Giờ khắc này, Diệp Tưởng bỗng cảm giác được một loại áp lực đè nén!
Nháy mắt sau đó, hắn đột nhiên biến mất trước mặt Vũ Sóc, dùng 1 tốc
độ thật khó có thể tin xuất hiện ở nơi khác chỉ trong chớp mắt.
Sau khi Diệp Tưởng xuất hiện, hắn nhìn thấy một người đang đứng trước mặt mình.
“Ngươi......” Diệp Tưởng nhìn người kia, ban đầu có chút hoảng sợ, bất quá, hắn từ từ bình tĩnh lại:“Ngươi là......”
“ Đứa trẻ Tích Kính kia, ngươi đã gặp nó chưa?”
Người kia cũng dùng giọng điệu bình tĩnh nói.
“Gặp được rồi. Hơn nữa, hiện tại nàng đang ở cùng 1 nhà với mẫu thân nàng.”
“Hảo hảo bảo vệ nàng.”
“Theo như lời nàng nói, tương lai đến tột cùng sẽ biến thành thế nào? Thật sự có thể thay đổi lịch sử sao?”
Người kia ngẩng đầu nhìn lên thiên không, dùng ngữ điệu nhẹ nhàng nói:“Nhớ kỹ, ta chỉ tới giúp ngươi lúc này.”
“Về sau, con đường ngươi phải đi, còn rất dài.”
Nói tới đây, người kia gửi cho Diệp Tưởng 1 tin nhắn.
“Không cần hỏi ta bất cứ vấn đề gì. Ta không có cách nào trả lời ngươi.”
“Bất cứ chuyện gì, đều không thể trả lời sao?”
“Không thể.”
“Ta biết.”
Ngay sau đó, người kia bước tới trước mặt Diệp Tưởng, vươn tay, túm lấy cổ hắn.
“Không cần phản kháng.”
“Từ buổi tối hôm nay trở đi......”
“Ngươi sẽ chân chính trở thành chi chủ cao nhất trong rạp chiếu phim Địa Ngục!”
Trong lòng Nam Cung Tiểu Tăng không ngừng niệm “Nam Mô A Di Đà Phật”, chỉ thiếu mỗi chuỗi phật châu cầm trên tay. Lúc này, trong phạm vi sáu mét quanh thân hắn, không ai dám tiếp cận!
Kanzaki Yuu cũng đã chuẩn bị tốt, giờ khắc này sắc mặt nàng trở nên
âm u không rõ, tựa như thật sự là một nữ quỷ vậy. Cơ thể nàng hiện tại
đang ở đây là “Bạch Vô Thường”, nhưng linh hồn tiến vào Địa Ngục lại là
“Hắc Vô Thường”! Tính cách của “Bạch Vô Thường” và “Hắc Vô Thường” hoàn
toàn bất đồng, cho dù nói là nhân cách phân liệt cũng không đủ để hình
dung, có thể nói người bạch vô thường là 1 người cực kỳ thiện lương.
Trước kia. bởi vì một dạo thân thể nàng do bạch vô thường nắm chủ đạo
cho nên mới kết minh cùng người của khu ma doanh, nhưng sau vì ngoài ý
muốn dẫn đến Hắc Vô Thường chiếm thế thượng phong, bởi vậy lại khiến
Kanzaki Yuu phải tìm nơi nương tựa ở Đọa Tinh trận doanh.
Hai vị Quỷ sai đều vận sức chờ phát động, sau lưng Nam Cung Tiểu Tăng chồng chất vô số khô lâu! Còn quần áo Kanzaki Yuu, nháy mắt hóa thành
thuần trắng, ba ngàn tóc đen của nàng, ở giờ khắc này cũng hóa thành
bạch sắc. Tựa như bạch phát ma nữ! Lúc này, trên thân thể nàng bắt đầu
tản mát ra âm khí dày đặc vô cùng. Nhưng bất đồng với Vũ Sóc là âm khí
này nàng không thể tùy ý thao túng, nhưng dù vậy, cũng khiến người khác
xúc mục kinh tâm!
Thế nhưng, sự tình kế tiếp phát sinh lại nằm ngoài ngoài dự kiến của mọi người.
“Không......”
“Không có khả năng!”
Lúc này sắc mặt Nam Cung Tiểu Tăng trắng bệch như tờ giấy! Kanzaki
Yuu cũng biến sắc, nàng hiện tại liền biến trở về Nhân cách “Hắc Vô
Thường”!
Phía sau Nam Cung, đống khô lâu bạch cốt chồng chất trong một khắc bỗng nhiên triệt để biến mất, vô tung vô ảnh!
Tại sao lại như thế này?
Hiện tại vẫn còn chưa tới thời gian Mộc Lam phục hồi, chí ít còn bảy tám phút nữa!
Từ khi tiến vào rạp chiếu phim Địa Ngục trở thành Quỷ sai tới nay,
Nam Cung Tiểu Tăng lần đầu tiên gặp phải loại tình huống này!
Thân là Quỷ sai, năng lực toàn diện bị áp chế, điều này cũng có nghĩa con bài bảo mệnh lớn nhất của hắn đã mất đi tác dụng! Hắn sau khi trở
thành Quỷ sai chẳng hề sợ chết, vì có thể thông qua câu hồn xiềng xích
đem hồn phách chính mình kéo về trong cơ thể! Hắn chính là dựa vào thủ
đoạn nghịch thiên bậc này để sống sót đến ngày hôm nay. Nhưng một khi
không thể sử dụng chiêu này, như vậy kế tiếp...... Hắn thật sự có khả
năng chết đi! Đối với một người xưa nay có được Bất Tử chi Thân mà nói, bỗng nhiên bị đánh trở về nguyên hình là 1 loại cảm giác cực kỳ đáng
sợ!
“Lâm Viễn, mời ngươi giúp ta!”
Thời điểm này, tính mạng mới là quan trọng, mặt mũi tạm gác qua một
bên. Nam Cung Tiểu Tăng biết tất yếu phải xin sự trợ giúp của Mộc Lam!
Mộc Lam không nghĩ tình thế sẽ phát triển đến mức này. Như vậy xem
ra, phải để Mẫn Hà ra tay rồi. Ảnh chụp Ác Ma là loại vật nguyền rủa
cường đại như thế nào, trong lòng hắn biết rõ.
Đúng lúc này, phía tiền phương loáng thoáng xuất hiện một bóng trắng!
Lý Mẫn Hà không hề do dự, từ trong vòng tay xương người, đem tấm ảnh chụp kia lấy ra chiếu thẳng vào cái bóng trắng!
Thế nhưng......
Không có hiệu quả!
Cái bóng trắng kia vẫn không ngừng di động lại đây!
Giờ khắc này, Mộc Lam đã kinh hãi đến tột đỉnh!
Không có khả năng! Tuyệt đối không có khả năng!
Ảnh chụp Ác Ma được xếp vào mười đại vật nguyền rủa, tuy không thuộc
về Ký sinh loại, nhưng sức mạnh là không thể nghi ngờ. Có thể nói tấm
ảnh chụp này vừa xuất hiện, người đứng trước mặt nó trên 9 thành là phải chết! Ví dụ, cấp bậc như Ấn Thủy Thiên nếu nhìn đến ảnh chụp Ác Ma này, có thể gọi là miểu sát! Điều này tuyệt đối không có nửa phần khoa
trương, chân chính là miểu sát! Còn ở trong bộ phim kinh dị vô nhân
hình này, cho dù hiệu quả có phần bị áp chế, nhưng cũng không...... Cũng không thể như thế này đi?
Giờ khắc này, Mộc Lam phát hiện, hắn đã quá xem nhẹ trình độ đáng sợ của bộ phim kinh dị này rồi.
Mẫn Hà sau khi phát hiện không có hiệu quả, trên trán nàng bắt đầu
lấm tấm mồ hôi. Cái bóng trắng mơ hồ kia đang càng ngày càng tiếp cận
mọi người!
“Ta đến đây......” Mộc Lam biết hắn phải động thủ, vì thế liền lập
tức đi qua, thế nhưng trong nháy mắt khi nhìn đến cái bóng trắng kia,
hắn bỗng nhiên có cảm giác thực vặn vẹo.
Loại cảm giác này......
Cùng Ác Ma cao giai hoàn toàn bất đồng. Thế nhưng, cảm giác vặn vẹo này không biến mất trong lòng Mộc Lam.
Đây là cái gì?
Giờ khắc này, đôi mắt của Mẫn Hà đang nhìn bóng trắng kia, rốt cuộc có phát hiện.
“Mộc Lam đại nhân......” Mẫn Hà truyền đến tin tức nàng thu được:“
Nguyền rủa của chúng ta không tới được trên người cái bóng trắng kia.
Cái bóng trắng đó, căn bản không cùng thời không với chúng ta!”
Mộc Lam trong một khắc rốt cuộc cũng bừng tỉnh đại ngộ. Nguyên lai là vì sao hắn lại cảm giác vặn vẹo như vậy! Ví dụ, người nào đó đứng ở
đây ba ngày trước, ba ngày sau ngươi đứng ở địa phương này dùng súng tự
động bắn phá, có thể đem người ba ngày giết chết sao? Không thể, đừng
nói súng tự động. Cho dù có cầm dao kề cổ cũng không thể tổn thương lấy
một cọng lông!
Đây mới là điều đáng sợ trong nguyền rủa vô nhân hình khó giải!
Mộc Lam biết, vừa rồi thông qua hắc ma thuật mới miễn cưỡng có tác
dụng, bởi vì vẫn còn tồn tại điểm nối tiếp thời không, thế nhưng giờ
khắc này thời không giữa bọn họ đã bị ngăn cách hoàn toàn. Nguyền rủa
không thể ảnh hưởng một chút nào đến quỷ hồn khác thời không. Nhưng
nguyền rủa này lại có thể khiến bọn họ, bị vong linh đến từ quá khứ giết chết!
Trừ phi bọn họ có thể phát ra tác dụng cự đại của vật nguyền rủa thời gian hệ ở trong phim kinh dị khó giải này! Hoặc là, khiến Mẫn Hà triệt
để kế thừa thân phận Ác Ma cao giai. Chân chính vượt qua thời không thực hiện nguyền rủa! Thế nhưng những việc này hiện tại đều không làm được! Vật nguyền rủa thời gian hệ đa số trong các phim kinh dị khó giải hiệu
quả sẽ yếu bớt, chỉ có chi thân của Ác Ma mới có thể chống lại nguyền
rủa thời gian!
Thế nhưng...... Thân là con người, làm sao có thể khống chế lực lượng Ác Ma? Nói cho cùng, Mộc Lam chẳng qua cũng chỉ là một nô lệ mà thôi.
Điểm này chưa bao giờ thay đổi.
Một khắc này, Mộc Lam lần đầu tiên cảm giác, như thế nào là tuyệt vọng.
Sống không nổi nữa.
Hôm nay, nơi này, chỉ sợ phải chết… tuyệt đối không chỉ có ba diễn viên hạng A!
Chu Đào cùng Cao Tâm Nghi chết là đã định, nửa điểm trì hoãn cũng
không có. Về phần diễn viên hạng A. Khẳng định chưa phải bây giờ, nhưng
suy xét trên trình độ kịch tình phát triển, tới lúc kết thúc cũng không
thể không chết. Nguyên bản người sẽ chết là Kanzaki Yuu, Mạc Niệm Sinh
cùng Diệp Tinh Vẫn, chỉ sợ trừ phân thân Tinh Vẫn đến nơi đây, còn hai
người kia, phỏng chừng đều sẽ xong đời. Về phần Mộc Lam, hắn tin tưởng
vẫn có thể bảo mệnh, còn Ác Ma kí chủ Mẫn Hà, hẳn cũng không có vấn đề
gì......
Hẳn sẽ không......
Bỗng nhiên, bóng trắng kia chợt tiêu thất!
Mộc Lam còn chưa kịp phản ứng, trước mắt, một thân bạch y đã hiện ra!
Đó là một khuôn mặt đã hư thối đến mức khó có thể phân biệt đươc da
thịt, ác quỷ há to miệng cảm giác ít nhất cũng đến một trăm năm mươi độ, hướng tới Mộc Lam cắn một ngụm!
Mộc Lam...... ảnh đế cao cao tại thượng, không ai bì nổi, cư nhiên......
Sẽ chết?
Vừa rồi trong nháy mắt khi bóng trắng biến mất, không ai phản ứng,
nhưng ngay sau đó, bọn họ rõ ràng nhìn thấy, Mộc Lam đã cách xa bọn họ
ít nhất hơn hai mươi mét!
Hắn di động từ lúc nào vậy? Hắn là một ảnh đế, cư nhiên cũng yếu nhược như vậy?
Thác loạn thời không, so với tưởng tượng của bọn hắn thật đáng sợ.
Vật nguyền rủa trên tay, cư nhiên biến thành món đồ chơi cực kỳ yếu ớt.
Thân là “con người”, bọn họ quá yếu!
Vì thế, Mộc Lam cứ như vậy ở trước mặt bọn họ...... Chết đi!
Bóng trắng kia cùng Mộc Lam, cứ như vậy cùng nhau biến mất!
“Không......” Mẫn Hà bỗng nhiên nghĩ đến, nàng vẫn chưa quên sự tồn
tại của Mộc Lam [ Lâm Viễn ]! nói cách khác, Mộc Lam còn chưa chết! Thế nhưng, chỉ sợ hắn đã bị kéo vào thời không khác!
Như vậy, kế tiếp sẽ là ai?
Bóng trắng kia, sau đó sẽ xuất hiện ở địa phương nào?
“Trốn...... Chạy mau!”
Nam Cung Tiểu Tăng Tuyệt vọng hô to:“Mọi người chia ra chạy trốn!”
Lúc này, vật nguyền rủa không thể dùng. Chỉ còn trông chờ vào thủ
đoạn bảo mệnh và vận khí của mọi người. Hai người Chu Đào chết là không
thể nghi ngờ. Về phần Niệm Sinh, Tiểu Tăng rất rõ với năng lực của hắn,
chỉ dựa vào Quỷ Ảnh kia, quả quyết cũng không sống được.
Mọi người như ở trong mộng bừng tỉnh, bắt đầu chia tốp năm tốp ba
phân nhau đào tẩu! Tiểu Tăng nhanh chóng đi đến bên cạnh Niệm Sinh,
cùng hắn chạy trốn. Bất quá nói thật, nếu gặp phải vấn đề, Tiểu Tăng căn bản cũng không cứu được hắn. Niệm Sinh chết sống, chỉ có thể nhìn vào
vận khí.
Không biết chạy được bao lâu, bỗng nhiên, hắn nhìn vào cái cây trước
mắt, bóng trắng kia bỗng nhiên xuất hiện, lại bỗng nhiên biến mất!
Nhưng cứ từng bước, tới gần bọn họ!
“Mẹ, lão hổ không phát uy, tưởng lão tử là mèo bệnh sao?”
Nam Cung Tiểu Tăng khó nhịn được chửi tục, hắn không chút do dự phóng ra câu hồn lao, đồng thời thử sử dụng Vô Gian chi Môn lại lần nữa!
nhưng vẫn như trước không hề có tác dụng!
Thời điểm câu hồn lao cùng vô số xiềng xích quấn quanh phi đến, lại
trực tiếp xuyên qua bóng trắng, nửa điểm tác dụng cũng không có!
Lúc này Nam Cung Tiểu Tăng đã triệt để tuyệt vọng. Hắn bỗng nhiên nhớ lại năm đó lần đầu tiên tiến vào rạp chiếu phim Địa Ngục, ở trong bộ
phim kinh dị kia, tứ cố vô thân, được Hầu Tước cứu mới nhặt về một cái
mạng. Khủng bố khi đó, đã in dấu sâu thẳm trong lòng hắn, vĩnh viễn khó
mà quên được! Mà hiện tại, cảm giác kia lại lần nữa quay trở về![ chưa xong còn tiếp......]