Một người của uỷ ban kỷ luật khu gõ cửa vào phòng làm việc bí thư.
Người kia khách khí nói: "Là Đổng chủ nhiệm sao? Tôi là người của ủy ban kỷ luật, cấp trên có chỉ thị, Quách Minh Phong đồng chí bị nghi ngờ có vấn đề kinh tế, chúng tôi muốn đem người đi.”
Đổng Học Bân gật đầu "Có cái gì cần phối hợp không?"
" Điều tra sau đó có thể hỏi một ít tình huống tại phòng làm việc."
"Được, cái này đến lúc đó tôi an bài."
Đồng chí của uỷ ban kỷ luật cũng là đi theo trình tự, mang cán bộ của văn phòng đường phố Quang Minh đi, theo lý nên nói một tiếng với Đổng Học Bân.
Đám người vừa đi, Đổng Học Bân liền đứng lên, đi tới bên cạnh cửa sổ nhìn Quách Minh Phong bị người của uỷ ban kỷ luật khu mang lên xe, biết ông ta không chịu được vài liễu, tròng mắt hơi híp lại, nghĩ thủ đoạn mượn đao giết người cũng không tệ lắm, mục tiêu kế tiếp đương nhiên cũng là hai cha con Tiết Khánh Vinh và Tiết Hiểu Lượng, người từ đầu tới đuôi tham dự hãm hại Đổng Học Bân, cho dù là bộ trưởng bộ tổ chức khu ủy, Đổng Học Bân cũng muốn lột da!
Cầm lấy điện thoại, Đổng Học Bân gọi cho phân cục.
"A lô, tôi Đổng Học Bân, vụ án điều tra thế nào rồi?"
"Còn chưa có, chứng cứ... tạm thời chưa đủ."
"Tiết Hiểu Lượng nghiệm thương giả còn gọi là chứng cứ chưa đủ? Chuyện hắn không bị thương đã xác định rồi mà? Cái này đã một ngày trôi qua rồi.”
"Sáng sớm đã tra ra là Ngô viện trưởng của bệnh viện Đệ Nhị trong lúc kiểm tra đã động tay động chân, điều tra đã dời qua cho cơ quan tương quan."
"Ơ, rút án?"
"Không phải rút án, cụ thể đã chuyển giao cho cục vệ sinh."
Cúp điện thoại, Đổng Học Bân cũng không có gì ngoài ý muốn, biết Tiết Khánh Vinh là thông qua quan hệ, dùng một ngày, rốt cục đem mọi chuyện đổ lên trên người phó viện trưởng bị tạm thời cách chức, cho rằng là một sự cố chữa bệnh, giảm bớt trách nhiệm của con ông ta, nếu như con của ông ta Tiết Hiểu Lượng đem trách nhiệm phủi sạch hoàn toàn, Tiết Khánh Vinh đương nhiên cũng sẽ không bị ảnh hưởng quá lớn, quả nhiên là bộ trưởng bộ tổ chức, tại khu Nam Sơn nhiều năm như vậy, năng lực không nhỏ, chuyện có ảnh hưởng xấu như thế đều không có cách nào làm gì được ông ta, bất quá, Đổng Học Bân cũng không nóng nảy, hắn đối phó Quách Minh Phong trước cũng đã nghĩ đến chuyện này, chuyện này còn chưa xong, Đổng Học Bân hút thuốc, chờ xem kịch vui.
Khu ủy.
Bộ tổ chức, phòng làm việc bộ trưởng.
Tiết Khánh Vinh đang nói chuyện điện thoại với con của mình Tiết Hiểu Lượng "Ở nơi nào?"
"Ở nhà, ba, con có phải là không có việc gì không?"
"Ừm, mấy ngày này con tạm thời không nên đi ra ngoài, ở nhà đợi."
"Tôi biết, nhưng Đổng Học Bân …”
"Con không cần phải xen vào, mấy ngày này tận lực kín đáo một chút, biết không?"
"Đã biết." Tiết Hiểu Lượng nuốt không được cái khẩu khí này, từ nhỏ đến lớn hắn còn chưa từng bị nhục lớn như vậy, bắt đầu suy nghĩ làm sao thu thập Đổng Học Bân.
Cúp điện thoại, Tiết Khánh Vinh lộ ra một ánh mắt lạnh lùng, tuy rằng Đổng Học Bân tạo cho ông không ít phiền phức, nhưng vẫn không sao, cái chức bộ trưởng bộ tổ chức của Tiết Khánh Vinh cũng không phải là để trang trí, hoạt động một ngày, cuối cùng cũng đem chuyện của con trai giải quyết, chuyện này cũng không tạo thành uy hiếp đối với ông, bất quá khiến cho Tiết Khánh Vinh không ngờ chính là, vừa rồi trong cuộc họp thường uỷ khu ủy, An Thạch bí thư đột nhiên ra tay đối với Quách Minh Phong, Tiết Khánh Vinh là người của Vương An Thạch, tuy rằng quan hệ của cùng khu trưởng Cảnh Nguyệt Hoa cũng miễn cưỡng không có trở ngại, nhưng Tiết Khánh Vinh là cán bộ do Vương An Thạch đề bạt lên, là người của An Thạch bí thư, An Thạch bí thư muốn động vào Quách Minh Phong, Tiết Khánh Vinh trước đó cũng không biết, cho nên bị đánh một cái trở tay không kịp, bởi vì là An Thạch bí thư đưa ra, Tiết Khánh Vinh cũng không có phản đối, ông phân tích có thể là Quách Minh Phong đắc tội với An Thạch bí thư, nếu không bí thư khu uỷ không có khả năng phát hỏa lớn như vậy, Tiết Khánh Vinh cho dù nghĩ không thích hợp, lúc ấy cũng không dám đưa ra ý kiến phản đối.
Suy nghĩ một chút, Tiết Khánh Vinh quyết định đi tìm An Thạch bí thư một chuyến, ông ta cần phải rõ ràng, không phải là bí thư khu uỷ có cái nhìn đối với mình? Cho nên mới mượn việc thu thập Quách Minh Phong chỉnh mình?
Phòng làm việc bí thư khu uỷ.
Cốc cốc, Tiết Khánh Vinh gõ cửa.
Chỉ nghe bên trong truyền ra tiếng nói uy nghiêm "Vào đi."
Tiết Khánh Vinh đẩy cửa đi vào, chỉ thấy Vương An Thạch đang ngồi ở phía sau bàn làm việc uống trà "Bí thư, ngài còn chưa có đi ăn?"
"Đang chuẩn bị đi ăn." Vương An Thạch hơi đè một tay, biểu tình hòa hoãn một ít "Ngồi đi." Thấy An Thạch bí thư có biểu tình này, Tiết Khánh Vinh trong lòng liền yên tâm lại, biết An Thạch bí thư tựa hồ không phải có ý kiến đối với mình, cũng không phải chỉnh mình, vì vậy thử nói: "Bí thư, vấn đề của Quách Minh Phong văn phòng đường phố Quang Minh..."
Nghe vậy, Vương An Thạch nhất thời làm mặt tối sầm xuống "Con sâu làm rầu nồi canh! Nên sớm thanh trừ!" Tiết Khánh Vinh hít vào một hơi, cũng không dám tiếp tục nói, xem ra Quách Minh Phong thật sự đắc tội bí thư khu uỷ, hơn nữa nhìn ra được, An Thạch bí thư tựa hồ không rõ ràng con của mình ngày hôm qua gây ra nhiễu loạn, hoặc là nói ông ta không rõ ràng Quách Minh Phong ở bên trong có tác dụng then chốt, một bí thư khu uỷ mỗi ngày phải quan tâm rất nhiều chuyện, mỗi chuyện đều cần lý giải rõ ràng, ai cũng không tinh lực lớn như vậy, nếu như An Thạch bí thư thật sự lý giải toàn bộ tình huống, như vậy trước cuộc họp thường ủy khẳng định sẽ thông báo Tiết Khánh Vinh một tiếng, Tiết Khánh Vinh tốt xấu gì cũng là nhân mã Vương hệ.
Không phải nhằm vào tôi là tốt rồi.
Tiết Khánh Vinh không nghĩ ra, cũng không suy nghĩ nhiều.
Thật ra bí thư khu uỷ súng ra tay với một phó chủ nhiệm văn phòng đường phố, rất nhiều người đều không nghĩ ra, bởi vì trước đây cũng không có cái dấu hiệu này.
Quách Minh Phong rốt cuộc làm sao đắc tội An Thạch bí thư?
Nhìn qua còn là thâm cừu đại hận?
Buổi chiều.
Uỷ ban kỷ luật khu Nam Sơn.
Quách Minh Phong bị mang về, có nhân viên công tác ủy ban kỷ luật luân phiên hỏi ông ta.
Quách Minh Phong ngậm miệng không nói, cái nên nói, cái không nên nói một chữ cũng chưa nói, cái miệng rất cứng, bất quá biểu hiện bên ngoài nhìn như trấn định, trong lòng cũng đã rối loạn vô cùng, cái trận thế này ông ta làm sao không rõ ràng? Trong lúc đặt câu hỏi với ông, những người khác của ủy ban kỷ luật đã bắt đầu hành động, không phải tại tra tình huống trong nhà cũng là tra tài khoản ngân hàng, tình huống của mình Quách Minh Phong còn có thể không biết? Vấn đề lớn không có khả năng có, ông ta chưa từng nhận hối lộ với con số lớn, nhưng vấn đề nhỏ tuyệt đối chạy không được, trước đây trong công tác, ông không chỉ một lần nhận lễ, ngày lễ ngày tết cũng nhận qua rất nhiều "tiền biếu", nếu như ủy ban kỷ luật thật muốn tra, cái này không giấu diếm được, sớm muộn gì cũng sẽ bị điều tra ra.
Nửa tiếng đồng hồ...
Một tiếng...
Hai tiếng...
Quả nhiên, vấn đề của Quách Minh Phong rất nhanh bị mang lên mặt bàn, ủy ban kỷ luật tra được không ít chứng cứ, cũng không lớn, nhưng làm rụng chức vụ của Quách Minh Phong cũng dư dả.
Đối mặt với sự thật, Quách Minh Phong rốt cục cũng từ bỏ chống cự, bắt đầu thành thật khai báo.
Mình coi như xong đời.
Trở mình không được nữa rồi.
Quách Minh Phong trong lòng lạnh lẽo, nếu không phải bí thư khu uỷ muốn động vào mình, ông ta là sao vì chút "vấn đề nhỏ" mà bị xuống đài?
Vương An Thạch...
Vương An Thạch...
Quách Minh Phong rõ ràng, người khác đều hoài nghi ông đắc tội bí thư khu uỷ, nhưng ông ta phát thề, loại sự tình này tuyệt đối chưa từng có, ông làm việc rất cẩn thận, nói năng bên ngoài cũng rất cẩn thận, sao có thể vô duyên vô cớ đi đắc tội An Thạch bí thư? Ông ăn chưa đủ no sao? Cho nên Quách Minh Phong đầu tiên nghĩ đến chính là chuyện làm cứ chứng giả, thái độ của An Thạch bí thư đột nhiên chuyển biến hiển nhiên là có liên hệ với chuyện này, nói cách khác, Quách Minh Phong là bởi vì làm chứng cứ giả mới đưa đến cục diện ngày hôm nay, nghĩ tới đây, Quách Minh Phong không khỏi có chút giận tím mặt!
Ông ta không phải giận Đổng Học Bân, mà là giận Tiết Khánh Vinh và Tiết Hiểu Lượng!
Quách Minh Phong nguyện ý làm cứ chứng giả sao? Ông đương nhiên cũng biết như vậy là trái với quy tắc, nếu không phải ngay lúc đó Tiết Khánh Vinh gọi một cú điện thoại, đánh chết ông ta cũng không có khả năng đi làm chứng cho Tiết Hiểu Lượng, ông cũng là người hơn bốn mươi tuổi, rõ như ban ngày bị Tiết Hiểu Lượng thiếu chút nữa dùng xe đụng chết, lại bị Tiết Hiểu Lượng hành hung, hiện tại vết thương trên mặt còn chưa khỏi hẳn, thù này Quách Minh Phong làm sao có thể quên?
Nếu không cố kỵ Tiết Khánh Vinh là bộ tổ chức bộ trưởng, Quách Minh Phong không có khả năng mạo hiểm đi trêu chọc Đổng Học Bân. Nhưng bây giờ thì sao? Ơ, con trai ông đánh tôi, tôi nén giận làm chứng giả cho con trai ông, giúp con trai ông thoát khỏi tội danh cố ý đả thương người, ông và con trai ông hiện tại đều bình yên vô sự, kết quả là tôi con mẹ nó bởi vì chuyện chứng cứ giả đắc tội An Thạch bí thư? Bị ủy ban kỷ luật điều tra? Giúp con trai ông là tự đào mồ chôn mình? Hơn nữa người muốn tra tôi còn vẫn phe phái của Tiết Khánh Vinh ông?
Tiết Khánh Vinh!
Mẹ kiếp!
Ông đây là qua cầu rút ván!
Quách Minh Phong nghĩ tới đây thì giận không thể nhịn, mình bỏ mặt già đi làm chứng giả cho người ta, kết quả không chỉ không được lợi gì, ngược lại còn bị Tiết Khánh Vinh bên kia đâm cho một đao?
Tiết Khánh Vinh ông bất nhân, vậy cũng đừng trách tôi bất nghĩa!
Quách Minh Phong hiện tại đã không có gì phải sợ, chức quan không còn, sau này cũng không có biện pháp đi lại trong quan trường, vậy còn cố kỵ cái gì? Vua cũng thua thằng liều, dù sao cũng chỉ là thêm một tội.
Tội danh cũng chỉ là chuyện nhỏ, Quách Minh Phong cũng mặc kệ bất cứ giá nào, thù này nếu như không báo, ông sẽ uất ức cả đời!
Nhân viên công tác của ủy ban kỷ luật ngồi ở đối diện nhìn ông ta "Ông nói đi."
Một người bên cạnh dùng bút chuẩn bị ghi lại.
Quách Minh Phong nghiến răng nói: "Trước đó trong chuyện đánh người ở phố Quang Minh, là tôi làm chứng cứ giả, oan uổng cho chủ nhiệm văn phòng đường phố Đổng Học Bân chúng tôi, lúc đó là con trai của Tiết bộ trường bộ tổ chức Tiết Hiểu Lượng trước thiếu chút nữa dùng xe đụng phải tôi, sau đó xuống xe ra tay với tôi, đánh tôi, còn cầm gậy muốn đả thương tôi, Đổng chủ nhiệm lúc này đúng lúc lái xe đến, thấy thế liền đi xuống xe ngăn cản, lúc này mới không cho Tiết Hiểu Lượng thực hiện được, không phải Đổng chủ nhiệm động tay trước."
Chuyện này trong ủy ban kỷ luật cũng không phải rất nhiều người biết, nhưng vừa nghe đến có liên quan cùng Tiết Khánh Vinh, bầu không khí nhất thời căng thẳng "Ông làm chứng cứ giả?"
Quách Minh Phong giọng căm hận nói: "Phải, lúc đó Tiết bộ trường gọi điện thoại cho tôi, uy hiếp tôi phải giúp làm chứng giả cho con của ông ta, kêu tôi nói con của ông ta không có ra tay." Mấy người đồng chí của ủy ban kỷ luật đều biến đổi sắc mặt, Tiết bộ trường bộ tổ chức hãm hại cán bộ quốc gia!?