Quyền Tài

Chương 1457: Trong phòng



Trong phòng.

Nhiệt độ càng ngày càng nóng.

Không chỉ có không khí nóng bên ngoài cửa sổ trong chen vào tác quái, còn có Trương Long Quyên trên sô pha một thân gợi cảm lộ ra ngoài làm nhiệt độ tăng cao, vẻ quyến rũ câu người ấy, thật không thể nói ra, chị Trương có nóng hay không thì Đổng Học Bân không biết, nhưng hắn nhìn chị Trương như vậy, lửa trong lòng có thể nói là dâng cao lên mức báo động, cảm giác càng ngày càng khô nóng, có thể nhìn không thể ăn, đẹp không thể ăn, khó chịu chết hắn.

"Ha ha, sao lau mồ hôi nửa ngày vậy?"

"Khụ khụ, nóng, có chút nóng."

"Chị Trương cậu cũng nhiệt, không mở điều hòa à?"

"Hình như không có, vậy tôi đi mở, muốn bao nhiêu độ?"

"Hai mươi bảy hai mươi tám độ là được, đừng quá lạnh, chị Trương cậu tuổi lớn, lưng không tốt."

"Được, tôi mở, ừm, à, được rồi, mở."

Đổng Học Bân lúc trở về không dám ngồi sô pha, rất sợ chị Trương sẽ đem chân kẹp lấy mình, hắn thật sự không thể chịu được, vì vậy tìm cái ghế ngồi bên cạnh cô ấy, thấy Trương Long Quyên hình như có chút nóng đưa tay đưa tay cởi nút áo thứ hai và thứ ba trên áo sơmi, làm khe ngực và một bên áo ngực đem sẫm lộ ra, Đổng Học Bân đã hoàn toàn bội pục cô ấy, vừa rồi trước mặt lãnh đạo thành phố và mọi người Trương đại tỷ còn làm ra vẻ ưu nhã giỏi giang, vừa vào phòng thì thay đổi thành một người khác, tương phản quá lớn.

"Chị Trương, nút buộc của ngài..."

"Sợ cái gì, ha ha, cậu còn dám có chủ ý với chị?"

"Không phải, tôi là sợ có người tiến đến, làm cho bị thấy thì...."

"Ha ha. Có người thì chị mang vào, đến lúc đó cậu nhắc nhở chị."

Trương Long Quyên duỗi lưng trên sô pha, thoáng trở mình đưa mặt về hướng Đổng Học Bân, híp mắt nhìn hắn, thỉnh thoảng còn cười vài tiếng.

Ánh mắt của Đổng Học Bân không nhịn được bị phần áo ngực của Trương đại tỷ lôi kéo, nhìn vài lần, cuối cùng nghĩ không được, nhanh chóng tìm một trọng tâm câu chuyện."Đúng rồi, ngài còn chưa nói lần này tới sao dẫn theo nhiều người như vậy, đều là công ty tài sản vài tỷ?"

"Tên nhóc cậu không phải nói có ảnh hưởng rất lớn đối với cậu thăng quan sao, chị liền nghĩ dẫn cho cậu nhiều người, cho cậu nhiều chiến tích, bất quá chị nói trước, bên chị đầu tư khẳng định có thể cam đoan. Nhưng những người khác chị không nắm chắc, có thể giúp cổ vũ. Nhưng chủ yếu cũng là bên cậu đi làm công tác. Tiền đều là của người ta, cho dù chị có quan hệ không tồi với bọn họ, nghiệp vụ cũng có vãng lai, nhưng cũng không thể buộc người ta đầu tư."

"Cái này tôi hiểu." Đổng Học Bân cảm ơn nói: "Ngài có thể mang nhiều ngoại thương tới như vậy cũng đã đủ khiến cho tôi cảm kích, cái khác không cần ngài quan tâm."

Trương Long Quyên cười nói: "Những người này thật ra cũng là bị chị lừa gạt tới."

"Hả? Lừa gạt tới?" Đổng Học Bân đổ mồ hôi, "Sao lừa gạt?"

"Có một vài người là bạn chị, đi theo tới chơi. Có một vài người là lần trước chị đã nói với cậu, bên nước M đang chèn ép ông chủ của nước cộng hoà thậm chí Hoa kiều đầu tư. Cho nên mọi người cũng muốn đem tài chính chia ra, tìm một phương hướng phát triển mới. Cho nên cuối cùng là bị chị lừa gạt tới, chị nói cho bọn họ biết bên này có một cái bánh ga-tô lớn, nhất định có thể kiếm tiền, lật qua lật lại kiếm vài lần, sau đó bọn họ đều tới, ha ha."

"Ai da, vậy có ảnh hưởng ngài không?"

"Sẽ không, cũng là bạn bè vui đùa, bọn họ cũng biết tính tình của chị, quan hệ của bọn chị cũng cũng không tồi, sẽ không mang thù."

"Dù sao... Lần này cảm ơn ngài."

"Coi khách khí kìa, được đấy, sao cảm ơn đây?"

"Khụ khụ, ngài nói cảm ơn như thế nào?"

"Vậy để chị Trương cậu từ từ suy nghĩ đã."

Trương Long Quyên cố ý không lên tiếng, cười nhìn hắn nửa ngày, cuối cùng xoay người từ trên sô pha ngồi dậy, đôi chân đẹp nằm trong vớ chân đen thả xuống đất, "Vậy mồi cho chị một điếu thuốc đi."

Đổng Học Bân buồn cười nói: "Cái này tính là cảm ơn?"

Trương Long Quyên giơ hai ngón tay lên, "Tới."

"Được được." Đổng Học Bân lấy ra điếu thuốc đưa cho cô ấy, sau đó lấy ra bật lửa.

Trương Long Quyên cười ha ha hút một hơi, rất tùy ý kẹp điếu thuốc dựa vào ghế, "Người của thành phố liên tiếp an bài hành trình ngày mai ch chị, cậu cũng nghe thấy được, trước đó còn có không ít người của cục chiêu thương đi tìm bọn chị, hỏi đông hỏi tây, thế nào? Ngày mai đi chỗ nào?"

Đổng Học Bân nói: "Khẳng định đi huyện chúng tôi rồi."

"Được, cậu an bài đi, chị đối với bên này cũng không biết, huống hồ chính là vì nhóc đẹp trai của chúng ta mới đến, quyết định thế nào do cậu định đoạt."

"Sáng mai sáng sớm đi hả?"

"Được, đại khái mấy giờ?"

"Ừm, chờ tất cả mọi người tỉnh dậy là được, mấy giờ cũng không sao cả."

"Vậy tám giờ đi, tám giờ đúng giờ xuất phát, một hồi chị nói với mọi người một tiếng."

"Được, tám giờ rất thích hợp, ài, lần này nhờ có ngài, nếu không nhiệm vụ của bên tôi cũng hoàn thành không được, vừa rồi điếu thuốc kia không tính, dù sao tôi cũng phải cảm ơn ngài."

"Tốt, đêm nay cùng chị ngủ đi."

"Hả? Cái đó sao được, để cho bị biết còn không..."

"Ha ha, nói giỡn với tên nhóc cậu thôi, còn coi là thật, thế nào? Cậu thật sự là có suy nghĩ muốn ngủ cùng chị hả? Tiểu sắc quỷ."

"Là ngài nói, tôi cũng không có."

"Thật không có cái suy nghĩ này hả? Chị không có mị lực như thế?"

"Ai da, không phải, ngài đẹp như thế..."

"Ồ, vậy là có suy nghĩ với chị hả?"

"Tôi đầu hàng, nói cái gì đều bị ngài nói, tôi không nói nữa?"

Đổng Học Bân thật sự bị cô ấy đánh bại, thẳng thắn không hé răng.

"Thật không nói?"

"..."

"Được." Trương Long Quyên hút ngụm thuốc cuối cùng, dụi vào trong gạt tàn thuốc, quay lại Đổng Học Bân cười nói: "Cậu không nói thì chị cởi áo ngủ đây?" Dứt lời, đưa tay xoa nút áo thứ tư trước ngực của áo sơmi, cái nút buộc này nếu như cởi ra, vậy ngực sẽ thật sự hoàn toàn bại lộ.

Đổng Học Bân vội đầu hàng nói: "Đừng đừng đừng."

Hắn biết Trương đại tỷ thật sự dám cởi, tuyệt đối nói được thì làm được, tuy nói Đổng Học Bân cũng có chút muốn nhìn, nhưng trường hợp không đúng, bên ngoài tất cả đều là ngoại thương và người của hội chiêu thương, thậm chí còn có lãnh đạo thành phố, tâm tư hiện tại của Đổng Học Bân cũng không ở chỗ này, lỡ như bị người phát hiện thì tiêu.

Trương Long Quyên vui vẻ, gợi cảm lắc lắc mái tóc cuộn sóng, nói: "Không nói giỡn nữa, chị ngồi máy bay cả đường, lại cùng lãnh đạo thành phố các người xã giao nửa ngày, thật sự không được, đã ba giờ hơn rồi, ừm, sáng mai rồi nói, chị đi ngủ."

Đổng Học Bân lập tức đứng dậy, "Được, ngài nghỉ ngơi đi."

Trương Long Quyên vẫy tay, "Đến đây."

Đổng Học Bân nghi hoặc đi tới vài bước, "Làm sao vậy?"

Trương Long Quyên kéo lưng của hắn, thấy thân thể hắn nghiêng xuống, liền hôn vào miệng Đổng Học Bân, sau đó không đợi Đổng Học Bân phản ứng thì đẩy ra, "Ha ha, chị ngủ."

Chị Trương này.

Đổng Học Bân dở khóc dở cười, bất quá xúc cảm ngoài miệng vẫn khiến cho trong lòng hắn rất thoải mái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.