Quyền Tài

Chương 1001: Cùng nhau tắm rửa!



Ngày hôm sau.

Sáng sớm, trời nắng.

Đổng Học Bân mở mắt tỉnh lại, bỗng nhiên phát hiện ra một phần thịt mềm mại trắng xóa của phụ nữ trước mặt, hình như là trên đùi, Đổng Học Bân không khỏi ngẩng đầu kinh ngạc nhìn, phát hiện ra mình nằm ngủ ngay trong phòng thương vụ của khách sạn, ngẩng đầu lên nhìn, bên cạnh là thân thể đầy ấp của chị Từ. Áo tắm trên người của Từ Yến đã có chút rời rạc trong quá trình xoay người, cũng chỉ còn che ở phía dưới, chổ cần che thì cũng chẳng che hết, mà cái chăn thì đang nằm dưới thân của hai người, cho nên áo ngực màu da của Từ Yến bị Đổng Học Bân nhìn thấy rõ ràng.

Trời đất, tình huống gì?

Mình lại cùng chị Từ ngủ cả đêm?

Còn đang trên một cái giường? Trong một chăn??

Đổng Học Bân thấy được tay của mình đang sờ phía sau Từ Yến, cả kinh, cuống quít rút tay về, lúc này mới nhớ tới tối hôm qua mình là xoa bóp cho Từ Yến, hình như đem vai cái cổ vòng eo và chân đều xoa bóp một lần, sau đó cũng không biết mình ngủ lúc nào, bây giờ xem ra, trước khi mình ngủ chị Từ đã ngủ sớm rồi? Nếu không sao cùng mình một giường?

Xem chuyện này ầm ĩ kìa!

Sao lại là loại tình huống này hả?

Đổng Học Bân lại rơi vào tình huống khó xử, mình giúp con trai của chị Từ, quan hệ cùng Từ Yến vừa mới hòa hoãn xuống, sao trong nháy mắt lại xảy ra chuyện?

Quên đi.

Cũng may không hề động.

Đổng Học Bân thấy mình còn mặc quần, thì thoáng thở phào nhẹ nhõm, may là chỉ ngủ, nếu không mình thật đúng là không giải thích rõ ràng với chị Từ. Thế nhưng Đổng Học Bân đang tự trở mình, muốn xuống giường đánh răng rửa mặt lại nghĩ có chút đáng tiếc, hắn thật nhớ thương nếm thử mùi vị của chị Từ, chủ yếu tư vị ban đêm ngày đó thật sự làm hắn quá khó quên, nhiều năm như vậy Đổng Học Bân chưa từng từng thể nghiệm qua, cho nên không đợi Đổng Học Bân mang dép, hắn dẵ trở đầu lại nhìn da thịt của Từ Yến lộ ra ngoài chăn, cổ họng bắt đầu khởi động. cũng không biết nghĩ như thế nào, Đổng Học Bân lại có thể nằm trở về. Đem chăn trên người của Từ Yến kéo qua tới một ít trên người mình, sau đó cẩn thận đưa tay thử thăm dò, ôm lưng của Từ Yến, thân thể nhích tới, ôm lấy phía sau lưng của cô ấy.

Nhưng lần này, đã làm Từ Yến tỉnh.

"Ừm, ừm." Từ Yến trong miệng phát ra vài tiếng, mở mắt ra nhìn bốn phía.

Đổng Học Bân cũng không buông tay. Còn đang ôm cô ấy, đầu chôn ở trong tóc Từ Yến.

"Tiểu Đổng?" Từ Yến thở ra một hơi, sờ sờ ót nói: "Ngày hôm qua lúc xoa bóp chị ngủ gục? Trời đã sáng? Trời, bảy giờ?"

Người vừa tỉnh ngủ còn mang theo vẻ buồn ngủ, ý chí lực là rất mỏng, giống như Đổng Học Bân hiện tại. Tâm tình có chút phóng túng, hắn lập tức nắm tay ôm Từ Yến vào người thật chặt, sau đó cắn răng một cái, đánh bạo dùng tay kia đem cằm của Từ Yến nâng lên, hung hăng hôn xuống!

"A!"

Từ Yến sửng sốt, không lên tiếng.

Đổng Học Bân mặc kệ, lấy tay cắm vào trong áo ngực của cô ấy mà sờ, ngoài miệng còn đang hôn điên cuồng, thậm chí dùng răng để mở miệng của Từ Yến đem đầu lưỡi đi vào.

Từ Yến nhìn nhìn hắn. Cái gì cũng không nói.

Đổng Học Bân lá gan lớn hơn nữa, càng ngày càng làm càn, thân thể vừa lộn cưỡi ở trên người của Từ Yến, tay phải kéo lấy quần lót của cô ấy xuống.

Từ Yến thở ra một hơi, "Để cho chị tắm rửa trước?"

"Đừng tắm, không có việc gì."

Từ Yến nhíu nhíu mi tâm, cuối cùng, vẫn là đem chân nhẹ nhàng mở ra một ít, "Vậy chúng ta nhanh lên một chút. Chị nói với con chị bảy tám giờ sẽ rời giường. Chị sợ bọn nhỏ đã tỉnh."

"Ặc, được thật hả?"

"Tới đi."

"Khụ khụ. Vậy tôi … vậy cái gì..."

"Ừm."

Chiếm được sự cho phép của Từ Yến, Đổng Học Bân càng kích động, lập tức đem Từ Yến trong chăn lột sạch sẽ, sau đó hung hăng đem chăn phủ lên người. ( WTF, tại sao lại phủ lên người @_@)

Trong chăn, hai âm thanh vang ra.

"A! Chậm một chút chậm một chút!" Từ Yến nói.

"Chậm? Sao chậm?"

"Chị kêu cậu đừng gấp như vậy! Chị chạy không được!"

"Khụ khụ khụ, tôi không, cái này không phải là bên trong tối không nhìn thấy sao, vị trí không tìm được."

"Vậy vén chăn lên tìm, thấy rõ còn có thể không tìm được vị trí?"

"Ặc, vậy thì, nhìn mặt ngài, tôi ngại."

"Tên nhóc cậu còn nhiều chuyện, vậy cậu đừng nhúc nhích, để chị đến."

"Ừm, vậy tôi nằm xuống hả?"

"Nằm đi...Ơ! Lúc này tìm được rồi!"

Trong chăn nhất thời chợt cao chợt thấp lên, động tác càng ngày càng kịch liệt. ( F*K cái chăn)

Linh hồn nhỏ bé của Đổng Học Bân lần này đã nhanh chóng đánh mất, lần trước trong xe, chị Từ là uống say, tác phong hành sự căn bản là không phải của Từ Yến, nhưng lần này, Từ Yến vừa tỉnh ngủ không uống rượu, cũng mới tính là hai người lần đầu tiên chân chính tỉnh táo làm cái loại chuyện này, cảm giác đương nhiên không giống, thấy chị Từ không có chống cự, ngược lại còn chủ động ngồi xuống trên người mình, Đổng Học Bân thoải mái đến nổi cả người muốn phát nổ, thật sự là một loại tư vị không cách nào nói nên lời, hắn cũng không ngờ rằng chị Từ lại có thể đáp ứng làm cùng mình.

Cái giường vang lên tiếng cọt kẹt cọt kẹt.

Trong chăn thì vang lên tiếng thở hồng hộc.

Những tiếng thở áp lực từ trong chăn không ngừng truyền ra!

Đại khái sau bốn mươi phút, khoảng tám giờ, trong chăn bỗng nhiên bị kiềm hãm, chậm rãi rơi xuống, tiếng thở dốc hồng hộc rõ ràng ít đi.

Vài giây sau.

Đổng Học Bân đem chăn vén ra, bạo gan ôm thân thể thành thục mồ hôi đầm đìa của chị Từ, nhưng vẫn ngượng ngùng nhìn con mắt của cô ấy, nói đi nói lại vẫn là chị Từ tuổi tác lớn hơn so với Đổng Học Bân nhiều, Đổng Học Bân thật sự nghĩ trên mặt có chút không nhịn được.

Từ Yến thở dốc nói: "Mấy giờ rồi?"

"Ừm, tám giờ, lẻ hai phút."

"Nói nhanh lên một chút mà, phù, sao để đến tám giờ?"

"... Xin lỗi, tôi cũng không thấy đồng hồ." Đổng Học Bân cũng mệt mỏi không nhẹ.

Từ Yến xoay thân thể nhìn về phía trần nhà, trên cổ mang theo chút đỏ ửng thỏa mãn xoa xoa mồ hôi trên mặt cùng nướt bọt của cái miệng Đổng Học Bân, thản nhiên nói: "Nhanh lên một chút, mặc quần áo đi tắm, bọn nhỏ không chừng đang đi đến đây gọi, lỡ như qua tới nơi này, chúng ta làm sao nói rõ ràng?"

"Bọn nhỏ gõ cửa cũng đừng mở."

"Ừm, chuyện này cậu biết chị biết là được, ngàn vạn lần đừng cho con chị biết, ý của chị cậu rõ ràng chứ?"

"Tôi hiểu."

"Hiểu là được, bất quá tên nhóc cậu cũng là thật là có thể, đối với chị một chút cũng không khách khí hả?" Từ Yến từ trên giường ngồi dậy, đau đến nhéo nhéo đùi, " Cái thân thể này của tôi chổ nào chịu nổi được cậu lăn qua lăn lại như thế? Thiếu chút nữa làm chị gãy chân rồi đấy."

Nghe vậy, Đổng Học Bân càng xấu hổ.

Từ Yến mỉm cười nói: "Được rồi, cậu cậu chơi thôi, chị không có việc gì, nhanh đi tắm đi." Nói xong, cả người cứ thế mà đi vào phòng tắm.

Đổng Học Bân còn đang chớp mắt.

Sau đó âm thanh của Từ Yến từ phòng tắm vang ra, "Tiến vào đi, cùng nhau tắm rửa, như vậy còn nhanh được một chút."

...

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.