Ngày hôm nay còn tốt đẹp, chuyện không may ngày mai có thể xảy ra?
Đổng Học Bân đối với phán đoán của mình cũng là mang thái độ hoài nghi, hắn cũng không khẳng định, nhưng nghĩ tới nghĩ lui, khả năng này cũng rất lớn, cho dù là ngày mai tất cả mọi người muốn dọn nhà, nhưng vậy cũng là từng bước dọn đi, hơn nữa Đổng Học Bân cùng mấy người lãnh đạo chủ yếu tạm thời cũng sẽ không đi, cái hoạt động này cần vài ngày hoàn thành, dù sao đồ nhiều quá, chuyện tình cũng tương đối phiền phức, không có khả năng trong một ngày mai đều làm thỏa đáng, nếu Đổng Học Bân còn có thể ở lại làm một hai ngày cuối cùng, vậy báo chí cũng không thể bị ngừng, cho nên sao có thể thử ba lần rồi mà vật gì cũng không có? Đổng Học Bân cũng muốn bản thân suy nghĩ lạc quan một ít, đó chính là Tô Nham bị bệnh, cho nên báo chí cũng không có đem đến, những người khác cũng không có đưa cho Đổng Học Bân, vì vậy ngày mai mới không có, nhưng... Đổng Học Bân cho tới bây giờ không phải một người đặc biệt lạc quan.
Một nam đồng chí, một nam đồng chí làm đến loại cấp bậc này, cơ bản đều không có khả năng có tâm tình lạc quan, bởi vì thấy nhiều quá, biết nhiều bầu không khí không lành mạnh, gặp phải chuyện cũng nhiều lắm. Đổng Học Bân cũng là như vậy, cho nên trong lúc nhất thời thật có chút tâm loạn như ma, chuyện không xác định là dằn vặt người nhất.
Làm sao bây giờ?
Rốt cục là sao?
Đổng Học Bân trong lòng càng thêm bất an, hắn hiển nhiên cũng không phải một người có thể ngồi chờ chết hoặc là có thể giả tự tin, vì vậy quyết định thử một lần!
Báo của ngày mai không có?
Vậy thử ngày kia một lần!
Nói làm thì làm, Đổng Học Bân lúc này đưa tay sờ ngăn kéo.
Tác dụng của FORWARD cũng không phải là liên tục, chỉ đem thời gian đi tới đến tương lai, chỉ cần forward ngừng, lúc này tác dụng cũng mất đi hiệu lực, cũng không làm cái ngăn kéo này cả đời đều là một ngăn kéo tương lai, tình huống mỗi lần mở ra đều là tương lai khẳng định không sẽ phát sinh. Bởi vì cái không gian và tương lai này cũng không liên tiếp, chỉ là dựa vào tác dụng ngay lúc đó của FORWARD mới có thể có trong nháy mắt, không có tính chất vĩnh cửu, vì vậy Đổng Học Bân cũng không cần lo lắng sau khi sử dụng FORWARD liên tục sẽ sản sinh thời gian khác biệt.
Thời gian còn thừa không nhiều lắm, thật sự không có bao nhiêu, cho nên lần này Đổng Học Bân cũng là được ăn cả ngã về không, hắn không còn nhiều thời gian có thể lãng phí.
FORWARD hai phút!
Thời gian vừa có tác dụng, thì đột nhiên không hề có dấu hiệu truyền đến một tiếng rầm!
Đổng Học Bân kinh ngạc, cũng là hoảng sợ. Bởi vì lực chú ý quá tập trung, sau một phút hắn thấy ngăn kéo lại có thể bị hư, đinh ốc văng ra, ngăn kéo không cách nào đóng sát vào lại được, hình như là bị người dùng khí lực rất lớn đóng lại. Cái này càng làm cho Đổng Học Bân sắc mặt ngưng trọng, có thể ngồi ở trên bàn làm việc của phòng này, cũng chỉ có mình, vậy chính là nói cái này là do mình làm hư? Bởi vì chuyện gì? Mình lại có thể làm cho ngăn kéo hư như thế? Mình lẽ nào phát giận??
Đổng Học Bân không biết, thở ra một hơi, chậm rãi mở ngăn kéo ra.
Bên trong rốt cục đã có đồ, tổng cộng có ba phần. Lấy ra vừa nhìn, một phần là báo chiều ngày mai của huyện Tiêu Lân, hai phần còn lại là báo sáng và báo chiều ngày kia của huyện Tiêu Lân.
Báo chí của ngày mai không có?
Đây là lúc sau mới đưa tới?
Đổng Học Bân nhanh chóng lấy ra nhìn thoáng qua, lúc này vừa nhìn thấy, Đổng Học Bân liền hít một ngụm khí lạnh, lập tức từ trên ghế đứng lên!
Mẹ nó!
Quả nhiên đã xảy ra chuyện!
Còn là chuyện rất lớn!
Đổng Học Bân sắc mặt nhất thời thay đổi, sợ cái gì tới cái đó! Thật con mẹ nó là sợ cái gì tới cái đó! Dự cảm của mình thật sự bị mình đoán trúng!
Báo cũng không cần mở ra, bởi vì tiêu đề trang đầu của tờ báo hầu như đều là cái nội dung này!
Ngay tại sáng sớm ngày mai, cũng không biết là ai cử báo hoặc là gửi đi, trên các trang web lớn trong nước. Hầu như đều xuất hiện dòng chữ” rốt cuộc là thành phố Bảo Hồng hay là tỉnh Bảo Hồng”. Bên trong liệt kê mấy huyện do thành phố Bảo Hồng quản hạt, kể ra đại viện huyện uỷ và gia thuộc viện huyện uỷ của các huyện, có một huyện là đại viện huyện uỷ quy mô hai ba mươi tầng, có một huyện là gia thuộc viện loại biệt thự bên bờ hồ, còn có đại viện huyện uỷ kiểu cung điện vừa xây xong của huyện Tiêu Lân bọn họ, đều bị người ta lần lượt đưa lên internet, nghi vấn thành phố Bảo Hồng có phải là muốn nghịch thiên, kiến trúc của mỗi một huyện hầu như đều có thể so sánh bộ ủy trung ương cùng trăm ngàn xí nghiệp nhà nước, ngay cả đại viện tỉnh ủy so ra đều không xa hoa và xa xỉ như bọn họ!
Tin này vừa đưa lên lập tức được truyền đi nhanh chóng!
Thậm chí có thể dùng phô thiên cái địa để hình dung!
Trong một giờ ngắn thì truyền khắp các trang web thông tin và tin tức truyền thông, khiến cho nhiều người luận nghị và nghi vấn, càng có nhiều tiếng mắng, mắng bọn họ hao tài tốn của, mắng bọn họ đều là tham quan ô lại, ảnh hưởng cũng cực lớn. Xã hội hiện tại là xã hội dư luận, không ai không dám coi trọng cái này, có thể cũng là hưởng ứng hiệu triệu của trung ương, hầu như là trong tỉnh cử tổ chuyên án cưỡng chế điều tra xuống, tiến triển thần tốc, không đợi mấy huyện của thành phố Bảo Hồng có phản ứng, tổ điều tra đã giết đến đây!
Kiểm toán!
Kiểm tra giá cả xây dựng!
Tra lãnh đạo tương quan!
Toàn bộ thành phố Bảo Hồng hầu như đều bị ảnh hưởng! Huyện Tiêu Lân cũng nằm trong danh sách! Hơn nữa bởi vì huyện Tiêu Lân là Đổng Học Bân làm bí thư huyện uỷ! Quan hệ của hắn cùng thành phố và trong tỉnh đều cực kỳ không tốt, người ta ước gì hắn biến đi, cho nên huyện Tiêu Lân chính là một huyện nghiêm trọng nhất!
Rất nhiều cán bộ bởi vậy mà bị liên lụy!
Đổng Học Bân đã thấy được tin tức tựmình bị tạm thời cách chức điều tra! ở trên báo
Cái này đối với huyện Tiêu Lân bọn họ mà nói, quả thật cũng là một cơn địa chấn chính trị cực lớn!
Mặc dù, Đổng Học Bân là mới đến, cái đại viện huyện ủy mới này không phải hắn đi qua xét duyệt, nhưng tình huống không phải đơn giản như vậy, bởi vì Trương Đông Phương huyện trưởng trong thảo luận đại viện huyện ủy mới trước đó, bỏ chính là phiếu chống, là không đồng ý, cho nên phương diện này trách nhiệm của Trương Đông Phương nhỏ hơn rất nhiều, công trình cũng vẫn là huyện ủy phụ trách, Đổng Học Bân tiếp công việc của Lý Quý An, làm bí thư huyện uỷ, cái công trình này cũng tự nhiên chuyển dời đến hắn bên này, chỉ thị dọn lại là hắn ra, cho nên cho dù Đổng Học Bân không có dính dáng tài chính và tham ô công khoản với chuyện này, làm người đứng đầu huyện ủy, hắn cũng khó mà giữ mình!
Giờ phút này, Đổng Học Bân sắc mặt rất trắng, cũng trong giây lát rõ ràng rất nhiều chuyện!
Vì sao mình trước đó thấy trên tờ báo tương lai là Trương Đông Phương làm bí thư huyện uỷ bởi vì thành phố đặc cách lên làm bí thư thị ủy! Mà không phải Lý Quý An!
Bởi vì Lý Quý An bị liên lụy!
Bởi vì sự kiện này bị liên lụy!
Cho nên Trương Đông Phương mới đi qua cái này tiền nhiệm bí thư huyện uỷ của huyện Tiêu Lân!
Đổng Học Bân mặt trầm xuống, lẽ nào mình cũng muốn theo bước của Lý Quý An? Bởi vì cái này mà mất chức??