Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Quyển 10 - Chương 87: Thất bại



Hiện tại tầng ác mộng thứ sáu đã không còn bộ dáng ban sơ như lúc mới tiến vào nữa, nó đã hoàn toàn trở thành địa bàn của Long Ngạo Thiên. Ở trong này Hầu Tước cùng Sa La căn bản không thể tự chủ bản thân tỉnh dậy vào lúc nào!

Cho nên, 3 giây đối với Hầu Tước mà nói, cũng chỉ dài như 1 giây mà thôi.

Từ trước tới nay việc giành giật vật nguyền rủa của diễn viên đều chỉ tính bằng giây thời gian, đó là điều cơ bản. Còn đối với Hầu Tước, một giây với hắn mà nói có thể hoàn thành sự tình mà rất nhiều người cần vài chục giây mới có thể xong.

Đối phương là Long Ngạo Thiên, cho dù bỏ ra hết tất cả các quân bài cũng chưa đủ!

Đối phương hiện tại có khả năng sẽ triển khai phản kích, Hầu Tước đã suy xét qua rất nhiều loại khả năng, chính vì vậy hắn đã có chuẩn bị tâm lý đối phó với mọi tình huống!

Trong chớp mắt cuối cùng này, hình tượng Hầu Tước hóa thân làm ác ma dẫn theo bát đại đọa thiên sứ nhất tề vây quanh Long Ngạo Thiên, tất cả hắc ám dũng mãnh tràn vào thân thể hắn!

Một giây cuối cùng kết thúc!

Hầu Tước bắt lấy tay Sa La, chỉ vỏn vẹn không đến 0.01 giây, hắn đã di động ra bên ngoài 100 mét!

Hiện tại trước khi thành công bóc ra nguyền rủa, hắn còn chưa thể rời khỏi tầng mộng cảnh này. Tầng ác mộng thứ 6 hắn đã không thể hoàn toàn chưởng khống, thủy chung vẫn là 1 nơi nguy hiểm. Chạy tới tầng thứ 5 mới coi là an toàn!

Đem nguyền rủa trong thân thể 1 người bóc ra cũng không phải chuyện dễ dàng, trước mắt cũng chỉ có 1 mình Hầu Tước có kỹ thuật thành thục mới có thể làm được.

Sinh hoặc là tử?

Không ai biết được.

Từng tầng sợi tơ màu đen bị cắt đứt, 1 bàn tay từ bên trong vươn ra, cơ hồ chỉ trong sát na nó thò ra, cổ Hầu Tước nhanh chóng bị bóp chặt!

“Ngươi cư nhiên dám thao túng cơ thể ta!”

Hầu Tước bị An Nguyệt Hình bóp cổ, có ý đồ sử dụng đôi cánh Ác Ma để chạy đi, nhưng nó lại trầm trọng như gánh thêm hàng ngàn cân sắt. Tất cả vật nguyền rủa của hắn ở trước mặt Long Ngạo Thiên, hoàn toàn bị áp chế.

“Ngươi cho rằng ta không đoán được ngươi sẽ làm như vậy sao?” Long Ngạo Thiên giờ phút này tuy rằng giận dữ, nhưng không hề để lộ ra chút cảm xúc nào trên gương mặt. Hắn có thể làm nhân vật chính của thời đại trước, tự nhiên không phải người ngốc.

“Sa La, nếu ngươi dám cử động, ta sẽ lập tức giết hắn.”

Ánh mắt Long Ngạo Thiên giờ phút này nhìn về phía Sa La đứng bên cạnh Hầu Tước nói:“Ngươi nên biết, bất cứ nguyền rủa nào của ngươi đối với ta đều không có hiệu quả.”

Sa La đối với loại cục diện này sớm đã đoán được. Chưa từng lộ ra nửa điểm thất kinh, rất lãnh tĩnh nói:“Ngươi cho rằng ta không biết điều này sao?”

Long Ngạo Thiên đối với câu nói này cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, Sa La chính là 1 nữ tử như vậy, không giống như vài bình hoa di động khác, thời điểm gặp nạn chỉ biết khóc hô, không có nửa điểm năng lực ứng biến. Nàng là người cho dù chết, cũng lựa chọn đấu tranh cho tới chết, hơn nữa gặp bất luận loại tuyệt cảnh nào cũng tuyệt đối không mở miệng cầu xin bất kỳ ai.

“Ta sẽ không trở về bên cạnh ngươi.” Biểu tình của Sa La cực kỳ lạnh nhạt:“Ta không muốn lặp lại câu nói này 1 lần nữa.”

Hầu Tước bị bóp cổ đã khôi phục lại hình tượng tuấn mỹ trước kia. Người trước mắt chắc chắn sẽ không dám giết hắn, bởi vì thân thể của y đang bị hắn thao túng, chỉ cần 1 ý nghĩ của hắn thôi đã đủ để hủy diệt Y Mông. Đối phó với Long Ngạo Thiên, hắn làm sao lại không chuẩn bị đầy đủ lợi thế kia chứ? Vì 1 trận chiến ngày hôm nay, hắn đã trù tính kế hoạch từ rất lâu trước kia, cũng đã suy nghĩ qua những tình huống tuyệt vọng sẽ gặp phải. Tình huống trước mắt cũng nằm trong dự đoán của hắn.

“Ngươi đem thân thể của ta triệt để khống chế rồi? Rất tốt, phi thường tốt.” Long Ngạo Thiên giờ phút này không hề có nửa điểm bộ dáng bị người nắm thóp mà tức giận, nói:“Bất quá, ngươi đã có con bài chưa lật bậc này, sao không trực tiếp đàm phán giao dịch cùng ta?”

“Ngươi đoán không nổi lý do sao?”

“Không sai...... Ta nghĩ ra được. Đối với ngươi mà nói, dù có thế nào ngươi cũng sẽ không buông tay ưu thế khống chế cơ thể ta. Bởi vì ta là 1 uy hiếp cực đại đối với ngươi, không phải chỉ 1 vài món nguyền rủa là có thể bù lại. ”

“Ngươi...... Quả thật cho rằng ta không dám giết ngươi?”

Sát ý trong đáy mắt Long Ngạo Thiên không hề giữa lại chút nào mà phóng ra! Hắn đối với nam nhân Heine này đã sớm vô cùng kiêng kị, nếu nam nhân này có thể kế thừa quang hoàn nhân vật chính thời đại này, tương lai chính là đại địch với y, lại càng không cần nói tới sự tồn tại của Sa La.

“Nếu ngươi đang trong thời kỳ toàn thịnh, ta tự hỏi cho dù có khống chế được nhục thân của ngươi cũng không thể uy hiếp đến ngươi. Thế nhưng hiện tại ta lại cho rằng, ta chưa hẳn không làm được.”

“Ngươi đang không ngừng cho ta thêm nhiều lý do để giết ngươi.”

“Giữa ngươi và ta vốn đã không thể cùng tồn tại.”

Đối với Hầu Tước mà nói, bất cứ lời uy hiếp nào của Long Ngạo Thiên đều không hề có chút uy lực. Đã triệt để xé rách da mặt, nói những lời đó còn có ý nghĩa gì? Từ một khắc khi Hầu Tước mang Sa La đi, đem nhục thể của Long Ngạo Thiên biến thành hoạt tử nhân Y Mông, bọn hắn đã chú định sẽ không chết không ngừng. Hôm nay chỉ là 1 trận chiến trước tiên mà thôi.

Nói xong câu đó, Long Ngạo Thiên bỗng nhiên cảm giác trái tim giống như bị vô số lợi kiếm đâm xuyên qua! Loại cảm giác này tương đương với cơn đau thắt của bệnh nhân bệnh tim được phóng đại lên gấp 10 lần!

“Nếu ngươi giết chết ta thì sẽ phải hy sinh nhục thân của mình.” Hầu Tước phi thường bình tĩnh nhìn Long Ngạo Thiên, bắt lấy cổ tay đang bóp lấy cổ mình:“Ta cho rằng giờ phút này ngươi buông tay là quyết định sáng suốt.”

Thế nhưng, Long Ngạo Thiên lại giận dữ cười lớn.

“Ngươi cho rằng, nhục thân của ta bị ngươi khống chế thì ta không thể đối phó với ngươi sao?”

Điểm này Hầu Tước tự nhiên rất rõ ràng. Đối phương, chính là tồn tại phi nhân loại, bất tử bất diệt chân chính. Thế nhưng hắn hiện tại không phải đang trong thời kỳ toàn thịch, linh hồn còn bị nhốt trong tầng ác mộng thứ 6, thực lực suy yếu trên diện rộng, cho nên Hầu Tước không nghĩ rằng bản thân không có khả năng liều 1 phen.

Bàn tay bóp chặt cổ Hầu Tước chậm dãi buông ra. Tiếp theo cự ly giữa 2 người càng được nới rộng thêm.

“Sa La, ta đã nói ta sẽ đem ngươi trở về.”

Long Ngạo Thiên nói tới đây liền liếc xéo về phía Hầu Tước.

Sau đó...... Hắn đem thân thể dựa vào vách tường phía sau, tiếp theo cả cơ thể chìm vào bên trong vách tường!

Thế giới Ác mộng vốn quỷ dị khó lường, không thể giải thích.

Hầu Tước liền nhìn về phía Sa La bên cạnh. Bởi vì, nàng bỗng nhiên biến thành một lệ quỷ khúng bố, đánh về phía Hầu Tước!

Cái này chú định... sẽ là 1 giấc mộng dài dòng. Ai cũng không biết, khi nào thì hắn sẽ tỉnh lại.

Cũng có khả năng, vĩnh viễn không thể tỉnh lại.

Một đêm này, cứ như thế kéo dài, Ác mộng cũng không biết khi nào sẽ kết thúc.

Thời gian chênh lệch giữa tầng ác mộng thứ 6 và ngoại giới khá lớn. Chỉ 1 giờ trôi qua bên trong có thể đã trôi qua vài tuần thời gian.

Thời điểm rạng sáng tiến đến, sẽ là lúc......

Hầu Tước trong ác mộng......

Cái đầu của Hầu Tước bị 1 lợi kiếm thật dài đâm thủng, cắm ở trên vách tường. Trước mắt, còn có vô số khối thi thể hư thối đang đi lại giống như tang thi.

Một cơ thể nhung nhúc giòi đứng trước mặt Hầu Tước, nói:“Địa Ngục trùng gì đó thật đúng là thú vị. Đáng tiếc lại vô dụng với ta.”

“Kỳ thật ta tuy tằng là người ghét địch nhân cay nghiệt, nhưng đối với bằng hữu lại chưa bao giờ ra tay. Điểm này, chắc Sa La đã từng nói với ngươi? Nếu khi đó không phải ngươi muốn lợi dụng ta, mang Sa La đi, thì ta và ngươi cũng không đi đến 1 bước này.”

Cái đầu của Hầu Tước bị cắm vào vách tường lúc này mở miệng.

“Được làm vua thua làm giặc. Ta nếu thua, tự nhiên mặc cho ngươi xử trí.”

Loại tình huống như thế này, vô luận có phải là nhân vật chính hay không, nhưng người có đảm đương đều sẽ nói 1 câu “Việc này là chủ ý của ta, không có quan hệ tới Sa La, ngươi không cần làm nàng khó xử.” Nhưng Hầu Tước sẽ không nói những lời như thế, bởi vì hắn biết rõ tâm tính của nam nhân đứng trước mặt, ngươi càng nói như vậy hắn lại càng không bỏ qua cho Sa La. Cầu xin địch nhân, Hầu Tước chưa bao giờ làm, cũng sẽ không làm.

Long Ngạo Thiên cũng cảm thấy bội phục đối phương, người bình thường dưới hoàn cảnh này cho dù có mạnh miệng cầu xin cũng không thể bình tĩnh được như thế. Hắn bắt đầu nghĩ đến, đối phương chỉ sợ còn con bài chưa lật nào khác. Lấy tính cách của Heine, nếu không chuẩn bị sách lược vẹn toàn sao dám tới vuốt râu hùm? Chỉ sợ đối phương còn giữ lại thủ đoạn gì đó.

Nếu mình là hắn...... Có được nhục thân của hắn, như vậy sẽ dùng thủ đoạn nào để đảm bảo an nguy cho bản thân đây?

“Thực lực của ta mặc dù xưa đâu bằng nay, thế nhưng, ngươi chưởng khống nhục thân của ta còn chưa đủ uy hiếp để lấy đi sinh mệnh ta. Nếu ngươi nguyện ý dùng nhục thân của ta mang ra giao dịch, có lẽ ta sẽ thỏa hiệp với ngươi, thế nhưng ngươi lại trực tiếp chạy tới muốn đoạt lấy vật nguyền rủa của ta, còn muốn toàn thân trở ra sao, ý nghĩ của ngươi không khỏi có chút quá tốt đẹp đi. Tầng ác mộng thứ 6 đã sớm rơi vào tay ra, không phải là lĩnh vực ngươi có thể bước vào. Ngay cả đã biết như vậy mà ngươi vẫn còn bước vào, như vậy...”

Nói tới đây, hắn bỗng nhiên nghĩ tới cái gì đó.

“Ngươi chẳng lẽ......”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.