Quyền Tài

Chương 473: Cổ nghiêm nằm viện!



Trong phòng bệnh.

Ngắt điện thoại của Triệu Huyện trưởng, Đổng Học Bân lập tức gọi điện cho Quách Phàn Vỹ, đem mọi chuyện nói một cách rõ ràng, cuối cùng Đổng Học Bân lạnh mặt căn bản là không có ý liên lạc với Phác Vĩnh Hỉ, hắn còn không có rảnh rỗi đến như vậy. Cổ Nghiêm cũng thật là kẻ vô dụng, hầu như là tặng không cho ngươi cùng Hướng Đạo chiến tích ngươi đều lấy không được? Ngược lại còn thất bại? Cuối cùng lại muốn tìm ta đi cho chùi đít các người sao?

Nghĩ thật đẹp đó!

Lúc trước sớm làm gì đi!

Vừa thấy thành tích liền sáng mắt lên, cướp lấy vị trí của tôi mà ngồi lên, bây giờ làm không được liền muốn chối bỏ trách nhiệm sao? Đẩy trách nhiệm sang cho tôi sao? Con mẹ nó! Nghĩ cũng đẹp quá đó!

Biết rõ rằng đối với việc Phác Vĩnh Hỉ rút vốn đầu tư sẽ chẳng có lợi gì cho Đổng Học Bân, thậm chí Đổng Học Bân còn phải gánh một trách nhiệm nhất định, nhưng Động Học Bân vẫn nhịn không được, cảm thấy vui sường khi người khác gặp họa. Hướng Đạo chẳng phải thích ép buộc người khác sao? Vậy thì cứ ép đi, cùng lắm thì mọi người đều gặp khó khăn, dù sao tôi cũng chẳng phải là người phụ trách hội Chiêu thương, lúc đầu Tuệ Lan cũng kịch liệt phản đối việc bổ nhiệm Cổ Nghiêm, anh em cùng Tuệ Lan cũng sẽ không phải là người chịu trách nhiệm lớn nhất.

Đổng Học Bân chuẩn bị xem náo nhiệt, lúc này cũng đã đoán được dự định của Tạ Tuệ Lan, ngay từ đầu có lẽ Tuệ Lan đã sớm dự liệu được sẽ có kết cuộc ngày hôm nay, có điều lưỡng bại câu thương đối với ai cũng chẳng có gì tốt cả. Tuệ Lan là định để mình một lần nữa nắm hội Chiêu thương? Nhưng Hướng Đạo có thể đồng ý sao? Không quá khả năng!

Một giờ…

Ba giờ…

Năm giờ…

Đã đến giờ tan tầm.

Trong khách sạn Hương Dật, mấy cán bộ của phòng Chiêu thương,Cổ Nghiêm, Tôn Thụ Lập và La Hải Đình đã đến từ rất sớm. sắc mặt của Cổ Nghiêm không tốt chút nào, hiển nhiên, qua một ngày đàm phán với bên Phác Vĩnh Hỉ cũng không có tiến triển gì nhiều cho lắm. Đồng hành còn có một vài nhân việc công tác của huyện, có người bố trí hội trường, có người dán băng rôn, cuối cùng, đúng sáu giờ, Phó Huyện trưởng Triệu Hưng Long cũng đích thân đến để tiếp đón các nhà đầu tư.

Sáu giờ mười lăm, nhà đầu tư đầu tiên cũng đã đến, là Lâm Bình Bình lái xe đi đón.

Đám người Cổ Nghiêm nhanh chóng chạy đến, cười ha ha, nhiệt tình đón tiếp.

Không lâu sau, nhà đầu tư thứ hai cũng đến, người này tự lái xe đến, mọi người tiêp tục nâng cao tinh thần đón tiếp, sắp xếp chỗ cho nhà đầu tư ở lại.

Nhưng mà điều làm cho mọi người lo lắng là, sau khi hai người này đến, đợi thêm nửa tiếng đồng hồ nữa cũng chẳng thấy ai vào khách sạn nữa cả, sau đó lại có lác đác vài thương nhân đến tham dự, đếm đếm, tổng cộng có sáu người. Lúc Triệu Hưng Long nghiêm mặt nhìn Cổ Nghiêm thì bỗng nhiên điện thoại của Cổ Nghiêm vang lên. Hắn vừa nhìn thấy số điện thoại thì hít vào một hơi rồi mới tiếp máy, sau đó mọi người đều choáng váng.

Người trong điện thoại nói, đoàn các nhà đầu tư bên đó sẽ không đến.

Mọi người đều hít vào một hơi khí lạnh, tuy rằng đã đoán trước được tình huống này, nhưng cũng không ai nghĩ đến là nó sẽ thảm như vậy!

Sáu người!

Chỉ có sáu người đến!

Tuy nói rằng lat nữa có khả năng vẫn còn có người đến, cũng có thể là hôm nay không đến, ngày mai chính thức khai mạc mới đến, nhưng cho dù có tính thế nào thì số người đến nhất định cũng không nhiều lắm!

Suy nghĩ một chút, hội trường tổ chức khai mạc to như vậy, rất nhiều nhân viên đứng đón tiếp, phóng viên đến chụp ảnh, đài truyền hình đến quay phim, Bí thư, Huyện trưởng và những người có phụ trách có liên quan đứng lên phát biểu, đọc diễn văn, nhưng ở phía dưới… chỉ có sáu thương nhân, sáu người? Còn mặt mũi gì nữa?

“Cổ Cục trưởng!” Triệu Hưng Long tức giận chỉ vào hắn nói: “Cậu công tác cũng thật đúng chỗ”.

Phía sau, bọn người Tôn Thụ Lập và La Hải Đình cũng giận không thể át, nếu Cổ Nghiêm sớm coi trọng mọi việc, thì nói không chừng còn có thể mời thêm được vài nhà đầu tư nữa đến tham gia, nhưng còn bây giờ, ngày mai là ngày chính thức khai mạc rồi, hiện tại mới chỉ có sáu người đến, đến lúc khai mạc phải làm thế nào bây giờ?

Cổ Nghiêm thực oan uổng, chuyện này không thể trách mình, chỉ là do thực lực kinh tế của huyện Duyên Đài quá kém.

Reng reng reng, di động của Cổ Nghiêm lại vang lên.

Vừa nghe điện thoại, Cổ Nghiêm tinh thần rung lên, vội vàng chào một tiếng, nhanh chóng chạy ra khỏi khách sạn, lái xe đi đâu cũng không ai biết.

Những người còn lại của phòng Chiêu thương đưa mắt nhìn nhau, sắc mặt ai cũng tái nhợt, chẳng ai biết nên làm thế nào mới được

Việc này làm cho mọi người rất phẫn nộ, tin tức nhanh chóng lan truyền trong huyện, một giờ sau, ba người Hướng Đạo, Tạ Tuệ Lan, Tào Húc Bằng cũng phân biệt chạy đến.

Hướng Đạo là người đến đầu tiên, vừa vào đến khách sạn đã quát: “Cổ Nghiêm đâu?”

Triệu Hưng Long nói: “Sau khi nhận điện thoại, thì không biết đã chạy đi đâu nữa”.

Hướng Đạo đã không thể khống chế được cảm xúc, hắn đã biết số lượng thương nhân tham dự hội Chiêu thương, cái tên Cổ Nghiêm kia, ngay cả bóng dáng cũng không thấy đâu, rõ ràng là muốn làm loạn mà, hơn nữa, vừa nãy gọi điện cho thư ký mới biết bên Phác Vĩnh Hỉ hình như là ngay cả hội Chiêu thương cũng không hề có ý định tham gia!

Hướng Đạo cảm thấy mặt mũi của hắn đã mất sạch sẽ!

“Hướng Bí thư!” Tào Húc Bằng mang vẻ mặt buồn phiền đi đến.

Chỉ trong chốc lát, xe của Tạ Tuệ Lan cũng tiến vào, mấy người bọn họ lập tức lến phòng họp của khách sạn mở cuộc hội nghị khẩn cấp, thương lượng giải quyết việc của hội Chiêu thương.

Trong phòng

Tạ Tuệ Lan vừa ngồi xuống liền nổi giận: “Cổ Nghiêm này đang làm cái gì vậy? Rốt cuộc có năng lực làm việc hay không? Một hội Chiêu thương đang tốt đẹp như vậy lại bị hắn làm ra nông nỗi này, hắn cần người tôi giao người, hắn đòi tiền tôi cấp tiền. Năm triệu, vì lần tổ chức hội Chiêu thương này mà huyện ta dốc hết tài chính, bỏ ra năm triệu, nhưng bây giờ, thử xem hắn làm ra cái kết quả gì chứ? Sáu nhà đầu tư? Chỉ mời được có sáu nhà đầu tư? Như thế này gọi là cái gì chứ?” Hai ngày nay mọi việc đã náo loạn hết cả lên nhưng cả chính quyền huyện và Tạ Tuệ Lan một tiếng cũng không nói, cho đến giờ mới đột nhiên gây khó dễ.

Đây chẳng phải là chỉ dâu mắng hòe sao?

Cổ Nghiêm là người do Hướng Đạo bổ nhiệm, nghi ngờ Cổ Nghiêm không có năng lực, khác nào nghi ngờ Hướng Đạo hắn không biết nhìn người!

Hướng Đạo trầm mặt xuống, nhưng lúc này thì có thể nói gì được cái gì, sự thật đã bày ra trước mắt rồi, quả thực hội Chiêu thương đã bị Cổ Nghiêm làm loạn hết cả lên.

Cán bộ toàn huyện đều đang nhìn vào đây, phòng Chiêu thương không phải vì việc Cổ Nghiêm nhận chức àm phát sinh mâu thuẫn, trái lại mọi người rất phối hợp làm việc, tất cả đều nhất nhất làm việc theo chỉ thị của Cổ Nghiêm, bên chính quyền huyện cũng toàn lục phối hợp, muốn cái gì thì đáp ứng cái đó, ở điểm này Tạ Huyện trưởng rất có cái nhìn đại cuộc. Nhưng cuối cùng thì sao chứ? Hội chiêu thương lại biến thành như thế này, có vài người đến, hạng mục đầu tư đã được dự định cũng bị Cổ Nghiêm làm mất?

Tào Húc Bằng khe khẽ thở dài, đối với Hướng Bí thư mà nói uy tín khẳng định sẽ bởi vì sự kiện này mà bị đả kích không nhỏ.

Tạ Tuệ Lan có trách nhiệm gì không? Nhưng có thể nói là nhỏ đến không đáng kể. Tình hình bây giờ, mọi người đều cho rằng Hướng Đạo nhúng tay loạn vào sự vụ chính quyền huyện, vốn dĩ công việc của phòng Chiêu thương đang rất tốt, mọi việc đều rất thuận lợi, nhưng Hướng Đạo nhất định đòi thay người phụ trách, thậm chí còn bất chấp sự phản đối của Tạ Tuệ Lan, kết quả là bây giờ mọi thứ đã thay đổi, không những không giành được thành tích mà còn làm phòng Chiêu thương loạn hết cả lên.

Hướng Đạo lần này chê cười quả thật có điểm lớn.

Tào Húc Bằng nghĩ đến, hiện tại quan trọng hơn là lấy đại cuộc làm trọng, “Nhanh đưa Tiểu Đổng tới cứu hỏa”.

Đem hội chiêu thương làm cho thật tốt, như thế mới có thể giữ được thể diện cho huyện Duyên Đài.

Nhưng điều mà Hướng Đạo lo nhất lại không phải là sợ mất mặt huyện Duyên Đài, mà chính là mặt mũi của hắn. Tiểu Đổng là do hắn đề nghị gạt sang một bên, nhưng bây giờ lại gọi quay lại, Hướng Đạo dù có chết cũng sẽ không chịu thua Tạ Tuệ Lan. Suy nghĩ một chút sau đó Hướng Đạo lãnh đạm nói: “Tuệ Lan Huyện trưởng, cô trước đừng vội lo, tôi rất hiểu Cổ Nghiêm, anh ta là một cán bộ rất có năng lực, cũng từng mấy lần tham gia vào hội Chiêu thương của thành phố, lần này xảy ra sự cố như vậy, cũng có một phần liên quan đến tình hình kinh tế của huyện chúng ta hiện nay, nếu thay người khác vào phụ trách, cũng chưa chắc đã làm tốt hơn Cổ Nghiêm”.

Hướng Đạo không thể không nói đỡ cho Cổ Nghiêm. Mấy ngày trước, trong cuộc hội nghị thường ủy, chính hắn đã khẳng định năng lực của Cổ Nghiêm, nên bây giờ cũng chỉ còn cách này thôi.

Ý tứ của những câu nói này cũng thật rõ ràng, Hướng Đạo sẽ không đồng ý đề Đổng Học Bân lên thay thế!

Tạ Tuệ Lan cười nói: “Nói như thế, vậy anh cảm thấy hiện tại giải quyết như thế nào?”

“Thu nhỏ quy mô lại” Hướng Đạo nói: “Biến hội Chiêu thương thành hội nghị giới thiệu các hạng mục đầu tư thôi. Lễ khai mạc ngày mai cũng không cần tổ chức quá long trọng”.

Tạ Tuệ Lan nhìn nhìn hắn, tựa như trong lời nói còn hàm chứa những lời nói khác, “Liệu có nên đổi một người phụ trách khác không?”

Hướng Đạo lắc đầu: “Cổ Cục trưởng cũng là cán bộ công tác trong lĩnh vực chiêu thương năm sáu năm nay rồi, tôi vẫn rất tin vào năng lực của cậu ta”. Thực ra trước đó Hướng Đạo cũng đã liên hệ được với mấy thương nhân. Trong sáu thương nhân đến ngày hôm nay, có một người là do hắn mời đến, trước đó cũng đã cùng hắn sớm thỏa thuận qua, có thể có một khoảng đầu tư khoảng bốn mươi triệu sẽ được ký kết với phòng Chiêu thương, cho nên dù không có nhiều người đến, cho dù không có hạng mục của Phác tổng, cũng sẽ có khoản tiền đầu tư bốn mươi triệu kia làm cam đoan, đảm bảo không đến mức quá là mất mặt.

Đối với Hướng Đạo mọi chuyện rất rõ ràng, sai là sai, hắn không đổi cho Tiểu Đổng lên, cũng đồng nghĩa với việc không để cho Tạ Tuệ Lan và Đổng Học Bân có cơ hội chuyển mình, nếu cô nói Tiểu Đổng có thể làm tốt mọi việc trong hội Chiêu thương, cũng chỉ là nói miệng thế thôi, ai có thể tin chứ? Như vậy Hướng Đạo cũng giữ được chút thể diện cuối cùng. Còn nếu thực sự để Đổng Học Bân lên phụ trách, hắn không làm được còn có thể nói, nhưng nếu như Đổng Học Bân có thế xử lý mọi chuyện một cách thỏa đáng, lúc đó Hướng Đạo còn mất mặt hơn bây giờ nhiều!

Tào Húc Bằng không khỏi nhíu mày nhìn Hướng Bí thứ, trong lòng tụ nhủ, dựa vào cục diện thế này, Hướng Đạo đúng là vẫn thua Tạ Tuệ Lan không chỉ là một bậc.

Nhưng lúc mà hai người bọn họ đang nghĩ rằng Tạ Tuệ Lan nhất định sẽ vì Đổng Học Bân mà tranh đấu thì Tạ Tuệ Lan lại chẳng nói lời nào, tựa như là đang ngầm đồng ý để Cổ Nghiêm tiếp tục đảm nhiệm vai trò người phụ trách hội Chiêu thương.

Muốn làm trò gì vậy chứ? Bỗng nhiên trong lòng Hướng Đạo dâng lên một dự cảm không hay.

Tào Húc Bằng cũng cảm thấy có chút kỳ lạ, Tạ Tuệ Lan đã chuẩn bị lâu như vậy, đặt Cổ Nghiêm lên cao như thế, bây giờ có cơ hội tấn công lại thì lại không chịu tấn công.

Hướng Đạo liền nhíu mày hỏi ý kiến Tạ Tuệ Lan.

Tạ Tuệ Lan cười cười: “Tôi vẫn giữ vững ý kiến của mình, nhưng nếu Bí thư đã tin vào năng lực làm việc của Cổ Cục trưởng, tôi cũng chấp hành. Mà đúng rồi, Cổ Cục trưởng đi đâu rồi? Bây giờ là thời khắc quan trọng như thế này mà lại không thấy người?”

“Cậu ta đi gặp nhà đầu tư rồi” Hướng Đạo vừa nói dứt câu thì tiếng điện thoại vang lên.

Ngay tức thì, thanh âm trong điện thoại mọi người ở đây đều nghe thấy.

“Hướng Bí thư, Cổ Cục trưởng hắn… hắn nhập viện rồi!”

Hướng Đạo kinh ngạc nói: “Cậu nói cái gì?”

“Cổ Cục trưởng uống quá nhiều rượu, phải nhập viện rồi”.

Sắc mặt của Tào Húc Bằng cũng thay đổi, vì trốn tránh trách nhiệm, giả bệnh nằm viện? Lúc này còn giả bệnh?

Ngươi con mẹ nó là người nào! Cái này không phải là vả vào mặt Hướng Bí thư sao?

Tạ Tuệ Lan lại giống như đã đoán trước được sự việc, hình như vẫn đang chờ cuộc điện thoại này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.