Đổng Học Bân còn đang ngủ trong chăn, phật một cái, đột nhiên cảm giác chăn bị xốc lên, trên người lạnh run, thằng nhãi này bị lạnh tỉnh lại.
Vừa mở mắt, chăn quả nhiên không còn.
"A" Đổng Học Bân không rõ ràng, còn mơ hồ.
Bên giường, Trương Long Quyên cười nhìn hắn: "Dậy đi, nhóc đẹp trai!"
Đổng Học Bân dụi mắt: "Chị Trương à, làm tôi sợ hết hồn, mấy giờ rồi?"
"Sắp tám giờ rồi, thu dọn tắm rửa một chút đi, buổi sáng đều chuẩn bị xong rồi. Go go go!" Trương Long Quyên nói như ra lệnh.
"Sao lại làm phiền ngài làm bữa sáng? Cảm ơn cảm ơn" Đổng Học Bân vừa nghe cũng nhanh chóng rời khỏi giường.
"Ha ha, cái này không phải do nhìn tên nhóc cậu thích mắt sao, nếu như là người khác chị cũng lười quản, đi nào"
"Được, vậy tôi đánh răng rửa mặt" Đổng Học Bân rời giường duỗi lưng một cái, ài, ngủ thật thoải mái.
...
Dưới lầu.
Trong nhà ăn.
Trên bàn cơm là một vài món ăn kiểu dáng Tây Âu mà Đổng Học Bân đều gọi không ra tên, đầy cả một bàn, hắn nhìn mà hoa cả mắt.
"Chị Trương, sao nhiều quá vậy?"
"Phải khoản đãi cậu thật tốt, cũng không nhiều lắm"
"Quá phiền phức, ài, tôi cũng thấy ngại nữa"
"Ăn đi, không cần phải khách khí, dù sao cũng không phải tôi tự tay làm, một cú điện thoại là đem đến"
Hai người mặt đối mặt ngồi xuống, bắt đầu ăn điểm tâm, Trương Long Quyên ngày hôm nay vẫn ăn mặc vô cùng gợi cảm, giày cao gót màu hồng cùng với vớ chân màu da cộng thêm váy cổ ngực thấp màu đen, bình thường người có tuổi rất ít dám mặc quần áo như thế, nhưng Trương Long Quyên thì lại thoải mái mặc vào, cái gì cũng không nghĩ. Thật ra Đổng Học Bân cũng cho rằng cô ấy mặc như thế cũng rất mê người, dù sao thì vừa ăn cơm, ánh mắt của Đổng Học Bân cũng không nhịn được len lén ngắm nghía vài lần. Các phương diện trên người của Trương đại tỷ đều hấp dẫn ánh mắt của hắn cả, ài, bảo dưỡng thật là tốt, cho dù là những chổ già nua cũng bị cô ấy dùng đồ trang điểm che khuất, rất biết cách ăn mặc.
Quên đi, vẫn là đừng nhìn nữa.
Nếu như để cho Trương đại tỷ mà phát hiện thì sẽ xấu hổ lắm.
Đổng Học Bân có cái tâm tư này, nên cũng cúi đầu chuyên tâm ăn.
Hơn mười phút sau.
Điểm tâm cũng ăn xong rồi.
Trương Long Quyên nhìn về phía hắn nói: "Ha ha, hôm nay chuẩn bị đi chổ nào chơi?"
Đổng Học Bân suy nghĩ: "Muốn đi phía tây nhìn một chút, vậy, nếu như ngài bận thì không cần để ý đến tôi, tôi tùy tiện đi một mình nhìn là được"
"Ồ, sợ chị như thế sao?"
"Không phải, vừa ăn của ngài vừa ở của ngài, lại khiến cho ngài dẫn tôi đi ra ngoài du ngoạn, tôi thật sự..."
Trương Long Quyên trêu đùa: "Chị còn chưa có bị tên nhóc cậu ăn đâu, cho nên không cần phải khách khí"
Đổng Học Bân đổ mồ hôi một chút, cái gì nói ra từ miệng của Trương đại tỷ, thì mùi vị cũng hoàn toàn không bình thường.
"Đi thôi, vào ga ra tìm một chiếc xe, chị mang cậu đi dạo" Trương Long Quyên dẹp dao nĩa xong thì đứng lên đi trước dẫn đường, tiện tay lấy một điếu thuốc ra, động tác rất thoải mái.
Trong ga ra.
Hai người đi vào.
"Thích chiếc nào?" Trương Long Quyên hỏi.
Bên trong có ba bốn chiếc xe, chiếc BMWs thể thao ngày hôm qua cũng có mặt.
Đổng Học Bân đương nhiên là thích chiếc Lamborghini màu đỏ rồi, cái này phỏng chừng là chiếc đắt nhất bên trong, hơn mười triệu thậm chí là trăm triệu, nhưng mà hắn biết mục đích ngày hôm nay của mình, vì vậy chỉ vào chiếc Buick màu đen không bắt mắt ở trong góc tường, nói: "Chiếc này đi"
Trương Long Quyên cười nói: "Cậu xác định?"
"Ừm, cái này không chói mắt" Đổng Học Bân cười khổ nói.
"Được, vậy nghe lời cậu!" Trương Long Quyên cũng không nói cái gì, mở cửa lên xe: "Đi!"
"A" Đổng Học Bân đi theo, ngồi xuống vị trí bên cạnh người lái.
Trên xe, Trương Long Quyên cười nói: "Xe này bình thường công ty có khách chị mới dùng tới, rất điệu thấp, rất ổn trọng, ha ha, chỉ là chạy có chút chậm"
"Bên công ty ngài có bận không?"
"Bình thường, có chuyên gia xử lý rồi, không xử lý được mới gọi điện cho chị"
"Vậy được, chủ yếu là tôi sợ làm lỡ công tác của ngài"
"Không có việc gì, được rồi, đi phía tây? Bên này rất nhiều đường không phân nam bắc, không giống như ở trong nước, phía tây cụ thể là chổ nào?"
"Ừm, tôi cũng không biết, tùy tiện nhìn thôi"
"Được, mang dây an toàn vào, ngồi yên"
Dưới tiếng động cơ gầm rú vang lên, chiếc Buick nhanh chóng lao ra gara.
Một chiếc xe thương vụ mà Trương Long Quyên lái có thể cho ra cảm giác của xe thể thao, Đổng Học Bân đúng là không còn nói được gì.
...
Phía tây.
Trên một con đường.
Đổng Học Bân nhớ lại vị trí đánh dấu trên bản đồ trong đầu, nếu như không nhầm lẫn, thì bên này hẳn là phương hướng của viện nghiên cứu.
Trương Long Quyên vừa lái xe vừa giới thiệu cho hắn: Bên này là mấy khu dân cư xa hoa của phía tây, còn có bên kia, là nông trường, nuôi bò và heo"
"Hoàn cảnh thật tốt"
"Cũng là ít người, không có nhiều xe"
"Chị Trương, quanh đây còn có kiến trúc gì không?"
"Kiến trúc hả? Không có, nếu đi hướng tây nữa thì cũng là một thành phố, mấy tiệm ăn cũng rất có tiếng, mùi vị không tệ, về phần cái khác..." Dừng lại một chút, Trương Long Quyên nghĩ tới một thứ: "Đúng rồi, phía trước hẳn là không thể tiếp tục đi hướng tây nữa, phải quẹo lên hướng bắc hoặc quanh xuống phía nam một chút"
"Vì sao?"
"Có một khu công nghiệp quân sự, có thể là viện nghiên cứu khoa học kỹ thuật gì đó, chị cũng không rõ ràng, nhất là gần đây trên đường có quân đội tuần tra"
Đổng Học Bân con mắt khẽ động: "Tuần tra?"
"Có thể đã xảy ra chuyện, ai mà biết được, ban đêm hình như nghe được tiếng súng, cũng không biết là huấn luyện hay là cái gì"
Nghe vậy, trong lòng Đổng Học Bân không khỏi trầm xuống, Tạ Quốc Kiến đã nói qua, các đồng chí đã từng được phái đi nghĩ biện pháp cứu Chung Lệ Trân tựa hồ đã hi sinh hoặc là không rõ tung tích, nghĩ đến đây, lông mày của hắn hơi nhíu lại, ánh mắt cũng phát ra một tia lạnh lẽo mơ hồ!
Hẳn là ở đây!
Sai, khẳng định là ở đây!
Xe đi về phía trước, quả nhiên thấy được một chiếc xe jeep của quân đội chạy vượt qua bọn họ.
"Khu công nghiệp quân sự tám phần là ở phía trước, bất quá chị không qua được" Trương Long Quyên chỉ chỉ phía tây cho hắn, sau đó chuyển lên hướng bắc " Bên kia chặn đường, chúng ta chỉ có thể đi vòng qua"
Trong mơ hồ, Đổng Học Bân tựa như thấy được một tòa kiến trúc xa xa, cao ba bốn tầng, hoặc là năm sáu tầng, nói chung không thấy rõ, bất quá xung quanh đều là mặt cỏ trống trải.
Là chổ đó!
Bất quá không có che lấp gì, cái này làm sao đi qua/
Đổng Học Bân ánh mắt hơi nhíu, thật ra cũng đã sớm đoán được, loại viện nghiên cứu quan trọng như vậy đương nhiên không có khả năng đóng quân tại một nơi náo nhiệt, muốn đi vào khẳng định không dễ dàng.
Làm sao bây giờ?
Làm sao xông vào?
Dọc đường đi, Đổng Học Bân cũng không có nói cái gì, tùy ý để cho Trương Long Quyên dẫn mình đi dạo bốn phía, vui chơi giải trí, đi nhìn một chút, có đôi khi còn xuống xe đi ngó qua những thắng cảnh nổi danh, chỉ là tâm tư của Đổng Học Bân không ở chổ này, mà toàn bộ đều đặt vào trong viện nghiên cứu.