ta cũng đửng hòng sống tiếp .

Liên Mị trầm lặng , nghe Nguyên quy ohi nói ,không khỏi phiền muộn .

Đúng vậy, nữ nhân hậu cung giống như lục bình trôi , không bao giờ có thể nắm giữ chính vận mệnh bản thân .

Nguyên quý phi đưa tay cài trâm , xem trong gương vẫn xinh đẹp, lộ ra một tia tự giễu: "Nhìn xem ,tuổi trẻ của cúng ta đều bị chôn vùi ở hậu cung , hầu hạ một lão già , không qua vài năm, chúng ta còn phải bị ném vào hoàng lăng, giãy giụa giữa thống khổ chết đi. Tỷ tỷ không cảm thấy trái tim băng giá, không cảm thấy bất công sao , chúng ta đã làm sai cái gì mà phải nhận lấy kết cục này ???

Nguyên quý phi tức giận đùng đùng , hai gò má ửng hồng, ngực phập phồng phập phồng, kiên định nói: "Vùng vẫy với cái chết , hoa trong gương, trăng trong nước lại tốt, muội phải tìm lối thoát cho mình ,tỉ tỉ không muốn sao ?? chẳng lẽ tỉ muốn ngồi yên mà chờ chết ?

Nguyên quý phi mắt to long lanh tha thiết nhìn Liên Mị ,nếu Nguyên quý phi không làm sai ,có lẽ nàng đã ủng hộ nàng ta

thật sựlà cái miệng lợi hại , nếu không phải là Liên Mị tâm trí kiên định, có lẽ bị Nguyên quý phi lay động, không chút do dự xemNguyên quý phi là bạn , cùng nhau chống lại, cùng nhau giãy giụa ,đấu tranh

Liên Mị chậm rãi rũ mắt xuống , cười nói: "Muội muội thay này thân xiêm y thật là đẹp mắt, nếu chỉnh tề , không bằng đi ra ngoài , nhấm nháp trà bánh?"

"không cần, thời điểm không còn sớm, ta không nên quấy rầy tỷ tỷ." không thể thuyết phục trước hoàng hậu, Nguyên quý phi có chút thất vọng, và thực bất ngờ .

rõ ràng tuổi so với nàng còn ít hơni, nhưng lại chững chạc lại cẩn thận, một phen nói xong chính mình khát nước , nhưng Liên Mị trên mặt rõ ràng không lộ ra sự chần chừ hay do dự

thật đúng làkhó giải quyết , khó trách làm hắn vài phần kính trọng...

Nguyên quý phi xoay xoay cái nhẫn, xem ra chính mình nhìn lầm rồi, cứ tiếp tục đánh cược thì sẽ thua.

Sắc mặt Nguyên Qúy phi bình thản ,lại thấp giọng cười nói: "Tỷ tỷ nếu là cảm thấy buồn bực, không ngại đêm mai đếnchỗ muội muội đi , muội muội còn có rất nhiều thân mật lời nói muốn cùng tỷ tỷ hàn thuyên ."

Liên Mị gật đầu nhẹ, không có lập tức đáp ứng, lại cũng không có từ chối.

Muốn mời nàng đêm mai đi Khinh lộ điện sao?

Liên Mị cười cười, xem ra nhất định là một hồi Hồng môn yến.

Nhưng không vào hang cọp ,làm sao bắt được cọp con?

Khinh lộ điện không cách xa Cam lộ điên cho lắm ,2 cung nữ trông thấy Liên Mị, không có lộ ra nửa chút kinh ngạc, cung kính khom người hành lễ, xem ra Nguyên quý phi đã sớm dự liệu được nàng sẽ đến.

Liên Mị kêu cho Hương Lam chờ bên ngoài, một thân một mình đi vào.

Trong điện trang trí tinh xảo đẹp đẽ có thể thấy được Nguyên quý phi rất được sủng ái. Nhàn nhạt mùi thơm trong điện quanh quẩn, Liên Mị từng bước một đi vào.

Cho đến trông thấy bóng người, nàng từ từ vung lên rèm: "Muội muội thì ra là ở đây ..."

Ý cười của Liên Mị đừng lại trong nháy mắt , nàng dừng chân ,nhìn thấy trên giường lớn cách nàng mấy bước , một nam nhân đưa lưng về phía nàng ,Nguyên quý phi chỉ mặt mỗi cái áo yếm nằm sấp xuống người hắn , vuốt ve , đôi môi xin xắn cùa nàng ta đang liếm môi hắn ,rồi đén tai ,sau đó rơi xuống lồng ngực vạm vỡ một cách nhiệt tình, nam nhân ngoài hưởng thụ ra đôi tay cũng nặng tay bóp cặp mông tròn trịa nhỉn lên ấy

Nam tử từ từ xoay đầu lại, Liên Mị không khỏi nhíu mày, lại là Lâm Li Triệt!

Sớm nên nghĩ tới, có thể dễ dàng điều khiển người Ngự Lâm quân, ngoại trừ Lâm Li Triệt còn có thể là ai?

"Chúng ta lại gặp mặt, hoàng hậu nương nương."

trên người Lâm Li Triệt chỉ khoác áo bào,lộ ra lồng ngực tráng kiện .

hắn ngoắt ngón tay ,ý chỉ Liên mị tiến lại "đêm còn dài, nương nương cần vi thần giải buồn giúp không?"

Liên Mị nheo lại mắt, nam nhân này khẫu vị cũng nặng thật , muốn một đêm “ làm” hai nữ nhân, sở thích chiếm nữ nhân của hoàng đế sao ?

"Lâm tướng quân phí tâm tư bảo ta đến, chính là cho ta xem cảnh xuân sao ?"

Xem ra, nàng sau khi trở về phải dùng lá trà rửa mắt thôi.

"đương nhiên không phải , " Lâm Li Triệt không chút thương tiếc đẩy Nguyên quý phi ra khỏi người , xuống giường êm, từ từ đi về hướng Liên Mị: "Ta muốn cùng hoàng hậu nương nương làm thỏa thuận ."

"việc gì?" Liên Mị theo dõi hắn, lui về phía sau hai bước.

Nàng là người cẩn thận , nên phải coi chừng tên vô sỉ Lâm LY Triệt này, bị hắn kéo tay ,cà người lập tức ngã về phía Lâm Ly Triệt , hai người dính sát vào nhau.

Hai người mặt đối mặt dính sát vào ,không một khe hở .

Lâm Li Triệt cúi đầu vào Liên Mị khẽ thì thầm : "Chờ nương nương làm người của ta, thỏa thuận sau cũng không muộn “

Liên Mị ngẩn người , bên gáy nóng lên, Lâm Li Triệt chợt hôn lên gáy nàng . Nàng dùng sức giãy dụa, nhưng thể thoát ra.

"xoẹt “ , váy của nàng bị xé toang cảm giác mát từ hai chân dần lan lên , bàn tay kia đã thò vào eo nàng chậm rãi đi xuống thăm dò ,da thịt mềm mại ,mỗi nơi hắn chạm qua, Liên Mị giống như là lạnh buốt, ngứa ngáy khó chịu . Lâm Ly Triệt cãm thấy người trong lòng dịu lại , không dẫy dụa , hắn cười tít mắt

Nữ nhân đều như thế, Nguyên quý phi lúc trước cũng phải liều mạng giãy giụa, tất cả đều giả vờ giả vịt thôi, hiện giờ Nguyên Qúy Phi phóng đãng, chẳng hơn gì gái lầu xanh , một tiểu thư chưa biết sự đời như Liên Mị cũng không ngoại lệ

Cách một lớp mỏng manh quần áo, Lâm Li Triệt đã cứng rắn , tưởng thượng thần sắc Liên Mị sung sướng nằm dưới thân hắn yêu kiều rên rỉ,càng nghĩ động tác hắn càng nhanh , gấp gáp sờ bóp . Đúng lúc này ngực Lâm Ly Triệt đau nhói, tay hắn nhũn ra,ngã xuống đất

một cơn đau truyền đến ,trước ngực hắn là cây trâm của Liên Mị, đồng tử Lâm Ly Triệt co rút ,trên trâm có độc .

Nguyên Qúy phi hoảng hốt ,la lên “ tướng quân ,tướng quân :

"Câm miệng - -" Lâm Li Triệt ánh mắt một khắc cũng nhìn Liên Mị , Liên Mị chỉ cảm thấy ánh mắt hán tựa như một cây đao lưỡi dao, muốn làm cho nàng thành từng mảnh .

Nàng nuốt nước miếng,, làm bộ như trấn định nói: "trên trâm có độc , tướng quân đừng cử động thì sẽ không sao ."

Nguyên quý phi tức giận , ước gì đem Liên Mị xé nát, nàng thật vất vả tìm đến chỗ dựa không lẽ bị Liên Mị phá hủy sao?

Chỉ là nàng ta cũng sợ trâm độc ,không tiến lại gần Liên Mị

"Ngày mai ta sẽ phái người đem giải dược đưa lên, tướng quân xin chịu khó một đêm ." Liên Mị vừa nói, vừa từ từ hướng lui về phía sau: "Tướng quân không nên tìm thầy thuốc chữa độc ,loại độc này là bí truyền , người bình thường không thể giải được , cho dù tướng quân có uống đơn dược cũng vô ích , nó chỉ làm tăng thêm độc tính , da sẽ từ từ thối rữa , lúc đó sẽ tiếc cho gương mặt tuấn tú của tướng quân , càng không thể cầm được kiếm nữa “

"Giải dược chỉ có thể áp chế, không thể hoàn toàn giải độc, ai bảo tướng quan cả gan chọc ta mất hứng , ta vốn không muốn sự việc sẽ thành ra như vậy “

Liên Mị mang trên mặt bình tĩnh cười nhạt, chỉ có nàng biết rõ, cầm trâm trên tay sớm đã bị mồ hôi làm ướt một mảnh, run run .

Khi rời khỏi Khởi lộ điện , hai chân nàng mềm ra , miễn cưỡng đi về phía cam lộ điện , mọi hình ảnh xung quanh biến thành màu đen , nàng gần như ngất đi , Hương Lam vén rèm , định cầm soi cho Liên Mị thì bị người ta đánh bất tỉnh , Liên Mị còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì đã bị lội vào điện ,dí sát vào cửa ,Nàng tính kêu cứu thì bị đôi môi lạnh lẽo bất ngờ áp xuống .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.