Quyền Tài

Chương 96: Đánh cuộc thủy tinh!



Buổi sáng chín giờ hai mươi- Đổng Học Bân từ tủ quần áo dưới trong ngăn kéo rút ra một cái túi sách chưa mười một vạn đồng lần trước bán sách cổ chưa kịp để vào ngân hàng, liền cất vào trong bọc khoác lên trên vai, cũng lại xuống lầu đến ngân hàng công thương phía đông đường cái lấy tiền, nhưng mà cái này là chi nhánh nhỏ của ngân hàng tương đối nhỏ, giao dịch lấy ngoài năm vạn tiền mặt phải hẹn trước sớm một ngày, Đổng Học Bân vốn định lấy mười vạn chẳng muốn chạy đi bắc kiều xa hơn, năm vạn thì năm vạn, tổng cộng mười sáụ vạn cùng đủ rồi, lấy tiền thu vào trong túi xách, hắn kéo kéo cổ áo, hứng lấy gió lạnh đến trên đường gọi xe taxi, đi vào chợ đồ cũ Phan Gia Viên, dọc theo ngoài tường vây tìm được bán hàng nguyên bản.

“Lão bản, có hàng phi thúy nguyên bản không?”

“Không, chúng ta chỗ này bán thành phẩm, cậu đi nhà khác hỏi một chút đi”.

“Ông chủ, phiền toái hỏi thăm, chỗ này của ngài có thể đánh cuộc đá đánh cuộc ngọc không?”

“ơ, không làm cái này”.

“Ông chủ, ngài biết nơi này có chỗ nào có thể đánh cuộc đá không?”

“Đánh cuộc đá, Phan gia viên hình như không nhiều lắm đâu, cậu thật sự muốn chơi mà nói, tốt nhất là đi đến Hải Điển Triêu Dương bên kia, mỗi tuần đều có buổi biểu diễn dành riêng cho đấu giá hàng nguyên bản, giá tiền phù hợp chất lượng cũng cao”

Đổng Học Bân cũng biết Hải Điển đầu kia có địa phương đâu giá hàng nguyên bản, nhưng bên cạnh quá trình này là phải xem có năng khiếu, đấu giá ra giá giao tiền, một bước cuối cùng mới đem mở đá, thời gian chính giữa lãng phí rất nhiều, ngắn ngủn sáu phút ngay cả cử động thời gian đâu giá đều xa xa không đủ, cho nên ngay từ đầu Đổng Học Bân đã đem ánh mắt đặt ở giao dịch bình thường.

Đi đi, tìm tìm, hỏi hỏi.

Đột nhiên, tiếng vang của máy cắt từ đằng xa nhẹ nhàng vang

Nhãn tình Đổng Học Bân sáng lên, trước kia hắn làm công thì gặp qua người khác đánh cuộc đá, cho nên tinh tường đối với thanh âm này, ngẩng đầu vừa nhìn, hắn lập tức đi qua. Nhưng sau khi hắn đứng ô trước cửa cửa hàng nhà này, khiên cho Đổng Học Bân giật mình là người nọ xoay người câm dụng cụ căt cũng không phải hàng phi thúy nguyên bản, nhìn ánh sáng và hình dạng, tựa hồ là thủy tinh nguyên đá, thủy tinh nguyên đá tự nhiên.

Đánh cuộc thủy tinh? Cái này thật đúng là không bình thường, Đổng Học Bân do dự một chút, bước chân đi lên tò mò nhìn. Đánh cuộc thủy tinh, đánh cuộc mã não, đánh cuộc đá lục tùng, đánh cuộc tử liêu, đánh cuộc phi thúy, những cái này cùng có thể gọi chung là đánh cuộc đá, cho nên Đổng Học Bân cũng không nhất định cần phải tuyển hàng phi thúy nguyên bản hoặc là điền ngọc tử liệu, đánh cuộc thủy tinh cũng có thể dùng vốn nhỏ ăn lợi lớn.

Thanh âm cắt xuống ngừng, khối đá tử thủy tinh bị mở ra một miếng lớn bên cạnh.

Người mua là một đôi tình lừ tuổi trẻ, thấy thế, nữ hài nhi hỏi: “Cái này được không? Có thể bán bao nhiêu tiền?”

“Bên trong có tỉ lệ bình thường” Ông chủ có phần hơi mập buông máy cắt cầm đá lên xem xét, “Giá trị ngàn tám trăm đồng”.

“Năm nghìn mới được một ngàn đồng?” Nữ hài nhi vừa nghe, thở phì phì đánh cho bạn trai một cái, “Em nói anh đừng mua, nhìn xem, thua cuộc chưa?” Đều nói đánh cuộc đá là mười lần đánh cuộc chín lần thua, tuy đánh cuộc thủy tinh kém nguy hiểm hơn so với đánh cuộc phỉ thúy, nhưng mà không kém là bao nhiêu, mở xong liền suy sụp thật sự là sự tình bình thường, ngươi muốn thật sự hao phí năm nghìn đồng tiền có thể lấy được ra một khối đá mấy vạn đồng tiền, mới có điểm không bình thường, hơn nữa kinh thành không phải địa phương đánh cuộc đất đá chuyên nghiệp, đá nguyên vận đến phần lớn là đá đã sản xuất và tiêu thụ, chỉ là chọn “cặn cơm thừa” còn lại, cho nên tỷ lệ mở ra càng nhỏ.

Bên kia, cậu con trai có chút sĩ diện, nghe thấy bạn gái mắng, lập tức căn răng một cái, “Cái này và cái kia! Mở lại hai khối!”

Nữ hài nhi cả giận: “Đừng mua! Có tiền làm cái gì khác đi!”

Cậu con trai không nghe, đưa tiền để cho ông chủ béo cắt đá.

“Tốt, vẫn cắt như vừa rồi nhé” Tay lão bản béo cầm máy cắt, mô chốt ra khiển cho bánh răng xèo xèo chuyên động, tiếp đó bắt tay vào làm đè viên đá, dùng bánh răng lau mặt ngoài đá nguyên một chút. Độ cứng thủy tinh kém hơn so với phỉ thúy, cho nên cắt đá nguyên thủy tinh so với hàng nguyên bản phi thúy tương đối mà nói, nhanh hơn rất nhiều.

Một đao...

Năm đao...

Mười đao...

Xẹt xẹt, chỉ trong chốc lát, hai khối đá nguyên thủy tinh vô sắc một lớn một nhỏ đều khai mở ra, người kia tức giận sủi bọt khí, cơ bản là suy sụp, không đáng vài đồng tiền, khối đá lại giống hàng da bị bệnh, chỉ là tỉ lệ thường thường, cũng không đáng để hắn mua.

Ở trong tiếng khắc khẩu, đôi tình lữ ôm đá nguyên tức giận rời đi.

Không bao lâu, có một ông lão, dùng một vạn đồng tiền mua khối hoàng thủy tinh rất lớn, kết quả, bên trong có một tạp chất bằng ngón út, một vạn đồng này như quẳng xuống nước. Mười một giờ, lại một người nhìn về phía trên như là đến du lịch mua bốn năm đá thủy tinh nguyên khối tự nhiên, một khối tốt nhất mở ra, thì ra là mua giá bằng giá bán, nhưng ba bốn khối khác lại thiệt thòi, giá tiền bèo bọt.

Đây là đánh cuộc đá, thua luôn xa xa nhiều hơn người thắng, thành hay bại toàn bộ nhờ vào một cái vận khí.

Đổng Học Bân thấy có phần chột dạ, xem xét lâu như vậy còn chưa gặp người có thể mở đá kiếm tiền, mình thật sự có thể?

“Tiểu huynh đệ, đến mua một khối thử xem?” Ông chủ béo một bên cầm khăn mặt lau tay một bên nhìn về phía hắn.

Đổng Học Bân đứng ở cửa ra vào còn chưa chuẩn bị ra tay, lắc đầu, đầụ tiền là rảo bước tiến lên trong tiệm nhìn nhìn chút ít thủy tinh để trong khung làm vật trang trí, chỉ vào vài cái trong đó nhìn giá thị trưởng, “Cái vòng cổ phẩn thủy tinh này bao nhiêu tiền? Tám trăm? Tử thủy tinh Quan Am? Hai vạn? Vật trang trí phát tinh? Mười ba vạn?” Hơn mười đồng đến hơn mười vạn đều có, màu sắc bất đồng, lớn nhỏ bất đồng, trình độ tòa sáng bất đồng, trình độ tinh khiết bất đông, giá cả cùng sai biệt thật lớn.

“Thành phẩm quý” Ồng chủ béo dụ dỗ nói: “Hay là chơi đùa đánh cuộc đá? Chuẩn bị cho tốt có thể một đêm phất rất nhanh!”

Đổng Học Bân cười cười không nói, trong lòng nói có thể táng gia bại sản hay không!

Chờ sau khi giữa trưa ăn cơm xong, Đổng Học Bân một lần nữa trở lại cửa hàng thủy tinh, tìm một giờ ở một bên quan sát học tập, dần dần đối với đánh cuộc thủy tinh và giá trị thủy tinh có một chút rõ ràng đại khái, đơn giản mà nói là như thế này, tử thủy tinh tự nhiên quý hơn so với hoàng thủy tinh tự nhiên, hoàng thủy tinh tự nhiên quý hơn so với thủy tinh vô săc tự nhiên, màu sắc đậm đặc quy hơn so với màu sắc ít, màu sắc chỉ một quý hơn so với màu sắc tạp, độ tinh khiết cao quý hơn so với độ tinh khiết thấp, sức nặng lớn quý hơn sức nặng nhỏ, đá nguyên có thể làm thủy tinh câu quý hơn so với đá nguyên cùng màu và sức nặng thủy tinh, bên trong có phát ti quý hơn so với không phát ti, phát ti thuận quý hơn so với phát ti loạn.

Biết những thứ này, trong lòng Đổng Học Bân có một lế hoạch, lại bắt đầu tính toán bề ngoài, thời gian cần thiết giải một khối đá thủy tinh nguyên. Lau một chút biên giới đá mà nói thì cần thật lâu, mười phút cũng là nó, mười lăm phút cũng là hắn, nhưng nếu như không để ý tổn thất tài liệu và tình huống trực tiếp khác, một đao xuống dưới cắt đứt một khối đá nguyên lớn, thời gian vẫn tương đối nhanh, hơn mười giây, dù sao độ cứng xa xa không bì kịp hàng nguyên bản phỉ thúy.

Mười phút sau, tất cả tính toán sẵn sàng.

Đổng Học Bân thở sâu một hơi, ok! Bắt đầu đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.