Quyền Thiếu Cưng Chiều, Vợ Yêu Khó Nuôi

Chương 89-2: Có thể cứu mạng 2



Editor: Puck - Diễn đàn

Ánh mặt trời nghiêng nghiêng chiếu vào, mắt Lâm Hi khẽ mở ra, vẫn là trần nhà như vậy.

Trái tim đau khiến cho cô cau chặt đôi mày thanh tú, thở không thuận. Khẽ quay đầu, thấy Quyền Hạo nằm gục bên giường ngủ, cảm giác khác thường bao vây lấy cô, cô rất khó khăn nâng cao tay, dùng ngón tay chọc chọc gương mặt của Quyền Hạo.

Cảm xúc lạnh lẽo trên mặt khiến cho Quyền Hạo nhanh chóng tỉnh lại, thấy cô đã tỉnh, anh vui vẻ đến sắp điên mất, “Hi nhi, em đã tỉnh.” Bởi vì đang ngồi, anh vui sướng định đứng lên, nhưng ngồi đã lâu hai chân đã tê dại, anh vừa mới đứng dậy, hai chân tê dại đến thiếu chút nữa khiến cho anh quỳ trên mặt đất.

Động tác của anh, khiến cho cô mỉm cười.

Trong mắt trong suốt của cô chứa đầy nụ cười, chỗ sâu nơi đáy mắt che giấu đau lòng.

Trong lòng anh tràn ngập vui sướng vô biên, ấn cái nút trên tường.

Cô chớp đôi mắt sáng, để cho tầm mắt của mình rõ ràng một chút, có thể nhìn thấy rõ gương mặt anh lúc này.

“Hi nhi cảm thấy như thế nào? Tim còn đau nhức không?”

Cô yếu đuối chỉ chỉ chụp dưỡng khí, ý bảo anh lấy xuống.

“Bây giờ chức năng hô hấp của em không phải rất ổn định, không thể lấy xuống.”

Cổ họng quá khô ráp rồi, cô nói không ra lời, dùng khẩu hình miệng nói muốn uống nước.

Anh hiểu ý cô, rót nước cho cô.

Nhẹ nhàng lấy chụp dưỡng khí trên mặt cô ra, anh thận trọng đỡ cô ngồi dậy, cầm thêm một cái đệm lót sau lưng cô.

Cô cũng không yếu đuối như trong tưởng tượng của anh, cô mím môi mỉm cười nhìn anh. dfienddn lieqiudoon

“Hi nhi uống nước.” Anh lấy ống hút ra.

Cô ngậm ống hút, định uống nước thì giống như nghe được giọng của Thủy Tinh. Nghi ngờ nhíu nhíu mày, cô bắt đầu uống nước.

Đợi cô uống hết nước, anh để cái ly xuống, vẫn không nhìn thấy bác sỹ.

Anh không vui nhíu mày, cảm thấy cần phải đi gọi bác sỹ.

Khi mở cửa thì anh nhìn thấy bác sỹ trưởng và Trịnh Thủy Tinh đang đứng ngoài cửa, vẻ mặt lạnh nhạt nói với bác sỹ trưởng, “Hi nhi tỉnh, ông đi vào kiểm tra đi.”

Không cần chờ Quyền Hạo mời, khóe mắt Trịnh Thủy Tinh đã nhìn thấy Lâm Hi ngồi trên giường, dáng vẻ yếu đuối kia, cô nhìn thấy mà đau lòng muốn chết, hai ba bước đi tới bên cạnh Lâm Hi, “Hi nhi, cậu còn tốt chứ?”

Thật sự chính là Thủy Tinh, cô còn tưởng rằng cô nghe nhầm rồi. Đối mặt với Thủy Tinh lo lắng, cô mím môi cười cười, không biết rằng khuôn mặt trắng nõn nở rộ nụ cười của cô, nhìn xinh đẹp lại yếu ớt.

“Quyền Hạo, Hi nhi đang êm đẹp, sao lại đột nhiên phát bệnh?” Trịnh Thủy Tinh không khỏi oán giận Quyền Hạo, Hi nhi vẫn được anh chăm sóc, sao lại biến thành dáng vẻ này.

Bác sỹ Từ đang dùng tai nghe kiểm tra, nghe được lời của Trịnh Thủy Tinh nói, ông theo bản năng đưa mắt nhìn về phía Quyền Hạo không tỏ vẻ gì, “Nhị tiểu thư bị phát bệnh có rất nhiều nguyên nhân, Trịnh tiểu thư không cần phải oán giận Quyền thiếu.”

Mặt Trịnh Thủy Tinh đen lại, “Câm miệng của ông lại, còn không nhanh chóng kiểm tra cho Hi nhi, dài dòng cái gì?”

Mặt bác sỹ Từ xạm lại, yên lặng kiểm tra tình huống thân thể cho Lâm Hi.

“Là tôi không chăm sóc Hi nhi.” Cảm xúc của Quyền Hạo xuống thấp.

“Người bị bệnh tim rất yếu ớt, sao anh lại không chăm sóc tốt cho cô ấy, nhìn cô ấy như vậy tôi rất đau lòng.” Trịnh Thủy Tinh cảm giác lửa giận trong lòng càng ngày càng tụ lại một chỗ, “Bác sỹ, tình huống của cô ấy bây giờ như thế nào?”

Bác sỹ Từ kiểm tra xong, thình lình nghe Trịnh Thủy Tinh hỏi thăm, ông để tai nghe kiểm tra bệnh xuống, “Nhị tiểu thư cần thay tim.” Ông không nói lời dư thừa, tránh cho lại bị nổi đóa một trận. Nhắc tới cũng kỳ quái, Trịnh Thủy Tinh một người lăn lộn trong làng giải trí sao lại có dính líu quan hệ với người trong vòng cán bộ cao cấp?

“Tìm được trái tim chưa?” Trịnh Thủy Tinh quay đầu hỏi thăm Quyền Hạo. Nghĩ rằng còn cứu được, không tính là việc lớn.

Quyền Hạo kiên định nhìn Lâm Hi, “Tìm được, chỉ chờ thân thể Hi nhi khỏe mạnh một chút liền tiến hành phẫu thuật thay tim.”

“Vậy thì tốt.” Trịnh Thủy Tinh yên lòng.

Bác sỹ Từ kinh ngạc nhướn mày, sao ông không biết trái tim đã tìm được?

“Cô ở đây chăm sóc Hi nhi một chút, tôi đi ra ngoài một lát.” Quyền Hạo hơi mím môi. die,n; da.nlze.qu;ydo/nn

“Ừ.” Trịnh Thủy Tinh đồng ý rất nhanh, hoàn toàn không có ý định muốn đi.

“Hi nhi, lo lắng chết tớ rồi, sao cậu lại xui xẻo như vậy!” Nghĩ tới trước kia Hi nhi khỏe mạnh, đổi thân thể thành dáng vẻ bệnh tật như vậy thật sự khiến người ta lo lắng. Trái tim không thể sử dụng này vẫn nên nhanh chóng thay ra, tránh cho về sau xảy ra vấn đề gì.

Lâm Hi uống xong nước làm dịu cổ họng, có thể nói chuyện, đầu tiên cô liếc nhìn Trịnh Thủy Tinh, mới chậm rãi nói: “Tớ. Cũng không muốn. Nhưng thực tế. Lại. Như vậy, tớ có thể. Có biện pháp gì?” Ngày đầu tiên trùng sinh đến thân thể này, cô đã biết bị bệnh tim bẩm sinh.

Trịnh Thủy Tinh quét mắt ngoài cửa, cô thở dài nói: “Mạng của cậu thật đúng là khổ, may mà có Quyền Hạo người đàn ông như vậy yêu cậu.” Ông trời rất công bằng, cho bạn cái gì nhất định sẽ cướp đi cái khác. Dù sao Quyền Hạo lắm của nhiều tiền, nhất định sẽ nuôi tốt Lâm Hi.

Mới ra đến ngoài cửa, Quyền Hạo cầm điện thoại di động lên, gọi số điện thoại của Trần Tiêu.

Trần Tiêu thân đang ở nhà họ Tống thì nhận được điện thoại của thiếu gia nhà mình, hơi ngượng ngùng gật đầu một cái với người nhà họ Tống, “Thiếu gia, người nhà họ Tống không đồng ý lấy trái tim của Tống Tử Dần ra.” Anh muốn hộc máu, trái tim trong cơ thể Tống Tử Dần vốn là của tiểu thư nhà anh, tại sao không chịu!

“Nghĩ biện pháp.” Quyền Hạo lạnh lùng nghiêm mặt. Trong thời gian ngắn rất khó tìm được trái tim phù hợp với Hi nhi, vì vậy kế hoạch bây giờ chính là lấy trái tim của Tống Tử Dần, ý vị này là như thế nào, anh rõ ràng, thế nhưng trái tim là của Hi nhi, sao anh có thể cho phép vì một người ngoài mà chôn vùi sinh mệnh của Hi nhi.

“Vâng, thiếu gia.” Trần Tiêu hiểu được ý tứ của thiếu gia nhà anh, nếu nhẹ nhàng không được, mạnh bạo sẽ làm được.

Nói chuyện điện thoại xong, Quyền Hạo trở lại trong phòng bệnh, liếc mắt nhìn Trịnh Thủy Tinh, hạ lệnh đuổi khách, “Thân thể Hi nhi không tốt, cô trở về trước đi.”

Trịnh Thủy Tinh ngước mắt nhìn Quyền Hạo rõ ràng nghỉ ngơi không đủ, nhíu nhíu mày, “Một mình anh không chăm sóc nổi Hi nhi, tôi ở lại đây cùng anh chăm sóc cô ấy.” Nhìn dáng vẻ Quyền Hạo, cũng biết anh đã mệt mỏi, nếu liều mạng chống đỡ tiếp, không chỉ có Hi nhi sẽ ngã xuống, anh ta cũng sẽ ngã xuống. Vì hạnh phúc của Hi nhi, cô mới không muốn Quyền Hạo ngã xuống. Nếu Quyền Hạo ngã xuống, tìm người yêu Hi nhi như vậy ở đâu! di3n~d@n`l3q21y"d0n

“Ở đây có... Y tá, tôi không. Cần mấy người... Chăm sóc.” Cô nhẹ nhàng che trái tim, bởi vì thân thể không tốt, cô nói chuyện cũng đứt quãng. Thủy Tinh không thể thức đêm, Quyền Hạo đã rất mệt mỏi, cô không cần bọn họ chăm sóc.

“Không thể? Anh (tớ) không yên lòng, anh (tớ) sẽ lo lắng.” Quyền Hạo và Trịnh Thủy Tinh trăm miệng một lời nói.

Cô dở khóc dở cười, mí mắt hơi nặng, “Quyền Hạo, anh đã. Vô cùng. Mệt mỏi, đi về nghỉ ngơi trước đi, buổi tối lại...”

“Không muốn.” Quyền Hạo kiên quyết cự tuyệt.

“Quyền Hạo, nếu Hi nhi đã nói vậy, anh phải đi nghỉ ngơi đi, nhìn anh xem, về sau Hi nhi gả cho người khác, anh ở dưới đất khóc đi.” Trịnh Thủy Tinh nói lời rất ác độc, vì hạnh phúc của Hi nhi, đừng trách cô độc miệng.

“Không được.”

Đau lại đang lan tràn, mắt của cô lại một lần nữa nhắm lại. 

Bác sỹ Từ đang kiểm tra, sợ ngây người, tình huống này là như thế nào?

“Hi nhi.” Thấy đầu Hi nhi chậm rãi ngã xuống, Trịnh Thủy Tinh kinh hãi.

“Hi nhi.” Vui sướng tới trong lòng anh không bao lâu, tuyệt vọng một lần nữa phủ xuống.

Lâm Hi hôn mê lần nữa, kinh động tất cả các bác sỹ khoa tim mạch, lập tức tiến hành cấp cứu.

Trịnh Thủy Tinh lo lắng đi tới đi lui trước cửa phòng phẫu thuật, “Quyền Hạo, có thể nhanh chóng sắp xếp phẫu thuật thay tim không?” Hi nhi nhà cô đã là lần thứ ba cấp cứu, thật là đứa bé đáng thương.

Trong mắt Quyền Hạo hàm chứa bi thương, lạnh lùng liếc nhìn Trịnh Thủy Tinh, “Có thể mau chóng sắp xếp, nhưng phẫu thuật đều sẽ có nguy hiểm nhất định.”

“Cho dù nguy hiểm hay không nguy hiểm, đều phải làm phẫu thuật.” Trịnh Thủy Tinh nghĩ đến một chuyện, “Tôi biết một nhóm các chuyên gia bác sỹ chuyên khoa tim mạch đứng đầu tạo thành một nhóm, tôi mời bọn họ tới đây đi.” Tuy rằng bác sỹ khoa tim mạch bệnh viện Lĩnh Lâm là hạng nhất thế giới, nhưng không phải đứng đầu, vì bớt tính nguy hiểm khi phẫu thuật, cô vẫn nên mời nhóm bác sỹ đó tới.

“Cám ơn.” Lời Trịnh Thủy Tinh nói ngược lại giống như đang nhắc nhở anh, vấn đề thay tim của Hi nhi đã ở ngay trước mắt, anh muốn nhanh chóng lấy được trái tim kia của Tống Tử Dần.

“Cám ơn cái gì mà cám ơn, chúng ta đều vì muốn tốt cho Hi nhi thôi.” Trịnh Thủy Tinh thở dài.

Thời gian từ từ trôi qua đến buổi trưa, cấp cứu đã kết thúc, lần này bệnh tình của Lâm Hi thật sự tăng thêm.

Trong phòng bệnh, Quyền Hạo không nói được lời nào, lẳng lặng nhìn cô thật lâu, hai mắt nhắm lại, lòng hung ác, anh quyết định phải đi làm chuyện, “Cô trông Hi nhi trước, tôi có chút chuyện đi ra ngoài một chuyến.”

“Ừm.” Trịnh Thủy Tinh ước gì chăm sóc Lâm Hi, không từ chối.

Sau lần cấp cứu này, Lâm Hi tỉnh lại vào nửa đêm hôm ấy, cô rất yếu ớt.

Sau khi quyết định làm chuyện gì đó, hiệu suất làm việc của người nhà họ Quyền cao vô cùng, Quyền Hạo nhanh chóng lấy được trái tim thuộc về Lâm Hi tới tay.

Về phía bệnh viện, tỉ mỉ điều dưỡng thân thể Lâm Hi, khi thân thể của cô khá hơn một chút, liền tiến hành phẫu thuật thay tim.

Bởi vì trái tim đã cấy vào trong cơ thể người khác, cho nên lần phẫu thuật này rất khó khăn, các bác sỹ không chỉ phải giữ được tính mạng của Lâm Hi, còn phải giữ được trái tim này còn đập. Trải qua mười giờ, các bác sỹ đứng đầu tiến hành phẫu thuật vô cùng thành công.

Sau khi phẫu thuật thành công, lòng người nhà họ Quyền và Trịnh Thủy Tinh sẽ không tiếp tục khẩn trương như vậy nữa.

Đêm phẫu thuật thành công, Quyền Hạo quá vui mà khóc, còn Thủy Tinh cũng sung sướng đến phát điên.

Bên này vui vẻ mà bên nhà họ Tống lại đang chuẩn bị việc tang.

Ngày tang lễ của Tống Tử Dần, người nào đó đứng trong góc cắn răng đến gần như muốn vỡ, hận đến muốn chết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.