Tiếng nói của Đổng Học Bân vừa dứt, trong phòng họp lặng ngắt như tờ, rất nhiều người đều không có phản ứng, tất cả đều ngây ngẩn cả người!
Cái gì?
Sửa ký túc xá?
Xây cái mới??
Khương Phương Phương mặt không biểu tình uống trà, cái gì cũng chưa nói, nhưng có thể thấy mí mắt hơi nhảy một chút.
Bồ An và Giản Hướng Vinh thì lại là sắc mặt khẽ biến, liếc mắt nhìn về phía Đổng Học Bân, Bồ An có chút kinh ngạc, Giản Hướng Vinh có chút căm tức. Bọn họ không cần nghĩ cũng biết, Khương huyện trưởng nếu đề nghị sửa đường, trước đó khẳng định là với thương lượng qua Đổng Học Bân, Đổng Học Bân ngày hôm qua trở về, chuyện này Đổng Học Bân không có khả năng không biết, nhưng bọn họ trăm triệu lần cũng không ngờ rằng, Đổng Học Bân lại có thể không nói về kiến nghị sửa đường hương trấn của Khương huyện trưởng, ngược lại phản bội kinh người, bọn họ không rõ ràng Đổng huyện trưởng rốt cuộc đang làm gì!
Loại chuyện này không thể nói giỡn như vậy!
Cậu biết cậu vừa rồi nói cái gì không??
Sửa cơ quan ký túc xá? Cậu cái này không phải vô nghĩa sao!
Trong huyện đã sớm định liệu! Số tiền này phải dùng đúng chỗ! Mà không phải dùng để cải thiện! Xây ký túc xá? Sửa ký túc xá? Cái này không phải công trình mặt mũi sao??
Đổng huyện trưởng là một người rất cơ linh mà!
Sao đột nhiên phạm vào loại sai lầm cấp thấp này??
Bồ An và Giản Hướng Vinh quả thật không thể tin được cái lỗ tai của mình!
Khương hệ bọn họ lúc đầu đã yếu kém, ít người, cho nên càng phải đoàn kết nhất trí, Bồ An và Giản Hướng Vinh cũng còn dễ nói một ít, là sau này bị bức không đường về mới tiến vào Khương hệ, nhưng Đổng huyện trưởng cậu ngay từ đầu đã nghĩa vô phản cố xé rách mặt với Mông hệ đứng ở bên Khương huyện trưởng này. Nhưng sao đến loại thời khắc mấu chốt phân phối lợi ích, cậu không ủng hộ đề án của Khương huyện trưởng? Cậu đây là muốn làm gì hả?
Khương hệ người của đều cái này tâm tình, càng đừng nói mông hệ người của!
Trương Vạn Thủy và Từ Bá Dương cùng cán bộ Mông hệ nghe Đổng Học Bân nói xong, quả thật là hai mắt tối sầm, cả đám đều thiếu chút nữa ngất xỉu!
Con mẹ nó!
Sửa cơ quan ký túc xá?
Cậu cái này thay đổi cũng quá nhanh?
Ngày hôm qua Đổng Học Bân đứng ở trong đại viện huyện uỷ mắng đám người đến đòi tiền, bên trong có người có yêu cầu sửa ký túc xá xây ký túc xá! Lúc đó cậu lòng đầy căm phẫn đem người ta mắng đi! Mẹ nó! Sao mới qua một ngày cậu liền thay đổi chủ ý? Cậu thuộc họ chó sao hả? Nói trở mặt là trở mặt??
Mông Duệ cũng có chút mơ hồ, "Xây ký túc xá?"
Đổng Học Bân dường như đem chuyện mình ngày hôm qua mắng chửi người tất cả đều quên, mặt không đỏ tim không đập nhanh nói: "Đúng vậy. Huyện Trinh Thủy chúng ta vẫn đều tương đối nghèo, tài chính khan hiếm, điều kiện ký túc xá của các cơ quan cũng đều quá kém, ngày hôm qua tôi khảo sát một lần, ài, nhìn thấy mà giật mình, rất nhiều nhà ở đều nguy hiểm. Đừng nói địa chấn, cũng là một chút chấn động nhỏ phỏng chừng đều kiên trì không được. Tôi thấy xong rất lo lắng. an toàn sinh mạng của mọi người làm sao bây giờ? Vạn nhất xảy ra chuyện gì thì làm sao bây giờ? Tôi kiến nghị sửa, hơn nữa phải lập tức sửa!"
Trương Vạn Thủy nghe không nổi nữa, "Đổng huyện trưởng, cậu cái này cũng có chút nói chuyện giật gân, nguy hiểm là thế nào? Tôi thấy mấy ký túc xá đều đang rất tốt mà."
Trình Phú Quang cũng nói: "Nhiều năm như vậy đều bình thường, sao có thể nói sụp thì sụp?"
Đổng Học Bân kiên trì nói: "Vậy không nhất định, tôi lúc trước công tác tại thành phố Phần Châu. Thành phố Phần Châu cũng là rất nhiều năm cũng không có địa chấn, nhưng cuối cùng thế nào? Cũng không phải nói địa chấn là có địa chấn ngay sao? Loại chuyện này phải sớm dự phòng. Làm tốt chuẩn bị toàn diện, nếu chờ nhà sụp. Vậy đã chậm."
Trình Phú Quang nói lúc đầu cũng là lấy nguyên văn lời Đổng Học Bân ngày hôm qua nói, kết quả Đổng Học Bân không chút suy nghĩ đáp ngược về, Trình Phú Quang thiếu chút chửi má nó!
Cái này rõ ràng là ngày hôm qua cậu nói!
Hiện tại còn lẽ thẳng khí hùng hơn so với ai khác??
Trương Vạn Thủy không chút khách khí phê bình nói: "Cậu đây là công trình mặt mũi!"
Đổng Học Bân nhìn hắn, " Công trình mặt mũi? Tôi cũng không thấy như thế, cái gì gọi là công trình mặt mũi? Đó là dùng tiền vào chổ không cần thiết, sửa ký túc xá xây ký túc xá không như vậy, đây là liên quan đến sinh tồn của mọi người!"
Từ Bá Dương không nhịn được nói: "Quy hoạch của trung ương không thể mang tính cải thiện như vậy, đó là cho tài chính cứu cấp của huyện nghèo khó cấp quốc gia chúng ta, cậu dùng vào xây ký túc xá?"
Đổng Học Bân nghiêng đầu nhìn về phía ông ta, "Ông cần phải nghĩ rõ ràng nha Từ huyện trưởng, cái này không phải mang tính cải thiện, hoàn cảnh ký túc xá của mọi người đã tới trình độ phải trùng kiến và tu sửa, các người có thể xuống phía dưới nhìn một cái, nhìn một cái xem cơ quan ký túc xá rốt cuộc là bộ dáng gì, tôi không nói rất nhiều chổ đều rớt nước sơn, nhưng hàng hiên của rất nhiều chổ đã xuất hiện vết nứt? Rất nhiều cầu thang đều xuất hiện khe?"
Liêu Hải Uy nói: "Vài chục năm rồi, rất bình thường."
Đổng Học Bân phản bác nói: "Cái này không bình thường! Xảy ra chuyện ai phụ trách?"
Mông Duệ nhìn nhìn hắn, "Xây ký túc xá, cậu đây chính là sẽ làm người ta nói, trung ương nếu như biết số tiền này không dùng trên người dân chúng, ngược lại cho nhân viên công vụ chúng ta, cấp trên sẽ nghĩ như thế nào?"
Đổng Học Bân thằng nhãi này có mồm mép gì, hắn có thế nào đều có thể nói ra lý tới"Dân chúng là người, nhân viên công vụ chúng ta không phải người? Tất cả mọi người như nhau, tất cả mọi người là bình đẳng, sao không thể xây ký túc xá cho nhân viên công vụ chúng ta? Chúng ta không thẹn với lương tâm! Không sợ người khác nói!"
Mọi người: "..."
Đổng Học Bân của ngày hôm qua và Đổng Học Bân của ngày hôm nay, hoàn toàn là hai thái độ, ai cũng không biết Đổng Học Bân ngày hôm nay uống nhầm thuốc gì!
Cậu còn có thể không biết xấu hổ một chút sao?
Ngày hôm qua cậu mắng chửi người mà con mẹ nó trong nháy mắt đã quên hả??
Nếu như đề nghị của người khác, Mông Duệ sớm mắng rồi. Nhưng đưa ra điểm này chính là Đổng Học Bân, số tiền này đều là hắn lấy về, cái này ai cũng biết, không nói bàn về phân công để thưởng, mặt mũi cũng phải cho, cho nên Mông Duệ cho dù trong lòng lắc đầu, nhưng cũng chịu đựng không trở mặt, mà là nhìn về phía Khương Phương Phương, "Khương huyện trưởng, cô xem?" Mông Duệ tin tưởng cái đề nghị này khẳng định là Đổng Học Bân tự mình lăn qua lăn lại ra, Khương Phương Phương nhất định không biết, nếu như Khương Phương Phương biết, đã sớm ngăn cản hắn, sẽ không cho hắn nói ra trên cuộc họp thường ủy.
Xây ký túc xá?
Cái này không phải vô nghĩa sao!
Một chút vấn đề cũng không cho Khương Phương Phương!
Mông Duệ rất thông minh, muốn khiến cho chính bọn họ nội chiến.
Vừa nghe, Đổng Học Bân trong lòng cũng cười khổ một tiếng, nhìn về phía Khương Phương Phương, nhanh chóng nháy mắt ra dấu cho cô ấy, nhưng trong lòng thật ra rõ ràng, tác dụng phỏng chừng là không lớn.
Bồ An và Giản Hướng Vinh nhìn hướng Khương huyện trưởng.
Cán bộ khác của Mông hệ cũng nhìn qua, chờ Khương Phương Phương tự mình đem người của cô ấy phản bác, vậy tràng diện càng đẹp tôi.
Khương Phương Phương không nhìn ai, cúi đầu uống trà.
"Khương huyện trưởng?" Mông Duệ tiếp tục hỏi một tiếng.
Khương Phương Phương ngẩng đầu, thản nhiên nói: "Sửa ký túc xá đi, tôi cùng một ý kiến với Đổng huyện trưởng."
Nghe lời này, Đổng Học Bân trong mắt nhất thời lộ ra một tia cảm động, Khương huyện trưởng lại có thể vì mình cải biến đề nghị? Đây là loại tín nhiệm gì...