Đồng thời nhiều họng súng chĩa vào mình, Thẩm Khiết Như không kinh hoảng, ngược lại rất bình tĩnh nhận ra những người này không phải là hộ vệ nhà họ Thẩm, “Mấy người do ai phái tới?”
Người áo đen cầm đầu, lạnh lùng mở miệng nói, “Chúng tôi do ai phái tới không quan trọng, quan trọng là, mấy người nhà họ Thẩm hôm nay nhất định phải biến mất.”
Tròng mắt Trịnh Thủy Tinh thiếu chút nữa rớt xuống đất, tình thế này xoay ngược cũng quá nhanh, những người áo đen này rốt cuộc do ai phái tới?
Thẩm Khiết Như nghĩ tới một cái tên, “Lâm Hi...” Bà còn chưa nói xong, một viên đạn bắn trúng giữa hai chân mày của bà, sinh mạng trong nháy mắt mất đi, trước khi chết bà cũng không thể nhìn ra lúc đó ai giết bà.
Trịnh Thủy Tinh nhận được tự do hoạt động nhìn chăm chú thi thể của Thẩm Khiết Như, “Hi nhi phái mấy người tới sao?” Hi nhi không làm cho cô thất vọng, phái người kịp thời chạy tới. Nếu trì hoãn, không biết Thẩm Khiết Như đồ biến thái chết tiệt kia sẽ làm gì.
Mấy người áo đen đều cùng sững sờ, bọn họ không biết Hi nhi trong miệng Trịnh Thủy Tinh.
Không nhận được câu trả lời từ bất kỳ ai, Trịnh Thủy Tinh không vui nhíu mày, “Mấy người đều câm sao?” Cho dù cô nói như vậy, những người áo đen đều không đáp lại cô.
Từ thư phòng đi ra, dọc theo đường đi Trịnh Thủy Tinh có thể nhìn thấy thi thể nghiêng ngả lung tung và vết máu loang lổ trên đất, cô khẽ giật mình, “Người của nhà họ Thẩm đều chết sạch sao?” Hi nhi lấy từ đâu ra nhiều người dưới lợi hại như vậy, chỉ một phát đã công phá nhà chính họ Thẩm!
“Không có.” Người áo đen đi theo sau lưng cô nói.
Đứng ở cửa chính nhà họ Thẩm, Trịnh Thủy Tinh nhìn thấy thi thể của Thẩm Cảnh Kỳ và Thẩm Cảnh Nhiên, cô cảm thấy miệng của cô không khép lại được, quá kinh ngạc! Bây giờ không chỉ có Thẩm Khiết Như đã chết, Thẩm Cảnh Kỳ và Thẳm Cảnh Nhiên cũng bị giết chết! Kế hoạch của Hi nhi không phải như thế! die nda nle equ ydo nn
Được người áo đen hộ tống về đến nhà, sờ cánh tay bị thương, Trịnh Thủy Tinh vẫn còn cảm thấy thế giới này rất huyễn hoặc, gọi người áo đen chuẩn bị rời đi lại, “Các anh có phải là thủ hạ của Lâm Hi không?” Khi Hi nhi còn là Lâm Hi Nhi, có thể huy động thủ hạ lợi hại như vậy, rất bình thường, mấu chốt bây giờ Hi nhi là Lâm Hi, trừ có cái danh nhị tiểu thư nhà họ Quyền hữu danh vô thực ra, lấy đâu ra nhiều thủ hạ như vậy?
“Không phải.” Người áo đen suy nghĩ một chút.
Trịnh Thủy Tinh ngẩn ra, “Vậy các anh do ai phái tới?”
Tròng mắt người áo đen đảo lòng vòng, “Đây là hành động quân sự.”
Hành động quân sự! Hành động quân sự! Trước mắt Trịnh Thủy Tinh hiện lên rất nhiều rất nhiều chữ hành động quân sự, “Cái gì? Hành động quân sự? Tình huống này là như thế nào?”Hi nhi nhà cô có thể lợi hại như vậy rồi hả? Có thể biến hành động tiêu diệt nhà họ Thẩm thành hành động quân sự rồi!
Người áo đen không biết nên nói như thế nào với Trịnh Thủy Tinh, tỏ vẻ áy náy gật đầu một cái rồi rời đi, còn dư lại một mình Trịnh Thủy Tinh trợn to hai mắt nghĩ tới đây là chuyện như thế nào!
Lâm Hi đi Thính Phong lầu và đồn cảnh sát một chuyến, trở lại thấy Thủy Tinh sững sờ, cảm thấy kỳ quái, “Cậu đi đâu? Sao tay lại bị thương?”
Trịnh Thủy Tinh hoàn toàn mơ hồ, “Không phải cậu phái người cứu tớ ra sao?”
“Đã xảy ra chuyện gì?” Cô chỉ phái người đi tìm Thủy Tinh.
Hi nhi ở trước mắt có dáng vẻ chuyện gì cũng không biết, Trịnh Thủy Tinh nuốt nước miếng trong miệng xuống, “Lúc một giờ chiều, tớ vừa mới về đến nhà, liền bị người nhà họ Thẩm bắt đến nhà họ Thẩm. Ở trong thư phòng nhà họ Thẩm, Thẩm Khiết Như uy hiếp tớ phải rửa tiền giúp bà ta, đột nhiên sau đó có một đám người áo đen xông tới, nói một câu rồi giết Thẩm Khiết Như.”
Thẩm Khiết Như chết! Lâm Hi hơi kinh ngạc, “Tiếp sau đó thì sao?”
Quyền Hạo bảo vệ cô quá tốt, cũng chèn ép việc kinh doanh của nhà họ Thẩm không sai biệt lắm sắp phá sản lần nữa, cô nóng lòng giải quyết nhà họ Thẩm thứ phiền toái này, cố ý chuyển từ trong nhà họ Quyền ra, chính là vì để cho Thẩm Khiết Như có cơ hội xuống tay với cô, sau đó cô có thể lập tức tiêu diệt hết nhà họ Thẩm. Nhưng kế hoạch này mới vừa lập ra? Thẩm Khiết Như sẽ chết, do ai làm đây? d1en d4nl 3q21y d0n
“Tiếp sau đó, tớ nhìn thấy thi thể của Thẩm Cảnh Kỳ và Thẩm Cảnh Nhiên, hai người bọn họ cũng đã chết...” Trịnh Thủy Tinh nói chuyện rõ ràng rành mạch cho Lâm Hi, cuối cùng hai người đều tỏ vẻ vô cùng nghi hoặc, đây do ai làm?
“Lăng Linh đó do cậu xử lý hả?” Trịnh Thủy Tinh nhớ tới một nhân vật là Lăng Linh, người Lăng Linh yêu là Tống Tử Dần, bởi vì Tống Tử Dần bị bệnh tim chết đi, Lăng Linh nửa điên rồi, lại tìm Thẩm Khiết Như hợp tác, còn dám bố trí một tai nạn xe cộ vụng về như vậy.
“Tớ đã đưa cô ta vào đồn cảnh sát.” Cô đã sớm đề phòng Lăng Linh, sau khi xảy ra vụ tông vào đuôi xe kịch liệt, cô liền lập tức phái người khống chế Lăng Linh.
“Trước không nói chuyện khác, cậu trước tiên làm rõ cái gọi là hành động quân sự là gì?”
“Hành động quân sự?” Lâm Hi vuốt mái tóc một cái, ngồi trên ghế sa lon, “Tớ hỏi Quyền Hạo một chút, xem có phải do anh ấy làm không?”
“Nhà họ Quyền cũng thật lợi hại!” Trịnh Thủy Tinh cũng nghĩ đến khả năng này, thế gia có lịch sử mấy ngàn năm này, thật sự lợi hại.
Lâm Hi cầm điện thoại di động lên không bao lâu, chuông cửa vang lên, nhìn qua mắt mèo, thì ra là Quyền Hạo.
“Hi nhi, có rảnh không?” Quyền Hạo đứng ở ngoài cửa, cười cười trơn bóng như ngọc.
“Có, sao vậy?” Lâm Hi cảm thấy thật thần kỳ, cô đang định tìm anh, anh liền xuất hiện ở trước mặt cô.
“Hôm nay là sinh nhật mẹ anh, chúng ta phải về nhà chính.”
Lâm Hi chỉ giỏ xách đặt trên ghế sa lon, Quyền Hạo không nói hai lời đi tới cầm giỏ xách lên, nắm tay Lâm Hi, ngọt như mật đi xuống.
Trịnh Thủy Tinh sửng sốt thật lâu, trên trán hiện lên vạch đen.
Hai người ở trên xe cười cười nói nói, Lâm Hi vốn định hỏi chuyện về nhà họ Thẩm, nhưng cảm thấy không khí rất tốt, hỏi khẳng định phá hư không khí, cho nên cô không hỏi nữa, định hôm nào hỏi sau.
Sinh nhật của Cố Trường Thanh, nhà họ Quyền không mời người ngoài, chỉ có người trong nhà ngồi chung một chỗ ăn một bữa cơm đơn giản. Sau khi cơm nước xong, tất cả mọi người ngồi trong phòng khách, nói đến việc nhà.
“Lần này nhà họ Thẩm ngã xuống, phải cảm ơn Quyền Hạo cung cấp đầu mối.” Cố Trường Thanh vốn định hỏi Lâm Hi gần đây đang làm gì, đột nhiên chuyển đề tài nói đến nhà họ Thẩm, “Quốc gia vì tiêu diệt hết nhà họ Thẩm, đã ra không ít lực lượng cảnh sát và lực lượng quân đội.”
Lâm Hi đang ăn táo, sau khi nghe được lời của Cố Trường Thanh, lập tức bị sặc, đây cũng bởi vì kinh ngạc. Lại nói quốc gia tiêu diệt nhà họ Thẩm! Mặc dù nói gia tộc vẫn làm buôn bán hắc ám như nhà họ Thẩm, quốc gia phải tiêu diệt hết cũng không có gì, nhưng cô cảm giác trong này có nguyên nhân khác. dinendian.lơqid]on
Quyền Hạo vỗ nhẹ lưng cô, quan tâm hỏi, “Có khỏe không?”
“Nhà họ Thẩm đã nên tiêu diệt từ sớm.” Quyền Cẩn hơi không yên lòng, nhàn nhạt nói một câu.
“Đáng tiếc Lâm Hi Nhi đứa con gái riêng của nhà họ Thẩm đó chết sớm.” Nói đến điều này, Phó Trường Thanh hơi tiếc nuối. Nếu Lâm Hi Nhi không chết, thật tốt biết bao, để cho bà thống nhất hắc đạo, tránh cho quốc gia phải nâng đỡ người khác.
“Lâm Hi Nhi là đồ đệ của thủ lĩnh tổ chức sát thủ, mặc dù trên tay không có mạng người, nhưng chết cũng không có gì đáng tiếc.” Quyền Cẩn cảm thấy không có gì đáng tiếc, nhìn thấu suy nghĩ trong lòng mẹ anh, không thể lý giải, “Lâm Hi Nhi là con gái của Thẩm Khiết Như và anh họ bà ta, mẹ phái người tiêu diệt nhà họ Thẩm, nếu cô ta còn sống, cũng chưa chắc có thể chịu khống chế của mẹ.” Một người là con gái của họ hàng gần sinh ra, thông minh cũng không lớn.
“Người đều chết rồi, chỉ giả thiết mà thôi. Chỉ có điều Lâm Hi Nhi thật đáng thương, cha mẹ ruột đều không nhận con bé, còn ném con bé vào tổ chức sát thủ, có thể sống đến hai mươi hai tuổi thật sự không dễ dàng.” Cố Trường Thanh vẫn rất coi trọng Lâm Hi Nhi, đáng tiếc Lâm Hi Nhi chết sớm.
Quyền Cẩn thản nhiên nhìn mẹ mình, “Hôm nay là sinh nhật mẹ, nói đến một người chết rất xúi quẩy, đừng nói những chuyện này.”
Đuôi khóe mắt liếc nhìn thấy dáng vẻ thương tiếc của Cố Trường Thanh, Lâm Hi một lần nữa bị sặc, nước mắt thoáng hiện trong mắt, che miệng ho khan. Cô có gì tốt mà đáng thương? Tại sao Cố Trường Thanh và Quyền Cẩn biết rõ chuyện kiếp trước của cô như thế?
Quyền Hạo nhẹ nhàng vỗ về sau lưng cô, nói với mẹ anh, “Mẹ, thời gian không còn sớm, chúng con đi về trước.”
Hai người đi trong đình viện nhà họ Quyền, Quyền Hạo hạ thấp mắt nhìn khuôn mặt không chút thay đổi của cô, “Hi nhi, em không vui vẻ sao?”
Lâm Hi không nghĩ ra lý do gì trợn trắng mắt, “Không có gì không vui.” Nghe được chuyện kiếp trước của cô từ trong miệng người khác, cảm giác này thật tệ hết biết.
Quyền Hạo dừng bước lại, nhìn thẳng cô, nắm thật chặt tay của cô, khóe môi nhếch lên đường cong vừa đẹp trai lại mê người, trong tròng mắt tràn đầy thâm tình, giống như cam kết nói, “Trong cuộc đời sau này, anh sẽ ngăn cản những mưa gió vì em, em chỉ cần sống thật vui vẻ là được rồi.”
Trong khoảng thời gian ngắn Lâm Hi cũng không nói ra được tư vị trong lòng là gì, trên mặt cô nở nụ cười đẹp nhất, mắt như vầng trăng khuyết, “Ừ.”
Tình yêu trong mắt Quyền Hạo tràn ra ngoài, chậm rãi hôn lên trán cô, nhẹ giọng nói bên tai cô, “Anh yêu em.”
Hơi thở ấm áp bên tai, khiến lòng của cô ấm áp, chớp chớp đôi mắt sáng, “Em cũng yêu anh.”
Ở phía xa, Trần Tiêu cười cũng rất rực rỡ, nhìn thiếu gia và tiểu thư nhà mình, không, hiện tại phải nói là thiếu phu nhân của mình, hai người ôm lấy nhau, hình ảnh rất tốt đẹp rất hạnh phúc. Ngẩng đầu liếc nhìn trăng tròn bắt đầu dâng lên, anh nghĩ, vốn là năm tháng tĩnh lặng yên ổn đời này, không đúng là như thế sao!