Quyền Tài

Chương 198: Bí thư thị ủy cho mời!



Hôm sau, giữa trưa.

Dưới lầu nhà Đổng Học Bân, làm xong thủ tục Cù Vân Huyên đem cỗ xe Mercedes S350L lái trở vê.

Đang ở trong nhà Đổng Học Bân vừa mới gọi điện thoại cho Lưu Đại Hải cùng Tần Dũng, đon giản hỏi tình huống huyện cục. Thấy không có chuyện gì, Đổng Học Bân liền cùng bọn họ bắt chuyện, cùng cùng mẹ cùng hai mẹ con Ngu Mỹ Hà nói, ngày mồng một tháng năm mình sẽ không trở về, sẽ qua ngày nghỉ ở kinh thành, sau đó, Đổng Học Bân tựu liền được tin nhắn của dì Huyên, liền mang tâm tĩnh hưng phấn mở cửa đi xuống lầu, muốn thử xe một lần.

Cù mẫu đang từ lầu dưới cười tủm tủn vuốt chiếc Mercedes màu bạc, vẻ mặt có vẻ cực kì hài lòng.

Cù phụ hôm nay cùng tới, ông là người tương đối trầm mặc ít nói, Đổng Học Bân mấy năm này cũng không có cùng ông ta nói qua mấy câu.

Thấy thế, Đổng Học Bân lo lắng một chút, kiên trì đi đến: “A di, chú”.

Ánh mắt Cù phụ có chút phức tạp, hắn không thường đến nơi này cùng con gái, cho nên cùng Đổng Học Bân tiếp xúc không nhiều lắm, nhưng ấn tượng ban đầu nhất đối với cả nhà Đổng Học Bân cùng Loan Hiểu Bình đầu tiên ngoại trừ nghèo chính là nghèo, một gia đình rất chán nản, ai có thể nghĩ được ngắn ngủn mấy tháng thời gian, tiểu tử Đổng gia chẳng những trở thành quan to, còn kiếm nhiều tiền như vậy, nghe con gái nói, tổng tài sản công ty đã sắp vượt một ngàn vạn, hắn kiếm mười đời tiền lưong cùng kiếm không được nhiều như vậy!

Cù mẫu cười nhìn Đổng Học Bân: “Tiểu Bân, xe này thật là không tồi, bao nhiêu tiền?”, Đổng Học Bân nói: “Đều tính cùng một chỗ một trăm năm mươi vạn ạ” Cù phụ hít hít hơi, có chút nói không ra lời.

Cù mẫu chớp mắt hỏi một câu: “Đây là... cháu chuẩn bị lái trở lại trong huyện? Hay là...”

Đổng Học Bân cười nói: “Đương nhiên là cho Huyên di... mua cho Vân Huyên, có cái xe cùng thuận tiện nàng đi làm, đờ phải mỗi ngày chen chúc xe công cộng, cháu không cần, đơn vị cháu có xe riêng” vẻ tươi cười của Cù mâu càng đậm, nhìn xe Mercedes, liên tục gật đầu: “Được, xe này thật tốt, ùm, thật tốt”.

Cù phụ thở dài một hơi: “Quá đắt, Vân Huyên, con cũng không thể nhận”.

Cù mẫu quay đầu lại hung hắng trừng hắn một cái: “Tiểu Bân cùng cùng khuê nữ ta bàn đối tượng, mua cái xe cho khuê nữ ta tính là cái gì”.

Cù phụ nhíu mày nói: “Xe mười vạn thì đủ lái rồi, một trăm năm mươi vạn quá khoa trương”.

Ngày hôm qua Cù mẫu còn đối với Đổng Học Bân có chút cân đong do đếm. Giờ đây nhìn nhìn cái cỗ xe Mercedes S350L này, thái độ lập tức thay đổi: “Vân Huyên, đừng nghe ba của con, Tiểu Bân, đi, cùng a di lên xe nhìn xem”.

Cù mẫu kéo cánh tay Đổng Học Bân, rất nhiệt tình cùng hắn cùng tiến lên Mercedes. Nhìn xem nơi này, sờ sờ nơi đó, đến cuối cùng còn bảo Cù Vân Huyên chở bọn họ cùng trên Ba Hoàn lượn một vòng dạo, cảm thụ tốc độ xe sang trọng. Đương nhiên, tốc độ cái gì tự nhiên cảm thụ không đến, sắp ngày mồng một tháng năm, trên Ba Hoàn tắc đường rất nghiêm trọng.

Trở lại dưói lầu nhà mình, không ít hàng xóm đi ra mua thức ăn đều bu lại.

“ơ, cái Mercedes này nhà ai?”

“Chị Cù, xe ai vậy?”

Từ trên xe Cù mẫu mỉm cười nói: “Con gái của tôi vừa mua”.

Một lão hàng xóm ai ui khẽ cuống họng, cực kỳ cả kinh: “Đây là Mercedes? Còn là Mercedes loại xịn? Chín mươi vạn?”

Cù mẫu lòng hư vinh đạt được thỏa mãn thật lớn, cười nói: “Chín mươi vạn là không lấy được, cần một trăm năm mươi vạn”.

Vân Huyên nhíu mày: “Nên ăn cơm rồi, lên lầu đi”.

Cù mẫu còn muốn khoe khoang một chút, thấy con gái nữ nhi cùng chồng đều đi rồi, bà hừ một tiếng, quay đầu cười cùng các bạn hàng xóm nói vài câu, mới đi lên lầu về nhà. Vừa vào cửa nhà, Cù mẫu lại càng nhìn Đổng Học Bân càng thuận mắt, tướng mạo rất là bình thường tại trong mắt bà cùng đẹp trai rất nhiều: “Tiểu Bân, muốn ăn cái gì nói với a di, a di làm cho cháu”.

Đổng Học Bân nói: “Tùy tiện, cái gì cùng được”.

Lúc ăn cơm, Cù mẫu cười ha hả không ngừng gắp đồ ăn cho Đổng Học Bân, vô cùng nhiệt tình, Cù phụ thì là không nói gì, đối với quan hệ yêu đương của Đổng Học Bân cùng con gái tạm thời chấp nhận, ai không hy vọng khuê nữ tìm đối tượng điều kiện tốt? Cù phụ cũng không ngoại lệ, nói sau nghe vợ nói khuê nữ đã cùng Đổng Học Bân ở cùng một chỗ, buổi tối mỗi ngày ngủ cùng, ông muốn ngăn cùng ngăn không được.

Sau khi ăn xong, Cù Vân Huyên đi bận bịu chuyện công ty, thêm vào còn phải học bổ túc kiến thức phỉ thúy nguyên thạch, qua mấy ngày này đi Thụy Lệ mua hàng mao liêu (đá chứa phỉ thúy), thời gian cực kì căng. Đổng Học Bân cùng Cù gia đối đãi cũng không tính là chuyện gì, chủ yếu là Cù mẫu quá nhiệt tình, hắn thực sự có chút chịu không được, dứt khoát cùng dì Huyên cùng nhau đi xuống lầu.

“Huyên di, Mercedes anh lái đi rồi, lượn hóng gió”.

“ừm, em lái chiếc Buick của anh”.

Thay đổi xe, Đổng Học Bân không mục tiêu lên Tam Hoàn, vòng quanh kinh thành đi dạo một vòng nho nhỏ.

Đừng nói, cái xe hơn một trăm vạn này cùng hai mươi vạn chính là không giống nhau, chẳng những ngồi thoải mái, lái thoải mái, nhìn cùng thoải mái. Vì vào xe thì dễ mà ra xe thì khó, Đổng Học Bân thật sợ mình thích ứng cái cỗ xe sa hoa này, lái chiếc Buick liền lái không được nữa.

Reng reng reng, điện thoại vang lên.

Đổng Học Bân vòng một vòng vừa vặn cùng sắp về đến nhà, liền đem xe hướng trên đường phụ cắm xuống, xem xét gọi đến, là Tạ Tuệ Lan. Đổng Học Bân vội tiếp nâng điện thoại: “Tạ tỷ”.

Tạ Tuệ Lan nhẹ nhàng tiếng cười tới: “Ngày mồng một tháng năm có trở về trong kinh hay không?”

Đổng Học Bân xấu hổ nói: “Tôi đã ở kinh thành rồi. Vừa trở về, đang muốn gọi điện thoại với cô”.

Hai ngày này bận quá, đến một là Cù Vân Huyên bên kia, thứ hai là công ty đấu giá đầu kia, Đổng Học Bân còn tính ngày mai lại cùng Tạ Tuệ Lan liên lạc, ai ngờ nàng lại gọi tới trước.

“Ha ha, vậy thì thật tốt, ba mẹ tôi muốn gặp anh”.

Đổng Học Bân lập tức kinh ngạc: “Tạ bí thư muốn gặp tôi? Vì sao?”

“Anh nói là cái gì? Chúng ta bây giờ là quan hệ yêu đương, ba mẹ tôi đương nhiên phải giữ cửa ải cho tôi, ùm, thật ra chính là mẹ tôi muốn gặp anh một chút, bà á, từ sau khi tôi cùng Ngụy Nam giải trừ hôn ước, liền một mực cáu kỉnh với tôi, ha ha, anh lần này khi đi tới nhớ mang lên một chút lễ vật, cùng trước mặt mẹ tôi biểu hiện nhiều chút, được không?”

“Tôi lập tức đi?”

“Có vấn đề sao?”

“Khụ khụ, không có vấn đề, cái này, tôi mang cho a di cái gì mới tốt?”

“Anh lần đầu tiên đến thăm, lễ vật nhẹ tôi cảm thấy được không tốt lắm, bằng không tôi chuẩn bị đi, đợi lát nữa nói anh mua là được rồi”.

“Đừng đừng, nào được, để tôi chuẩn bị”.

“Cùng đúng, cứ quyết định như vậy đi”.

“Cô cho tôi biết địa chỉ, tôi mua xong đồ cứ tới đây, được chứ?”

Ghi địa chỉ, cúp điện thoại Đổng Học Bân cuống quýt xoa xoa ót, trong lòng đã khẩn trương lại không yên, Tạ bí thư đây chính là bí thư thị ủy kinh thành, ủy viên bộ chính trị, hơn nữa từ trong lời nói Tạ Tuệ Lan ý tứ không khó nghe ra, Tạ bí thư cùng phu nhân người ta đều là không đồng ý mình và Tạ tỷ bàn đối tượng. Thật ra hai người thật nếu lại nói tiếp cũng không tính là bàn đối tượng, trên danh nghĩa mà thôi, nhưng Đổng Học Bân lại biết chính mình nhiệm vụ gian khổ, nếu mình bị Tạ bí thư cùng Tạ phu nhân từ chối, nói không chừng Tạ gia lại sẽ tìm lung tung cá nhân cho Tạ Tuệ Lan đính hôn, đây là Đổng Học Bân không thể cũng không muốn nhìn thấy.

Suy nghĩ Huyên di, suy nghĩ Tạ tỷ, đầu óc Đổng Học Bân có chút lộn xộn.

Chính mình có tính là bắt cá hai tay không? A, hẳn là không tính? Cùng Cù Vân Huyên đây mới thực sự là nói yêu thương, cùng Tạ Tuệ Lan... tựa như có chút ý tứ giả mạo bạn trai, nhiệm vụ chủ yếu của mình là giúp Tạ tỷ né tránh áp lực trong nhà, không cho người trong nhà ép nàng tìm đối tượng, cho nên chính mình làm một bạn trai tương đối giả, hắn là chưa tính là bạn trai, cho nên chưa nói tới bắt cá hai tay? ừm ừm!

Đổng Học Bân cũng không đoán mò, binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn, trước đem mẹ Tạ Tuệ Lan cái cửa ải này qua rồi nói sau.

Về đến nhà, Đổng Học Bân lấy ra đám dã sơn sâm này đến, chọn một hộp năm mươi năm, sau đó xuống lầu lái xe đi biệt thự Tây Sơn. Đại viện Thường ủy liền cùng khu biệt thự Tây Sơn, nhưng mà cách biệt thự Tạ lão gia tử còn có một khoảng cách tương đối, tìm nửa ngày Đổng Học Bân mới đi đúng đường.

Reng reng reng, điện thoại lại vang lên.

Là Tạ Tuệ Lan gọi tới: “Đến đấu rồi?”

Đổng Học Bân một bên lái xe một bêrynộh “Cùng lắm mười phút thì tới”.

“Nhanh như vậy? Anh lái xe tới?”

“ừm”

“Anh không có giấy thông hành không vào được, như vậy, tôi bảo Tiểu Hạo đi bên ngoài đón anh, anh lái xe gì?”

Vừa nghe lời này, Đổng Học Bân liền sửng sốt một chút, lúc này mới nhớ tới mình là lái Mercedes, nếu như vậy đến thăm, có phải là có vẻ quá không nhún mình, “A, là Mercedes”.

“Cấp C? Tôi biết rồi”.

Đổng Học Bân lau lau mồ hôi ót: “Cái này, là cấp S”.

Đầu bên kia điện thoại tiếng Tạ Tuệ Lan dừng lại: “Ha ha, anh ngược lại thực có can đảm mua”.

“Không phải, là xe bạn tôi, tôi mượn tới lái” Đổng Học Bân ho khan nói: “Hay là tôi đem xe đỗ xa xa, đi bộ vào”.

“Không cần nhiều chuyện như vậy, lái vào đây đi, cứ như vậy”.

Có những lời này của nàng, Đổng Học Bân liền cũng không suy nghĩ nhiều hơn nữa, sửa sang quần áo cổ áo, lái xe tìm được đại viện thường ủy. Cửa ra vào quả nhiên có cảnh vệ gác, vươn tay đem xe Đổng Học Bân ngăn lại, còn không đợi đối phương hỏi, Tạ Hạo một thân đồng phục liền từ bên trong đi ra, nói câu đây là bạn tôi, cảnh vệ liền đều lùi lại, Tạ Hạo là ai bọn họ đương nhiên biết.

Chợt, Tạ Hạo tấm tắc xưng kỳ nhìn Mercedes: “Thật là đẹp! Cái đường vòng cung này! Cái sức mạnh này! Chậc chậc!”, Đổng Học Bân nhấn kính một cái: “Lên xe nói”.

Tạ Hạo trượt thoáng cái chui vào trong xe: “Hắc hắc, chào anh rể!”

Đổng Học Bân trừng trừng hắn: “Gọi lung tung”.

Tạ Hạo cợt nhả nói: “Tại sao là gọi lung tung? Em cùng nghe nói, anh cùng chị em không phải giả yêu đương, giờ đây đã là yêu thật rồi”.

Đổng Học Bân trong lòng tự nhủ ta ngay cả tóc chị của cậu đều chưa đụng qua, cái này gọi là cái yêu đương gì.

“Anh rể...”

Đổng Học Bân lười uốn nắn hắn: “Làm gì?”

“Hắc hắc, cái xe của anh này thật con mẹ nó mạnh, cho em mượn lái chút được không?”

“Em còn chưa trưởng thành, bằng lái xe đều chưa có, lái xe cái gì!”

“Vậy lát anh mang theo em lượn vài vòng” Tạ Hạo rất là thích trong xe sờ loạn cùng một chỗ: “Quá đẹp, nếu có thể mỗi ngày lái xe như vậy đi học, em nằm mơ cùng đều phải vui chết, mẹ kiếp, chờ em lên đại học, em phải mua một chiếc không tồi, xe này lái đi ra ngoài còn không phải sướng chết sao!”

Đổng Học Bân ra cái giá anh rẻ đến liếc nhìn hắn một cái: “Trước đem học tập chuẩn bị cho tốt đi, đừng cứ toàn bộ đều suy nghĩ lệch lạc!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.