Quyền Tài

Chương 987: Bị Từ đại tỷ đùa giỡn



Càng vào đêm không khí trong xe càng thêm ám muội.

Từ đại tỷ cời áo như vậy làm cho Đổng Học Bân có điểm không biết nên nói cái gì cho tốt. ờ nữ nhân trước mật. da mật hắn không tính là dày hơn nữa không có cái áo sơmi ngăn càn. mùi thơm thân thé từ làn da Từ đại tỷ bay ra lọt vào mũi Đổng Học Bân. làm cho hai mũi hắn phập phồng hít lấy hít để, như thể con nahiện gặp ma tuý vậy, cảm giác hít như thế nào cũng không thấy dứ.

Thật là muốn lấy mệnh ta mà.

Từ đại tỷ, chị làm cho em rơi vào tình huống khó xử rồi.

Đổng Học Bân thấy không xong liền rút ra điếu thuốc nói: “Đại tỷ, em hút thuốc có được không?”.

“Được, cứ hé cửa sổ ra một chút là được”. Từ Yến lại tự nhiên sờ tay Đổng Học Bân nói:“Bất quá thuốc lá không phải là thứ tốt, về sau nên bớt đi”.

“Vâng, em nghe chị”.

“Hút một điếu không sao?”.

“A, em hút một điếu thôi”.

Đổng Học Bân thấy Từ Yến không buông tay trái hắn ra thì đành dùng tay phải lấy thuốc ra châm, thò đầu ra phía cửa sổ nhà ra một ngụm khói, ánh mắt thinh thoảng lại quét về phía ngực Từ đại tỷ nhưng hai người lại không nói gì. Chờ sau khi hắn hút xong rồi, Đổng Học Bân mới phát hiện ra Từ Yến vẫn đang cầm tay trái mình giống như không có ý tứ buông ra vậy, điều này làm cho trong lòng Đổng Học Bân lại nhảy lên vài cái đứng ngồi có chút không yên.

“Đại tỷ, nếu không chị ngũ đi một chút?”.

“Không ngũ, ngồi sẽ tinh rượu, nếu nằm xuống sợ lại ói ra”.

Lúc này, Từ Yến mới buông tay Đổng Học Bân ra nhưng không đợi Đổng Học Bân thờ phào tay Từ đại tỷ lại sờ vào đùi Đống Học Bân, điều này làm cho thân thể Đổng Học Bân chọt căng lên. Chi nghe Từ Yến hôi:“Lần trước cậu với vợ cãi nhau, hòa hào chưa?”.

“ừ, sau khi từ nhà chị về thì đã hòa hào rồi”.

“Vậy là tốt rồi, vợ chồng cãi nhau trên giường mà làm hoà cũng trên giường

“Lúc ấy may có chị khai đạo cho”.

“Đại tỷ là người từng trài, so với cậu thì kinh nghiệm có hơn một chút, tuy nhiên thật ra về mật tình cảm đại tỷ lại không bằng tiểu tử cậu đâu, bằng không chị cũng không phải ly hôn ”.

“Chị đừng nói như vậy, là chồng cũ chị không biết chị tốt”.

“Ha ha, đại tỷ có cái gì tốt chứ? Ngay cà chị cũng không biết nữa”.

Đổng Học Bân trấn an nói:“Chị rất tốt, đặc biệt là với cố gia, tâm tư chị đều đật lên gia đình cùng đứa nhô, là chồng cũ chị có mất không tròng”.

Từ Yến cười nhìn hắn nói:“Cậu có thấy đại tỷ xinh đẹp không?”.

Đổng Học Bân khụ khụ ho một tiếng nói:“Là đặc biệt xinh đẹp”.

Từ Yến nhìn hắn trong chốc lát rồi đột nhiên nói:“Vậy đối với thân thể đại tỷ cậu có thích hay không?”.

“?” Đổng Học Bân toát mồ hồi nói:“Dù sao ờ một chỗ cùng chị cảm thấy đặc biệt thoải mái, cái gì cũng có thể nói được”. Hắn cấp tốc chuyển hướng đề tài.

Nhưng Từ Yến vẫn hôi:“Đại tỷ hôi cái kia cơ, đối với thân thể đại tỷ có thích không?”.

Đổng Học Bân đõ mật nói: “Ai da, chị uống nhiều quá rồi, đi về thôi”.

Từ Yến nhìn hắn nói:“Đại tỷ hôi cậu đây này, nói thực đi, nói cái gì chị cũng không giận đâu”.

Đổng Học Bân đương nhiên là có hứng thú nhưng lời này mà nói ra thì xấu hồ vô cùng, hắn thấy Từ Yến vẫn có hình tượng là là một hiền thê lương mẫu (mẹ hiền vợ ngoan), là một lãnh đạo giỏi giang thành thục, có lúc nào thấy được một mật này của Từ Yến? Lời này có ý gì. Đông Học Bân hoàn toàn khôns thích ứns được, biết Từ đại tỷ hôm nay khẳns định là uốns nhiều rồi bằns khôns sẽ khôns nói ra lời này.

“Hỏi cậu kìa, nói đi”, Từ Yến aiục.

Đổng Học Bân nahĩ rằng dù sao Từ Yến cũng uống nhiều rồi, ngày mai không nhất định có thể nhớ được vì thế bèn cắn rãng một cái nói:“Có thích”.

Từ Yến cười nói:“Rất thích sao?”.

Đổng Học Bân vỗ vỗ ót nói:“Vậy, chủ yếu chị biết em là loại đàn ông thấy nữ nhân là sáng mất lên mà, chị xinh đẹp như vậy, dáng naười chuần như vậy,

khẳng định là em Aizz, em nói cái aì vậy, hôm nay em uống cũng nhiều, nói

aì chị đừng đé trong lòng nhé”.

Từ Yến cười dài nói:“Vì sao không để trong lòng chứ? Thật ra em nói như vậy trong lòng chị cũng rất cao hứng, được một thanh niên tuồi trè có bàn lĩnh như vậy thích mình, điều này chứng minh đại tỷ vẫn còn chút mị lực, cậu nói xem đại tỷ có nên cao hứng hay không?”.

Đổng Học Bân cười xấu hồ nói:“Hôm nay rượu nói thôi không phải em nói, chị đừng có tìm em đòi nợ đó?”.

“Sẽ không đâu”, Từ Yến mim cười nói:“Tiểu tử cậu, đại tỷ thích cậu không kịp nữa, sao lại tìm cậu đòi nợ chứ?”.

Từ Yến vè mật động tác vẫn bình thường nhưng lời ra khỏi miệng lại biến thành như vậy, đúng là rượu hại naười mà.

Càng nói Đổng Học Bân càng không thể chịu được:“Đại tỷ, nếu không em về đây?”.

“Uống rượu rồi thì đừng lái xe nữa, nếu không thì ngũ trong xe đi”.

“A, hơi chật, em sợ ”.

“Ghế sau và phía trước sao mà khônađủ? Đúng rồi Tiểu Đổng” Từ Yến chi ra bên naoài nói:“Cậu hộ chị nhìn xem bên ngoài có ai không ”.

“? Bên ngoài?”.

“Chính là chung quanh có người không ”.

“Úc, chị chờ chút”.

Đổng Học Bân cũng không hỏi nhiều, bói vì hắn biết Từ đại tỷ uống nhiều rồi, aiài thích cái aì cũng không được nên đi xuống xe đi quanh bụi cỏ, đi vòng quanh xe một vòng lớn, nơi này cách quốc lộ khá xa, hơn nữa vào lúc aiữa đêm nên hiên nhiên là không có ai đến đây. Khôns bao lâu sau, Đống Học Bân trờ về xe, hai tay chà xát mạnh vì lạnh.

“Khôns có naười nào”.

“Một naười cũng không hả?”.

“Dạ, naay cà xe cũng không thấy, chị muốn đi vệ sinh hả? Vậy chị đi đi, không có ai đâu, chi là cẩn thận rắn rết một chút, nếu cần để em đi cùng ”.

Còn không đợi Đổng Học Bân nói xong, Từ Yến bỗng nhiên nhấc đùi rồi lập tức ngồi vào lòng Đổng Học Bân, không đợi Đổng Học Bân kịp hoàn hồn Từ đại tỷ dĩ nhiên đã tách hai chân ra khóa chặt đùi Đổng Học Bân. Dáng Từ Yến naười đầy đận, sau khi ngồi xuống cũng có chút sức nặng, Đổng Học Bân chi cảm thấy hai chân trầm xuống, ánh mất kinh naạc một chút tiếp theo hai tay Từ Yến liền bưng lấy mật Đống Học Bân, đôi môi đỏ mọng càng ngày càng aần rồi nhẹ nhàng hôn lên mất Đổng Học Bân, một cái, hai cái, ba cái, cuối cùng, Từ đại tỷ như cánh hoa dán sát tai Đống Học Bân, một cái đầu lưỡi nóng hầm hập chui vào tai Đổng Học Bân.

Đổng Học Bân choáng váng kích động nói:“Ai u, Từ đại tỷ, chị làm aì vậy”.

Từ Yến hô hấp có chút dồn dập, tiếng thờ dốc rất lớn nói:“Tâm tình chị không tốt lắm, bồi tiếp đại tỷ phóng túng một chút, hôm nay cậu muốn làm aì đại tỷ cũng được”.

“Đừng Từ đại tỷ, không thích họp, không thích họp”.

Từ Yến không nahe, hai chân gắt gao kẹp lấy hắn, miệng tiếp tục như mưa rào hôn lên mật, cổ Đổng Học Bân, trong mất có chút mê ly.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.