Quyền Tài

Chương 501: Trở về kinh thành!



Buổi sáng.

Đổng Học Bân xuống máy bay tâm tình vô cùng tốt, hừ hừ điệu hát dân gian đi đến bãi đỗ xe khách sạn phụ cận sân bay, lấy chiếc Cayenne mình trước khi đi Nhật Bản dự hội Chiêu thương đã đặt ở nơi này. Cái chìa khóa khóa đã muốn bị phơi nắng khô cong, cũng may pin còn có thể dùng, công năng phòng nước không tệ, Đổng Học Bân lên xe liền rời bãi đỗ xe, nhân viên bảo an hạ rào chắn xuống muốn ngăn cản một chút tựa như muốn thu phí đỗ xe, Đổng Học Bân nơi nào có tiền, ví tiền cùng giấy chứng nhận đều bị nước biển cuốn đi, chỉ còn cái chùm chìa khóa này, ngoài ra trên người không còn thứ gì đáng giá, cho nên căn bản trả không nổi phí đỗ xe, vì thế Đổng Học Bân không đợi rào chắn buông xuống, giẫm mạnh chân ga vọt đi qua, nhìn thấy bảo vệ trợn mắt há hốc mồm.

Đi tới phía trước Đổng Học Bân còn ấn xuống cửa sổ xe lắc lắc tay, “Hôm nay có điểm không tiện, tầm hai ngày nữa sẽ tới trả đủ, anh em thật có lỗi”.

Chủ nhân lái xe Porche còn trốn phí đỗ xe?

Ta kháo, người như thế bảo vệ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, quá con mẹ nó mất dạy!

Nghe tiếng mắng mặt sau, Đổng Học Bân cũng không tức giận, cười ha ha đánh tay lái chạy đến một quán cơm có vẻ bình thường ở phụ cận.

Một người trung niên đi ra đón.

“Tiểu huynh đệ, mấy người?”

“Chỉ có một, đúng rồi, ngài là ông chủ?”

“Đúng, muốn ăn thứ gì đây?”

“Là như thế này” Đổng Học Bân cười xấu hổ nói: “Hôm nay ra khỏi cửa quên mang theo ví tiền, khụ khụ, đợi lát nữa tôi gọi điện thoại để cho người ta đưa tiền đến cho ngài, đồ ăn này…” Ông chủ sửng sốt, bàn tay ngăn lại nói: “Cái gì có tiền hay không, ngồi đi”.

Cái này Đổng Học Bân ngược lại ngượng ngùng, “Cảm ơn ông chủ, vậy ngồi chỗ nào thích hợp”.

“Cũng không bao nhiêu tiền, không có việc gì”.

Bà vợ ông chủ ở sau quầy vừa nghe lời này, mày liền cau lên, oán hận liếc mắt nhìn chồng một cái, miệng nói nhỏ một câu.

Ông chủ làm bộ như không phát hiện, “Ngồi đi tiểu ca nhi”.

Đổng Học Bân cũng không làm kiêu, nhanh nói lời cảm tạ. Bị cảnh sát đuổi bắt cho tới giờ cũng không có gì vô bụng, hắn là thực đói bụng lắm rồi.

Thật ra ông chủ sớm nhìn đến chiếc Porche ở ngoài cửa, hơn nữa Đổng Học Bân nói chính là khẩu âm Bắc Kinh, chỉ biết người như thế sẽ không thiếu tiền, một chút cơm cũng không bao nhiêu phí tổn, thêm bằng hữu cũng tốt.

Lúc này tiệm cơm còn chưa có người nào, vừa mới đem một chút nồi chảo cùng lồng hấp đưa ra, ăn cơm cũng chỉ có một mình Đổng Học Bân, ông chủ trở về phân phó nhà bếp một chút, chỉ chốc lát sau hai dĩa đồ ăn đã được dọn lên.

Bà vợ ông chủ là loại người tính toán tỉ mỉ, thấy Đổng Học Bân ăn không phải trả tiền thì sắc mặt không mấy hòa nhã, hừ một tiếng thật mạnh, thanh âm rất lớn.

Đổng Học Bân nhất thời có chút xấu hổ, nghĩ tới anh em cũng là có mấy trăm triệu, hiện tại ngay cả một đồng cũng lấy không ra được, dọa người nha.

“Đồ ăn đến đây” Thê tử không cho mặt mũi, ông chủ đành phải tự mình đem đồ ăn đưa đến trên bàn Đổng Học Bân.

“Đa tạ đa tạ”.

“Đừng khách khí”.

Uống nước trà, ăn mấy đũa đồ ăn nóng hầm hập, Đổng Học Bân trong bụng nóng lên, cảm thấy phi thường thoải mái, đã nhiều ngày chưa được ăn đồ ăn nóng.

“Ông chủ, ở đây làm ăn buôn bán thế nào?”

“Hài, qua ngày thôi, chỉ là một ít khách quen thường đến, miễn cưỡng cũng không có trở ngại”.

“Đúng rồi, tôi lưu cho ngài số điện thoại” Đừng nhìn mấy món đồ ăn không bao nhiêu tiền, nhưng nhân tình vẫn đậm. Nhân tình này Đổng Học Bân còn có, không thể ăn không, phải trả tiền cho người ta, “Đây là số di động của tôi, ừm, di động đã đánh mất, qua hai ngày nữa tôi một lần nữa đem dãy số khai thông, đến lúc đó có thể gọi, về sau ngài nếu tính đi Phần Châu mở quán cơm, nhất định gọi điện thoại cho tôi, các mặt quan hệ tôi đả thông cho ngài”.

Ông chủ ngẩn ra, cũng không đem hắn nói là chuyện gì, cười đem số điện thoại thu hồi, nhiều người nhiều con đường, hắn cũng thực thích kết giao bằng hữu.

Vợ ông chủ ở đằng sau vừa nghe Đổng Học Bân mạnh miệng, khóe miệng bĩu ra càng dài hơn nữa.

Sau khi tán gẫu một hồi, Đổng Học Bân cũng ăn no.

“Ông chủ. Hôm nay cảm ơn anh, ta đi về đây?”

“Đi, đi thong thả, có rảnh lại đến”.

“Lần này là năm mươi đồng, lần sau đến tôi đem tiền…”

“Còn nói cái này” Ông chủ ngắt lời nói: “Một chút cơm mà thôi, hôm nay tính lão ca tôi mời cậu, đều là bằng hữu, nói đến tiền sẽ không ý tứ”

“Vậy, vậy thật cám ơn”.

Một lát sau, Đổng Học Bân ở trong ánh mắt thượng không tốt của vợ ông chủ lên chiếc Cayenne.

“Có tiền đi xe đẹp, không có tiền tính tiền?” Vợ ông chủ lầm bầm nói.

Ông chủ không kiên nhẫn nói: “Được rồi, đừng có mà càm ràm nữa, cả ngày chỉ biết tiền!”

Đổng Học Bân nghe thấy được vợ ông chủ nói, trong lòng buồn bực, cười khổ đeo dây an toàn khởi động xe.

Nhưng vừa chờ hắn dẫm chân ga đi được hơn mười thước, một chiếc xe cục vệ sinh đột nhiên dừng ở trước cửa tiệm cơm, cửa xe mở ra, đi xuống ba nhân viên công tác cục vệ sinh, đối với ông chủ sắc mặt không tốt nói vài câu gì đó, rồi vào tiệm ăn kiểm tra vệ sinh.

“Có người cử báo nơi này của các người vệ sinh không hợp cách”.

“Lần trước không phải mới tra qua sao? Chúng tôi đã đem mọi nơi tẩy rửa sạch sẽ, anh xem xem, cái này còn không đủ tư cách?” Vợ ông chủ vừa nghe liền phát hỏa.

Nhân viên cục vệ sinh nói: “Chị nói nhỏ giọng xuống! Tôi nghe thấy!”

“Tháng này đã tra qua một lần, như thế nào còn qua…”

“Lần trước là lần trước, lần này là lần này, có thể giống nhau sao?”

Đổng Học Bân mặt nhăn mày nhíu, chậm rãi phanh lại, loại tình huống này hắn thấy cũng nhiều, nếu là kiểm tra bình thường hẳn là tiệm cơm trên phố đều theo trình tự phải kiểm tra một lần mới đúng, nhưng xe cục vệ sinh là chạy thẳng tới tiệm cơm, hiển nhiên là có người cử báo hoặc là đắc tội với người, Đổng Học Bân thấy ông chủ cùng vợ ông chủ kia hai người mặt sắc khó coi nhìn một cái nhà hàng nhỏ ở đối diện đường cái, nghĩ rằng cũng có thể là đồng hành ngáng chân.

Nếu bình thường gặp loại sự tình này, Đổng Học Bân cũng sẽ không xen vào việc của người khác, nhưng ông chủ người ta cái gì cũng không hỏi địa đã mời mình cơm, đây là nhân tình. Đổng Học Bân đem xe quay trở về, ở trong ngăn kéo nhỏ lục lục, tìm ra một tấm giấy thông hành, ném tới phía dưới tấm kính thủy tinh, giẫm phanh lại đem Cayenne dừng ở trước cửa tiệm ăn, đem xe cục vệ sinh chắn lại.

Trong chiếc Kim Bôi của cục Vệ sinh còn có một lái xe, nhìn thấy như thế liền hung hăng nhấn còi!

Tích tích! Tích tích tích!

“Sao lại dừng xe ở đây?” Lái xe quay cửa kính xe xuống lớn tiếng nói.

Đổng Học Bân cũng không để ý đến hắn, mở cửa xuống xe đi vào tiệm cơm, “Đại ca, có chuyện gì vậy?”

Ông chủ thấy hắn trở lại, kinh ngạc, giận dữ nói: “Vệ sinh không hợp cách, nói phạt tiền năm ngàn”.

Vợ ông chủ còn đang cùng mấy người cục vệ sinh kia lý luận, năm ngàn, đây chính là lợi nhuận hơn nửa tháng của tiệm bọn họ, tháng này phạt hai lần, tương đương với một tháng không công, bọn họ là làm ăn nhỏ, cũng chịu không nổi ép buộc như vậy, cái này để cho người ta sống nữa không đây?

“Các ngươi đây là đoạt tiền!”

“Chị nói chuyện phải chú ý cách ăn nói một chút cho tôi!”

“Đừng cho là tôi không biết các ngươi là do nhà hàng đối diện tìm đến! Các ngươi là…”

“Bà bớt tranh cãi đi” Ông chủ kéo bà vợ của hắn lại.

Đầu lĩnh nhân viên công tác cục vệ sinh trong đó sắc mặt biến đổi, lạnh lùng liếc nhìn bọn họ một cái, trực tiếp cúi đầu mở một tấm biên lai phạt tiền.

Đổng Học Bân chân mày nhíu lại, đi lên nói:“Các người là thuộc phân cục nào?”

Một người nhíu mày nhìn hắn, “Khu Triêu Dương, làm sao vậy?”

Vợ ông chủ đang nổi giận đùng đùng lúc này mới phát hiện Đổng Học Bân lại đã trở lại, nghiêng đầu nhìn hắn.

Đổng Học Bân gật gật đầu, “Khu Triêu Dương, được đó, ngay ở tại hoàng thành mà dám thu phí loạn phạt tiền loạn? Vệ sinh không sạch sẽ? Tôi vừa mới ở trong này ăn cơm, tôi như thế nào không thấy ra cái gì không sạch sẽ? Đến đây, mấy người các người chỉ cho tôi xem cái gì không hợp cách, nói cho tôi biết cái”.

Trong phòng mọi người đều sửng sốt, người này tuổi tác không lớn, khẩu khí lại thật không giống.

Đổng Học Bân không đợi bọn họ nói chuyện, nói thẳng: “Được rồi, chứng minh công tác đều lấy ra cho tôi xem, tên gọi là gì”.

Một người tuổi còn trẻ liền tức giận, “Ngươi…”

Người dẫn đầu lại kéo hắn một cái, không để cho hắn nói chuyện, bởi vì lái xe ở cửa đang ra hiệu cho bọn họ, mấy người từ cửa kính tiệm cơm nhìn ra bên ngoài, Porche? Cayenne cao cấp? Vừa rồi bọn họ là nhìn thấy Đổng Học Bân từ trên xe đi xuống, chỉ là không chú ý là xe gì, hiện tại mới nhìn rõ ràng, lại xem xét biển số xe, đầu số 9999? Người dẫn dầu nọ mày liền nhảy lên.

Là một người có tiền?

Mấy người đều cảm thấy có chút ngoài ý muốn, nhưng mà cũng không cho là gì, có tiền thấy cũng đâu có thiếu, ông chủ khách sạn nào không xưng là có vài chục triệu? Bọn họ nên phạt tiền vẫn là phạt tiền, theo chân bọn họ trở ngại cũng không quan hệ. Bất quá người dẫn dầu vẫn là thoáng để lại cái tâm nhãn, cảm thấy Đổng Học Bân nói chuyện rất có điểm không đúng, hỏi đơn vị công tác của bọn họ, còn muốn giấy chứng nhận cùng tên của bọn họ?

Sau đó, một người liền thấy được giấy thông hành ở trên kính chắn gió của chiếc Cayenne.

Hả? Đây là?

Hơi hơi sửng sốt, liếc nhau, ba người hít vào một hơi thật sâu.

Cái giấy thông hành kia nhìn qua cùng giấy thông hành tiểu khu bình thường không có gì khác nhau, thực bình thường, màu sắc cũng không có cái gì đặc biệt, mặt trên cũng chỉ viết một tên cái tiểu khu, nhiều lắm so với giấy thông hành tiểu khu bình thường hơn một cái con dấu màu đỏ, bất quá phàm là người lăn lộn ở trong thể chế của Bắc Kinh, có mấy người không biết tên tiểu khu này? Đó là tiểu khu biệt thự của thường ủy kinh thành!

Giấy thông hành khu ủy cũng dể kiếm.

Giấy thông hành thị ủy có điểm quan hệ cũng có thể làm được.

Nhưng giấy chứng nhận khu nhà thường ủy, cũng không phải là ai cũng có thể lấy được, nếu không có thân thích ở bên trong, ngay cả cấp dưới cùng lãnh đạo quan hệ không tệ cũng không thể tùy tiện mà có được, cái tiểu khu biệt thự kia vốn cũng không phải là ai cũng đều có thể tiến vào được.

Mấy người cục vệ sinh đã biết đụng phải tấm bản cứng rồi.

Đổng Học Bân lại nói với bọn họ: “Nói đi chứ, lấy giấy chứng nhận ra cho tôi xem”.

“Cái này… hôm nay quên mang theo, quên mang theo” Người dẫn đầu nọ mặt chuyển rất nhanh, cười khổ nói: “Vị huynh đệ này, chúng tôi cũng là vừa nhận được cử báo mới đi, ừm, Tiểu Lưu, ngươi nhìn lại một chút vệ sinh bên này đủ tư cách không?” Chuyện này bọn họ vốn đã không quá chiếm để lý, tiệm cơm này vệ sinh quả thật cũng không tệ lắm, cho nên một khi nghĩ đến đến người trước mắt này thực có thể là một thân tích của lãnh đạo thành phố, đương nhiên không có khả năng lại dây dưa xuống, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, ở trong Bắc Kinh loại hoàn cảnh đặc thù này, ánh mắt là phi thường quan trọng, chỉ cần nói sai một câu, công tác cũng có khả năng không còn.

Tiểu Lưu dạo qua một vòng rồi trở lại, “Thật ra, ừm, vấn đề không lớn”.

Người dẫn đầu nọ khẽ gật đầu, “Không lớn thì bỏ đi, người ta buôn bán nhỏ cũng không dễ dàng”.

Ông chủ cùng vợ ông chủ trợn mắt há hốc mồm, cũng chưa rõ ràng sao lại thế này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.