Buổi tối. vào lúc hơn chín giờ. Đổng Học Bân lấy lý do công việc nên hội đồng học giài tán sớm. mọi nsười đứng ờ công khách sạn chào nhau rồi rời đi. chi có Bàng Thạc cùng Đỗ Quyên đi theo Đổng Học Bân trờ về phòng hắn.
Bàng Thạc hỏi:“Học Bân. mấy năm nay cậu phát triển như thế nào?”.
Đỗ Quyên cũng ngạc nhiên nói:“Đúng rồi. sao lên Phó sờ nhanh thế?”.
Đổng Học Bân cười khổ nói:“May mắn là mấy năm nay lập được không ít công lao. nếu không vào tuôi này đề bạt thật không dễ dàng gì. xem như vận khí của tôi tốt đi. Có nhiều chuyện sau này nahĩ lại mới thấy, chi cần hơi có chút sai sót thì nay không thể đến được vị trí này rồi”.
Đỗ Quyên cảm khái nói:“Cậu hiện tại đáng cho naười ta hâm mộ rồi”.
“Đừng nói như vậy”. Đổng Học Bân xua tay nói:“Tôi còn phải hâm mộ các cậu mới đúng đấy. tôi nói thật, mấy năm nay tôi tuy tiến nhanh nhung cũng đắc tội với không ít nsười. Chúng ta là bạn học nên cũng không có gì là không thể nói. ví dụ như Bí thư Thị ũy Phần Châu đang có cái nhìn đối với tôi. hai naười thử nahĩ trong tình huống này tôi có thoài mái hay không chứ? Ai. về sau còn chưa biết thế nào. tôi hiện tại cứ đi một bước thì xem một bước thôi”.
Bàng Thạc cà kinh nói:“Cậu đắc tội với Vạn bí thư à?”.
“Đúng vậy”. Đổng Học Bân cười xấu hổ nói:“Hon nữa còn đắc tội không ít”.
Đỗ Quyên thổn thức nói:“Cậu so với chúng tôi mạnh hon nhiều, hai mươi lãm tuổi đã là cán bộ cấp Phó sờ. nói thực, tôi chưa từng nahe thấy trường họp nào như vậy, rất là khoa trương đấy”.
Bàng Thạc nhìn hắn nói:“Học Bân, cậu hiện tại đã là lãnh đạo thành phố Phần Châu, mọi naười đều công tác chung trong thành phố, về sau có việc gì cứ nói với nhau, bất quá hai chúng tôi khà năng có hạn, hon nữa cũng mới đến nên phỏng chừng cũng sẽ không giúp cậu cái gì”.
Đổng Học Bân nói:“Giúp đỡ nhau đi, chúng ta là bạn học một hồi cũng không dễ dàng gì, về sau có việc gì tôi tìm các naười, các naười có việc cũng cứ tìm tôi”.
Bên ngoài hành lang, chung quanh cũng không có ai. Đỗ Quyên liền nói khẽ với chồng:“Học Bân hiện tại đã thành đạt, aizz, anh nói xem lúc còn đi học, nhiều naười còn chẳng nhớ nổi tên hắn, không biết hắn hiển sơn lộ thủy như thế nào mà sau khi tốt nahiệp đại học lại lợi hại như vậy? Đúng là một bước lên trời mà, đừng nói mấy naười chúng ta mà ngay cà những naười đi trước chúng ta khá nhiều, chi sợ cũng không có ai có được vị trí cao hơn hắn?”.
Bàng Thạc giận dữ nói:“N2ười không thể nhận xét qua tướng mạo, có đôi khi naười càng không có gì bất mất thì về sau công tác lại càng tốt”.
“Đúng rồi, bất quá anh nói Học Bân rốt cuộc đã có thành tích gì?”.
“Cái này thì không biết, lúc trước hai ta đi Tây bộ chờ đợi hai năm nên thông tin không có nhiều”.
“Em xem thái độ của Bí thư Huyện ũy đối với hắn thì tựa như không chi đơn giàn như vậy?”.
“Đúng vậy”. Bàng Thạc gật đầu đồng ý nói:“Nếu chi bới vì Đổng Học Bân lần này tổ trường tổ tuần tra lần này, bọn họ hẳn là sẽ không khách khí như vậy. Tôn bí thư chính là lãnh đạo Huyện, anh phỏng chừng là bên trong còn có lý do khác, em không thấy Vương Chủ nhiệm kia sao? Lúc đầu hắn xin phạt một chén rượu nhưng sau khi nahe đến tên Đông Học Bân thì sắc mật liền thay đôi và vội vàng chủ động xin tự phạt thêm hai chén, cho dù Học Bân là lãnh đạo tổ tuần tra thì Vương Chủ nhiệm cũng đâu cần như vậy? cấp bậc của hắn và Học Bân đều là Phó sờ mà”.
Đỗ Quyên bỗng nhiên nhớ lại một sự kiện:“Ôi chao, anh nói xem, qua chuyện này lãnh đạo Huyện liệu có thê có cái nhìn đối với chúng ta hay không? Dù sao chúng ta không phải naười địa phương, Học Bân hiện tại là quan lớn, bọn họ khẳng định không dám chọc vào Học Bân nhưng làm khó hai ta dễ thì vẫn có thể”.
Bàng Thạc quà quyết lấc đầu:“Cái nhìn thì khẳng định là có nhưng khà ánh hường thì không, naược lại, có Học Bân như vậy, hai ta cũng nước lên thì thuyền lên”.
“Thật vậy sao?”.
“Ha ha, khẳng định vậy, em không thấy thái độ của bọn họ đối với Học Bân sao? Chi cần Học Bân còn ờ thành phố Phần Châu một ngày, hai ta về sau cũng có thể thuận lợi làm việc rồi”.
“Thực sự như vậy à?”.
“ừm, về sau lui tới chỗ Học Bân nhiều một chút, quan hệ này phải chú trọng, đúng rồi, em là nữ nhân, chuyện này em ra mật có vè thích họp nhất”.
“Em hả? Khi học trung học quan hệ giữa em và hắn cũng bình thường?”.
“Em không phải là hoa khôi sao? Hắn khẳng định đối với em cũng có hào cảm”.
“Anh thôi đi, anh không phải không biết, lúc ấy Học Bân căn bàn chính là
Dù sao hắn ngay cà nhìn em cũng không thèm, sao mà có hào cảm với em được!”.
“Vậy thì vẫn nên đi, dù sao về sau có liên hệ là được”.
“Ai, thật sự là đều là người cà, sao người ta lại tiến nhanh như thế chứ?”.
Lúc này, phía trước bỗng nhiên có một cán bộ Huyện ũy đi tới, người này cấp bậc bình thường, so với Đỗ Quyên thì không chênh lệch mấy.
Người này vừa nhìn thấy hai người bọn họ thì ánh mất nhất thời sáng ngời nói:“Bàng ca, Đỗ tỷ, cơm nước xong chưa?”.
Bàng Thạc cùng Đỗ Quyên hơi sửng sốt, hai người bọn họ đương nhiên nhận ra người này, trước kia đều gọi bọn họ là lão Bàng, Đỗ Quyên hoặc là xưng hô chức vụ gì đó, chưa bao giờ thấy gọi hai người bọn họ là anh chị cả?
Người nọ đi lên liền giữ chặt hai người bọn họ lại nói:“Đi vào đây một chút, vào trong phòng nói”.
“Lý Chủ nhiệm, có việc gì ạ?” Bàng Thạc hồ nghi nói.
Lý Chủ nhiệm cười nói:“Có chút việc, đi, vào bên trong nói sau”.
Ba người liền đi vào một gian phòng cũng không biết của ai thuê nữa. Sau khi đi vào, Lý Chủ nhiệm liền mim cười nói:“Nghe nói Đồng Học Bân Đồng Chủ nhiệm là bạn học của hai người hả? Aizz, sao hai người không nói sớm?”.
Đỗ Quyên cười khổ nói:“Chúngtôi ngay từ đầu cũng không biết mà”.
Lý Chủ nhiệm nhìn quanh rồi đè thấp tiếng nói:“Tôn bí thư giao nhiệm vụ, mấy ngày này hai người có trách nhiệm tiếp đón Đồng Chủ nhiệm, bồi tiếp lãnh đạo Uy ban kỷ luật Thị uỷ cho tốt”.
Đỗ Quyên nói: “Vâng ạ”.
“Vậy là được rồi”. Lý Chủ nhiệm nhìn bọn hắn nói:“Đỗ tỷ, Bàng ca, quan hệ của chúng ta thân như vậy, có chuyện gì mà không thê nói chứ, hai người thật sự không biết Đồng Chủ nhiệm làm gì hả?”.
Đỗ Quyên nháy mắt mấy cái nói: “Không phải là Chủ nhiệm một phòng của Uỷ ban kỷ luật Thị uỷ sao? Chúng tôi cũng vừa biết”.
Lý Chủ nhiệm lấc lấc đầu:“Đâu có đơn giàn như vậy, tôi nói thật cho hai người biết, lần này nếu Tiếu Cục trường của ủy ban kỷ luật dẫn tổ tuần tra đến thì Huyện cũng không coi trọng như vậy, bời vì người mang đội là Đông Chủ
nhiệm cho nên Aizz, tôi quên mất hai người mới đến thành phố Phần Châu
nên không biết, chuyện của Đổng Chủ nhiệm dù sao cứ chậm rãi rồi sẽ biết”.
Bàng Thạc giữ nói:“Lý ca, anh nói cho chúng tôi một chút đi?”.
Lý Chủ nhiệm trầm giọng xuống nói:“Tôi sẽ nói cho hai người một chuyện,
bạn gái của Đông Chủ nhiệm Là Phó thị trường thành phố Phần Châu, ùm,
mà còn vào Thường vụ Thị ũy”.
Cái gì!?
Thường vụ Thị ũy? Phó thị trường?
Bàng Thạc cùng Đỗ Quyên đều sửng sốt một chút, hai người bọn họ thật sự không nghĩ tới, mấy năm qua Đông Học Bân chăng những liên tục thăng chức mà còn cưới được người vợ có khà năng lớn như vậy? Trách không được, trách không được Lý Chủ nhiệm nói, cho dù là Cục trưởng Cục giám sát có đến đây thì lãnh đạo Huyện cũng không cần có thái độ như vậy, thì ra là quan chức của lão bà của Đông Học Bân còn cao hơn cà Tiếu Bân!
Nếu đắc tội với Đồng Học Bân thì chẳng khác nào trêu chọc tới người yêu hắn!