Đám người Chu Đào cùng Hà Úy Nhiên có quan hệ rất
hợp ý nên phản bác lại, nhưng những tin đồn đó dường như không phải vô
căn cứ, cho nên bọn họ cũng chưa trực tiếp phủ nhận. Huống chi quan hệ
giữa mọi người tuy rằng không tệ, nhưng cũng chỉ là đồng học, mới học
chung với nhau được ba tháng, vạn nhất vì hắn biện giải, lại khiến người khác cho rằng chính mình cũng kết giao với thành phần xấu thì sao? Hơn
nữa lời đồn sau này càng ngày càng nhiều, giáo viên cũng không thể ngăn
được. Đến sau này nhà trường phải dùng biện pháp mạnh, mọi người mới
không nhắc đến chuyện này nữa. Chính cái gọi là ba người thành hổ, cho
nên mỗi người một nhận định, Hà Úy Nhiên nhất định chọc phải xã hội đen, hơn phân nửa đã chết rồi. Đừng nhìn Chu Đào, Vân Tùng Quân ở trước mặt
Kim Thư Đông làm càn như vậy, nếu bọn họ thật sự giao du với người xấu,
cũng không nhẹ tay như vậy.
Cho nên, Hà Úy Nhiên đã bị mọi người quên lãng, chỉ ngẫu nhiên mới có người nhắc tới.
Thế nhưng......
Ai tin hắn đã bị xã hội đen xử lý!
Theo tình báo trước mắt, tính cách Hà Úy Nhiên cùng Vân Tùng Quân
tương đối giống nhau, tuy rằng chơi bóng rổ rất tốt, nhưng tính cách rất không an phận, trước kia đã từng nghe tin đồn hắn từng vào trại quản
giáo vì “Ảo phân”[ tức là vơ vét tiền bạc ]. Bất quá bởi vì hắn cũng
không làm gì quá, cho nên tình cảm với mọi người cũng không tệ, nên
không ai tố giác hắn. Hơn nữa, khi hắn và mọi người cùng nhau tắm rửa,
ai cũng thấy sau lưng hắn có xăm hình, diện tích không quá lớn, nhưng đó cũng chính là luận cứ cho việc hắn là thành phần bất hảo.
Về hành vi“Ảo phân” có hay không vẫn chưa xác định, bất quá ngày hôm
qua, khi hai nam sinh kia đề cập đến Hà Úy Nhiên, ánh mắt có tia hung
quang, cho nên thời điểm đánh bóng rổ, khí thế cũng dễ dàng áp đảo người khác.
Ánh mắt......
Ánh mắt!
Không sai. Kịch bản mới khiến mọi người minh bạch tại sao Diệp Tưởng lại vẽ ra ánh mắt đó!
Đó là ánh mắt của Hà Úy Nhiên!
Hà Úy Nhiên để cho người khác ấn tượng khắc sâu chính là đôi mắt hung quang kia!
Lúc này, Chu Đào nhìn chằm chằm vào Diệp Tưởng đang vùi đầu đọc sách, hạ giọng nói:“Các ngươi nói làm sao bây giờ? Tìm hắn hỏi sự tình của Hà Úy Nhiên? Đừng để tiểu tử này từ cửa sau trường chuồn ra!”
Kỳ thật các diễn viên không phải không thể bắt hắn ở cửa sau, nhưng
sự tình Lưu lão sư lần trước dùng cửa sau rời khỏi trường học, nơi đó
còn thông tới 1 ngõ nhỏ cực kỳ yên ắng, nhìn thế nào cũng thấy là địa
điểm quay phim kinh dị tốt nhất. Nếu không tất yếu phải tới đó, chẳng
người nào muốn bén bảng gần.
“Hắn nói Hà Úy Nhiên từ trên lầu té xuống, là thật hay giả?”
“Ngươi nghe hắn tán dóc à! Nếu thật sự là như vậy, thi thể ở nơi nào?”
“ Nếu Hà Úy Nhiên còn sống thì sao? Lúc trước là chúng ta nói Hà Úy
Nhiên ở bên ngoài vơ vét tài sản, sau này tin đồn càng ngày càng thất
thiệt. Hà Úy Nhiên nếu thật sự là người xã hội đen, hắn trở lại, có thể
sẽ tìm chúng ta tính sổ hay không?”
“Phi phi phi! Cái gì mà tính sổ, chúng ta chỉ là ăn ngay nói thật mà thôi! Lúc trước mọi người không phải cũng là bằng hữu sao?”
“Hừ, lúc trước ngươi với Vân Tùng Quân không phải tự mình nói ra sao. Chu Đào làm chuyện gì đều không có quan hệ tới ngươi sao? Ngươi dám nói ngươi cùng hắn không có một điểm quan hệ?”
“Triệu Kha Nhiên ngươi có ý gì? Muốn đánh nhau phải không?”
“Hảo, đừng ồn!” Chu Đào thanh thanh cổ họng. Nói:“Lần trước là vì
Tôn Di Tinh ra mặt, cho nên cấp cho lớp trưởng 1 chút mặt mũi. Thế
nhưng nếu không hỏi rõ ràng chuyện này, trong lòng ta không thoải mái!”
Hôm nay tiết đầu tiên là ngữ văn của An Nguyệt Hình.
Diệp Tưởng lúc này đang xem sách, bỗng nhiên có một mẩu giấy ném tới
trên bàn hắn. Hắn mở tờ giấy ra, trong đó viết:“Ngươi quen biết Hà Úy
Nhiên vào lúc nào? Tan học nói rõ ràng cho ta!”
Diệp tưởng vo tờ giấy lại vứt xuống gầm bàn. Vũ Sóc Một bên hỏi:“Giấy viết cái gì?”
“Hà Úy Nhiên...... Là ai?”
“Bọn họ nói với ngươi chuyện của Hà Úy Nhiên?”
Hà Úy Nhiên là đề tài cấm kỵ trong lớp, chủ yếu bởi tin đồn Hà Úy
Nhiên là xã hội đen, đối với học sinh phổ thông trung học mà nói chính
là không nên dây vào. Học sinh trung học Quảng Nguyệt học lực không cao, thế nhưng không dám dính vào xã hội đen, năm ấy cũng không có cuốn
sách [ bại hoại như thế nào luyện thành], mọi người đối với hắc đạo phần lớn là sợ hãi chứ không phải sùng bái giống như nhân vật Tạ Văn Đông.
Đương nhiên, Tôn Di Hoa cũng không ngoại lệ, cũng cho rằng Hà Úy
Nhiên có thể bị cuốn vào báo thù giang hồ. Nàng hơi nhíu mi, nói:“Chuyện này, ngươi tốt nhất đừng hỏi.”
Vẻ mặt Diệp Tưởng đau khổ nói:“Ta không biết hắn a! Bọn họ vì cái gì lại hỏi ta?”
“Bọn họ thật hỏi như vậy? Thật sự kỳ quái.”
Hà Úy Nhiên đương nhiên trở thành manh mối quan trọng với hai đại trận doanh.
“Như vậy......” Hầu Tước tiếp theo hỏi lấy lệ một câu:“Không có ai muốn cung cấp tình báo mới sao?”
Không có bất cứ kẻ nào trả lời.
Đương nhiên, bao gồm cả Mộc Lam.
“Mộc Lam, thứ bảy ngươi về trường lấy sách, quả thật không có sự tình gì phát sinh?” Nam Cung Tiểu Tăng vẫn chưa từ bỏ ý định, hỏi một câu.
Hắn biết đây là vấn đề suy tư trong lòng Hầu Tước, bất quá thân phận của hắn không thích hợp nói, chung quy cũng vì An Nguyệt Hình. Như vậy, chỉ có hắn mới tiện mở lời.
“Nam Cung Tiểu Tăng, ngươi đang nghi ngờ cấp dưới của ta?”
Bỗng nhiên, An Nguyệt Hình nói ra một câu như vậy. Những lời này,
nhất thời khiến trong lòng Nam Cung Tiểu Tăng chột dạ, thế nhưng dù
trong lòng có sợ, cũng không thể thua khí thế, bằng không, không riêng
gì hắn mà còn khiến cả Hầu Tước mất mặt!
“Ta chỉ là cẩn thận hỏi một chút thôi, chung quy có lẽ Mộc Lam quên
mất điều gì cũng nên.” Nam Cung Tiểu Tăng cuối cùng cắn răng, dù ngươi
là An Nguyệt Hình đáng sợ thế nào, nhưng trong bộ phim kinh dị này ngươi cũng không thể đụng đến ta, dù sao bên người ta vẫn có Hầu Tước,sợ cái gì!
Hai phương trước mắt vì quan hệ lợi ích mới nhất trí liên minh, nhưng chung quy vẫn tồn tại hiềm khích, ngôn ngữ có xung đột cũng hết sức
bình thường, việc này nhanh chóng trôi qua, mà vấn đề Hà Úy Nhiên tất
nhiên là cần điều tra trọng điểm.
Lúc trước, cùng Hà Úy Nhiên chơi bóng rổ còn có người nào? vẫn chưa
xác định, ít nhất biết là có Chu Đào, Vân Tùng Quân, Triệu Kha Nhiên,
Dương Hứa Thành. Tình huống trước mắt, bọn họ vẫn có thể đến sân bóng rổ trong trường học chơi bóng. Sân thể dục của trường, có treo 2 giá đựng
rổ, cũng coi như là sân bóng rổ. Mà thiết bị thể dục đều để tại tầng 1
tòa nhà giáp. Nếu cần lúc nào cũng có thể sử dụng. Ngày đó bọn hắn đánh
bóng rổ, cũng không phải là ngày đến trường, chỉ là thuần túy mượn sân
chơi bóng mà thôi.
Ngày đó. Dựa vào năng lực của Hà Úy Nhiên, trận đấu nào của lớp 6 năm nhất cũng đều toàn thắng. Dù kết thúc rất hứng khởi, bất quá cũng thực
mệt mỏi. Bởi vì ký túc xá cuối tuần không mở, cho nên mọi người phải về nhà tắm rửa nghỉ ngơi. Thế nhưng không có ai chính mắt nhìn thấy Hà Úy
Nhiên rời khỏi trường học. Điểm này, thật là ý vị sâu xa.
Hà Úy Nhiên rất có khả năng. Mất tích bên trong trường học!
Giống như Lưu lão sư......“Xuyên việt”!
Hà Úy Nhiên có thể xác định tuyệt đối không phải là diễn viên, trước
mắt số lượng các diễn viên đều đủ. Như vậy, hắn chỉ là một NPC, là nhân
vật tuyệt đối phải chết. Sắm vai nhân vật như vậy, khẳng định có điểm
cần lưu ý.
Mà Kim Thư Đông tự nhiên có thể tham gia điều tra về Hà Úy Nhiên. Bất quá chuyện qua đã lâu, muốn tra chỉ sợ không dễ dàng.
Đối với việc này, ý tứ của Hầu Tước là, hi vọng người Đọa Tinh doanh
tăng cường xuất lực. Chung quy khả năng của giáo đoàn Đọa Tinh quỷ thần
khó lường, có những chuyện người khác làm không được. Nhưng Đọa Tinh
giáo đoàn không hẳn không làm được. Lúc này có chuyển sinh giả Đạt Di
Mạc. Gia chủ gia tộc Ni Đặc Lai Nhĩ, hai vị giáo chủ hắc y, một vị kí
chủ Ác Ma, đội hình bậc này, nếu nói vô kế khả thi thì không ai tin
tưởng.
Đây cũng là yêu cầu hợp lý, song phương là hợp tác trụ cột. Ai cũng
không muốn làm thương (vũ khí) cho người khác sử dụng. Xuất lực là điều
đương nhiên.
Lúc này, mọi người đều chờ An Nguyệt Hình tỏ thái độ. Chung quy chủ nhân của Đọa Tinh doanh chính là hắn.
An Nguyệt Hình trả lời rất đơn giản:“Có thể. Đọa Tinh doanh sẽ chủ yếu phụ trách việc này.”
Điều này tương đương với việc tinh nhuệ trong các rạp chiếu phim đều
phải nhìn hắn mà hành động. Nếu sự hậu có gì sai lầm, đối với rạp chiếu
phim thứ 10, thậm chí thế lực Đọa Tinh doanh nhất định có ảnh hưởng.
Diệp Tưởng biết......
Vị lão đại này, đã bắt đầu lên kế hoạch!
Kế tiếp, lại có càng nhiều viên giấy ném đến trước bàn Diệp Tưởng.
Hiển nhiên, là gây áp lực cho Diệp Tưởng. Bọn họ đối với việc Diệp Tưởng vẽ ra cặp mắt Hà Úy Nhiên sinh động như thế, ánh mắt hung thần ác sát,
cảm giác rất bất an.
Tan học, ngay khi lão sư vừa đi, vài người đã vây quanh bàn Diệp Tưởng.
“Kim Thư Đông, ngươi giải thích cho ta một chút.” Chu Đào lạnh lùng hỏi.
Mà Vân Tùng Quân bẻ bẻ ngón tay, khiến khớp ngón tay phát ra tiếng vang thanh thúy, có thể nói là một loại đe dọa không lời.
Diệp Tưởng cắn chặt khớp hàm, lắc đầu nói:“Ta căn bản không biết Hà Úy Nhiên là ai!”
“Vậy ngày đó ngươi vẽ, là cái gì!”
“Ta đã nói, nhưng các ngươi không tin a......”
“Tôn Di Hoa, ngươi tránh đi một chút!” Chu Đào không kiên nhẫn,“Ngươi muốn giúp hắn, ta cũng không nể mặt ca ca ngươi nữa!”
Nhưng Vũ Sóc lập tức đứng dậy.
“Các ngươi nói đủ chưa? Cứ như vậy khi dễ người khác sao? Hà Úy Nhiên mất tích từ học kỳ trước, Kim Thư Đông mới chuyển đến được hơn một
tuần, như thế nào có thể quen biết Hà Úy Nhiên?”
“Hắn có thể vẽ ra ánh mắt Hà Úy Nhiên!”
“Ánh mắt mà thôi, cũng không phải cả mặt, có lẽ chỉ là tương tự?”
“Ngươi......” Chu Đào muốn nói gì đó, nhưng tựa hồ vẫn cố kỵ Tôn Di
Tinh, không thể nói quá nặng lời. Tôn Di Tinh có thể vào được vị trí lớp trưởng, vẫn là dựa vào năng lực của hắn.
“Kim Thư Đông, ngươi có bản lĩnh ra đây, đừng ở đó núp sau váy nữ nhân!”
Một câu như vậy, đối với nam nhân mà nói chính là vô cùng nhục nhã!
Nhưng Kim Thư Đông lại hoàn toàn không dám phản kích, chỉ có thể để
hắn tùy ý nói như vậy. Cũng có lẽ Kim Thư Đông ý thức được, phản kháng
căn bản không có ý nghĩa.
Lúc này, bên trong văn phòng hiệu trưởng ở lầu 4.
“Lão hiệu trưởng, gần đây thân thể như thế nào?” Một trung niên nam
tử trán rộng khuôn mặt tươi cười nói:“Ân, Trường Nguyệt đảo chỗ đó thời
tiết cũng không tệ lắm phải không? Bây giờ người còn quản lý một vườn
quất?”
“Ân, lần trước ngài gửi cam quýt, mọi người đều chia nhau ăn, thật sự ngọt a!”
“Tốt, chúng ta đã có kế hoạch, thời điểm chấm dứt kỳ thi cuối kỳ, sẽ
tổ chức cho những học sinh năm nhất và năm 2, đến Trường Nguyệt đảo du
ngoạn một lần. Lão hiệu trưởng cũng vừa vặn nhìn trúng mấy học sinh mới, nhất là năm nhất, chắc chắn có nhiều người tài......”
“Hảo, lần sau lại liên hệ. Hi vọng ngài tiếp tục chú ý tới trường học nhiều hơn nữa......”[ chưa xong còn tiếp......]